Thứ năm là ngày học thêm trên lớp tức là ngày hắn có thể quang minh chính đại không về nhà .
Khoảng thời gian này Minh đều toàn tâm toàn ý cùng mấy ông anh trong nhóm luyện tập hơn nữa dần dần hắn cũng hiểu ra một số việc .
Có những người không quan tâm đến ánh mắt của người khác nhưng có những người luôn tìm kiếm sự thừa nhận từ người khác .
Mấy ông anh trong The Mountain của Minh chính là trường hợp thứ hai , bọn họ đi tìm sự thừa nhận lâu lắm rồi .
Nhà giàu cũng có áp lực của nhà giàu , mấy ông anh của Minh đều không phải con trưởng trong nhà , cũng không có tài năng nối nghiệp gia đình , một lòng đam mê nghệ thuật nhưng con đường nghệ thuật nào dễ đi như vậy ? .
Đầu tiên bọn họ là tay ngang , đến với âm nhạc bằng đam mê cùng sở thích thậm chí trong mấy ông anh của Minh thì trừ anh Đạt ra ba người còn lại đều chịu gia đình phản đối .
Không phải ngẫu nhiên rất nhiều người gọi ca sĩ là những con hát , thành kiến vẫn rất lớn , người thường đối với con đường nghệ thuật cảm thấy khó khăn vất vả nhưng người giàu đôi khi còn coi thường con đường này .
Đối với thế hệ đi trước , làm nghệ thuật thật sự quá mức lông bông hơn nữa phải biết nghệ thuật cũng chia thành nhiều dạng .
Nhạc Rock không phải là một thứ nghề thuật hào hoa phong nhã , không phải thứ âm nhạc lịch thiệp , nó cũng không phải âm nhạc 'sạch' .
Doãn tỷ có cả Doãn gia ở đằng sau là vì Doãn tỷ theo đuổi dòng nhạc trữ tình , đúng với cái hình tượng 'nghệ sĩ' trong mắt người đời còn dòng nhạc Rock mới đúng là một đám lông bông dù sao thứ âm nhạc này những người ở thế hệ trước không cách nào cảm nhận được .
Ngay cả NSND Doãn Trọng cũng đã nói . . . ông không thích nhạc Rock .
Quan điểm này cũng không có cách nào đi sửa , cũng không thể nói ai đúng ai sai , ví như người trẻ sẽ khó mà nghe được cải lương , nghe được ca trù thì tương tự với những người lớn tuổi nhạc Rock hay nhạc Rap cũng là điều quá khó để họ chấp nhận .
Gia đình bình thường có lẽ còn chưa rõ nhưng những gia đình giàu có , ánh mắt của bọn họ với con đường này càng thêm khắc nghiệt thậm chí những ông anh của Minh theo đuổi dòng nhạc Rock càng là minh chứng cho sự nổi loạn cùng phản kháng của chính họ với cái nhìn người trong nhà .
Cả bốn người trong nhóm từ lúc thành lập đều đã có nhận thức chung .
Từ cái ngày anh Cương muốn dẫn cả nhóm đi thei Sao Mai , được thì được , không được thì thôi .
Mọi người thật ra cũng mệt rồi , cũng 30 tuổi rồi , đời người được mấy lần 30 tuổi đâu ? , bọn họ rốt cuộc cũng phải suy nghĩ , về tương lai , về gia đình .
Cho dù không nói nhưng nhóm The Mountain cũng quá hiểu nhau , từng thành viên trong nhóm đều biết đây coi như là lần phản kháng , là lần cố gắng thể hiện bản thân cuối cùng , là lần phóng túng cuối cùng theo đuổi thứ gọi là đam mê .
Nếu thất bại . . . trở về phụ giúp gia đình , trở về tiếp quản gia nghiệp .
Thoạt nghe thì buồn cười bởi ai không muốn trở về tiếp quản gia nghiệp nhưng mà có những người nghĩ khác .
Trở về cúi đầu trước gia đình chính là thừa nhận thất bại , từ nay về sau liền bị ép vào khuôn khổ , từ nay về sau . . . không còn là chính mình .
Chưa kể với cái xã hội đa thê này , thường thường trong nhà có rất nhiều anh chị em hơn nữa cũng chưa chắc thân thiết với nhau , trở về tiếp quản gia nghiệp ? , đôi khi chỉ là được người ta ném cho một cái chức rỗng tuếch , cả đời ngồi không ăn lương , sống mơ mơ màng màng đến khi về già mà thôi .
Cái hoàn cảnh đó nhất là với những người có tâm hồn nghệ thuật là không thể chấp nhận được .
Vì sự công nhận , vì để chứng minh mình không sai , mọi người thực sự cố gắng nhiều lắm , đến mức ngay cả Minh cũng phải một lần nữa đánh giá lại tiềm năng của The Mountain .
Có lẽ . . . có lẽ cho dù không có hắn , mấy ông anh của hắn trong cuộc thi Sao Mai cũng có thể đi được thật xa .
Quay lại với vấn đề của Minh , hôm nay là ngày thứ năm cũng là ngày hắn không thể đến Studio Xuân Diệu được dù sao hắn còn phải đi học .
Tối nay đại khái là ngày thả lỏng của mấy ông anh , cũng không cần một mực ép bọn họ , ép quá ngay cả Minh cũng không chịu được huống gì người khác ? .
Minh cũng cần thả lỏng , thả lỏng của Minh là tìm đến Dota , tuy nhiên trước đó còn có một vấn đề quan trọng hơn .
Sau khi tan học , Minh có hẹn , hẹn một đại mỹ nhân .
Chào tạm biệt bạn gái xong , Minh đi thẳng đến quán cafe quan thuộc nơi hắn gửi xe , sau đó rất nhanh Minh có thể nhìn thấy đại mỹ nhân .
Nói Boa hiện tại là đại mỹ nhân thì còn sớm lắm bởi theo đánh giá thẩm mỹ của Minh thì Boa đại tỷ năm 16 tuổi thua xa chính nàng năm 26 tuổi nhưng mà dù sao xưng hô trước đại khái cũng không sai .
Boa lúc này cũng không để ý đến Minh mà đang nói chuyện với chị Linh , hắn hôm nay phải đi học cũng đành nhờ chị Linh đón Boa sau đó đợi hắn tại chỗ này .
Tiếng Việt của Boa vẫn khá là tệ , còn chưa đủ để giao tiếp bất quá cả hai người đều có thể vòng qua tiếng Việt , dùng tiếng Anh nói chuyện .
Minh cứ thế đến bàn hai người sau đó ngồi xuống , theo động tác này của hắn , Boa quay đầu nhìn lại , trong ánh mắt lộ ra sự mờ mịt .
Minh hiện tại khác rất nhiều với Luha trong tâm trí của Boa dù sao hắn đang đội tóc giả , đeo một cặp kính cận khá lớn che gần hết khuôn mặt cùng với bộ áo đồng phục mua đông hoàn toàn che kín nửa thân trên của hắn .
Minh cũng không để Boa hỏi gì , hắn vòng tay ra sau đầu , mất vài giây để tháo bộ tóc giả ra , cũng tiện tay tháo cặp kính của mình zV7cH .
"Hai người đợi em lâu chưa ".
Minh khá tự nhiên lên tiếng nhưng mà Boa thì trực tiếp bị đơ , cái miệng nhỏ hơi há ra , nhìn dễ thương vô cùng , Boa đại tỷ hiện tại thậm chí còn có chút ngốc .
Với việc biến thân của Minh , chị Linh nhìn đã quen thuộc nhưng mà Boa mới lần đầu tiên thấy , nhìn điệu bộ này của nàng ngay cả chị Linh cũng phì cười .
"Đừng nhìn em thế , em ngại đó ".
Lúc này Boa mới phản ứng được , sau đó đầy thích thú vươn tay ra cầm lấy bộ tóc giả cùng cặp kính cận của Minh , ánh mắt mang theo vẻ tò mò .
Sau một hồi tự mình đánh giá , Boa như nghĩ ra cái gì đó trực tiếp cuộn mái tóc dài của mình lên , đội mái tóc giả của Minh sau đó đeo cặp kính cận kia vào .
"Thế nào , nhìn chị thế nào ? ".
Boa dùng một câu tiếng Anh tiểu chuẩn lên tiếng , không thể không nói nhìn Boa hiện tại đúng là không nhận ra được .
"Không nhận ra được luôn ấy ".
Minh trả lời , ở bên cạnh chị Linh cũng lập tức phụ họa .
Boa nghe vậy , nàng cười càng tươi , đối với tóc giả cùng kính cận cực kỳ thích , như đứa trẻ tìm được món đồ chơi mới vậy .
Nàng tại SM bị quản rất gắt , nàng đến Đại Nam cơ hồ không khác gì , tối nay hẹn đi chơi với Minh cũng phải trải qua một quá trình 'xin xỏ' quản lý .
Ở Đại Nam thật ra không có bao nhiêu người nhận ra Boa cả , sợ nhất chỉ là có ai vô tình chụp được Boa , người ta có thể không để ý nhưng nhiều năm sau khi Boa nổi tiếng , tấm ảnh kia liền có vấn đề .
Tuy Hàn Quốc hiện tại cũng không phải là Hàn Quốc mà là Cao Ly nhưng Netizen chắc chắn không bao giờ thay đổi , bất kể là Netizen của Hàn Quốc hay Netizen của Cao Ly đều không phải chuyện đùa .
Ba người cùng nhau nói chuyện thêm một lúc , chị Linh mới xin về trước , lúc này đồng hồ cũng điểm 9h tối .
Tầm giờ này cũng đã có thể coi là giờ sống về đêm của Hà Thành .
Nếu là Hà Nội cùng thời điểm , về đêm chưa chắc đã có nhiều điều thú vị để dẫn Boa đi chơi một vòng nhưng mà Hà Thành không giống , tại Hà Thành cuộc sống về đêm phát triển hơn nhiều .
Mang theo một lớp 'trang bị' không sợ ai nhận ra , Boa hiện tại có lòng tin rất lớn , đặc biệt táo bạo , ít nhất nàng cười , nàng nói cũng không còn câu nệ nữa .
Nhìn Boa như vậy khiến Minh càng thích , một cô bé 16 tuổi vốn nên là như thế .
Hiện tại cũng không sợ ai vô tình chụp được Boa , nhìn Boa lúc này càng giống một Tomboy , liên hệ được với nàng mới là lạ .
Vì đây là đêm muộn , quản lý Kim cũng không cho phép Boa đi qua đêm , trước 12h đêm nhất định phải trở về khách sạn bởi vậy Minh cũng chỉ dẫn Boa lên phố đi bộ Hoàn Kiếm .
Phố đi bộ hôm nay cũng không quá đông dù sao không phải ngày đặc biệt gì hơn nữa còn là ngày trong tuần , thời điểm này lên phố đi bộ coi như là thoải mái .
Boa cơ hồ như con thỏ nhỏ lần đầu nhìn thấy thế giới mới , cái gì cũng thấy thích thú , đặc biệt là văn hóa ăn vặt của Đại Nam .
Nói về văn hóa ăn vặt , Minh khá tự tin Cao Ly không thể sánh bằng Đại Nam .
Kiếp trước hắn đã đi khá nhiều nơi , nếu chỉ luận món ăn đường phố thì trừ Trung Quốc cùng Thái Lan ra Minh cũng không cảm thấy có quốc gia nào sánh được Việt Nam bao quát Hàn Quốc .
_ __ _ _ _
"Đây là gì ? - Bánh tráng nướng ".
"Đây là cháo đúng không ? - Đúng rồi chị , là cháo sườn ".
"Viên này là gì ? - Là ô mai trám , ngon lắm em mua cho chị vài viên "
"A , thịt xiên nướng này , chị muốn ăn thịt xiên nướng ".
Boa cùng Minh trên phố đi bộ , nàng liên tục chỉ đông chỉ tây , hào hứng cực kỳ , trên tay còn cầm theo hai cây thịt xiên nướng .
Boa khá thích ăn đồ nướng hơn nữa văn hóa đồ nướng của Hàn Quốc hay Cao Ly thì lại được Minh đánh giá khá cao . . . cao hơn cả Việt Nam .
Mỗi quốc gia dù sao đều có văn hóa riêng , có tròn có khuyết , có hơn có kém .
Minh kiếp trước đến Hàn Quốc không ít lần nhưng mà ẩm thực Hàn Quốc lưa lại trong ký ức của hắn trừ đồ nướng ra thì cũng chỉ có hải sản .
Bởi vì thời gian khá eo hẹp , cả Minh cùng Boa chỉ đi dạo một chút rồi Minh dẫn Boa đi ăn đêm .
Hai người chọn một cửa hàng trên phố đi bộ , một cửa hàng tên Hương Việt .
Hiện tại là mùa thu , coi như Boa đại tỷ gặp may bởi đây là mùa của chả rươi .
Thân là người sống ở đất Hà Thành mà gần hai tháng nay kể từ khi sống lại , Minh mới đi ăn một bữa chả rươi quả thật có chút mất mặt .
Chọn xong bàn ngồi xuống , Minh cùng Boa gọi một đĩa chả rươi , một đĩa nem chua rán thậm chí thêm cả một đĩa chả cốm .
Đêm muộn , ăn như vậy đương nhiên không tốt nhưng lâu lâu cũng nên phá cách một lần , sống phóng túng một lần cũng không hại gì .
Đồ ăn nóng hổi vừa thổi vừa ăn thêm cái không khí thiu thiu lạnh của mùa thu Hà Thành cùng khung cảnh yên bình nơi phố đi bộ quả thật là tuyệt phối .
"Cay quá cay quá à ".
"Em đã bảo chị rồi , cho bớt tương ớt thôi , uống nhanh miếng nước ".
Nhìn Boa vì chấm quá nhiều tương ớt , cái miệng nhỏ lại mở ra , liên tục dùng tay phẩy phẩy quả thực làm Minh suýt nữa phá lên cười .
Thân là ca sĩ cũng không được phép ăn cay nhưng vẫn là câu nói kia , thỉnh thoảng cũng nên phóng túng một lần .
Nàng hiện tại trong bộ dạng này , cũng không ai nhận ra .
Cho dù không ở trong bộ dạng này , cũng vẫn không ai nhận ra nhưng khi Boa hóa trang lên , Boa bắt đầu có chút nổi loạn , có chút gan lớn như một loại ám chỉ tâm lý vậy .
Cái tuổi của Boa . . . vốn nên là vậy .
Hai người cuốn lấy nhau đến 11h tối mới đi lấy xe từ phố đi bộ trở về Khách Sạn Tây Hồ .
Chỉ là . . . khi một lần nữa leo lên yên xe máy của Minh , thời điểm đi qua Hồ Tây , Boa vươn đôi tay mình ra , nhẹ nhàng ôm lấy eo hắn .
Đi qua Hồ Tây , gió bắt đầu lạnh hơn nhưng quan trọng nhất cũng sắp về khách sạn rồi .
"Cảm ơn em , đêm nay chị thật sự rất rất vui ".
Boa thật sự cũng không nhớ rõ bao lâu rồi nàng mới vui vẻ như vậy , bao lâu rồi Boa mới tự mình phóng túng như vậy .
Một cái ôm này có rất nhiều ý nghĩa , mỗi người có thể hiểu theo một ý khác nhau , Boa có ý nghĩ riêng của mình và Minh cũng thế chỉ là cũng không ai nói ra lời .
Trên con đường này bỗng chốc trở nên thật yên tĩnh , xung quanh chỉ còn tiếng gió rào rạc .
Yên tĩnh . . . đôi khi cũng là sự bình yên .
Những kilomet cuối cùng trước khi trở về khách sạn bỗng lại yên bính đến lạ .
Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm