Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 16: Biến động Lang Lăng.



Hàn Vũ Thiên tới cuối cùng từ Chí Phàm Cảnh đột phá Viên Cảnh tầng 1.

Hắn pháp lực và thực lực tăng lên không ít, chém giết cũng đã có chút thuận lợi.

Hàn Vũ Thiên trốn vào một gốc cây dùng nguyên hồn che giấu sự xuất hiện của bản thân, hắn không có thời gian để chơi với đám yêu thú này, phải tìm hiểu thử thứ sâu bên trong đó rốt cuộc là gì.

Sâu bên trong Lang Lăng không còn là yêu thú sống bầy đàn nữa, mà là đơn lẻ tu vi từng con đều là Hợp Đan.

"Bên ngoài tu vi nhiều nhất cũng chỉ có Viên Cảnh, nhưng ở đây là thấy Hợp Đan nhiều như kiến, Vũ Cảnh cũng như cũ cãi trắng bên đường."

Hàn Vũ Thiên vô cùng kinh ngạc khi thấy được một đám yêu thú có tu vi khủng khϊế͙p͙ như vậy, mà càng vào sâu trong Lang Lăng thì hắn phát hiện ra sương mù linh khí hội tụ ở trêи không trung ngày càng nhiều.

Hàn Vũ Thiên ngồi ở một gốc cây cau mày nhìn linh khí dày đặc như sương mù phía trêи.

"Đây là một cái trận pháp hội tụ linh khí thiên địa?"

Hàn Vũ Thiên hơi suy nghĩ một chút liền thấy có điều khác lạ, linh khí dày đặc như vậy thông thường là ở động thiên phúc địa, hoặc là bí cảnh và không gian thần bí.

Đây chỉ có thể là một cái đại trận hội tụ linh khí ở trung tâm Lang Lăng.

"Thật nghĩ tới sinh linh nơi đây là có thể tạo ra đại trận của thế giới thượng cấp, ta tò mò muốn biết là ai có thứ tài năng này đây?"— QUẢNG CÁO —

Hàn Vũ Thiên tiếp bước sâu vào bên trong Lang Lăng.

Ở ngoài bìa rừng, Giao lão cảm ngộ linh khí đất trời cũng đã bước lên Thiên Cảnh, lão thật nghĩ tới độ tuổi này của mình lại có thể đột phá thêm lần nữa.



Tiêu Hạo đã có thể viết chữ đọc sách một cách thuần thục, nhưng hắn cũng đã có thể tu luyện.

Không hiểu vì lý do gì chỉ trong một tháng trước, Tiêu Hạo đã tự động đạt tới Phàm Cảnh và có thể hấp thu linh khí.

Tiêu Nhiên thì vẫn là ngắm hoa, nàng cũng thương pha trà kết hợp với hoa và mấy loại trái cây, tạo ra một vị trà đặc biệt khác lạ, khiến Giao lão cũng thật kinh ngạc trước tài năng chế trà của nàng.

Cách đó 7 dặm thì có một nhóm thanh niên trẻ tuổi mình đầy thương tích, thanh niên mặc thanh y tức giận nói:

"Ta gặp lại tên tiểu tử đó sẽ xiên cho hắn một thương."

Bạch y thanh niên cười nói:

"Ngươi cần gì nóng giận, chúng ta cứu hắn cũng không tổn thất mạng người nào mà."

— QUẢNG CÁO —

Thanh niên mặc thanh y hừ lạnh nói:

"Dù sao bỏ mặc chúng ta lại để giữ lấy mạng mình, tiểu tử đó thật làm cho ta tức chết."

Bạch y thanh niên lắc đầu nói:

"Nhờ vậy chúng ta mới phát hiện ra bầy yêu hầu kia không tầm thường, nếu không phải thực lực chúng ta mạnh, e là bị yêu hầu 4 tay kia giết rồi."

Một đám người nghe vậy cũng rùng mình khϊế͙p͙ sợ không thôi, ai cũng chứng kiến được thực lực yêu hầu khủng bố tới cực điểm, không phải bọn họ có pháp bảo hộ thân mà tông môn đặc biệt an bài, thì toàn bộ e là sẽ chết hết tại đó.



Bạch y thanh niên cau mày một lúc mới nói:

"Chúng ta trở về tông môn báo cáo với sư phụ trước, yêu hầu này tuyệt đối không để nó có thời gian phát triển."

Nhóm tu sĩ trẻ tuổi theo một hướng khác mà rời khỏi bìa rừng, bọn họ sử dụng phi kiếm hướng về phía đông bay mất.

Một đôi mắt đỏ rừng cùng bộ lông vàng óng nhìn theo phi kiếm bay ở trêи trời, yêu hầu ánh mắt trở nên tức giận không thôi.

Nó xoay người dẫn theo bầy đàn của mình vào sâu trong Lang Lăng.— QUẢNG CÁO —

Con cáp mô màu đen lúc trước như cảm nhận được thứ gì đó bất ổn, nó kêu lên một tiếng sau đó nhảy vào sâu trong rừng.

Yêu thú bên ngoài bìa rừng như có một lực lượng vô hình triệu hoán, vô số con chạy vào sâu trong rừng sâu.

Từng cái bóng khổng lồ trêи trời cao cũng hạ xuống Lang Lăng, điều bất thường đang diễn ra tại Lang Lăng.

Mặt đất cũng rung động tạo ra từng vết nứt, vô số tiếng gào thét truyền khắp bốn phương tám hướng.

"Chuyện này là sao đây?"

Giao lão con ngươi co rút lại vẻ mặt sợ hãi đến cùng cực, đây là lần đầu tiên lão thấy được một cảnh tượng hãi hùng như vậy, Tiêu Hạo thì là kinh ngạc lấp lánh sự tò mò thích thú của một đứa trẻ.

"Chúng ta đi thôi."

Giao lão vung tay bắt hai người họ Tiêu lên xe ngựa, lão điều khiển xe ngựa chạy thật nhanh về phía trước.