Thời gian muốn trôi thì không có bất kỳ kẻ nào có khả năng bắt nó dừng, trong Lâm Viên Thành từ ngày quán cơm sườn nướng của Lê Gia khai trương đã dẫn đến vô số phong ba.
Sau ba ngày khai trương quán cơm, bỗng dưng cạnh bên chỗ xếp hàng gần cửa quán Lê Lết Mà Về xuất hiện một quán rượu, mà kẻ bán rượu này cũng không xa lạ gì đối với mọi người, kẻ này chính là chủ quán rượu Lê Lết Mà Về khi trước của Lê Gia.
Trong lúc mọi người xếp hàng, thấy quán rượu của hắn tỏa ra mùi thơm mê người liền qua mua thử một ít uống giải trí lúc chờ được ăn cơm, không ngờ tới mùi vị cực kỳ chấn động, từ thuở cha sinh mẹ đẻ đến giờ bọn hắn chưa từng được uống thứ rượu nào ngon đến như vậy. Một ngụm vào trong, hương thơm lan tỏa trong khoang miệng, nuốt xuống còn lưu lại hậu vị cực kì êm dịu. Mà sau khi uống xong, cỗ lửa nóng lan tràn trong thân thể khiến mọi người lâng lâng.
Có thể nói, đây chính là hảo tửu đệ nhất trong thiên hạ, theo lời đồn mà dần có người kéo đến mua rượu, kết hợp với cơm sườn nướng trong kia tạo thành bộ đôi hủy diệt cả Lâm Viên Thành.
Đến ngày thứ năm, không nghĩ tới việc này còn kinh động đến thành chủ, khi thân ảnh tuyệt mỹ kia lộ ra vẻ kinh ngạc khi nếm thử cặp đôi song sát ẩm thực của Lê Gia đã trực tiếp ra mệnh lệnh mỗi ngày thuộc hạ phải mua một phần về cho nàng. Việc này triệt để làm Lâm Viên Thành oanh động, khách đến mua ngày càng đông.
Đến ngày thứ bảy, trong Lâm Viên Thành, Phú Gia xuất hiện một số cửa hàng bán cơm thịt nướng, Lý Gia và Giang Gia cũng xuất hiện món này trên thực đơn các cửa hàng của mình. Thế nhưng so với cửa hàng Lê Gia, thịt của ba gia tộc này nhạt như nước ốc, nước mắm thì mặn, quả thật so với cơm sườn của Lê Gia như đệ tử gặp sư phụ, rác rưởi cũng không bằng.
Mà ngành rượu Lê Gia xem như chính thức đứng đầu trong Lâm Viên Thành, cũng không biết công thức nấu rượu này Lê Gia lấy từ đâu, nhanh chóng trở thành món rượu được cả thành săn đuổi, nấu bao nhiêu cũng không đủ, dòng người xếp hàng mua rượu có xu hướng còn dài hơn đám người mua cơm.
Đảo mắt đã đến ngày thứ mười, bên cạnh quán rượu và quán cơm của Lê Gia, xuất hiện một quán bún thịt nướng, bánh bèo, bánh ướt. Mới đầu mọi người thấy lạ lạ nên cũng ghé qua, không ngờ các món ăn kèm thịt nướng chan nước mắm này lại lần nữa oanh động Lâm Viên Thành.
Không để mọi người bàn tán được quá lâu, ngày thứ mười hai xuất hiện một quán bánh mì thịt nướng, một quán gỏi cuốn, một quán bánh xèo, một quán cà phê giải khát, quán xiên que, quán bánh ngọt, và hàng chục quán đồ ăn theo công thức kiếp trước ở Trái Đất mà Vũ Lôi Phong truyền thụ. Chúng lần lượt ra mắt xung quanh những quán cũ của Lê Gia.
Những món mới vô cùng được sự tán dương của cư dân Lâm Viên thành, những món mới xuất hiện so với món cơm sườn của Lê Gia thậm chí còn ngon hơn không ít, khiến sự lựa chọn của mọi người đa dạng hơn nhiều, tình trạng xếp hàng đông nghịt cũng không còn.
Mà Cà Phê lại lần nữa phá vỡ kỷ lục xếp hàng của các quán Lê Gia, mùi hương của nó ngày khai trương lan tỏa khắp toàn Lâm Viên Thành, thức uống mới lạ này lập tức bùng nổ doanh thu cho Lê Gia. Có tới mười quán cà phê nên tình trạng xếp hàng không quá dài, cung cấp đủ cho đám người trong thành nếm qua, từ đó thói quen uống cà phê sáng bắt đầu trong Lâm Viên Thành.
Đến ngày thứ mười bốn, thêm một quán cơm nữa khai trương, còn có không ít quán ăn khác như hủ tíu bò kho, xíu mại, trà sữa,… Hội tụ toàn bộ tinh hoa của văn hóa ẩm thực được Vũ Lôi Phong tái hiện lại trong khu phố của Lê Gia, Lâm Viên Thành từ ngày này chính thức ra đời cái gọi là khu ẩm thực Lê Gia.
Trên tất cả, những món ăn độc đáo của khu ẩm thực Lê Gia lại rất rẻ, phù hợp túi tiền của mọi người, nhận được vô số lời khen từ những cư dân trong thành, ngày ngày, khu ẩm thực càng phồn hoa, người ra kẻ vào tấp nập như trẩy hội.
Vũ Lôi Phong hòa mình trong đám người, cạnh bên là cô bé Lê Tiểu Nguyệt đang tung tăng nhìn qua nhìn lại, hắn mỉm cười vui vẻ, trong lòng không khỏi hoài niệm khi nhìn thấy khung cảnh quen thuộc này, gần như một con phố đi bộ ẩm thực tái hiện trước mắt hắn.
- Sớm thôi, khi tất cả mọi chuyện trôi qua, ta sẽ đưa tất cả các nàng đi dạo, sẽ bồi các nàng khắp nơi trên hàng ngàn thế giới…
Nhìn dòng người hối hả, Vũ Lôi Phong có chút cô đơn, nghĩ đến từng nữ nhân của hắn trên thế giới này, trong lòng không khỏi xấu hổ cùng có lỗi. Vũ Lôi Phong hắn một lòng truy cầu sức mạnh, thực lực. Trong con đường gian khổ này các nàng luôn đồng hành cùng hắn, thế nhưng hắn lại khá lạnh nhạt với bọn họ, thường xuyên bế quan hoặc ra ngoài lịch lãm, vì mục tiêu đạt đến tối thượng, phá toái hư không đến thế giới của Tiểu Na mà không ngừng cố gắng.
Trên con đường truy cầu sức mạnh không ngừng nghỉ này, hắn vô thức đã đặt các nàng sang một bên, nghĩ lại không khỏi cảm thấy ủy khuất cho các nàng.
- Linh Nhi, Thiên Kim, Lệ Nhi, Điệp Y còn có Tiểu Na. Chờ ta… sớm thôi chúng ta sẽ có những tháng ngày vô lo vô nghĩ bên nhau, cùng nhau tập võ như trước kia.
Cảm nhận Vũ Lôi Phong có chút thất thần, Lê Tiểu Nguyệt liền hỏi
- Phong ca ca, huynh sao vậy?
- Không có gì, ta chỉ nghĩ chút việc thôi!
Sau hai tuần ở cùng với vị ca ca này, Lê Tiểu Nguyệt cảm thấy hắn càng lúc càng quen thuộc, cảm giác này ngày càng mãnh liệt khiến nàng nghĩ đến việc đồng ý bái sư mấy lần, thế nhưng lời hứa với vị tỷ tỷ năm đó lại khiến nàng do dự.
Đã hai tuần trôi qua, Vũ Lôi Phong cũng vô cùng phiền muộn, chuyện của Lê Gia coi như không quá khó, thế nhưng cô bé Lê Tiểu Nguyệt này lại có chấp niệm vô cùng lớn đối với vị tỷ tỷ ngày đó, Vũ Lôi Phong lại càng không thể hạ mình năn nỉ nàng bái sư, nếu thực sự làm vậy, mặt mũi của hắn còn để vào đâu nữa.
Đêm đến, thành Lâm Viên vẫn vô cùng tấp nập, trong thành có không ít người bên ngoài nghe nói đến khu ẩm thực Lê Gia mà đổ xô đến, Lâm Viên Thành trong lúc bất giác trở nên phồn hoa hơn rất nhiều.
Vũ Lôi Phong ngồi trong đình viện, tâm tình vô cùng phức tạp, đã nửa thời gian nhiệm vụ trôi qua mà cô bé Lê Tiểu Nguyệt lại chẳng có chút ý định nào muốn bái sư, nếu thực sự thất bại vậy hắn sẽ mất đi một trong những món giá trị nhất trong kho đồ, cái này quả thực rất đau lòng nha, Trường Hồng Kiếm ngày xưa mua rẻ chứ hiện tại đã có Trường Hồng Kiếm Linh, cấp độ của nó không khác gì thần khí trên thế giới này, nếu thực sự mất đi sẽ chẳng thể mua lại nữa, nếu có mua chắc hẳn Tiểu Na sẽ hét giá lên trời, sau khi phát triển Nghịch Phong Môn một phen, Vũ Lôi Phong chính thức không còn một xu dính túi a.
Chợt ánh mắt hắn khẽ đổi, thân ảnh tức tốc lao đi thẳng hướng đình viện của Lê Tiểu Nguyệt.
…
Hết chương 362…
…
Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu – Tác giả: Weekend Anh
Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây: