Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 169: Trưởng Lão! Xem Ta Tắm Mãi Không Chán Sao?



Hai luồng khí tức như đệ tử và sư phụ giao phong với nhau, Phong Linh Nhi tu vi Tứ Tú Nhất Trọng đối đầu với Trịnh Du Nhiên tu vi Ngũ Tú Cửu Trọng Đỉnh Phong, cách biệt 19 cấp độ, một đại cảnh giới, chuyện này nếu truyền ra bên ngoài đại lục, chắc Phong Linh Nhi này sẽ bị cười cho nát mặt

Thế nhưng trên sân lại không phải như vậy, ai cũng hồi hộp đón chờ kết quả

Một bên là Đại Sư Tỷ của các đệ tử Ngoại Môn, thực lực cường hãn, một bên là tiểu sư muội mới gia nhập được bốn này, tu vi chỉ Tứ Tú Nhất Trọng nhưng một đường tấn cấp không gặp trở ngại

Vị chấp sự vừa nói bắt đầu, hai đạo thân ảnh một xanh một đen đỏ lao thẳng vào nhau, tốc độ của Trịnh Du Nhiên phải nói là cực kỳ nhanh, toàn bộ người ở đây chỉ có thể thấy một cái vệt xanh lao đi trong không gian

Ngược lại vị sư muội Phong Linh Nhi thì chạy từng bước tới trông có vẻ rất nhàn nhã

Rầm!

Va chạm lập tức diễn ra, ánh mắt chúng khán giả chờ mong nhìn diễn biến tiếp theo

Trong mắt họ, Trịnh Du Nhiên đại sư tỷ đã dừng lại, Phong Linh Nhi cũng đang đứng yên tại chỗ, cả hai đứng rất gần nhau

Trước mặt cả hai, hai cánh tay đang không ngừng dùng lực mà đẩy, hai tay phải đều giằng co, như muốn dùng lực mà chiến

Tay trái cả hai co lại, một quyền nện thẳng vào bụng nhau

Bốp!

Cùng một quỹ đạo, cùng một lối đánh, hai quyền cùng một mục tiêu, nhất thời lao thẳng vào nhau

Va chạm liên miên, sóng xung kích tràn ra làm khói bụi trên sân mịt mù, hai thân ảnh mới tách nhau ra liền lần nữa lao đến

Từng quyền cước không ngừng giao phong, Phong Linh Nhi mỉm cười thỏa mãn khi thấy Trịnh Du Nhiên này lại có sở trường đánh tay đôi, thế là nàng hạ tu vi xuống thấp hơn Trịnh Du Nhiên một chút rồi sảng khoái luận bàn võ thuật với nàng

Bốp Bốp Binh Chát Bụp!

Hai nữ như đi đánh ghen, không ngừng quyền đấm, cước đá. Một vũ kỹ cũng lười tung ra, hoàn toàn dùng Nguyên Lực hộ thể, đấm nhau tối tăm mặt mũi

- Sảng khoái! Không ngờ Linh Nhi sư muội còn tinh thông thể kỹ!

- Du Nhiên sư tỷ không tệ, quyền pháp rất ảo ma Canada nha!

Hai nữ nhìn nhau đầy tán thưởng, sau đó xắn tay áo lao vào đấm đá

Trên quảng trường, sắc mặt chúng nữ từ hồi hộp, căng thẳng, phấn khích dần trở nên ngơ ngác, cổ quái, khó hiểu, ngây ngốc. Vì cái gì mà hai người này cứ dùng công kích đơn thuần mà đánh nhau như mấy phàm nhân thời trẻ trâu thế kia?

Nửa canh giờ trôi qua, cả hai như chìm vào trong cảnh giới kì diệu, dường như trong mắt họ bây giờ chỉ có không ngừng đấm đá như vậy mới là hạnh phúc, mấy cái khác mặc kệ

Phong Linh Nhi vốn có thể dùng chính kinh nghiệm Võ Cổ Truyền để đánh bại Trịnh Du Nhiên này, nhưng nàng vẫn chưa muốn kết thúc quá nhanh như vậy, thật khó để gặp một người thích luyện thể thuật như vậy a

Trong lòng Trịnh Du Nhiên hiện tại đang vô cùng khiếp sợ, Phong Linh Nhi này, mặc kệ mình tung ra chiêu gì, mặc kệ mình ra đòn biến ảo như thế nào vẫn bị nàng đoán được mà ngăn chặn né tránh, lại còn phản lại đòn thế của Trịnh Du Nhiên, tuy có đôi khi đánh trúng được Phong Linh Nhi nhưng Trịnh Du Nhiên cảm thấy đòn tấn công của mình còn quá non

Phong Linh Nhi thì thỏa sức quẩy, càng đánh càng hăng, khuôn mặt vốn lạnh lùng không quan tâm thứ gì chuyên dùng để trang bức cũng mất sạch, thay vào đó là ý cười ngập tràn, mỗi đấm tung ra là một lần nàng sáng mắt nhe miệng cười

- Sao ta thấy Phong Linh Nhi sư muội có chút đáng sợ a!

- Ta cũng vậy, dường như Linh Nhi sư muội dần mất kiểm soát rồi!

Nhưng đâu ai ngờ, cái người mà họ gọi là mất kiểm soát ấy mới thực sự là bản chất của Vũ Lôi Phong, Phong Linh Nhi ung dung lạnh nhạt kia chỉ là cái vỏ bọc trang bức siêu giả trân thảo mai của hắn mà thôi

- Thật quá đã! Đánh tiếp!

Phong Linh Nhi cười to, thanh âm vẫn quyến rũ như chim hót nhưng lại mang theo sự hưng phấn và chiến ý ngập trời

Và cái sự hưng phấn quá độ đã làm Phong Linh Nhi bị hố!

Bốp! Chát! Binh! Pặc! Rầm! Rầm!

Hự!

Lúc chợt nhận ra mình chơi ngu thì đã quá muộn, Trịnh Du Nhiên đã bị đánh đến thảm thương đang nằm một đống trên mặt đất!

- Ơ…….

Phong Linh Nhi ngơ ngác nhìn Trịnh Du Nhiên đang được vác cáng đi bôi thuốc đỏ, khuôn mặt ỉu xìu

Nhớ lại lúc ban nãy, vì quá tận hứng nên bản năng chiến đấu lấn áp, khiến Phong Linh Nhi lỡ tay tung gần chục chiêu khóa khớp, đánh chổ hiểm, điểm huyệt, trộm đào các kiểu, thành ra Trịnh Du Nhiên bị bón cho một đống hành nằm im tại chỗ.

- Linh Nhi sư muội chúc mừng!

- Linh Nhi sư muội! Muội thật lợi lại!

Từng tiếng hoan hô triền miên khiến cho Phong Linh Nhi tỉnh lại trong cơn thất vọng, ngay lập tức, cái dáng vẻ lạnh nhạt chuyên dùng để Trang Bức hiện ra

Phong Linh Nhi chắp tay đi xuống đài, giọng điều trầm thấp nói

- Chư vị trong top mười nếu có hứng thú, cứ gửi lời khiêu chiến! Bổn cô nương tùy thời đáp ứng!

Nói xong, Phong Vũ Lôi Quạt xòe ra quạt bay đi chút mồ hôi, Phong Linh Nhi từ từ hòa vào chúng nữ Triệt Tà Cung, được các nàng bế bổng lên trời tung như tung bóng vác về Triệt Tà Cung ăn mừng

- Để ta tiếp tục theo dõi nàng, ngươi mau cầm ngọc giản báo với Cung Chủ đi!

Trên không trung, Ngọc Trưởng Lão nói với Lục Trưởng Lão

- Được!

Trong khu vực Ngoại Môn, tin tức Phong Hoa Tuyệt Đại - Phong Linh Nhi trong lúc hưng phấn quá độ lỡ tay đập Trịnh Du Nhiên bầm mắt, chiếm lấy ngôi vị đệ nhất Hạ Âm Bảng nhanh chóng như một cơn lũ tràn tới khắp các ngõ ngách, khiến chúng đệ tử hăng say thảo luận đêm ngày

Thắng thua là chuyện thường ngày, vị trí đệ nhất Hạ Âm Bảng thay đổi liên tục cũng là chuyện dễ thấy, nhưng mà lần này lại quá đặc biệt, Phong Hoa Tuyệt Đại - Phong Linh Nhi một đường bất bại, năm trận tiến thẳng lên đệ nhất Hạ Âm Bảng, tin tức này không những làm các vị trưởng lão Ngoại Môn chấn động, còn làm cho hầu hết đệ tử Nội Môn rung động và nghi ngờ về tính xác thực

Hiện tại đối với Phong Linh Nhi, cái việc đứng trên vị trí đệ nhất Hạ Âm Bảng tùy thời có thể đứng, tu vi nàng là Kết Hồn Cảnh, trong khi đệ tử ngoại môn đều mang tu vi Ngũ Tú là tối đa

Vì nếu đột phá lên Lục Tú, sẽ trực tiếp được bổ nhiệm làm đệ tử nội môn

Hiện tại Phong Linh Nhi chưa muốn bạo lộ quá nhiều thực lực, đùng một cái đột phá Lục Tú để tiến vào nội môn sẽ rất củ chuối và bị người ta nhòm ngó, vì vậy cứ giữ hạng nhất trên Hạ Âm Bảng sau đó ngồi đó một tháng, về sau sẽ tự lên Nội Môn

Trong sân rộng Triệt Tà Cung, Phong Linh Nhi cùng chúng nữ gảy đàn vài tiếng, sau đó ngồi lại với nhau

- Muội thực ra không định khiêu chiến Hạ Âm Bảng, vì muội biết, chắc chắn mình sẽ đạt được đệ nhất! Và muội có thể khẳng định rằng không ai có thể đánh bại muội trong một tháng này, vì vậy một tháng nữa có thể sẽ phải xa mọi người!

Phong Linh Nhi ngâm mình trong dòng suối, nói với chúng nữ xung quanh

- Muội muốn ở lại Triệt Tà Cung, có thể cùng các tỷ tỷ chơi đùa. Nhưng mà muội còn có việc phải làm, vì vậy phải nhanh chóng bước vào hàng ngũ Thiên Kiêu của Thiên Âm Cung, mong mọi người thông cảm cho muội! Sau khi xong việc sẽ lại trở về Triệt Tà Cung, được chứ?

Nghe Phong Linh Nhi nói vậy, chúng nữ Triệt Tà Cung có chút không thể tin nhìn Phong Linh Nhi, mục đích của tiểu sư muội lại lớn như vậy, muốn trở thành đệ tử Thiên Kiêu

Phong Linh Nhi gật đầu, ánh mắt quyết tâm nói

- Muội rất thích nơi này, về sau sẽ còn quay lại, nhưng mà muội còn có chuyện phải làm, sau này sẽ từ từ kể cho mọi người, một tháng này, chúng ta hãy cùng nhau sống thật vui nhé!

-Ừ!

Chúng nữ gật đầu

Phong Linh Nhi ánh mắt bất chợt khẽ đổi, nhìn lên trời cao nói

- Tiền bối quan sát ta suốt mấy hôm, không lẽ cứ muốn nhìn lén một nữ nhi tắm mãi vậy sao?

Trên không trung, Ngọc trưởng lão giật mình một cái

- Có thể phát hiện ra ta? Điều này sao có khả năng?

Chúng nữ Triệt Tà Cung nghe vậy giật mình nhìn lên trời, chẳng thấy cái gì cả thì nghi ngờ nhìn Phong Linh Nhi

- Aizz!

Trên không trung truyền ra một đạo thanh âm phiền muộn mà thở dài, Ngọc Trưởng Lão từ từ đáp xuống, chân đạp quang kiếm ngưng tụ từ Linh Hồn Lực mà dùng Hữu Ý phi hành

- Xin hỏi tiền bối là ai?

Phong Linh Nhi và chúng nữ trong thoáng chốc đã mặc lại y phục, chỉn chu nhìn thân ảnh đang từ từ hạ xuống, mà khi nhìn rõ thân ảnh này, cả đám đệ tử thất kinh quỳ xuống

- Bái kiến Ngọc Trưởng Lão!

Ngọc Trưởng Lão đáp xuống, từ từ bình thản chắp tay sau lưng đi đến, tóc đen phiêu dật, thần thái uy nghiêm như thiên thần hàng thế, ánh mắt sâu xa ý vị nhìn về Phong Linh Nhi

- Ngươi không bái kiến bổn tọa sao?

Nhìn thấy Phong Linh Nhi này vậy mà vẫn bình thản nhìn mình, Ngọc Trưởng Lão hơi bất ngờ vì nàng lại có thể bình tĩnh khi gặp một cường giả như mình, đồng thời cũng không vui lắm khi Phong Linh Nhi này không biết lễ độ

- Bị khí thế cùng dung mạo của Ngọc Trưởng Lão làm ngây người một chút! Xin Trưởng Lão thứ lỗi!

Phong Linh Nhi quên mất mình bây giờ khá nhỏ bé trong mắt người khác, không phải là một đại công tử thiên tài Phong Lôi Môn nữa

- Hừm! Miệng dẻo như bột!

Ngọc Trưởng Lão khẽ hừ nhẹ, sau đó nàng nói

- Ta đúng thật bị thân phận và bổn sự của ngươi làm tò mò, vốn định quan sát một chút, thế mà bị nói là nhìn lén các ngươi tắm! Aizz, thiếu nữ bây giờ a

Ngọc Trưởng Lão bình thản nói ra, Phong Linh Nhi lúc này cũng cảm thấy có gì đó sai sai

- Người có chuyện gì muốn nói với ta sao?

Phong Linh Nhi nghi hoặc hỏi, Ngọc Trưởng Lão ánh mắt lóe chút hào quang

- Nói cho ta nghe! Vì sao ngươi phải gia nhập hàng ngũ Thiên Kiêu?

Nghe Ngọc Trưởng Lão hỏi, Phong Linh Nhi tròng mắt khẽ đảo nói

- Ta muốn được tham gia cuộc thi Thập Đại Cường Giả toàn đại lục! Nghe nói chỉ các môn phái lớn mới nhận được giấy mời, vì vậy mới gia nhập Thiên Âm Cung!

Ngọc Trưởng Lão ánh mắt có chút khó tin nhìn Phong Linh Nhi, nàng nói

- Ngươi nói thật hay! Có biết cuộc thi Thập Đại Cường Giả khốc liệt đến mức nào không?

- Không biết!

Phong Linh Nhi thẳng thừng đáp

- Thập Đại Cường Giả - 30 năm tuyển chọn một lần tại trung tâm Thúy Hằng Đại Sâm Lâm, chỉ cần người dưới 50 tuổi đều có thể tham gia

- Ở độ tuổi 50 có thể nói là lợi thế nhất, thời gian tu luyện lâu nhất, tu vi phần lớn đều là Kết Hồn Cảnh, có cả Hữu Hồn Cảnh tham gia, ngươi mới chỉ là một Tứ Tú nho nhỏ, muốn đi tìm chết sao?

- Mặt khác, chỉ có Tứ Đại Môn Phái của các khu vực, Tứ đại bộ tộc của các khu vực và Nhất Tông, Nhất Môn, Nhất Cung, Nhất Giáo cùng Tứ Linh Thần mới được phép đưa đệ tử đến! Toàn là tập hợp những người vô địch trong cùng cấp, thậm chí là vượt cấp! Ngươi sánh lại bọn Kết Hồn Cảnh, Hữu Hồn Cảnh có thể liên miên vượt cấp sao?

- Ngươi bây giờ bất phàm! Tu vi Tứ Tú Nhất Trọng có thể đánh bại Ngũ Tú Cửu Trọng Đỉnh Phong thì thế nào, đối đầu với Kết Hồn Cảnh, Tứ Tú căn bản là sâu bọ!

Ngọc Trưởng Lão không ngừng đả kích Phong Linh Nhi

Nhưng Phong Linh Nhi chỉ cười nhạt một tiếng nói

- Ngọc Trưởng Lão! Người là Ý Hồn Cảnh đúng không?

Ngọc Trưởng Lão nhất thời không hiểu tiểu oa nhi này muốn gì, gật gật đầu

Chúng nữ Triệt Tà Cung thì đã sớm bị khí tức của Ngọc Trưởng Lão dọa đến im bặt, sắc mặt tái nhợt không nói nên lời, lúc này họ lại càng phục vị sư muội dám nói chuyện nhàn nhã với Ngọc Trưởng Lão a

- Người dưới 50 tuổi mạnh nhất trên Đại Lục Thúy Hằng này có ai đã từng đạt tới Ý Hồn Cảnh chưa?

Phong Linh Nhi nghiêm nét mặt, nhìn thẳng Ngọc Trưởng Lão

Ngọc Trưởng Lão cười lớn, nàng nói

- Ý Hồn Cảnh dễ đạt được như vậy sao? Cho dù 70 tuổi đạt tới Hữu Hồn Cảnh đã được coi là rất tốt, người biến thái nhất trong sử sách đại hội Thập Đại Cường Giả là 50 tuổi đạt tới Hữu Hồn Cảnh, chưa ai vượt qua được hắn!

Vụt! Bốp!

Ngay lúc Ngọc Trưởng Lão còn đang thao thao bất tuyệt, một chưởng nhẹ nhàng đập thẳng vào ngực nàng, Ngọc Trưởng Lão nhanh chóng cười lạnh vận Nguyên Lực bảo hộ nhưng vẫn không thể cản được lực lượng của Phong Linh Nhi đánh tới, nhất thời bị đánh lùi về sau vài bước

- Hữu Hồn Cảnh cũng không thể đánh ra một đòn như vậy đâu! Ngọc Trưởng Lão nên suy nghĩ cho kỹ! Ta hy vọng một tháng sau sẽ nhận được câu trả lời từ Cung Chủ!

Phong Linh Nhi dắt tay chúng nữ Triệt Tà Cung đang há to miệng trợn mắt muốn lòi ra về nhà

Ngọc Trưởng Lão đứng đơ tại chỗ, ánh mắt lộ ra sự khiếp sợ

( Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu. Tác giả: Weekend Anh. Nguồn: TruyenYY & VietNovel Origin & NovelToon )

Hết chương 169…