- Tiếp theo là một kiện Nguyên Linh Khí không tệ, vị nào ở đây ưa thích dùng trường đao thì không nên bỏ lỡ! Một kiện Nguyên Linh Khí 11 sao đỉnh phong!
Du Tiểu Uyển thanh âm vang vọng khắp hội trường, lần này nàng đặc biệt dùng thêm Nguyên Lực gia trì vào giọng nói như muốn nhấn mạnh cho toàn thể mọi người ở đây rằng đây là chí bảo.
Nhưng thực ra không cần nàng nhấn mạnh, bởi vì cụm từ Nguyên Linh Khí 11 sao đỉnh phong đã sớm làm những người ở đây chú ý.
Đoàng!
Một thanh âm như xé ngang thiên địa truyền ra, tiếng sấm rền vang trong quảng trường mênh mông. Đang lúc mọi người bất ngờ thì từ trên không trung lao xuống một luồng sáng màu xanh ưu mỹ.
Thanh trụ giáng mạnh xuống khoảng không trước mặt Du Tiểu Uyển, khiến cho mặt đất thoáng chấn động. Đám người Tứ Đại Môn Phái của Bình Nguyên Thiên Hương lập tức nhướng mày hứng thú, nữ tử bí ẩn ở góc khán đài cũng khẽ nhíu mày.
Khi đạo thanh trụ tiêu tán, lúc này trong tầm mắt mọi người mới hiện ra một thanh trường đao màu xanh đang cắm xuống mặt đất, nơi bề mặt tiếp xúc, mặt đất nứt nẻ thành từng hố sâu như mạng nhện. Khí thế từ trường đao tỏa ra khiến mọi người vô cùng kinh ngạc.
- Khí tức này, đúng là Ý Hồn Cảnh đỉnh phong! Thực sự là Nguyên Linh Khí 11 sao đỉnh phong a!
Trái với biểu tình ngạc nhiên cùng phấn khích của những người nơi đây, trên gương mặt của đám người Phú Gia lại tràn ngập lửa giận.
- Thanh Trụ Diệt Thiên Đao!
Phú Gia Chủ nghiến răng nói ra từng tiếng, từng thanh âm ken két phát ra khiến cho những người khác chú ý.
- Ê! Đó chẳng phải là Thanh Trụ Diệt Thiên Đao của Đại Trưởng Lão Phú Gia đó sao?
- Đúng rồi! Ta nhớ ngày xưa Phú Đại Trưởng Lão từng dùng một thanh trường đao màu xanh quét ngang một đám Nguyên Yêu Thú Ý Hồn Cảnh, chém giết đến mức toàn thân nhuộm đỏ màu máu, từ đó thanh danh của Thanh Trụ Diệt Thiên Đao cùng Phú Đại Trưởng Lão vang xa khắp Lâm Viên Thành.
- Sao nó lại nằm trong tay Lê Gia?
Thanh Trụ Diệt Thiên Đao và chiến công của Phú Đại Trưởng Lão người trong Lâm Viên Thành đều biết, vậy nên khi nhìn thấy nó trên đài đấu giá của Lê Gia khiến cho không ít người nghi hoặc.
- À, hình như ta nghe nói vài hôm trước ở Lê Gia có động tĩnh, sau một hồi thì có một hắc y nhân lao ra từ trong phủ đệ của Lê Gia, dường như còn bị thương không nhẹ.
- Đúng là như vậy, hôm đó có rất nhiều người bị động tĩnh này làm chú ý, hơn nữa người bỏ chạy lưu lại không ít vệt máu trên đường nên chuyện này hầu như ai cũng biết.
- Lẽ nào… Có liên quan đến việc Thanh Trụ Diệt Thiên Đao và Lê Gia cùng Đại Trưởng Lão Phú Gia sao?
- Nhìn biểu cảm của Phú Gia chủ xem, hẳn là người hôm đó bỏ chạy chính là Đại Trưởng Lão rồi, không ngờ Lê Gia còn dám thách thức Phú Gia, dám công khai đấu giá Thanh Trụ Diệt Thiên Đao!
- Có gì mà không dám? Lê Gia và Phú Gia đã không đội trời chung từ lâu, hôm nay có đông đảo thế lực ở đây, Phú Gia sẽ không dám làm gì Lê Gia, vậy nên Lê Gia cứ ngang nhiên khiêu khích thôi.
Du Tiểu Uyển mỉm cười khẽ liếc nhìn Phú Gia Chủ một cái, sau đó nàng nói:
- Thanh Trụ Diệt Thiên Đao này trong một lần vô tình mà Lê Gia chúng ta đoạt được, hôm nọ có một tên thích khách vô sỉ nào đó đột nhập vào chỗ ở Lê Gia, không xem ai ra gì, coi trời bằng vung lại còn tuyên bố cả đám đứng sau sẽ không tha cho Lê Gia. Thế nhưng ai ngờ kẻ đó chỉ được cái mõm nên suýt nữa đã táng thân tại Lê Gia, phải chạy trối chết để giữ lại cái mạng nhỏ.
- Trước khi tên đó rời đi, Lê Gia thu được chút tiền lãi, chính là kiện Thanh Trụ Diệt Thiên Đao này! Bất quá trong Lê Gia không có ai ưa thích trường đao nên đem ra bán lại, hi vọng nó sẽ tìm được một chủ nhân tốt hơn.
Càng nghe Du Tiểu Uyển nói, sắc mặt đám người Phú Gia từ trên xuống dưới đều đen thui một mảnh, khuôn mặt ai nấy đều tràn ngập vẻ oán hận không thôi, những lời của nàng vừa rồi chẳng khác gì chửi thẳng vào mặt Phú Gia, hơn nữa là bêu rếu cho toàn thể Lâm Viên Thành biết chuyện Đại Trưởng Lão đến gây chuyện tại Lê Gia, bị đánh phải chạy trối chết, hơn nữa còn để lại vũ khí làm nên tên tuổi của mình. Việc Lê Gia đem Thanh Trụ Diệt Thiên Đao bán đấu giá không khác gì một cú tát thật đau vào mặt mũi của Phú Gia.
Trên quảng trường lúc này, không ít tiếng nghị luận vang lên, quan hệ trong đó ai cũng ngầm hiểu. Nhưng cũng có không ít người chẳng mấy quan tâm đến việc này, chỉ chờ đợi Du Tiểu Uyển báo giá, sức hấp dẫn của Nguyên Linh Khí 11 sao đỉnh phong là chuyện không cần phải bàn cãi.
- Giá khởi điểm của Thanh Trụ Diệt Thiên Đao là… à… ừm…
Đang định công bố giá của Thanh Trụ Diệt Thiên Đao, Du Tiểu Uyển chợt dừng lại.
- Thực ra Lê Gia trước giờ không có sở hữu một món bảo vật cấp cao như Thanh Trụ Diệt Thiên Đao này, nên không biết nên đưa ra giá khởi điểm như thế nào. Hay là như vậy đi.
Dứt lời, Du Tiểu Uyển nhìn sang Phú Gia Chủ đang cay cú tại hàng ghế khách quý, khẽ nở nụ cười quỷ dị nói:
- Phú Gia trước giờ nổi tiếng tài đại khí thô, vật quý hiếm trong gia tộc nhiều vô số kể, hẳn là có thể định giá kiện Thanh Trụ Diệt Thiên Đao này.
- Tiểu Uyển kính mong Phú Gia Chủ chỉ điểm!
Sắc mặt Phú Gia Chủ lúc này đã khó coi đến cực điểm, các thế lực khác như cười như không nhìn qua, Đại Trưởng Lão Phú Gia đến Lê Gia gây sự, bị đánh trọng thương mà về, vũ khí làm nên tên tuổi của hắn thì bị Lê Gia chẳng chút kiêng nể nào đem đi bán đấu giá.
Giận thì giận, thế nhưng Phú Gia Chủ vẫn cố nặn ra nụ cười gượng gạo, hắn nói:
- Được Du cô nương đánh giá cao như vậy quả thật khiến Phú Gia nở mày nở mặt, trước mắt Phú mỗ nghĩ nên đưa ra giá khởi điểm là một trăm tỷ!
- Phú Gia cũng rất có hứng thú với Thanh Trụ Diệt Thiên Đao này, ta ra giá một trăm mười tỷ!
Không có ai lên tiếng, dường như mọi người đều biết Phú Gia muốn thu hồi lại Thanh Trụ Diệt Thiên Đao nên không ai ra mặt tranh giành, sợ đắc tội với Phú Gia.
- Trường Đao không tệ, bất quá nếu là kiếm thì còn có thể khiến ta hứng thú.
Tại một góc, nữ tử che mặt thở dài nhắm mắt dưỡng thần, Thanh Trụ Diệt Thiên Đao trong mắt nàng giờ đây chẳng có chút giá trị nào.
Sau tiếng búa thứ hai của Du Tiểu Uyển, rốt cuộc Lữ Trưởng Lão của Thiên Ưng Cung ra giá một trăm hai mươi tỷ, thế nhưng ngay lập tức Phú Gia Chủ lên giá một trăm hai lăm tỷ, nể mặt Thanh Trụ Diệt Thiên Đao có nguồn gốc từ Phú Gia nên Lữ Trưởng Lão cũng đành thôi.
Rốt cuộc Thanh Trụ Diệt Thiên Đao cũng quay trở về với Phú Gia, thế nhưng trên gương mặt đám người này chẳng có chút cao hứng nào, cả đám chìm trong lửa giận ngập trời.
Cũng không có ai biết, ngay khoảnh khắc Du Tiểu Uyển gõ nhát búa cuối cùng để thành công giao dịch Thanh Trụ Diệt Thiên Đao cho Phú Gia Chủ, trong ống tay áo của hắn đồng thời vang lên thanh âm nghiền nát nho nhỏ, thanh âm này hòa lẫn cùng tiếng búa gõ nên không ai nhận ra.
Duy chỉ có nữ tử che mặt và những Trưởng Lão của các Cung ánh mắt chợt đổi khẽ liếc về phía Phú Gia Chủ.
Trong một góc khuất khác, một thiếu niên không có gì nổi bật trong bộ trang phục đen tuyền cũng khẽ mỉm cười.
…
Hết chương 382…
…
Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu – Tác giả: Weekend Anh
Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây: