Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 231: Đại Thắng Thượng





Hắc Thổ vừa thấy đối phương muốn chạy lập tức cưỡi Khủng Lang điên cuồng đuổi theo, tốc độ không chậm chút nào, trong chớp mắt đã đuổi tới sau lưng.


Mắt thấy Hắc Thổ đuổi theo, tên kỵ tướng kia kinh sợ, ra sức quay người đâm mũi thương, cát bụi cuốn tung lên bay đầy trời.Ầm!Chỉ nghe thấy một tiếng vang lớn, mặt đất nứt toác, có máu thịt nổ tung bay tung tóe, một bóng người khôi ngô vạm vỡ xông ra từ bên trong, cả người bốc lên quang huy, Chiến khí sôi trào.- Chết đi!Hắc Thổ xông ra ba bước, vọt lên không trung, giơ cao Thanh Đồng chiến Thạch đaong sợ từ trên cao bổ xuống phía tên Thạch tộc kỵ tướng kia.

Một đao đó vừa nhanh vừa hung ác mà chuẩn xác, căn bản không kịp né tránh, chỉ có thể giơ ngang Thạch Thương ngăn trước mặt.Lưỡi đao chém xuống, chỉ nghe răng rắc một tiếng, Thạch Thương gãy thành hai khúc, thế tới của Thanh Đồng chiến đao không giảm mà bổ từ đầu xuống, máu văng tung toé khắp nơi.

Một đao ngay cả người lẫn ngựa đều bị chém thành hai nửa, Hắc Thổ vậy mà trong giây phút quan trọng cuối cùng hoàn thành phản sát, một Thạch đaonh chết Thạch tộc kỵ tướng cường đại này.- Uy vũ!Vô số Nhân tộc chiến sĩ ở xung quanh vừa thấy một màn này lập tức rộ lên hoan hô, nhuệ khí tăng vọt, sát ý sôi trào, giết cho kỵ binh cuối cùng của Thạch tộc liên tục bại lui, kêu thảm liên hồi.Toàn bộ cảnh này rơi vào trong mắt Cổ Trần, hắn không đến giúp đỡ mà là để mặc cho hai người Hắc Thổ cùng Thiết Mộc liên thủ đại chiến, cuối cùng bị Hắc Thổ chém chết.Hắn tràn đầy vui mừng, Hắc Thổ cuối cùng đã trưởng thành, bộ lạc có một mãnh tướng, chỉ chờ hắn tu luyện Thanh Đồng đồ khắc càng cao hơn, thực lực chiến lực sẽ càng mạnh mẽ hơn.Thạch tộc kỵ binh kinh hoàng, e ngại, khiếp sợ, cuối cùng giống như ong vỡ tổ chạy tứ tán, cả đám hận không thể mọc thêm vài chân nữa để chạy thoát thân.- Chạy đi!- A...!Ta không muốn chết!Hàng loạt Thạch tộc kỵ binh mất hết dũng khí, không còn tinh thần chiến đấu, hoàn toàn bị dọa sợ vỡ mật, người sau tranh người trước bỏ chạy tứ tán khắp nơi.- Thạch tộc sợ rồi, các tộc nhân, giết sạch bọn chúng!Cổ Trần gào lớn, Thanh Đồng Chiến Thương quét qua bốn phía, mấy Thạch tộc kỵ binh bay ra ngoài, hộc máu mà chết ngay tại chỗ.- Giết giết giết!Tất cả mọi người như phát điên, gầm thét, rống giận đuổi theo chém giết Thạch tộc kỵ binh chạy trốn, triển khai một trận tàn sát đẫm máu.Năm nghìn Thạch tộc kỵ binh ban đầu hiện tại chỉ còn lại một hai nghìn người còn đang chạy trốn, chớp mắt đã bị chém giết một mảng lớn, chẳng mấy chốc sẽ bị tiêu diệt sạch sẽ.


Tiếng kêu thảm thiết, tiếng gầm giận dữ xen lẫn nhau hiện ra sợ hãi và không cam lòng nồng đậm.Từng người lại từng người Thạch tộc kỵ binh bị chém chết, trên chiến trường nhuốm máu, xác người ngổn ngang, chân cụt tay đứt, đầu lăn xuống, trong đôi mắt trống rỗng trũng sâu một nỗi sợ hãi.Cổ Trần đã dừng việc giết chóc, không tham dự mà là ngồi xem toàn trường, yên tĩnh chờ đợi trận đại chiến này kết thúc.Lúc này, Hắc Thổ khiêng một cây cờ lớn quơ ngang quơ dọc, đuổi giết Thạch tộc kỵ binh chạy trốn, lần lượt từng người bị đánh giết.

Hai thế lực Hoang Cổ bộ lạc và Ô Mộc bộ lạc tụ hợp, giết sạch Thạch tộc kỵ binh còn sót lại, không có một ai có thể trốn thoát.Một tiếng sau, trận chiến kết thúc.Năm nghìn Thạch tộc kỵ binh, một kẻ không lọt toàn bộ chết ở chỗ này, thi thể ngổn ngang khắp nơi, máu nhuộm đỏ mặt đất, màu máu đỏ tươi, thi thể tan nát.Còn có từng con Giao Mã mất đi chủ nhân đang hí dài, rú lên từng trận như đang kể lại khúc bi ca của trận đại chiến này, cuối cùng kết thúc.Một trận đại chiến, Nhân tộc, chiến thắng! Hơn nữa còn là đại thắng!Bởi vì Cổ Trần thấy quân đoàn mà mình mang tới, trong sáu trăm Lang kỵ, trừ ra hơn trăm người trọng thương, vậy mà không ai thụ thương, chỉ là hơn ba trăm tọa kỵ đã bị xé xác.

Còn về phần năm nghìn Đao Thuẫn chiến sĩ, ai nấy toàn thân nhuốm máu, trên người có không ít vết thương nặng và nhẹ, không có nhân số tử vong xuất hiện, quả thực làm người nghe phải kinh hãi.Năm nghìn Đao Thuẫn thủ, từng người một nhuốm máu, giống như Ma binh bò ra từ trong địa ngục, toàn thân sát khí bừng bừng, đáng sợ vô cùng.


Sau trận chiến này, những người này tất nhiên sẽ lần nữa trưởng thành, chiến lực càng mạnh hơn.Sau một trận chiến, không có thương vong, truyền đi ai tin được?Nhưng mà đây cũng là sự thật, một cái là chỗ mạnh của Thanh Đồng khí, một cái là Thạch tộc kỵ binh bị chặn lại đường lui hai mặt giáp công.

Cộng thêm Cổ Trần tiêu diệt cường giả của đối phương, cuối cùng kỵ tướng còn bị Hắc Thổ chém chết, tình huống thế này tự nhiên dẫn đến thảm bại của Thạch tộc..