Ta Là Chí Tôn

Chương 897: Thiên Vận Kỳ!



Trong chốc lát, đao quang chém xuống như mưa, khí thế như trút nước phủ xuống tên gầy, nhưng lại có một đao như hư không chỉ loé lên rồi biến mất, dùng khí thế như thời gian tua nhanh, chỉ thẳng chính giữa mi tâm gã béo.

Thiên Ý Đao Pháp lần đầu hiển hiện tại Huyền Hoàng giới.

“Đao Bất Dung Tình, Đạo Bất Lưu Tình!”

Một chiêu hai thức, phân ra mà đánh nhưng lại phát ra đồng thời.

Huyết sắc bắn lên, hai người gần như đồng thời kêu thảm lui lại, gã mập vội vàng kêu to:

- Ngươi là ai? Đây chỉ là chuyện hiểu nhầm, xin hạ thủ lưu tình…

Vân Dương không đổi sắc, ánh mắt lạnh lùng, chỉ có ánh đao lại càng cường thịnh, trước mặt hai tên gầy béo như nhiều thêm một thế giới khác!

Đao Ngoại Hồng Trần.

Nửa thân trên hai người, các chỗ đầu ngực vai nhao nhao trúng đao, lảo đảo lui lại, máu tươi chảy ra ồ ạt, thương tích đầy mình.

Hai người trong lòng kinh hãi tới suýt hồn phi phách tán, điên cuồng múa binh khí trong tay, ra sức phòng thủ nhưng hoàn toàn không chống đỡ nổi thế đao, cuối cùng ỷ vào tu vi bản thân cao siêu, huyền khí hộ thân giảm uy lực của đao chiêu, bị thương mà không chết.

Nhưng một khắc sau, tình huống khiến hai người càng thêm tuyệt vọng xuất hiện!

Hai luồng ánh đao một đen một trắng một âm một dương đột nhiên hiện lên, đao chiêu Thiên ý lần lượt xuất tràng, viết tiếp truyền kỳ về đao pháp tại Huyền Hoàng giới!

Giọng nói của Vân Dương lạnh lùng vang lên:

- Sinh Tử Nhất Niệm!

- Dừng tay! Chúng ta là…

Cảm nhận uy hiếp thấu xương của tử vong, hai người đồng thời kêu to, ý đồ ngăn cản thế công, hòng xoay chuyển thế cục trong bước đường cùng. Đáng tiếc, đã muộn.

Hai người nói còn chưa dứt câu, hai cái đầu lớn chừng cái đấu đã xoay tít bay lên trời, cột máu điên cuồng bắn ra, biểu lộ kết cuộc cuối cùng của trận chiến này.

Áo tím loé lên, Vân Dương đứng lỗi lạc cách xa ba trượng, lạnh lùng nhìn máu tươi bắn khỏi thi thể không đầu còn chưa ngã xuống

Một chốc sau, hai tiếc phốc phốc trầm trầm vang lên, hai thi thể ngã xuống, dấy lên một đám bụi.

Gần như cùng lúc, hai luồng ý vị huyền ảo mỹ lệ lặng lẽ tiến vào không gian thần thức của Vân Dương.

Khoé mày Vân Dương đột nhiên nhướn lên.

Ừm, nói chung đây là khí tức nhân quả của thế giới này, mạnh hơn so với Huyền Thiên đại lục nhiều… Giết hai kẻ như vậy mà luồng khí nhân quả nhận được còn nồng đậm hơn giết cả trăm ác nhân tại Huyền Thiên đại lục, cũng có thể tính là một món lời không nhỏ.

Kết quả này ngược lại khiến Vân Dương cực kỳ vui mừng.

Nhưng hoàn toàn khác với cảm thụ của hắn lại là…

Tiểu mập mạp Tiền Đa Đa trợn mắt nhìn Vân Dương rồi lại nhìn sang hai cỗ thi thể kia, đột nhiên kêu than khàn cả giọng:

- A… A a a… Trời đất ơi… Trời đất ơi, thần linh ơi…

Vân Dương nhíu mày nói:

- Ngươi điên rồi à?

Mình giúp hắn giết chết kẻ thù, hắn lại kêu khóc rầm rĩ, chẳng có vẻ vui mừng nào cả. Hắn làm trò gì vậy? Diễn kịch tới phát nghiện rồi sao…

Trong lòng Vân Dương vốn không ưa kẻ này, giờ lại càng khó chịu, nhưng khi quay đầu lại, hai mắt bất giác trợn tròn.

Chỉ thấy trên hai thi thể dưới đất đột nhiên xuất hiện hai hư ảnh hình lá cờ lay động trong gió, lơ lửng giữa không trung, lấp lánh ánh sáng như kỳ quan.

Cho dù hai lá cờ kia chỉ là hư ảnh nhưng có thể thấy rõ ánh sáng xanh lấp loáng như lá cờ, vừa như hư không lại vừa như thực chất, cực kỳ quái dị!

Người tu hành cao thâm sau khi vẫn lạc, do tu vi cao siêu, có nguyên linh hiển hiện thậm chí tự chủ tiến vào luân hồi, đây không phải việc hiếm hoi gì. Thế nhưng tình hình trước mắt là sao? Sao trên người lại xuất hiện hai cây cờ?

Chuyện này hoàn toàn vượt ngoài hiểu biết của Vân Dương!

Cho dù hắn nổi tiếng về cơ trí và trẩm ổn cũng không khỏi ngây ngẩn, nhíu mày hỏi:

- Đây là cái gì?

Lời này đương nhiên là hỏi người bản địa của Huyền Hoàng giới, tiểu mập mạp Tiền Đa Đa.

Không ngờ lời của Vân Dương còn chưa dứt, hai cây cờ đã đột nhiên bay vút lên, xông thẳng tới không trung, hư ảnh biến mất không còn tăm tích.

Tiểu mập mạp kêu khàn cả giọng:

- Thiên Vận Kỳ! Đây là Thiên Vận Kỳ màu xanh! Thiên Vận Kỳ, a a a… Xong rồi, tất cả xong rồi…

Vân Dương tiến tới tát một phát, cả giận nói

- Cái gì xong? Kêu la cái gì? Gọi hồn ư?

Tiểu mập mạp mặt mũi đầy tuyệt vọng:

- Lão đại, chúng ta gây đại hoạ rồi…

- Gây đại hoạ?

Vân Dương nhíu mày:

- Gây đại hoạ gì?

Gương mặt tiểu mập mạp giờ như chết cha chết mẹ:

- Đó là Thiên Vận Kỳ… Trời đất ơi…

- Đây không phải nơi nói chuyện, đi.

Vân Dương vung tay xử lý hai thi thể rồi tóm lấy tiểu mập mạp, hai người nhanh chóng rời đi.

Hắn thấy phản ứng của tiểu mập mạp liền biết việc này không thể coi thường. Thế nhưng người cũng đã giết, hối hận gì cũng là vô dụng, nếu đã vô dụng vậy phải mau chóng làm rõ tiền căn hậu quả mới là quan trọng.

Mắt thấy tiểu mập mạp định giải thích rõ sự tình cho mình, chỉ sợ trong thời gian ngắn cũng không nói xong. Nhưng việc này lại là điều Vân Dương cần nhanh chóng tìm hiểu, vậy tốt nhất là mau tìm một nơi tra hỏi cho rõ ràng.

Nửa ngày sau, trong một sơn động bí ẩn.

Sắc mặt trắng bệch của tiểu mập mạp còn chưa tan hết, ánh mắt vẫn lo lắng đăm đăm.

- Thiên Vận Kỳ… Ài, ngươi mới phi thăng đương nhiên không biết rồi, ta nói cho ngươi… Thiên Vận Kỳ chính là thứ tốt nhất trên thế gian này.

- Chỉ có thành lập môn phái, thế gia, hơn nữa còn phải đến một mức độ nhất định, thế lực được Thượng Thương thừa nhận mới có Thiên Vận Kỳ xuất hiện. Nói cách khác Thiên Vận Kỳ này gần như là bảo vật trấn phái của môn phái này.

- Thiên Vận Kỳ, ngưng tụ linh khí thiên địa, trấn áp khí vận bản môn, là bảo vật Thiên Mệnh! Bảo vật khí vận!

- Thiên Vận Kỳ tổng cộng chia ra sáu cấp. Thiên Vận Kỳ hạ cấp có màu đen, chỉ môn phái có quy mô nhất định và đủ tư cách mới có thể có. Mà chỉ cần môn phái có Thiên Vận Kỳ, thế lực của nó tất sẽ tăng trưởng, vì tất cả mọi người trong môn phái này tốc độ tu luyện đều sẽ tăng cường.

- Thiên Vận Kỳ màu đen có thể khiến cho độ nồng đậm của linh khí tăng thêm gấp bốn, còn khiến cho khí vận môn phái tăng cường. Môn hạ đệ tử khi luyện công tốc độ hấp thu linh khí nhanh hơn tán tu bình thường vài lần. Nói vậy ngươi hiểu chư? Nồng độ linh khí tăng gấp bốn, khí vận tăng gấp bốn tốc độ tu luyện tăng gấp bốn, tính như vậy đệ tử một môn phái hạ cấp cũng phải nhanh hơn tán tu không có môn phái bốn lần.

Tiểu mập mạp nhìn Vân Dương, ai oán nói:

- Giờ ngươi hiểu chưa?

Vân Dương cũng hít một hơi dài nói:

- Hiểu đôi chút, sau đó thì sao, Thiên Vận Kỳ cao cấp hơn sẽ có hiệu quả mạnh hơn đến đâu?

Trong lòng lại thầm nghĩ: Nói như vậy tán tu của thế giới này chẳng phải không còn đường đi ư? Cho dù có thiên tài ra sao, thiên phú đến mức nào, thiên tư xuất sắc đến đâu cũng làm sao sánh nổi trợ lực từ tu luyện trong môn phái của người ta!

Càng không nói, phàm là đệ tử đại tông môn, nào có ai tư chất yếu kém?

- Trên Thiên Vận Kỳ màu đen hạ cấp là Thiên Vận Kỳ màu xanh trung cấp.

Tiểu mập mạp nói:

- Thiên Vận Kỳ màu xanh vẫn chỉ tăng cường độ đậm đặc của linh khí thêm gấp bốn, khí vận gia thân của môn phái cũng là gấp bốn, nhưng hai thứ này ghép lại lại thành gấp sáu.

Tiểu mập mạp nháy mắt vài lần rồi lạnh lùng nói:

- Khí vận gia thân, thứ này cho dù mơ hồ nhưng lại như định số, Thiên Vận Kỳ bất luận phẩm cấp gì, khí vận gia thân chỉ dừng lại ở gấp bốn. Lấy những môn phái có Thiên Vận Kỳ màu đen làm ví dụ, nếu tán tu khi tu luyện thu nạp được linh khí là một, vậy môn phái hạ cấp linh khí gấp bốn sẽ là bốn, thêm khí vận gia thân gấp bốn, trên thực tế là gấp sáu lần tán tu. Như vậy tu luyện một năm tương đương với tán tu tu luyện sáu năm.

Môn phái cỡ trung tiếp đó lại gấp bốn lần nữa, tức là gấp 16 lần tán tu, thêm gấp bốn lần khí vận gia thân là 15. Nói cách khác, tốc độ tu luyện của môn phái trung cấp hơn môn phái hạ cấp ba lần, hơn tán tu 18 lần!

Tiểu mập mạp nói xong, Vân Dương lập tức hiểu ra, không khỏi kinh hãi.

- Ngài trước hết đừng vội chấn động, cao hơn một bậc là môn phái thượng cấp có Thiên Vận Kỳ màu bạc, nồng độ linh khí tăng thẳng lên gấp 10 lần, khí vận gia thân gấp bốn. 10 lần linh khí thêm vào chính là 1024 lần, thêm khí vận gia thân gấp bốn là 1025. Nói cách khác, tu luyện trong một pháp thượng cấp một ngày bằng với tán tu tu luyện ba năm, gấy bảy lần môn pháp trung cấp, gấp hơn 200 lần môn phái hạ cấp!

Vân Dương nghe vậy con mắt như muốn lồi ra.

Trên đời này còn có chuyện như vậy?

Thế này chẳng phải là, tu luyện tại môn phái thượng cấp tương đương với một bước lên trời?

Huyền Hoàng giới này còn đường sống cho tán tu ư?

Tiểu mập mạp nói:

- Đây mới chỉ là môn phái ba cấp thượng trung hạ. trong Thiên Vận Kỳ còn ba cấp nữa. Trên nữa là Thiên Vận Kỳ màu kim, Thiên Vận Kỳ tử tinh.. Thiên Vận Kỳ cấp kim là gấp 16 lần, còn về Thiên Vận Kỳ tử tinh tới tận 60 lần. Linh khí cụ thể ra sao tự ngươi tính cũng được.

- Nghe nói… Có được Thiên Vận Kỳ tử tinh, môn hạ đệ tử tu luyện một ngày, tu vi đạt được chỉ tính theo số nhân đã không khác đệ tử môn phái hạ cấp tu luyện cả trăm năm!

- Mặc dù chuyện này cũng mỗi người mỗi khác, theo tư chất mà thay đổi. Vả lại trong bất cứ môn phái nào đệ tử thiên tài luôn thuộc về số rất ít, nhưng… Căn cứ theo loại phụ trợ tăng cường này… Cho dù là đệ tử yếu kém nhất của môn phái cấp cao cũng ưu tú và thực lực cao cường hơn đệ tử thiên tài của môn phái cấp dưới một bậc!

- So với tông môn đại phái, thế gia có được Thiên Vận Kỳ lại tương đối có hạn. Đương nhiên cũng có một số thế gia siêu cấp đứng sừng sững giữa năm rộng tháng dài vẫn có Thiên Vận Kỳ, thậm chí cấp bậc không thấp. Có điều tuyệt đại đa số thế gia vẻn vẹn chỉ phụ thuộc dưới trướng một môn phái, trở thành phụ thuộc, mượn nhờ lực lượng Thiên Vận Kỳ để tu luyện…

Tiểu mập mạp Tiền Đa Đa thở dài:

- Đây cũng là nguyên nhân vì sao hiện nay tại Huyền Hoàng giới, nhà nghèo khó sinh nổi con sang. Cũng là lý do vì sao thiên hạ giang hồ đều là môt phái với môn phái, thế gia với thế gia. Là nguyên nhân căn bản khiến thứ gọi là đạo tặc độc cước, tán khách giang hồ càng lúc càng ít, càng ngày càng khó gặp.