Ta Là Một Bát Thịt Kho Tàu

Chương 38



Đại hội thể thao cuối cùng cũng tới lúc bế mạc, một màn đại hội thể thao oanh oanh liệt liệt của đại học HB rốt cục đã xong, tuy bên trong phát sinh một đống chuyện rắc rối lộn xộn, nhưng cuối cùng đã hoàn hảo bế mạc, người đến xem đại hội thể thao không có ai hối tiếc, chẳng nhưng được thấy khung cảnh hoa lệ phi phàm, thêm cả trận PK hiếm thấy của hai đại suất ca, cuối cùng còn một hồi báo động sai khẩn cấp, đương thiên còn có Phiếu anh đào làm lưu niệm, tóm lại là tất cả đều vui mừng!

Nhưng Kỷ Tiếu Nhan cùng Trương Hiểu Ba là hai người duy nhất sầu mi khổ kiểm trong khi toàn trường vui mừng khôn xiết, Phiếu anh đào vốn lời lớn, lại lỗ sạch không nói đến, còn nợ không ít tiền, Trương Hiểu Ba so với Kỷ Tiếu Nhan thì thảm hại hơn một phần, y vốn mua phiếu Ngoại Tinh Nhân thua, nhưng tên kia cố tình đứng nhất, Trương Hiểu Ba tức đến mức thiếu chút nữa như vậy mà đi gặp Marx(Các-mác có ai không biết bác y không).

Hiệu trưởng đại nhân lâu ngày không gặp chống gậy, khập khiễng bước lên bục trao giải, bắt đầu phát biểu như thường lệ, Kỷ Tiếu Nhan ở dưới cùng Trương Hiểu Ba làm động tác nhỏ, đột nhiên bị nắm lấy, sợ tới mức phát run.

“Sao thế? Giống như làm việc gì trái với lương tâm vậy?” Hóa ra là chị gái Kỷ Tiếu Nhan, sợ bóng sợ gió, sợ bóng sợ gió.

“Chị hôm nay sao lại tới đây?” Kỷ Tiếu Nhan đánh giá quần áo của chị mình, một thân đồ thể thao, tóc cắt ngắn, đứng trong đám người thực sự rất thu hút, phỏng chừng tất cả những người gặp qua hai chị em bọn họ đều cho rằng cậu là nữ, còn chị cậu là nam.

“Hôm nay là ngày thi đấu hữu nghị a, đại hội thể thao không phải đều có tập tục này sao?” Kỷ Tiếu Nhạn ném ví tiền cho Kỷ Tiếu Nhan, bắt đầu thắt lại dây giày, Kỷ Tiếu Nhan lúc này thấy, chị gái cư nhiên ngay cả giày đinh cũng đi!

“Chị…… Chị…… Em bảo….. Chị không phải định tham gia trận đấu đó chứ?” Kỷ Tiếu Nhan khó khăn hỏi, không cần khảo nghiệm tim cậu lần nữa.

Nhưng Kỷ Tiếu Nhạn vẻ mặt đương nhiên nói: “Đúng vậy, chị tất nhiên là muốn tham gia a.”

“Chị! Chị! Chị nghe em nói, chị đừng đi, chị muốn tham gia náo nhiệt gì a, mà phần thưởng kia cũng không có gì đáng để tranh…..” Kỷ Tiếu Nhan vội vàng kéo chị mình, nháy mắt với Trương Hiểu Ba, để y cũng tới khuyên.

Nhưng Kỷ Tiếu Nhạn cương quyết muốn tham gia, còn lộ vẻ bi thương nói với Kỷ Tiếu Nhan: “Tiếu Tiếu, chị làm thế này đều là vì em a!”

“A?”

“Nếu muốn có được bảo bối Tiếu Tiếu của chúng ta, không xuất ra ít bản lãnh thực sự, chị tuyệt đối sẽ không thừa nhận hắn!” Trên đầu Kỷ Tiếu Nhan đeo một dải lụa đỏ ghi chữ ‘tất thắng’, hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang bước ra, giống như Mộc Quế Anh(vợ của Dương Tông Bảo, truyền nhân đời thứ 3 của Dương gia tướng) tái thế, khiến em trai vô dụng của nàng bị dọa đứng đờ ra trong khán phòng nửa ngày không nói được một câu.

“Hiểu Ba, đây là tình huống gì a a a?” Kỷ Tiếu Nhan khóc không ra nước mắt, sao ngay cả chị cũng đến quấy nhiễu, thế này vẫn chưa đủ loạn sao?

Lúc này, hiệu trưởng đã nói xong, tuyên bố bắt đầu trận đấu hữu nghị, khách quý đều có thể tham gia, loại trận đấu này hoàn toàn mang tính giải trí, sau khi thắng thì nhận được một phần thưởng, đều là một vài thứ phi thường khôi hài, nhưng chị gái cư nhiên lại muốn tham gia, Kỷ Tiếu Nhan đã cảm thấy đầu biến to rồi.

Chỉ thấy Kỷ Tiếu Nhan đến chỗ báo danh thi đấu, nhấc tay cao cao, Nhạc Húc Phong mặc một thân trắng xóa đang ở đó phát số thứ tự, thấy nàng, còn thật sự đưa cho nàng một số thứ tự, Kỷ Tiếu Nhan quả thực không dám nhìn xuống, chị làm một động tác tay khiêu khích với Nhạc Húc Phong, mà Nhạc Húc Phong mặt lạnh như băng cư nhiên cao ngạo gật gật đầu, sau đó…. cũng lấy một số thứ tự.

Lúc này, khán giả toàn hội trường đều đứng lên, nhìn chằm chằm về phía sân đầu, kỳ thật ai cũng biết Nhạc Húc Phong, vương bài thiên thần của đại học HB, nhưng luôn lạnh lùng muốn chết, hôm nay ngay cả y cũng muốn thi đấu! Đây quả thực làm cho người ta không thể tưởng tượng!

Nhạc Húc Phong tên gia hỏa kia, không hổ là từ nước ngoài về, ở trước mắt nhân dân quần chúng, cởi bỏ từng cúc áo, Kỷ Tiếu Nhan rõ ràng thấy có vô số V8 được giờ lên……

Nhạc Húc Phong, anh là tên đàn ông lẳng lơ…..

Cư nhiên ở trước mặt nhiều người như vậy mà cởi áo! Tức chết tôi!

Kỷ Tiểu Nhan nắm chặt lan can không buông tay, nhìn Nhạc Húc Phong cởi áo ngoài, lộ ra chiếc áo phông ngắn ngủn, sau đó lão nhân gia y coi như có chút đạo đức đi vào phòng thay đồ, có điều hai phút sau, đi ra, mặc một chiếc quần thể thao ngắn đến không thể ngắn hơn, vẫn là Kỷ Tiếu Nhan nhìn vào trong tủ đồ, hoàn toàn là loại quần thể thao gợi cảm ngoài bãi biển, lúc này đừng nói Kỷ Tiếu Nhan muốn té xỉu, toàn trường đều là tiếng thét chói ta, không khí sôi động chưa từng có.

“Y muốn làm gì? Trời ơi! Tôi chịu không nổi…… chịu không nổi……” Kỷ Tiếu Nhan thì thào tự nói, Trương Hiểu Ba đỡ lấy cậu: “Người anh em, cậu nhất định phải kiên trì!”

“Tôi còn kiên trì cái đầu ấy, y đã muốn ở phía trước biểu diễn fashion show, đừng nói tôi quen y!”

Nhạc Húc Phong một chút cũng không thèm để ý, trên mặt vẫn là không chút biểu tình gì, giống như bình thường mà đứng trước vạch xuất phát, Kỷ Tiếu Nhan lúc này mới phát hiện, bọn họ thi chính là 2 người 3 chân, vậy…….

Cảnh tượng tiếp theo càng làm mọi người ngất xỉu, chị cư nhiên cột cùng một chỗ với Nhạc Húc Phong, một nhóm khác hấp dẫn mắt người, không phải đâu xa, tổ hợp thối nát nhất từ trước đến nay, Sâm Bân cùng Đỗ Linh Vũ….. Kỷ Tiếu Nhan rốt cuộc hiểu được vì sao khán giả toàn sân đấu lại phản ứng lớn như vậy, đội hình rực rỡ như thế, chỉ sợ là đều chưa từng thấy qua đi?

Sâm Bân cùng Đỗ Linh Vũ một chút cũng không nổi trội như Nhạc Húc Phong, mặc áo thể thao kiểu dáng mới nhất, lộ ra thân hình trẻ trung mạnh mẽ, tuy hình ảnh chân hai người bị cột vào nhau không phải là buồn cười bình thường, nhưng trên mặt hai người lại chỉ lộ ra vẻ hung dữ ngươi sống ta chết.

Kỷ Tiếu Nhan đến bây giờ vẫn chưa rõ, cách thi đấu này của bọn họ là thế nào vậy, chị nếu là muốn thi đấu cùng bọn họ, ban đầu còn tưởng là muốn khiêu khích Nhạc Húc Phong, nhưng hiện tại hai người bọn họ cư nhiên tạo thành một đôi, không phải bi quan, quan hệ của chị với Nhạc Húc Phong có vẻ thật sự không tốt a…..

Đương nhiên đội kia cũng không ra sao……

Hiệu trưởng đại nhân tự mình nổ súng, cả sân đấu rền vang tiếng cổ vũ, ngay từ đầu, đôi của Kỷ Tiếu Nhạn và Nhạc Húc Phong đã tương đối nhanh chóng xông về phía trước, mà đôi của Sâm Bân của Đỗ Linh Vũ, đã là hạn độ nén chịu lớn nhất, thế nào cũng không chịu hòa thuận mà kéo tay nhau chạy về phía trước, tuy tốc độ của hai người đều thuộc cấp bậc thần thoại, nhưng phối hợp với nhau, lại ngay cả người bình thường cũng không bằng.

“Cậu rốt cuộc có muốn phối hợp không?” Đỗ Linh Vũ mắt lạnh nhìn Sâm Bân.

“Hừ!” Sâm Bân ngay cả nhìn cũng không thèm.

“Tôi nói cậu Sâm Bân, Kỷ Tiếu Nhan, Đỗ Linh Vũ tôi đã định rồi! Cậu bản thân hèn nhát, đừng lôi tôi xuống cùng!” Đỗ Linh Vũ bình thường hình tượng ánh nắng rực rỡ, lúc này hoàn toàn lộ ra bộ mặt hồ ly lãnh khốc, một chút cũng không khách khí nói, ánh mắt nghiêm khắc.

“Ít nói mấy thứ này cho tôi! Cậu định cướp người với tôi sao? Nực cười!” Sâm Bân cũng hung tợn trừng hắn, hôm qua Kỷ Tiếu Nhan nói cho gã biết chuyện Đỗ Linh Vũ tỏ tình, Sâm Bân trong lòng sớm quyết định phải đi trước một bước, chẳng qua tạm thời còn che dấu mà thôi…..

Hai người này, ở trên sân vừa tập tễnh chạy, vừa cản trở lẫn nhau, còn cãi nhau, người trên khán đài đều lo lắng, đôi của Nhạc Húc Phong đã chạy hết một vòng.

“Thầy Nhạc cố lên! Thầy Nhạc cố lên!”

Tiếng hoan hô vang lên, Đỗ Linh Vũ sốt ruột, rống về phía Sâm Bân: “Mày rốt cuộc có hợp tác hay không? Chẳng lẽ nhìn lão kia thắng?”

Sâm Bân ánh mắt phức tạp nhìn nhóm Nhạc Húc Phong, cuối cùng khẽ nhắm mắt, mím môi, thấp giọng nói: “Họ Đỗ kia, chỉ có lần này, nếu cậu chạy không qua, đừng trách tôi trở mặt!”

Nói xong, hai người đồng thời ôm vai đối phường, nhát mắt, tốc độ tăng vọt, hai người bọn họ hợp tác không chê vào đâu, giống như một người chạy, khán giả trên sân mở to mắt nhìn hai người bọn họ như một điểm di động vụt qua, trong chớt mắt đã đuổi kịp Nhạc Húc Phong cùng Kỷ Tiếu Nhạn.

Nhưng tốc độ của Nhạc Húc Phong cũng nhanh hiếm thấy, hai đôi đồng thời cán đích, lập tức tiếng hoan hô rung trời, thực phấn khích!

Kỷ Tiếu Nhan nhẹ nhàng thở ra, nhưng ngay sau đó, cậu liền thấy, chị gái gật gật đầu với Đỗ Linh Vũ cùng Sâm Bân, nói gì đó, hai người này phi thường đắc ý đi lên khán đài. (xoẹt xoẹt khế bán thân đã được kí kết và bàn giao =)))

Mà chị cậu, lúc này mới chính thức làm một động tác vẫy tay với Nhạc Húc Phong, Kỷ Tiếu Nhan nhận ra động tác này, là Taekwondo mà chị cậu giỏi nhất…..

Kỷ Tiếu Nhan thiếu chút nữa bị bà chị gái tính cách đàn ông của mình hù chết, cư nhiên dùng Taekwondo đấu với Nhạc Húc Phong, chị cậu là đai đen a, như vậy Nhạc Húc Phong chả phải là xong đời sao?

Nhưng Nhạc Húc Phong lại không như trong tưởng tượng của Kỷ Tiếu Nhan, y căn bản không đáp trả, chỉ lùi lại từng bước từng bước, nhưng lại phi thường thoải mái, Kỷ Tiếu Nhạn căn bản không chạm được đến y, mà vẻ mắt Nhạc Húc Phong một chút biến hóa cũng không có.

“Oa! Thầy Nhạc thật lợi hại!” Trương Hiểu Ba nhìn đến chóng mặt, “Lúc chị Nhạn đánh mình, ngay cả động tác tay cũng không thấy rõ, y cư nhiên có thể nhẹ nhàng né tránh như vậy?”

Kỷ Tiếu Nhan cũng choáng váng, Nhạc Húc Phong căn bản là chân nhân bất lộ tướng mà!

Có điều Kỷ Tiếu Nhạn càng đánh càng hăng, đánh nửa ngày, chạm không vào người, đặc biệt là tên kia phản ứng gì cũng không có, cực kỳ đáng giận! Ra tay bắt đầu tàn độc hơn, khán giả trên sân thấy hứng thú, Kỷ Tiếu Nhạn là người luyện tập chân chính, động tác phi thường đẹp, người cũng phi thường đáng chú ý, đánh nhau với Nhạc Húc Phong trên sân vận động, là buổi biểu diễn không tồi!

Cuối cùng, Nhạc Húc Phong không ngại rắc rồi bắt lấy nắm tay Kỷ Tiếu Nhạn vung qua: “Cô đủ chưa vậy?”

“Sao đủ được? Hôm nay không đập chết anh, tôi không phải là chị gái của Tiếu Tiếu!” Nói xong, lại vung ra một quyền.

“Tôi biết cô có thành kiến sâu đậm với tôi, đánh tôi thì có tác dụng sao?”

“Hừ! Nhạc Húc Phong! Tôi nói anh biết, anh làm gì, tôi cũng có thể tha thứ, nhưng không thể tha thứ sự nhu nhược của anh!”

“……….”

Kỷ Tiếu Nhạn lại đánh tới, tiếp tục mắng: “Tôi chưa hề phát hiện ra, anh sao lại không có dũng khí như vậy? Anh nhát gan! Anh nhu nhược! Tôi coi thường anh!”

Sắc mặt Nhạc Húc Phong càng ngày càng lạnh lùng, lòng mày càng lúc càng nhíu lại, Kỷ Tiếu Nhạn lại càng kích thích y: “Nhạc Húc Phong, anh cho rằng Tiếu Tiếu nhiều năm như vậy, bị bao nhiêu người khi dễ? Để tôi nói cho anh biết, đây đều là lỗ của anh, đều vì anh là tên đàn ông nhát gan yếu đuối không dám đối mắt! Ước hẹn mười năm, mười năm sau thì thế nào? Anh sẽ không nhu nhược sao? Còn không phải vẫn vô dụng như cũ!”

“Đủ rồi!” Nhạc Húc Phong đột nhiên bắt lấy cánh tay Kỷ Tiếu Nhạn, chế trụ nàng, một đôi mắt sang như sao gắt gao nhìn chằm chằm nàng, khẽ gầm: “TÔI KHÔNG PHẢI NGƯỜI NHU NHƯỢC!”

“Được a? Nếu như anh thật sự không phải, vì sao không nói cho nó?” Kỷ Tiếu Nhạn một chút cũng không lùi bước.

“Cô đừng nói nữa!”

Nhạc Húc Phong thống khổ hất tay nàng ra, lui về sau một bước, trên khuôn mặt tuấn mỹ lộ ra vẻ vùng vẫy cùng đau khổ.

Hai người trên sân tách ra, bất quả mọi người đều nhìn ra, hình như là Nhạc Húc Phong thắng, còn ào ào vỗ tay, Kỷ Tiếu Nhan vừa cảm thấy lo lắng qua đi, nhưng giây tiếp theo biến cố lại đột nhiên xảy ra.

Kỷ Tiệu Nhạn tựa hồ nói một câu gì đó, Nhạc Húc Phong vung tay phẫn nộ, sau đó Kỷ Tiếu Nhạn liền ngoài dự kiến đấm một đấm, Nhạc Húc Phong vốn ở gần nàng, lại không hề phòng bị, kết quả bị đấm một quả, máu đỏ tươi lập tức từ lỗ mũi chảy ra.

Trên khán đài trở nên ầm ĩ, Kỷ Tiếu Nhan chỉ thấy Nhạc Húc Phong ôm mặt lùi ra sau, chị cậu không biết còn đang gào cái gì, Sâm Bân cùng Đỗ Linh Vũ vốn ở một bên xem đánh nhau cùng chạy lại.

“Nhan Tư! Cậu làm gì đi!” Không đợi Trương Hiểu Ba hét xong, Kỷ Tiếu Nhan đã như con thỏ vọt vào trong sân.

Đợi cậu hổn hển chạy đến bên cạnh đám người, Nhạc Húc Phong đã ngừng chảy máy, Kỷ Tiếu Nhạn cũng tỉnh táo lại, thấy Kỷ Tiếu Nhan chạy tới, Nhạc Húc Phong bình tĩnh nói: “Tôi không sau, chỉ là chảy máu mũi thôi.”

Kỷ Tiếu Nhan nhìn nhìn y, sửng sốt một lúc, sau đó chuyển hướng sang chị gái mình, đặc biệt đau lòng hỏi: “Chị, tay chị có đau không? Em thổi thổi cho chị nhé?”