[ Truyện: Tin tức tố của nguyên soái có độc.
Đây là một thế giới mà nhân loại phân hoá thành sáu loại giới tính.
Nhân vật thụ chính là nguyên soái sáu sao đứng đầu quân đội đế quốc, danh tiếng lừng lẫy. Nhan sắc, quyền thế, tiền tài đều có. Là đối tượng alpha mạnh mẽ mà mọi người đều muốn kết hôn.
Nào ngờ trong một lần bị địch nhân tập kích, mặc dù thành công đánh bại tất cả, nhưng nguyên soái lại không may trúng phải một loại độc kỳ quái. Nó khiến cơ thể bị thu nhỏ, đảo ngược tuổi tác của hắn về thời kỳ thiếu niên. Chưa kể còn mang thai ba tuần rồi đẻ ra một quả trứng.
Tác giả còn rất máu chó khi cho quả trứng nở ra tiểu hài tử, chỉ cần một tháng đã lớn ngang nguyên soái thiếu niên. Sau đó mới ngưng lớn nhanh theo kiểu Thánh Gióng mà trở về trạng thái phát triển bình thường.
Tiếp đó để thụ chính và hài tử mặt ngoài giả làm anh em đi học tại trường quý tộc đế quốc, mặt sau vẫn đi làm việc đóng góp cho quân đội.
Chưa dừng lại ở đó, cái loại độc khỉ ho cò gáy kia còn biến đổi tin tức tố của nhân vật thụ chính. Khiến hắn không chỉ hấp dẫn omega mà cả alpha và beta. Thành công dẫn đến ba con sói tinh hình người gồm: Thái tử đế quốc, thái tử gia tộc giàu nhất tinh tế và hải tặc vũ trụ mạnh nhất ẩn mình trong trường.
Mọi người sau đó về chung một nhà, kết HE. ]
Không sai, là sinh tử văn kết hợp NP nhất thụ đa công tràn ngập mùi máu chó và teenfic.
Phải nói thật ngưỡng mộ tác giả nào có khả năng viết ra một cái thiết lập rắc rối khiến người ta đau đầu như thế.
Tại một căn biệt thự nằm ở khu vực cao cấp nổi tiếng trong thành phố.
Trong phòng khách, có một thiếu niên dung mạo mỹ miều, mái tóc để dài ngang vai buộc hờ thành cái đuôi nhỏ phía sau. Một tay cầm điện thoại, tư thế ngồi nhấp nhổm xoay loạn người trên ghế.
Tạ Tinh vừa ngoái đầu cố nhìn phía sau lưng, vừa nghe theo hệ thống nhắc nhở mà đọc rành rọt từng chữ qua điện thoại: "Đúng là hôm qua em bị cảm nặng thưa cô. Ngày mai em sẽ đến lớp nộp giấy xin phép. Em xin hứa lần sau em sẽ không tái phạm việc nghỉ không phép, nếu tái phạm em xin chịu mọi hình thức kỷ luật của thầy cô và nhà trường ạ."
Đầu dây bên kia cuối cùng cũng vừa lòng cúp máy. Thiếu niên thở phào ném điện thoại lên bàn kính, tiếp đó cởϊ áσ phông rộng rãi trên người ra nhìn về phía sau.
Ngay phía dưới eo của y một chút, có một cái đuôi dài nhọn màu đen đang rung rung.
Thiết lập của Tạ Tinh trong thế giới lần này vẫn là hàng xóm kiêm bạn học thân thiết của cha con thụ chính. Ngoài ra y còn một thân phận khác, chính là vua trùng tộc trà trộn vào thế giới loài người, boss phản diện cuối truyện lên sàn cho nhân vật chính đập chết.
Tạ Tinh: "..."
Bảo Bảo [ Đã không phải con người lại còn phải đi học lại. ]
Tạ Tinh: "Ngươi chửi ta đấy à?"
Bảo Bảo [ Đâu có đâu. Ta chỉ tường thuật lại tình hình thực tế cho ký chủ thôi. ]
Thiếu niên thở dài tìm cách giấu lại đuôi vào sau lớp quần áo dày, tiếp đó tiến đến chỗ bàn học của nguyên chủ. Những ngón tay trắng muốt mảnh khảnh thong thả lật qua vài trang sách giáo khoa trên bàn. Trên mặt thiếu niên lập tức trưng ra vẻ u sầu.
Tạ Tinh: "..." Sợ quá! Cảm giác ôn kiến thức cũ mà cái gì cũng mới ấy.
Lúc này bên ngoài có tiếng gọi lớn, Tạ Tinh đặt sách về chỗ cũ, lật đật chạy ra ban công. Ở ban công khác của căn biệt thự sát bên cạnh, một thiếu niên dung mạo tuấn tú giống Lâm Khanh đến bảy phần ngó đầu nhìn qua bên này. Nhác thấy bóng Tạ Tinh thì thò tay ra vẫy vẫy: "Cục cưng, hôm nay qua nhà tớ ôn bài nữa không?"
Tạ Tinh: "..." Mi gọi ai cục cưng cơ?
Mặt hàng này không phải Lâm Khanh. Là nhóc con thiên tài biếи ŧɦái nhà hắn, tên Lâm Lâm, bạn tốt của nguyên chủ.
Thân là một người khả năng trước khi đi học lại sẽ mất gốc kiến thức, Tạ Tinh vội vàng ôm tất cả sách giáo khoa với bút tẩy, mặc thêm hai tầng áo khóa dày hòng che dấu cái đuôi nhỏ liền chạy qua.
-
Lâm Lâm ra cửa đón bạn mình. Vừa nhìn thấy người liền kéo tay dẫn vào nhà, vừa đi vừa càu nhàu: "Trời lạnh lắm à mà sao cậu lúc nào cũng mặc áo dày vậy cục cưng? Mau lên đi, tớ còn phải dạy kèm cả cậu lẫn anh trai đó!"
Thật hoàn hảo làm sao, vì Tạ Tinh lẫn ngài nguyên soái, là một cặp học tra. Nguyên chủ là vì khác biệt chủng tộc, còn nhân vật thụ chính thì do lười.
Đẻ ra được cái trứng thì lại vừa chăm chỉ vừa thông minh.
Nhìn thiếu niên mang gương mặt quen thuộc ngồi bên bàn gỗ tròn đọc sách. Tạ Tinh đột nhiên cảm thấy vui vẻ.
Trực giác mách bảo có người đang nhìn chằm chằm khiến Lâm Khanh lạnh sống lưng. Buông quyển sách xuống rồi nhìn qua bên này.
Cơ mà vừa thấy Tạ Tinh nhìn mình cười rạng rỡ thì cũng ngốc luôn.
Lâm Khanh: "..." Nhóc nhát gan nhà bên luôn cúi gằm đầu hôm nay thật kỳ lạ.
-
Một lúc sau.
Ba thiếu niên cùng nhau ngồi quanh bàn tròn gỗ, chăm chỉ ôn tập bài học, cảnh tượng hài hòa vui vẻ.
Lâm Lâm đập bàn đứng bật dậy, chỉ thẳng ngón tay vào Tạ Tinh mà gào lên: "Cục cưng! Tớ chịu hết nổi rồi. Rốt cuộc môn toán trong suy nghĩ của cậu là cái gì vậy?" Loài người sao có thể học kém đến mức này!
Tạ Tinh nghiêng đầu, chớp chớp mắt: "Học toán để làm gì khi có máy tính rồi?"
Lâm Lâm: "..."
Lâm Khanh nhìn con trai bất lực gào khóc, nhàn nhạt đưa ra lời khuyên: "Thử chuyển qua vật lí đi."
Lâm Lâm gật gù: "Anh nói đúng. Hồi trước cục cưng học vật lý cũng ổn lắm."
Sau đó, không cần đến nửa tiếng, Tạ Tinh đã thành công chứng minh cho hai người còn lại biết thế nào là kẻ bẻ cong thực tại, người phá vỡ mọi định luật vật lý.
Lâm Lâm tam quan sụp đổ.
Bảo Bảo [ Nhóc con à. Toán học còn tương đối thì ông kỳ vọng gì ở vật lý? ]
_
Bên lề:
*Tối nay tác giả đang xem điểm chuẩn Đại học đó~. Không biết đỗ vào đâu đây (QAQ)