Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 392: Cách Vũ Lôi Phong Lĩnh Ngộ



Chương 392: Cách Vũ Lôi Phong Lĩnh Ngộ

- Chúc mừng chàng, lần lĩnh ngộ thuộc tính này có rất nhiều tác dụng đấy!

Tiểu Na xuất hiện trong hình dạng bé xíu ngồi trên vai Vũ Lôi Phong tán thưởng nói, hắn lấy ngón tay khẽ nựng má nàng, khổ sở than thở:

- Nhưng mà ta không chắc là trong năm năm có lĩnh ngộ được toàn bộ thuộc tính đến mức độ yêu cầu không nữa.

- Chàng phải động não đi chứ, có cách để bản thân lĩnh ngộ nhanh hơn mà.

- Hả? Sao ta không nhớ nhỉ?

- Haizz. Cứ bắt thiếp phải nhắc mãi, chàng quên mất diệu dụng của Thiên Ảnh Phân Thân sao?

Vũ Lôi Phong như được đề tỉnh, hắn vội vàng cười lớn

- Đúng vậy nha, sao ta lại không nhớ chứ? Lần tu luyện Linh Vũ Nguyên Khí Cầu cũng là dùng cách đó để hack thời gian mà.

Hắn liền bế Tiểu Na lên hôn tới tấp vào nàng, khiến cô nàng giận dữ đá một cước. Mà khiến Vũ Lôi Phong sợ hãi không thôi chính là bản thân mình lại bị nàng đá bay. Vũ Lôi Phong đã là Ý Hồn Cảnh Cửu Trọng Đỉnh Phong, thực lực này trên đại lục đã có thể coi là cường giả chân chính, bản thân hắn cũng là người đứng đầu trong Thập Đại Cường Giả.

Vậy mà chỉ một cước hời hợt của Tiểu Na cũng khiến cho bản thân bay xa như vậy, không biết lúc nàng nghiêm túc sẽ mạnh đến mức nào.

- Khoan, từ từ hãy vào trong!

Tiểu Na còn đang định trở về hệ thống thì Vũ Lôi Phong vội vàng lên tiếng hỏi:

- Các nàng sao rồi?

Tiểu Na ngưng trọng nhìn Vũ Lôi Phong, cất tiếng nói:

- Thiên Kim, Điệp Y, Trần Lệ vẫn ổn, không gặp cơ duyên lớn như Linh Nhi nhưng cũng không tệ, đột phá khá nhiều. Còn Linh Nhi thì…

- Linh Nhi làm sao? Có ổn hay không?

Vũ Lôi Phong biết Linh Nhi đang phải tiếp nhận một cơ duyên gì đó, bất quá phải cửu tử nhất sinh, đã trải qua hơn một tháng rồi mà Tiểu Na vẫn chưa báo tin mừng cho mình khiến hắn vô cùng lo lắng.

Tiểu Na nói:

- Không quá tốt, Linh Nhi phải chịu đựng rất nhiều, chắc phải mất vài năm mới thực sự tiếp nhận được cơ duyên đó a.

- Có nguy hiểm quá không? Rốt cuộc là thứ gì mà cần thời gian lâu như vậy chứ?

Vũ Lôi Phong lo lắng hỏi dồn, Tiểu Na lắc đầu:

- Chàng yên tâm, thân phận Linh Nhi không phải bình thường, nàng ấy chắc chắn sẽ làm được. Một khi Linh Nhi tiếp nhận xong cơ duyên này, nói không chừng đại lục sẽ có một trận rung chuyển, sẽ có vài người phải từ bỏ báu vật a, chàng sẽ bất ngờ lắm cho mà xem.

- Thân phận Linh Nhi? Nàng ấy có thân phận gì?

Vũ Lôi Phong quan tâm nhất chi tiết này, Linh Nhi là cô nhi được Vân Thủy Tiên nhận về làm nha hoàn cho mình, chẳng lẽ trước kia Linh Nhi có thân thế khủng bố?

- Chà, khá là rắc rối đấy, khi Linh Nhi tỉnh lại, lúc hội ngộ chàng sẽ biết thôi, hiện tại chàng nên tập trung vào lĩnh ngộ thuộc tính đi, nếu không Linh Nhi sẽ vượt mặt chàng rất xa, rất xa a.

- Đúng thế, ta không có nhiều thời gian!

Vũ Lôi Phong liền gật đầu, thủ ấn bắt chéo trước mặt thành một chữ thập

- Thần Huyết Tổ Chú! Khai!

Ánh lửa da cam bùng cháy, toàn thân hắn được bao bọc bởi một bộ trường bào đỏ cam uy phong, khí tức của Vũ Lôi Phong lập tức gia tăng lên gấp mười lần.

- Bí Pháp - Thiên Ảnh Phân Thân!

Bùm bùm!

Khói trắng bao phủ khắp đình viện rồi tản đi, sau khi làn khói biến mất, hai trăm thân ảnh Vũ Lôi Phong xuất hiện chi chít bao phủ khắp sân rộng.

- Các anh em, cùng lĩnh ngộ Quang thuộc tính, đúng một ngày sau sẽ giải giới chiêu thức, để cùng tổng kết lại thành quả nhé!

- Nhất trí!

Hai trăm Vũ Lôi Phong xếp hàng ngay ngắn ngồi giữa sân rộng, nhưng sân đình viện này quá bé nên một số Thiên Ảnh Phân Thân đành phải leo lên nóc nhà và ngọn cây ngồi lĩnh ngộ.



- Cung Chủ, Lê Gia sau đấu giá hội đã thao túng toàn bộ thị trường trong và ngoài Lâm Viên thành, gia tộc này sau khi được phân thân của Vũ Lôi Phong ủng hộ thì đã đánh chiếm không ít sinh ý của Phú Gia, xem ra gia tộc này sẽ sớm bị diệt.

Tại đại điện Thiên Âm Cung, Thiên Mộng Tuyết và các vị Trưởng Lão đang bàn bạc một số vấn đề gần đây.

- Thôi kệ đi, Lâm Viên Thành xem như tặng cho hắn vậy, có con phố nhiều món ăn như vậy cũng tốt, rảnh rỗi có thể ghé thăm hưởng thụ một phen.

- Cung Chủ, tỷ nên đi một chuyến đi, thức ăn ở đấy rất lạ và phong phú, chắc chắn sẽ làm tỷ hài lòng.

Mọi người thảo luận vấn đề ăn uống rất sôi nổi, sau đó là vấn đề đấu giá hội. Phải mất vài tiếng mới xong cuộc họp.

- Không nghĩ tới yêu nghiệt như Vũ Lôi Phong lại không biết lĩnh ngộ thuộc tính, quả thật làm cho người ta bất ngờ.

- Xem như lấy lại chút mặt mũi cho đám già chúng ta.

Chúng Trưởng Lão bàn luận sôi nổi, đối với các nàng, việc hơn được Vũ Lôi Phong một chút cũng khiến họ cảm thấy tự hào.

Thiên Mộng Tuyết cười khổ, nàng nói:

- Các muội đừng có mà đắc ý sớm, Vũ Lôi Phong hắn lĩnh ngộ một đêm, tiến bộ so với người ta lĩnh ngộ cả tháng đấy, các muội mà không nhanh lên thì hắn sẽ đặt chân Hư Hồn cảnh trước các ngươi cho mà xem.

- Chuyện này… sao có thể chứ, Cung Chủ có phải đang khích tướng chúng ta hay không?

Chúng Trưởng Lão khiếp sợ phản bác, Thiên Mộng Tuyết ngưng trọng lắc đầu:

- Đáng tiếc không phải khích tướng, mà quả thật là như vậy. Cả đêm qua ta quan sát hắn lĩnh ngộ, tiến bộ sáng nay của hắn đã rõ ràng trước mắt, cứ như có người vẽ sẵn đường cho hắn đi vậy, ngồi xuống vài phút đã tiến nhập cảnh giới lĩnh ngộ rồi.

Mọi người nghe thế thì rơi vào trầm tư, sau đó Ngọc Trưởng Lão nói:

- Ta phải đi xem hắn lĩnh ngộ kiểu gì, biết đâu sẽ có ích cho ta!

- Ta cũng đi!

- Ta nữa!

Cả đám người kéo nhau cùng đi. Thiên Mộng Tuyết đi theo sau cười cười mắng:

- Các muội thật là, hắn cũng chỉ là khoanh chân ngồi thôi chứ có gì ghê gớm đâu.



- Tổ đạo cụ, sẵn sàng!

- Tổ ghi chép, sẵn sàng!

- Tổ ánh sáng sẵn sàng!

- Bắt đầu thí nghiệm!

- Thanh Quang Kiếm Pháp – Bạo Quang Pháo!

Vũ Lôi Phong hô lớn, hơn mười Thiên Ảnh Phân Thân tung chưởng, ánh sáng chói lóa bắn mạnh vào một tấm kính được một nhóm Thiên Ảnh Phân Thân dựng lên.

- Phản xạ hoàn toàn, không xuyên qua được!

Nhóm Thiên Ảnh Phân Thân cầm gương hô lớn, một Thiên Ảnh Phân Thân khác cặm cụi ghi chép. Phía xa là một đám phân thân đang ngồi khoanh chân lĩnh ngộ, tên nào cũng đeo nút bịt tai vì cái đám thực nghiệm kia quá ồn ào.

- Tăng cường độ sáng lên tiếp đi!

- Ô kê luôn!

- Cường độ này vẫn phản xạ, ta không thấy chút ánh sáng nào nha.

- Rồi rồi, để ta ghi lại.

- Thêm xíu cường độ đi mấy ní!

- Mệt lắm rồi, thằng nào vô thay ca cái đi!

Trước sân rộng, một đám náo loạn không ngừng làm thí nghiệm những gì mà bọn họ lĩnh ngộ ra được. Chúng Trưởng Lão trên bầu trời cùng với Thiên Mộng Tuyết nhìn cảnh này thì miệng há to ra hết cỡ.

- Tên này làm gì vậy? Hắn định thực nghiệm những gì lĩnh ngộ được sao?

- Tuy hơi cồng kềnh nhưng quả thật có ích, lĩnh ngộ ra chưa chắc đã đúng, phải thực nghiệm mới chứng minh được mình không đi sai đường.

Ngọc Trưởng Lão thì không quan tâm Vũ Lôi Phong đang làm gì, nàng một mực lẩm bẩm trong miệng.

Một lúc sau, Ngọc Trưởng Lão thất thanh hô lớn một tiếng, khiến mọi người nghi hoặc:

- Chuyện gì thế?

Ngọc Trưởng Lão run run:

- Tên này, hắn vậy mà tạo được một trăm chín mươi chín phân thân, thêm một cái đang ở Lê Gia nữa, tròn hai trăm phân thân!

Cả Thiên Âm Cung cao tầng hít sâu một hơi khí lạnh, rơi vào trầm mặc tuyệt đối.



Hết chương 392…



Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu – Tác giả: Weekend Anh

Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:

MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan

MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan