- Sau đây là một loại thuốc hứa hẹn sẽ được rất nhiều nữ nhân săn đón! Thuốc ức chế mỡ! Sau khi uống thuốc này sẽ khiến thân thể tự động bài xích các chất gây hại của thức ăn, chỉ hấp thụ những dưỡng chất quan trọng. Tóm lại sau khi uống vào, người dùng có thể thỏa sức ăn uống mà không sợ béo!
- Đây rồi!
Nghe Du Tiểu Uyển công bố vật đấu giá tiếp theo, ánh mắt toàn bộ nữ nhân xung quanh đồng loạt lóe lên tinh quang, đây chính là một trong những lý do chính khiến họ đến với buổi đấu giá hôm nay.
Buổi đấu giá chính thức làm nổ tung bầu không khí hừng hực của nữ nhân tranh đoạt mỹ phẩm, các đấng mày râu ngồi im thin thít quan sát các chị em sát phạt lẫn nhau, ngay cả chúng Trưởng Lão của Tứ Đại Môn Phái cũng sứt đầu mẻ trán với những loại đan dược thần kỳ. Tuy giá tiền của chúng không bị đội lên hàng tỷ đồng giống những thứ phía trước nhưng không khí buổi đấu giá còn căng thẳng gấp bội.
Đến tận khuya, đống mỹ phẩm, thuốc thang của Vũ Lôi Phong mới tẩu tán hết toàn bộ, mọi người thỏa mãn dần ra về, chỉ còn những người đấu giá được vật phẩm là ở lại để tiến hành giao dịch.
- Phú Gia Chủ thật hào phóng, tiêu xài phải nói là không cần nhìn giá a!
Nhận một đống trữ vật chất đầy tiền của Phú Gia, Lê Hùng Hải cười cười khiêu khích, thế nhưng Phú Gia đám người chẳng ai để tâm tới hắn, chỉ nghiến răng lũ lượt rời đi.
Lý Gia và Giang Gia cũng chỉ khách sáo vài câu rồi từ biệt, trong lòng muôn vàn cảm xúc khó tả. Từ sau buổi đấu giá hôm nay, địa vị của Lê Gia chỉ sợ đã nhảy vọt lên đứng đầu Lâm Viên Thành, lại thêm khu ẩm thực như mặt trời ban trưa, e là con đường làm ăn sắp tới phải dựa vào Lê Gia.
Đội hình Thiên Ưng Cung, Thiên Cơ Cung và Thiên Thánh Cung tiến hành thanh toán xong cũng kéo nhau rời đi, chỉ còn Thiên Âm Cung là ở lại.
- Rất xin lỗi Lê Gia Chủ, ta thân làm thành chủ mà lại để xảy ra sự việc đánh lén ngày hôm nay, cũng may Lê Gia có thực lực chống đỡ, nếu không e là…
Thành Chủ Lâm Viên cúi đầu xin lỗi Lê Hùng Hải.
- Đa tạ thành chủ, nhưng đây cũng là chuyện sớm hay muộn mà thôi, Phú Gia luôn tìm cơ hội xóa sổ chúng ta a.
- Sau chuyện này, có một số luật cần phải chỉnh sửa một chút, thành Lâm Viên của ta không phải nơi cổ vũ kẻ ỷ mạnh hiếp yếu!
Thành Chủ lần nữa gật đầu tạ lỗi với những người Lê Gia, sau đó quay sang đám người Ngọc Trưởng Lão, Lam Trưởng Lão của Thiên Âm Cung:
- Sư Phụ, Lam Trưởng Lão, đệ tử xin phép cáo lui, lần sau nếu mọi người đến Lâm Viên Thành nhớ gửi tin tức cho đệ tử sớm một chút nhé!
Thành Chủ quỳ một gối hành lễ, sau đó lập tức lăng không cưỡi một dải lụa rời đi, gương mặt vô cùng âm trầm.
Còn lại những thành viên Thiên Âm Cung ở lại, Ngọc Trưởng Lão không để phí thời gian, nàng liền nói:
- Lần này Thiên Âm Cung tới ngoài đi đấu giá hội ra còn có mục đích khác. Lê Gia chủ không biết có thể cho ta xin một chút thời gian bàn bạc một vài chuyện không?
- Không thành vấn đề, mời các vị về Lê Gia để ta dễ dàng khoản đãi.
Lê Hùng Hải lập tức đáp ứng, hắn ra lệnh các đệ tử sắp xếp một chút tình huống ở đấu giá hội, bản thân thì tự mình hộ tống đám người Thiên Âm Cung về Lê Gia, Vũ Lôi Phong, Lê Tiểu Nguyệt, Du Tiểu Uyển và một số cao tầng của Lê Gia cũng theo sau.
Đoàn người Thiên Âm Cung tiến vào đại môn Lê Gia gây ra rất nhiều chú ý, tin tức Thiên Âm Cung đến Lê Gia chỉ trong nháy mắt lan tỏa khắp thành, lần nữa khiến danh khí của họ tăng cao trong sự cay cú không biết đổ vào đâu của Phú Gia.
Vào trong đại sảnh, Lê Hùng Hải lập tức sai người chuẩn bị những đại ngộ tốt nhất đối với khách cho đám người Thiên Âm Cung.
- Ngọc Trưởng Lão, không biết người có chuyện gì muốn bàn với một gia tộc nhỏ như chúng ta?
Mọi người ngồi vào vị trí, Lê Hùng Hải lập tức đi vào thẳng vấn đề. Ngọc Trưởng Lão cũng sảng khoái, nói:
- Chuyện là thế này, tin tức về cô bé Lê Tiểu Nguyệt sở hữu tư chất Hoàng Kim SSR đã sớm truyền đến Thiên Âm Cung, bất quá, chúng ta còn chưa kịp hành động thì cô bé đã bị hạ Loạn Khí Tán, bổn cung rất lấy làm tiếc.
- Lần này nhân dịp đấu giá hội, chúng ta muốn đến nhìn xem, định sẽ tìm giải pháp giúp cô bé, không ngờ Lê Gia đã sớm tìm được cách phá giải.
- Loạn khí tán bị giải cũng là điều tốt, chúng ta muốn mời Tiểu Nguyệt đến Thiên Âm Cung, thiên phú của cô bé vô cùng hiếm có, chỉ có sự bồi dưỡng của chúng ta mới có thể phát huy tối đa tiềm năng của nàng, mong Lê Gia Chủ suy xét.
Mọi người nghe thế vô cùng bối rối nhìn nhau, thấy thần sắc mọi người biến hóa như vậy, Thiên Âm Cung chúng nữ cũng tỏ vẻ khó hiểu. Thường thì có chuyện tốt như vậy bọn họ phải cực độ vui mừng mới phải a.
Du Tiểu Uyển lên tiếng:
- Không giấu gì các vị, Tiểu Nguyệt đã đáp ứng gia nhập môn hạ của vị cao nhân giúp con bé chữa khỏi Loạn Khí Tán, cũng đã đáp ứng gia nhập môn phái của người đó, hiện tại gia nhập Thiên Âm Cung e là…không thể.
Ánh mắt của mọi người khẽ đổi, Ngọc Trưởng Lão liền hỏi:
- Chẳng hay, cô bé đã gia nhập thế lực nào vậy?
Lê Hùng Hải và Du Tiểu Uyển nhìn nhau đầy bối rối.
- Cái này…cái này… vị cao nhân đó vẫn không tiết lộ a.
Mọi người vô cùng xấu hổ, tuy vị Vũ Chưởng Môn này đã ở lại Lê Gia được gần một tháng nhưng bất cứ thông tin gì của hắn đều không tìm ra.
Đang lúc bối rối, thanh âm Vũ Lôi Phong bất chợt vang lên, thân ảnh mặc trên mình y phục đỏ đen từ bên ngoài tiến tới, sau lưng hắn là Lê Tiểu Nguyệt đang bám sát.
- Là ngươi! Tiểu tử kia!
Ngọc Trưởng Lão và Lam Trưởng Lão thất kinh nhảy dựng lên, gương mặt của thanh niên này có chết các nàng cũng không thể quên được. Kẻ trà trộn vào ăn nhờ ở đậu Thiên Âm Cung một đoạn thời gian, kẻ giả nữ đi trang bức toàn đại lục, kẻ đã tạo ra vô số kỳ tích.
Cũng là kẻ khiến cán cân của đại lục nứt vỡ, nguồn gốc của Thiên Địa Minh, kẻ bị truy nã toàn đại lục!
Là hắn, Vũ Lôi Phong!
- Khó trách! Lê Gia đột nhiên chuyển mình ngoạn mục như vậy, hóa ra là tiểu tử ngươi nhúng tay vào!
Hai người nhìn nhau, dường như đã rõ ràng hết thảy sự việc.
- Vũ Lôi Phong! Tiểu tử ngươi không ngờ lại có thời gian chơi trò nấu nướng nhàn nhã ở đây, có biết chúng ta vì ngươi mà phiền muộn thế nào không hả?
Lam Trưởng Lão chống nạnh chỉ vào Vũ Lôi Phong, hắn cũng chỉ cười cười tiến tới ôm quyền thi lễ.
- Lam Trưởng Lão vẫn khí thế như ngày xưa, Ngọc Trưởng Lão vẫn xinh đẹp a, bái kiến hai vị Trưởng Lão.
- Hừ! Ngươi bớt dẻo miệng, có biết đại lục vì ngươi mà thành cái dạng gì không? Làm Thiên Âm Cung chúng ta chẳng còn thời gian yên bình mà gảy đàn thì thôi đi, giờ còn giành luôn đệ tử mà Cung Chủ để mắt đến.
Ngọc Trưởng Lão không khách khí mà mắng, nàng cũng không có ghét bỏ gì tên này, nhưng rắc rối hắn gây ra quả thật rất nhiều, khiến nàng muốn chửi một trận.
- Vũ Lôi Phong sao… Hóa ra là hắn!
Du Tiểu Uyển lúc này chợt biến sắc, một đạo truyền âm rơi vào tai Lê Hùng Hải, chỉ vài giây sau, Lê Hùng Hải cũng mở to ánh mắt, khiếp sợ nhìn Vũ Lôi Phong.
Thì ra thanh niên vẫn đánh cờ hằng ngày với mình là siêu cường giả lãnh đạo Nghịch Phong Minh ngày đó làm náo loạn đại lục, đánh ra thanh danh như bão tố quét ngang khắp mọi con đường ngõ ngách.
- Tiểu Nguyệt không nhìn lầm người a!
Lê Hùng Hải thầm than một tiếng trong lòng, tiếp tục quan sát động tĩnh của những người Thiên Âm Cung.
- Ngọc Trưởng Lão bớt giận, ta cũng không có ý định tranh đệ tử với Mộng Tuyết Cung Chủ, Tiểu Nguyệt vẫn có thể bái nàng làm sư, chỉ cần vẫn là đệ tử Nghịch Phong Môn của ta là được rồi!
- Nghịch Phong Môn? Tiểu tử ngươi chẳng lẽ…
- Đúng vậy, Nghịch Phong Minh đã không còn, tiểu tử đã sáp nhập lại thành Nghịch Phong Môn rồi a, ta bất tài chính là Chưởng Môn của Nghịch Phong Môn đây!
- Aizz!
Ngọc Trưởng Lão và Lam Trưởng Lão lắc đầu ngao ngán, một lát sau, như nhớ ra điều gì đó, Ngọc Trưởng Lão vội vàng nói:
- Ngươi không có việc gì thì đi theo ta một chuyến, đại lục đang hỗn loạn, các thế lực còn đang chờ động thái của Nghịch Phong Môn ngươi, về Thiên Âm Cung lại nói.
Vũ Lôi Phong liền lập tức đáp ứng, hắn nói:
- Ta cũng đang muốn hỏi Cung Chủ Mộng Tuyết một số vấn đề, vừa hay được các vị mời, vậy liền đi thôi.
- Được, ngày mai lên đường!
Đám người Thiên Âm Cung cáo từ mọi người về nơi nghỉ ngơi được Lê Hùng Hải chuẩn bị sẵn, Vũ Lôi Phong nhìn sang mọi người, nói:
- Rảnh rỗi một tháng này cũng đủ rồi, đã đến lúc nên rời đi thôi.
- Vũ Lão Đệ… à không, Vũ Chưởng Môn, ngươi muốn rời đi sao?
Lê Hùng Hải có chút không nỡ, khu ẩm thực vừa đi vào hoạt động, Lê Gia cũng đang thiếu thực lực để bảo vệ khối tài sản của mình, nếu Vũ Lôi Phong rời đi, Lê Gia chỉ sợ lại tiếp tục đối diện với nguy cơ.
- Ta sẽ để lại một phân thân ở lại bảo vệ Lê Gia, Lê lão ca đừng lo.
- Đồ nhi, đã đến lúc con cùng ta đi ra ngoài tu luyện rồi, Phú Gia vi sư muốn diệt liền có thể diệt, nhưng vi sư sẽ để lại cho con đích thân xử lý. Đêm nay con cùng phụ mẫu thu xếp đi, ngày mai chúng ta sẽ đến Thiên Âm Cung tu luyện một thời gian.
Lê Tiểu Nguyệt nghe thế ánh mắt lóe lên tinh quang, nàng đầy quyết tâm nói:
- Vâng! Đồ nhi sẽ dốc sức tu luyện, thù hôm nay nhất định chính tau con sẽ báo!
Nghe Vũ Lôi Phong muốn đưa Lê Tiểu Nguyệt đến Thiên Âm Cung tu luyện, hai người Lê Hùng Hải và Du Tiểu Uyển mở cờ trong bụng, ba người nhanh chóng rời đi thu xếp hành lí.
Chỉ còn Vũ Lôi Phong đứng giữa gian phòng, thân ảnh hắn dần tiêu thất, trên môi nở nụ cười nhàn nhạt:
- Rốt cuộc cũng trở về Thiên Âm Cung, không biết Cung Chủ dạo này thế nào nữa.
Trong đầu Vũ Lôi Phong không tự chủ được nhớ lại thân ảnh tuyệt diễm kia.
…
Hết chương 386…
…
Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu – Tác giả: Weekend Anh
Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây: