Ta Muốn Làm Thiên Đao

Chương 385: Thu phục Thiết gia



Mai Trang,

Ngồi hàn huyên cùng Thiết gia 4 người, Tống Khuyết còn hiểu hơn rất nhiều về cái này số phận long đong gia tộc.

Thiết gia nam tử thọ không quá 50, đây là bao đời nay bọn họ gia tộc ma chú.

Trước đây không như thế, nguyên nhân tất cả cũng là do Thiên Chuy Công. Môn này hoành luyện uy lực lớn thì lớn rồi nhưng ngược lại nó khiến cơ thể bị tàn phá ghê gớm. Nếu có thể đột phá Nhất lưu, dùng chân khí tẩm dưỡng thân thể thì không sao, nhưng nếu như không thể đột phá, vậy tuổi tráng niên vừa qua, khí huyết suy bại một chút đó là bệnh tật kéo đến như núi lở, không thuốc thang nào có thể giúp chống đỡ được.

Cũng vì thế Thiết Trực phụ thân khi qua tuổi 40 mới tuyệt vọng tìm đến cách thức cực đoan như thế.

Lão Thiết 2 huynh đệ vậy cũng sắp rồi, bọn họ tuổi đều đã trên dưới 40, lần này mà không tìm được Tống gia vậy mấy năm nữa cũng về với liệt tổ liệt tông ôm ấp, hơn nữa còn là chết đau chết đớn cái loại này. Biết được điều đó nên hôm nay Thiết gia người toàn thể mới hưng phấn kích động như vậy.

Cũng may đưa đến bệnh viện đúng lúc, Tống thần y lúc này ôn tồn khuyên nhủ:

“Thiết tiền bối, các ngươi dù tìm được truyền thừa rồi, nhưng dù sao nhiều đời cũng không có ai tu luyện, không có người chỉ điểm muốn đột phá Thất giai Chân Khí cảnh cũng không phải là một việc đơn giản. Chỉ sợ trong vòng mấy năm tới còn không thể đột phá thì nguy vậy.”

Mấy lời này như một gáo nước lạnh để Thiết gia 4 người, nhất là Thiết Trực 2 huynh đệ ngưng trọng rất nhiều, trầm tư một hồi hắn mới sầu vân thảm đạm thở dài:

“Ít nhất còn có cơ hội không phải, hơn nữa quan trọng nhất là a Du, a Hòa hai đứa bé sẽ không bị như bọn nó trưởng bối thế bị đau ốm quấn thân. Có cái này thu hoạch, ta đã là biết đủ.”

Tiếp đó tự nhiên là một bộ cảm động nhân tâm phim gia đình, đợi mấy đôi cha con huynh đệ này cho nhau an ủi hoàn tất, Tống Khuyết mới tiếp tục mở miệng.

“Thiết tiền bối, lời thực sự cứ đem hi vọng ký thác vào ý trời vậy không phải là một cách hay, ngươi tuổi cũng đã lớn, nhiều thứ ám tật đã bị ăn sâu vào cơ thể thâm căn cố đế, với tình trạng như vậy, khả năng cô đọng ra Chân khí là hầu như bằng không. Ta xem ngài nên tìm một cách khác.”

Hắn đây một phen lời nói cũng không phải bắn tên không, những người này không được như Hùng Bá, Lý Tín, Đao Tử, được Tống gia Tesseract năng lượng bổ dưỡng thân thể, liệu thương.

Như Thiết Trực, gần 30 năm luyện Thiên Chuy Công, ăn đủ đau khổ dằn vặt, đừng nhìn bề ngoài kẻ này uy mãnh vạm vỡ, bên trong sớm đã bị ám tật ăn mòn thiên sang bách khổng. Bây giờ còn chống được cũng là nhờ cậy mạnh dùng một thân khí huyết gượng lấy thôi, toàn bộ nội lực bản thân đều được dùng cho chống đỡ tật bệnh, đâu còn dư ra tinh lực đến đột phá võ công. Vì thế dù hiện tại có hoàn thiện bí tịch, 2 vị này tương lai cũng vẫn là bi kịch.

Lão Thiết cũng tự hiểu điểm này, nhưng còn biết làm sao, hắn chỉ có thể cay đắng cười khổ:

“Tìm cách, nhưng còn cách nào? Ít ra ta so với tổ tiên đã nhiều hơn mấy phần hi vọng, chỉ cần chăm chỉ tu luyện, cũng chưa chắc đã không thể thành công.”

Vẫn chú ý đến Tống lão gia, thấy thằng này trên mặt biểu tình tự tin mười phần, còn thiếu mỗi điều trên trán viết dòng chữ TA CÓ CÁCH, Thiết Du, Thiết Hòa hai người liền kích động:

“Tống công tử, không biết ngài có hay không biện pháp?”

Trẻ nhỏ dễ dạy vậy, Tống đại quan nhân hài lòng gật đầu:

“Hai vị đây là hỏi đúng người. Thiết tiền bối, ngươi không cần phải bi quan, thực ra từ khi bắt đầu luyện Thiên Chuy Bách Luyện Thể ta đã nghĩ đến biện phải giải quyết cái này tai họa ngầm.”

“Thật sự!” – Thiết gia 4 người kích động quá chừng, đồng thanh quát lớn.

“Tống công tử, xin ngươi cứu giúp chúng ta phụ thân, ta Thiết Du (Thiết Hòa) sau này có làm trâu làm ngựa cũng sẽ thề báo đáp ngài ân tình.”

Đưa tay đỡ dậy đang muốn quỳ xuống Thiết gia 2 vị tiểu bối, Tống Khuyết cười hiền lành:

“Không cần phải nghiêm trọng như thế, như đã nói ra, ta tự nhiên sẽ hết lòng giúp đỡ.”

Kéo mấy người ngồi lại vào ghế, hắn mới tiếp tục:

“Như Thiết Trực, Thiết Chấn hai vị tiền bối muốn đột phá Thất giai, các ngươi thân thể trước tiên phải cần dùng đan dược và y thuật liệu dưỡng đến tình trạng tốt nhất, khi đó mới có hi vọng cô đọng được Chân Khí.

Vừa may, tại hạ chính là sơ hiểu y thuật, nhất là đối với châm cứu liệu thương đặc biệt tinh thông. Chúng ta mấy huynh đệ cũng là vừa luyện công vừa chữa thương, thế nên thân thể mới tốt như này, hầu như không có một chút nào tai họa ngầm.”

Nói rồi Tống Khuyết còn cố tình vung vẩy mấy lần quyền pháp cho Thiết gia 4 người xem trên thân thể hắn khí huyết lưu sướng vận hành.

“Vì thế ta đề nghị, Thiết tiền bối ngài không bằng ở lại luôn nơi đây. Có ta hàng ngày cho ngươi liệu thương, đảm bảo không ra nửa năm các ngươi trên người ám tật sẽ khỏi đến 8, 9 thành. Khi đó liền có thể yên tâm mà tu luyện, dù là không thể đột phá cũng không lo bạo bệnh mà chết, ngài thấy làm sao?”

Nghe đến đây, Thiết Du, Thiết Hòa hai người đã tâm động vô cùng, hai mắt hấp háy nhìn sang mình lão cha thúc giục. Chỉ là Thiết Trực, Thiết Chấn huynh đệ còn khá nhiều băn khoăn, nhất thời chưa thể quyết định được, cả hai vẫn đang cau màu nhìn nhau dò hỏi.

Thấy thế, Tống gia quyết định thả thêm một cái đại miếng mồi, thứ này hẳn Thiết gia người sẽ không thể chối từ.

“Thiết tiền bối đừng vội đưa ra quyết định, ngài chờ một lát.”

Lần nữa đứng dậy vào nhà, không ra một lúc hắn đã mang theo Thiên Đao đứa này tiện nghi nhi tử đi ra.

“Chư vị mời xem!”

“Đây là???” – Thiết Trực nghi hoặc khó hiểu cầm lấy cái này cùi bắp đoản kiếm.

“Ông... ông!!”

Bất ngờ, trên tay tiểu kiếm không người điều khiển tự chủ rung lắc dữ dội để Thiết gia 4 người cũng phải hết hồn.

Dại ra một lát sau 4 thằng kỹ thuật trạch này liền điên cuồng:

“Khí linh!”

“Phụ thân, đưa ta xem, đưa ta xem!”

“Tránh ra, các ngươi đám này nhãi con hiểu cái gì, đại ca mau đưa ta xem.”

“.... Im lặng! Ta là Gia chủ, trước để ta cẩn thận cảm nhận.”

Khoang tay đứng nhìn Thiết gia 4 vị nam nhân như những đứa trẻ vậy tranh giành nhau cầm lấy Thiên Đao quan sát, qua một hồi lâu, đợi mấy người này bình phục tâm tình, Tống Khuyết mới nói chuyện:

“Thiết tiền bối, khi nãy bảo có chuyện muốn nhờ ngài chính là việc này. Thanh này tiểu kiếm bên trong khí linh gọi là Thiên Đao, ta bây giờ muốn vì nó đúc lại một thân xác khác tốt hơn nhưng không tìm ra cách, chỉ sợ liều lĩnh ngược lại làm nó tổn thương. Ngài Thiết gia gia học sâu xa, không biết có hay không biện pháp giải quyết cái này nan đề?”

“Có có có! Tống công tử, việc này chúng ta làm được, ngươi cứ việc giao cho Thiết mỗ!” – Thiết Trực hưng phấn mặt đỏ bừng, liên tục gật đầu như giã tỏi.

Còn sợ hắn còn băn khoăn, lão Thiết vội vàng vỗ ngực đôm đốp cam đoan:

“Tống công tử, ngài yên tâm, việc này tuy hi hữu nhưng ta chắc chắn có đọc qua mấy dòng tiên tổ ghi chép đã nói đến biện pháp khắc phục. Cho chúng ta nghiên cứu một thời gian, ta nhất định sẽ đưa ngươi một câu trả lời mãn ý.”

“Ha ha, Thiết gia chiêu bài ta tự nhiên tin được, vậy việc này làm phiền tiền bối rồi.”

“Không phiền, không phiền.” – Thiết Trực mấy người vui sướng cười đến ngoác cả mang tai.

Rèn sắt khi còn nóng, Tống Khuyết tiếp tục lắc lư:

“Cái này cũng sẽ là một trường kỳ công trình, không thể dăm ba tháng nửa năm là có thể xong được. Thiết tiền bối, không bằng ngươi dứt khoát chuyển nhà đến nơi này.

Ta dưới tay cũng có một Thiết Xưởng, hơn nữa bên kia đang xây dựng khu nhà mới cũng có một Đoán tạo doanh, chư vị cần bất cứ cái gì tài nguyên, kể cả hi hữu như Huyền Vũ Tinh Phách tại hạ đều có thể cung cấp. Thiết gia mọi người chỉ cần chuyên tâm tu luyện, khôi phục lại ngày xưa gia tộc vinh quang, thuận tiện thay ta chế tạo mấy thanh vũ khí liền được, như thế chẳng phải rất tốt?”

Thiết Trực 2 huynh đệ nhìn nhau, cả hai đều thấy trong mắt đối phương sự cuồng nhiệt.

Thần binh chính là đám người này chí mạng hấp dẫn, bây giờ có một cơ hội trong tầm tay thế này, hai người cũng không làm sao mà do dự nữa đồng thời quay sang bái:

“Thiết Trực (Thiết Chấn) bái kiến chủ công!”

“Thiết Du (Thiết Hoà) bái kiến chủ công!” – Thiết gia 2 tiểu cũng học theo răm rắp đồng thanh hô to.

Đạt được mong muốn, Tống đại quan nhân cũng cực kỳ hài lòng, lúc này cười lớn đỡ người đứng dậy:

“Thiết thúc không cần như thế nghiêm trọng, chúng ta cứ như bình thường kết giao, hoặc không ngươi coi chỗ ta như nhà một người họ hàng tới xem liền được.”

Hắn tuy biểu hiện rất gần gũi, nhưng đã quyết định đầu nhập vào, tôn ti trật tự phải phân rõ ràng, lão Thiết cũng không thực sự dám làm càn. Khuyên nhủ mãi sau mới ra kết quả bọn hắn cũng sẽ như Nhiếp, Hùng mấy người kêu Tống Khuyết bằng thiếu gia.

“Thiếu gia, vậy ngày mai chúng ta sẽ chạy về nhà thu dọn đồ đạc một chuyến mang qua đây, còn phiền ngài cho chúng ta nhà 7 người thu xếp chỗ ở.”

“Ha ha, Thiết thúc không cần như thế bôn ba phiền toái. Ngài cho một trong hai vị huynh đệ Thiết Du, Thiết Hòa dẫn đường liền được, để ta cử Nguyệt Khuyết Các mấy người bang chúng đi theo giúp ngươi chuyển đồ. Nếu chỗ các ngươi gần bến tàu, hẳn không ra mấy ngày là có thể quay về.”

Như thế liền thuận tiện, Thiết Trực tự nhiên cũng không có gì dị nghị, rất vui sướng chấp nhận cái này ý kiến rồi.

Trời cũng đã tối, hôm nay buổi nói chuyện đã mỹ mãn đạt thành mục đích, Tống Khuyết liền cười gật đầu:

“Bây giờ mọi người về phòng nghỉ ngơi đi, tu dưỡng một đêm, ngày mai ta sẽ cho các ngươi liệu thương.”

“Đa tạ thiếu gia!” - 4 người cảm kích chắp tay.

Lúc này, Thiết Trực còn nhăn nhó một hồi rồi mở miệng:

“Thiếu gia, có thể hay không cho ta mượn thanh này tiểu kiếm về nghiên cứu một phen.”

Cảm nhận tiện nghi nhi tử cũng không có quá lớn bất mãn cảm xúc, Tống ba ba sảng khoái gật đầu:

“Không thành vấn đề, Thiết thúc ngài cứ tự nhiên.”

Lúc này, tất cả mới hài lòng trở về nghỉ ngơi, Thiết gia 4 người còn gấp gáp đem cái này trọng đại quyết định chia sẻ cho mấy vị phụ nữ.