Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 317: Ổ hư không thú.



Chương 317:

Hồng Hoa Y đột nhiên mỉm cười nói:

"Bán Thần sao? Nếu chỉ kích phát được lực lượng của Bán Thần thì Hồng Hoa Y ta sao có thể sừng sững ở Huyết Chu Nhai này vạn năm không ngã chứ."

Mặt đất bên dưới trào lên mấy chục đầu huyết long tràn ngập kinh khủng, hai người bọn họ như là rơi vào sào huyệt của long tộc đã rất nhanh bị vây quanh bởi bọn chúng, từng con ánh mắt xích hồng nhìn lấy hai người ở trong vòng vây, Hồng Hoa Y đứng ở trên đầu một con huyết long đậm màu nhất cười nói:

"Toàn bộ bọn chúng tu vi đều là Đạo Tổ thượng vị, các ngươi có muốn ta để bọn nó nhảy múa một chút không?"

Thất Bảo Thần Chủ cau mày nhìn lấy Hồng Hoa Y nói:

"Ngươi cũng thuộc vào hàng nhị lưu thế lực trong Huyết Chu Nhai rồi, trận này chưa được kích phát toàn bộ đúng chứ?"

Hồng Hoa Y chậm rãi ngồi xuống xoa xoa đầu con huyết long cười nói:

"Đúng vậy, ta thi triển toàn lực trận này thì e là ngươi không dễ sống."

Hàn Vũ Thiên trầm tư một lúc lâu nở ra một nụ cười nhìn Hồng Hoa Y nói:

"Huyết khí thực sự rất nồng đậm, đúng là thứ mà ta đang cần để bồi bổ."

"Cái gì?"

Hồng Hoa Y còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì tay trái Hàn Vũ Thiên được hắc ám bao phủ, hắn vung tay liền thấy bàn tay hắc khí kia kéo dài chui sâu vào trong lòng đất, Hàn Vũ Thiên dừng lực kéo mạnh bàn tay hắc ám co rút trở về kéo theo một luồng huyết khí nồng đậm, Hồng Hoa Y mắt thấy bàn tay hắc ám kia đang hấp thu lấy huyết khí của trận pháp.

"Ngươi dám!"

Hồng Hoa Y trở nên tức giận vung tay liền thấy mấy chục đầu huyết long rít gào lao tới, Hàn Vũ Thiên phóng ra uy áp phong ấn uy năng của Tổ Huyết và Khí Vực làm cho đám huyết long kia chiến lực chỉ còn một nửa, hắn thì tập trung vào tay trái hấp thu huyết khí, cơ thể linh hoạt né tránh công kích của huyết long vây quanh, Thất Bảo Thần Chủ thần sắc tái nhợt quát:



"Ngươi định chọc tức nàng ta sao, mau dừng việc hấp thu lại."

Người tu luyện Huyết Long Luyện Khí trận kị nhất chính là có kẻ hấp huyết khí của mình, bởi vì huyết khí này được hình thành từ tinh huyết thuần túy nhất của một tu sĩ, mỗi một giọt đều trân quý và khó khăn vô cùng, dùng lượng lớn tinh huyết cùng với long mạch bên dưới lòng đất hòa làm một thể bắt đầu luyện hóa, lại dùng địa hỏa ngàn năm trở lên thiêu đốt mới có thể hình thành huyết khí ngưng tụ huyết long, mà quá trình khí kết thành long lại càng là gian nan gấp mười lần, tuy đây là thứ tà trận không mấy tốt đẹp, nhưng người luyện được trận này sẽ được rất nhiều tu sĩ kính nể, ngay cả chính đạo tu sĩ cũng không thể không bái phục.

Hồng Hoa Y sát khí trùng thiên cũng đã chủ động xuất thủ, huyết long sẫm màu như là có linh tính lao thẳng tới dùng thân hất những con huyết long cản đường ra, nó gầm lên như ra lệnh cho đám huyết long kia, năm con huyết long gần nhất mắt sáng bừng long vĩ quật xuống nhắm tới Hàn Vũ Thiên, chỉ thấy khói bụi ngập trời đất văng tung tóe, từ trong đám khói một cánh tay bị đứt lìa văng ra bay vòng vòng giữa không trung.

"Băng Phong Bạo Vũ."

Đám khói bên dưới ầm một tiếng thổi ra một cơn bão tuyết ngập trời, Hàn Vũ Thiên thân hình nhảy lên đã cách xa đám huyết long vài trăm trượng, cánh tay phải của hắn vừa rồi đã bị long vĩ quật cho đứt lìa, máu tươi vẫn còn đang chảy thấm xuống mặt đất.

Hồng Hoa Y vung kiếm một đạo huyết kiếm cắt đi ma trảo đang hấp thu huyết khí, Hàn Vũ Thiên đột nhiên nở ra một nụ cười, bàn tay ma khí bị đứt lìa lại mọc ra, không dừng lại còn xuất hiện thêm năm bàn tay ma khí khác, nó vẫn như cũ kéo dài ra đâm sâu xuống lòng đất rút về lại kéo theo đại lượng huyết khí so với trước đó còn nhiêu hơn.

Tay phải bị đứt lìa của Hàn Vũ Thiên sau khi hấp thu huyết khí đã mọc trở lại với tốc độ cực nhanh, Hồng Hoa Y thì càng thêm tức giận nàng thật không ngờ kẻ trước mặt lại có thủ đoạn thôn phệ bậc này, nàng vỗ lên đầu huyết long nó liền phun ra một luồng địa hỏa kinh người muốn thiêu chết Hàn Vũ Thiên.

"Địa hỏa này nếu ngươi sớm dùng thì ta sẽ có một chút chật vật."

Hàn Vũ Thiên cười nhạt một cái ma trảo trong đó kéo lấy huyết khí dùng nó làm khiên chắn ngăn cản địa hỏa kinh người kia, Hồng Hoa Y lần nữa lao tới chuẩn bị nhất kiếm cắt lấy thủ cấp của Hàn Vũ Thiên thì trường kiếm của Thất Bảo Thần Chủ đã ngăn cản lại, nàng ta tức giận điều động năm đầu huyết long nhắm tới hắn mà lao đến.

"Tiểu tử nộp mạng."

Hồng Hoa Y cuối cùng đã không còn kiên nhẫn nhìn Hàn Vũ Thiên hấp thu huyết khí trân quý nữa, nàng một cước đạp vào đầu huyết long dưới chân liền thấy nó hóa thành huyết vụ cùng với mấy chục đầu huyết long đang truy sát Hàn Vũ Thiên bắt đầu dung nhập vào cơ thể của nàng ta, huyết khí trên đất cũng ào ào như sóng biển ngưng tụ về phía nàng ta.

Cuối cùng khi mọi thứ lắng đọng lại cảm nhận được một hơi thở dáng sợ toát ra, thân hình uyển chuyển và đầy dặn vẫn còn đó, nhưng khuôn mặt xinh đẹp đã trở nên quỷ dị vô cùng, đôi mắt xích hồng cùng với răng nanh bén nhọn, một cặp long giác, mi tâm còn có một cái long nhãn mở to tràn ngập sát ý, Hồng Hoa Y giọng cất lên vừa hỗn tạp nữ tử lại pha thêm long âm chói tai nói:

"Ta sẽ dùng máu ngươi tế luyện huyết khí!"

"Chuẩn Thần!"



Thất Bảo Thần Chủ thấy không ổn lập tức lấy ra Thất Bảo Linh Kiếm toàn lực ngưng tụ, Hồng Hoa Y một cái chớp mắt đã ở trước mặt Hàn Vũ Thiên, ngay cả Thất Bảo Thần Chủ cũng không kịp động thụ, nhưng ánh mắt của thiếu niên này không hề tỏ ra sợ hãi như Hồng Hoa Y và Thất Bảo Thần Chủ nghĩ, ngược lại chính là một nụ cười đắc ý nói:

"Bắt được rồi."

Hồng Hoa Y trong tức khắc như cảm ứng được điều gì, ngay lập tức nàng nhìn xuống dưới chân đã thấy được một luông khí tức hắc ám không biết từ khi nào thâm nhập được vào long mạch của trận pháp, một bàn tay hắc ám đã nắm lấy hạch tâm của Huyết Long Luyện Khí trận là một khối ngọc màu đỏ đập liên tục như quả tim.

"Không lẽ là lúc đó?"

Hồng Hoa Y nhớ ra vừa rồi nàng có dùng một kiếm chém đứt bàn tay ma trảo của Hàn Vũ Thiên, cứ tưởng thứ đó sẽ tự biến mất vậy mà lại âm thầm chui xuống lòng đất để truy vét long mạch, một luồng hắc khí từ đất trồi lên liên kết với cánh tay phải của Hàn Vũ Thiên, hắn nhìn Hồng Hoa Y cười nói:

"Đã là trận thì phải có cách phá giải, phàm là trận pháp liên quan đến long mạch thì liền sẽ có hạch tâm ngưng tụ, chỉ cần phá hủy hạch tâm thì trận pháp liền phá, dùng long mạch làm nơi tu luyện thì dễ, luyện long mạch thành trận để chiến đấu thì khó."

Hồng Hoa Y sắc mặt đã ngưng trọng không còn dám vọng động, nàng có thể cảm nhận được bản thân mà có dị động thì Hàn Vũ Thiên sẽ phá hủy hạch tâm, khiến cho công sức vạn năm của nàng tan thành tro bụi, Hàn Vũ Thiên thản nhiên nói:

"Ngươi không cần vội, ta không có phế đi trận này của ngươi, nhưng chỉ dùng nó để lôi ra một thứ."

Hồng Hoa Y cau mày nói:

"Thứ gì?"

Không đợi nàng ta nhận được câu trả lời từ Hàn Vũ Thiên thì mặt đất rung lên liên hồi từng đợt linh khí ba động càng thêm kinh diễm làm cho ai cũng khiếp sợ không thôi, ngay cả Thất Bảo Thần Chủ cũng là trong lòng tràn ngập cảm giác bất an không thôi, Hồng Hoa Y sắc mặt đại biến khuôn mặt tại tái nhợt nói:

"Ngươi cuối cùng là muốn lôi thứ gì từ bên dưới mặt đất lên chứ?"

"Diệt cỏ phải diệt tận gốc, đám hư không thú bên dưới chỉ vừa mới thành ổ mà thôi."

Thất Bảo Thần Chủ cuối cùng đã hiểu ra được cảm giác bất an này là từ đâu mà có, nhớ lại trong trận thí luyện thì bầy hư không thú đông nghìn nghịt kia đã làm cho một vị từng là Thần Hoàng như hắn cũng phải đổ mồ hôi, từ trên mặt đất trào ra vô số quái thú đầy đủ hình dạng nhưng màu sắc chung của bọn chúng lại màu tím kì lạ, Hàn Vũ Thiên như có chuẩn bị từ trước một vần thái dương áp đỉnh mà xuống ngay tức khắc đã đập thẳng vào chỗ bầy hư không thú đầy tiên xuất hiện, Thất Bảo Thần Chủ vung tay Thất Bảo Linh Kiếm lóe lên yêu quang quái dị sáng xuống bên dưới ngàn vạn tia sáng cũng triệt tiêu được đám hư không thú thứ hai xuất hiện.



Người của Thiên Vực đại lục vốn cảm ứng nhanh nhạy phát hiện ra được một luồng khát khao thôn phệ mãnh liệt liền biết thứ gì đã xuất hiện, toàn bộ đồng loạt từ bỏ vây thành Hồng Hoa Y chuyển đổi hướng tới chỗ Hàn Vũ Thiên mà bay vọt tới không một chút do dự, dẫn đầu là những người đã từng từ đi vào thí luyện Tuần Thiên Giả, bọn họ là người rõ nhất thứ sinh vật ghê tởm đáng nguyền rủa kia, nhất định không được để bọn chúng làm càn ở đây, từng nhóm người vọt tới vung ra chiêu thức mạnh nhất hướng đến chỗ mặt đất trồi lên mà đánh ra, năm vị Đạo Tổ Thiên Vực đại lục cũng từ bỏ năm vị Đạo Tổ thành Hồng Hoa Y mà quay ra công kích đám hư không thú kia.

Mối nguy hại hư không thú còn nguy hiểm hơn gấp ngàn vạn lần cái gọi là Huyết Chu Nhai này, Cổ Chân Phong không hiểu được chuyện gì cũng hơi có một chút khó coi, Khanh Hiền Tôn thở dài lập tức nói:

"Lão phu nhìn ra kẻ thù chung của chúng ta hiện tại chính là đám quái vật kia, mau đi thôi giải quyết đám này trước."

Lão ta nhân biết rất rõ nguy cơ bởi vì là kẻ lớn tuổi và cũng nhiều kịnh lịch nhất ở đây, nên Khanh Hiền Tôn biết được khi nào nên gạt bỏ tư thù để cùng nhau tiêu diệt mối họa chung của nhân tộc, thấy lão dẫn đầu thì đám người cũng không do dự cùng nhau mà chiến đấu với bầy quái vật hư không kia, điều không hề thay đổi ở hiện tại chính là đám hư không thú này vẫn là như biển trào liên tục chui ra không dứt đã tiêu diệt gần như trăm vạn con lại là vẫn còn đông như vậy, thật không biết tiêu diệt đến khi nào mới hết được.

"Băng Hoàng Khiếu Thiên."

Phương minh hót vang trời mang theo sương lạnh thổi quét bát phương làm cho đám hư không thú bị băng hàn làm cho chậm lại hành động cứu thoát được rất nhiều tu sĩ nhân tộc, Cổ Chân Phong vung tay bắn lên trời một đạo cột sáng, người của Cổ gia thấy được cũng lập tức rời thành lao thẳng về phía màn sáng, những người của năm thế lực khác thấy Cổ gia rời thành cũng biết phía bên đó có chuyện không hay cũng mau chóng dẫn theo người của mình xuất thành, toàn bộ dốc sức dùng tốc độ nhanh nhất để tiến đến chiến trường bên kia cứ nghĩ là các vị gia chủ bị vây công nhưng khi bọn họ đến nơi thì ngây ngốc tại chỗ nhìn nhân tộc cùng với đám quái vật kì lạ đánh nhau long trời lỡ đất, Cổ Chân Phong thấy người của Cổ gia đã đến lập tức quát lớn:

"Ngây ra đó làm gì, giết đám quái vật đi."

Cổ gia tộc nhân cũng nhanh chóng lấy lại được bình tĩnh xông ra cùng với nhân tộc Thiên Vực đại lục liên thủ chiến đấu ra tay rất nhanh lại còn dứt khoác, lần nữa giúp cho rất nhiều bên trong thoát khỏi bàn tay của tử thần, thêm người của Hồng Hoa Y tham chiến thì rất nhanh số quái vật kia đã bị tiêu diệt rất nhiều, hai trăm vạn, ba trăm vạn rồi đến bốn trăm vạn.

"Huyết Long Bạo Toái!"

Hồng Hoa Y hai tay hóa trảo đập mạnh xuống mặt đất liền thấy từ trong mặt đất trời ra chín đầu huyết long phá đất mà lên quấn theo vô số hư không thú bị huyết long xoáy thành thịt vụn, nàng ta lại hừ lạnh vung tay từ trong miệng chín đầu huyết long phun ra địa hỏa thiêu rụi thêm vô số quái vật, Hồng Hoa Y cơ thể thon thả nhìn đám quái vật liên tục trồi lên hừ lạnh nói:

"Đứng trong trận pháp của bổn thành chủ thì đừng mong càn quấy!"

Huyết khí hội tụ hóa thành long trảo thực lực tuyệt đỉnh Chuẩn Thần cảnh trong truyền thuyết giáng xuống có thể giết đi hơn trăm vạn quái vật, nhưng từ bên dưới sâu lại phóng ra một tia tử quang mang theo hủy diệt lực lượng mà tới cùng với long trảo giao nhau ngay lập tức rơi vào thế giằng co mãnh liệt, ầm một tiếng chấn động thổi bay hết toàn bộ tu sĩ ra bên ngoài bao gồm cả những cường giả đỉnh tiêm như Thất Bảo Thần Chủ cũng không chống đỡ nổi xung kích.

main cực kỳ bá đạo, phong cách cơ bắp dùng lực phục người, tay xé hằng tinh