Ta Muốn Ngủ Phạm Gia

Chương 174: Báu Vật



Minh ở lại công ty đến gần 12h trưa mới trở về Studio -Xuân Diệu .


Giờ tập luyện của nhóm The Mountain là từ 3h chiều đến 8h tối , lúc này tại biệt thự Xuân Diệu cũng không có mặt ông anh nào , chỉ có hai người giúp việc .


Minh mua vội một xuất bún chả gần đó mang về ăn trưa sau đó lại nằm ra ghế salon chợp mắt một chút .


Chợp mắt đến khoảng hần 2h chiều , Minh lại bắt đầu một hành trình mới , hắn tiến vào trong Studio mang một cây đàn guitar ra ngoài sau đó để lại lời nhắn cho người giúp việc rồi lại phóng xe ra ngoài , lần này đích đến là Khách Sạn Tây Hồ .


Hiện tại Boa cũng không có phòng thu âm riêng để cho nàng luyện thanh , khoảng thời gian này bên SM thật ra khá tốt với Boa , họ để cho Boa có thể thả lỏng , coi như giảm áp lực cho chính nàng.


Minh đến gặp Boa là để cùng nàng luyện ca nhưng trong quá trình luyện ca còn rất nhiều vấn đề .


Đầu tiên là tiếng Việt của Boa , nàng mới học tiếng Việt được nửa năm , trình độ thua xa Hari Won năm đó .


Tuy Boa là thiên tài , thiên tài chân chính nhưng không bột đố gột lên hồ , nàng vẫn cần phải bỏ cả thời gian cùng công sức ra để tập luyện .


Một trong những nguyên nhân chủ tịch Lee để Boa tới Đại Nam sớm như vậy chính là vì ngài chủ tịch muốn Boa tăng tốc độ học ngôn ngữ của chính nàng .


Với Boa mà nói thì Minh đã xác định quá trình thua am của nàng không phải việc một sớm một chiều mà là rất nhiều ngày cùng dồn lại , mục tiêu của hắn là trong vòng một tháng có thể để Boa thu âm xong bài hát này .


Mục tiêu này không phải mục tiêu dễ dàng thực hiện nhưng cũng phải xem với ai , nếu là Boa thì Minh cực kỳ cực kỳ có niềm tin ở nàng .


Có một khó khăn nữa chính là vấn đề phòng thu , nhà SM còn chưa thể sắp xếp phòng thu cho Boa dù sao đây không phải là Cao Ly , Minh chỉ có thể vì Boa đệm đàn , chỉ có thể làm theo phương án thủ công nhất .


Thật ra mà nói vì nhà SM kết hợp với Sony nên chỉ cần quản lý Kim mở miệng là có thể mượn được Studio của Sony để sử dụng bất quá tại thời điểm này Minh vẫn không quá muốn đi gần Sony.


Lần này Minh đến gặp Boa thì cũng không thấy ngài chủ tịch bất quá quản lý Kim thì có thấy .


Hắn đối với quản lý Kim không phải quá quen thuộc đồng thời hắn cũng cảm giác được đối phương với hắn có thành kiến .


Nói là thành kiến thì không đúng lắm nhưng ít nhất thái độ của quản lý Kim với Minh không quá hữu hảo .


Đối với thái độ của đối phương thật ra Minh hiểu nhưng hắn khó mà nhận đồng , với Minh mà nói hắn khá chán ghét người đại diện , nhất là người đại diện ở châu Á .


Không biết vì nguyên nhân gì người châu Á rất thích rẽ đông rẽ tây , một loạt quan hệ lằng nhằng , các ca sĩ minh tinh nếu không có người đại diện dẫn mối – bắt quan hệ thì về cơ bản chẳng thể làm được gì .


Trái ngược lại với phương Tây , ít nhất cũng ít đi nhiều đường ngang ngõ tắt , diễn viên ca sĩ chỉ cần có tài , chỉ cần có thể kiếm tiền thì vô số công ty truyền thông sẽ tự động nhảy vào .


Khác biệt quá lớn giữa hai nền giải trí dẫn đến người đại diện tại phương Đông bị 'ngáo quyền lực', mắt cao hơn đầu , bọn họ coi minh tinh là gà cừng , là cỗ máy kiếm tiền cho mình chứ không phải là người chịu trách nhiệm giúp đỡ minh tinh , không phải những người được thuê để phục vụ cũng như đáp ứng yêu cầu của minh tinh .


"Cậu Luha , cậu đến rồi , để tôi dẫn cậu vào trong ".


Trợ lý Kim đối mặt với Minh , trên mặt cơ hồ cố nặn ra nụ cười vậy .


Minh liếc nhìn đối phương , cũng không muốn nhiều lời , dù sao kể cả hắn không thích đối phương hay đối phương không thích hắn thì có một số việc cũng không tiện vạch mặt nhau .


Thế giới này vốn là như vậy , con người ai chẳng đeo một tấm mặt nạ ? , rất khó cái gì đều có thể làm theo ý mình .


Theo quản lý Kim dẫn đường , Minh lại nhìn thấy Boa , nàng hôm nay mặc một chiếc quần bò bó cùng một kiện áo phông cổ tròn màu trắng .


So với cách ăn mặc hôm trước , Boa hiện tại nhìn càng thêm trưởng thành , thay vì là nữ sinh trung học thì cũng đã có chút dáng vẻ của sinh viên đại học .


Lịch hẹn hôm nay đã được lên sẵn , Boa khi nhìn thấy Minh không khỏi vui mừng chủ động đứng lên .


"Luha , em rốt cuộc đến rồi , em không biết là chị chờ thời điểm này bao lâu đâu , biết chiều nay có thể bắt đầu , cả sáng đều bồn chồn ".


Người nói vô tình , người nghe lại hữu ý .


Hữu ý ở đây . . . có lẽ tùy vào suy nghĩ mỗi người đi .


Quản lý Kim dù sao cũng là quản lý cao cấp , cũng biết có một số việc có thể làm , một số việc không thể làm .


Ví như hiện tại cho dù cực kỳ phòng bị Minh thì vẫn chủ động ra ngoài phòng khách , nhường phòng ngủ lại cho Minh cùng Boa luyện ca .


Mỗi phòng khách sạn đều có chất lượng cách âm cực tốt nhưng giữa từng gian trong một phòng của khách sạn thì cách âm lại khá bình thường , ngồi ở phòng khách đại khái có thể nghe được âm thanh từ phòng ngủ của Boa .


Đây vừa để thể hiện tính chuyên nghiệp của mình cũng vừa có thể từ xa giám sát đội trai gái mới 15-16 tuổi này .


Minh nhìn theo bóng lưng quản lý Kim ra ngoài , ánh mắt hắn híp lại nhưng chung quy chỉ là khẽ lắc đầu .


Hắn cũng biết có những việc nên làm , những việc không nên làm , chỉ cần đối phương không đi qua giới hạn là được .


"Chị xem trước bài hát này ".


Boa cực kỳ vui vẻ tiếp nhận nhạc khúc Minh viết , từ hôm qua sau khi lên lịch xong thì nàng cũng biết Minh vì nàng đổi bài hát .


Với điểm này Boa cũng không có quá nhiều phản ứng , nàng khá thích bài hát Anh Cứ Đi Đi nhưng nàng càng thêm tin tưởng Minh , càng thêm tin tưởng người bạn này của mình là thiên tài .


Dùng từ 'bạn' với Boa là khá chính xác dù sao quen Minh càng lâu , Boa càng khó coi Minh là một đứa em trai kém tuổi mình , nàng thậm chí cảm giác gọi Minh là anh trai cũng được .


Cầm lấy nhạc khúc vào tay , Boa ngồi trên giường êm ái , lưng dựa vào thành giường , sau đó bắt đầu tiến vào trạng thái làm việc .


Trạng thái làm việc của Boa thật sự khiến nàng thay đổi 180 độ trong mắt của Minh .


Không còn cái vẻ ngây ngô của thiếu nữ cũng chẳng còn chút tinh nghịch nào , ánh mắt của nàng cực kỳ cực kỳ tập trung , cơ hồ cả thế giới của nàng chỉ còn lại bản nhạc kia vậy .


Boa còn chưa thể nói tốt tiếng Việt nhưng dù sao nốt nhạc không đổi , nàng bắt đầu đổi lời của Minh thành những âm thanh 'la la la la'.


Nhìn thiếu nữ ở trên giường tự mình ngâm nga , Minh cũng không nhịn được lấy cây đàn guitar ra , hắn vì nàng đệm đàn .


Đây là lần đầu tiên trong hai kiếp làm người , Minh được nghe Boa hát trực tiếp .


Giọng hiện tại cũng không phải Boa của 10 năm sau nhưng chất giọng cùng kỹ năng xử lý thật sự làm Minh than thở không thôi .


Giọng của Boa vừa ngọt vừa trong, vừa thanh vừa mảnh , khi nàng cất lên những âm thanh la la la khiến Minh như cảm nhận tiếng suối róc rách luồn qua khe đá , cảm nhận được sự thoải mái đến từ trong tận linh hồn .


Giọng hát của Boa , kỹ năng xử lý của Boa , sự nghiêm túc của Boa , ánh mắt thủy chung mang theo sự tự tin cùng chấp nhất của nàng . . . hiện lên thật rõ trong ánh mắt Minh .


Minh biết trước mặt mình là báu vật , không chỉ là báu vật của nhà SM , báu vật của Cao Ly mà là báu vật của cả châu Á .


Ở bên cạnh Boa , nghe âm thanh của nàng thật sự rất khác với lúc ngồi cạnh Lam Linh .


Bên cạnh chị Linh , hát chỉ là hát , ở bên cạnh Boa đây là một sự thăng hoa về linh hồn , cho dù chỉ là những nhịp ngân nga .


_ __ _ _ _ _


Trước thời điểm đến gặp Boa , Minh thậm chí còn những suy nghĩ lung tung p0VLv khác nhưng khi làm việc cùng Boa , trong lòng hắn cũng chỉ có công việc , hắn hoàn toàn chịu ảnh hưởng của nàng , một Boa không quan tâm đến bất cứ thứ gì khác , trong mắt nàng lúc này cũng chỉ có âm nhạc , chỉ có những câu hát .


Thiên phú của Boa mạnh đến mức ngay cả khi nàng không nắm quá rõ tiếng Việt thì nàng vẫn có thể làm ca khúc này tỏa sáng .


Minh cũng không để cho Boa hát cả bài nhạc , hắn phân Mặt Trời Của Em làm ba phần , tạm thời cũng chỉ yêu cầu Boa hát một phần .


Hắn vốn tưởng có thể thách thức nàng , có thể làm khó nàng nhưng Boa làm cực kỳ cực kỳ tốt , bất kể luyến láy , cách điệu , cao giọng thậm chí cả xúc cảm trong câu hát nàng đều có thể làm được đến trình độ làm Minh phải vỗ tay tán thưởng .


Nghe nàng hát . . . cứ như rót mật vào tai vậy .


Minh thậm chí cảm giác nếu không có việc gì khác , hắn có thể ở đây cùng nàng cả ngày , làm việc với nàng cả ngày cũng không có vấn đề gì bất quá đến khoảng 4h chiều , điện thoại của hắn rung lên .


Thấy điện thoại của mình rung , hắn liền đề nghị để Boa nghỉ một chút sau đó mới chậm rãi kiểm tra tin nhắn .


Thời đại này tin nhắn quảng cáo , tin nhắn tổng đài các thứ căn bản không có , cho dù có cũng rất ít , một khi có tin nhắn gửi đến đại khái đều là những tin nhắn liên lạc , những tin nhắn tương đối quan trọng .


Quả nhiên Minh đọc được tin nhắn của Doãn tỷ , Doãn tỷ hẹn gặp mặt hắn tại phòng trà .


Minh nghiêng cổ tay nhìn đồng hồ một chút , trong đầu làm ra tính toán .


Boa đã làm quá tốt , tốt đến mức ngay cả với kỹ năng cảm âm của Minh thì hắn cũng khó chê được nàng .


Ngay cả việc nàng phát âm không rõ , không được tròn vành rõ chữ cũng được Boa biến tấu thành một phong cách khác , khiến người nghe vừa cảm thấy lạ tai vừa cảm thấy dễ thương cực kỳ .


Giọng hát của nàng hiện tại cứ như là giọng hát của Amee xen lẫn khẩu âm của Hari Won vậy .


Chỉ bằng giọng hát này có khi cũng chẳng cần nàng phát âm tròn vành rõ chữ , cũng chẳng cần nàng quá hiểu tiếng Việt , cả bài hát dùng giọng này một mực hát cũng có thể đốn tim không biết bao nhiêu người .


Cũng bởi Boa làm quá tốt rồi , Minh cảm thấy ngày hôm nay thật ra có thể nghỉ ngơi , cũng có thể tách thời gian đi gặp Doãn tỷ dù sao bên Boa quan trọng nhưng không gấp , bên Doãn tỷ mới càng quan trọng .


_ _ __ _


Khoảng 5h chiều , Minh từ Khách Sạn Tây Hồ rời đi , điểm đến là phòng trà của Doãn tỷ bất quá ngày hôm nay khi gặp mặt Doãn tỷ thật sự làm Minh hơi giật mình .


Doãn tỷ không mặc áo phông cùng quần dài như trước mà là một bộ đầm màu đen .


Dung mạo của Doãn tỷ không quá tốt , không thể gọi là mỹ nhân nhưng mà dáng người của Doãn tỷ thật sự tốt , trong bộ đầm đen này vóc người của nàng toàn bộ đều đang khoe ra cộng thêm một đôi giày cao gót 7cm , nhìn Doãn tỷ mới càng thêm quyến rũ .


"Mới mấy ngày không gặp , Doãn tỷ hôm nay lại đẹp hơn hôm trước , cũng không biết bao nhiêu cô gái ngoài kia ghen tị tỷ ".


Doãn tỷ nghe Minh khen không khỏi cười cười , nàng lần này không đứng lên chủ động mời Minh ngồi mà là làm động tác mời Minh ngồi xuống .


Sau đó Doãn tỷ lại hỏi một câu làm Minh tương đối bất ngờ .

"Minh này , em năm nay 15 tuổi đúng không , tuổi này không được đi xe máy đâu , là ai dạy em đi xe máy ? ".


Minh vừa ngồi xuống , nghe thấy câu này thì hơi ngơ ra một chút , hắn cũng không đoán được Doãn tỷ rốt cuộc lại có ý gì .


"Doãn tỷ , chị cũng đừng trêu em , chị biết chuyện của em mà , về phần học lái xe máy , thú thật là em tự học , nhờ mấy ông anh dạy vài buổi là được , dù sao cũng không khó lắm ".


Doãn tỷ nghe vậy gật đầu , khóe miệng thủy chung mỉm cười dù sao nàng hỏi câu này chỉ là hỏi cho có , cũng đâu quan tâm câu trả lời của Minh .


"Thế em có biết lái xe ô tô không ? , nếu không biết chị có thể dạy em ".


Lại một câu nói làm đầu óc Minh không 'load' kịp , hắn lại cảm thấy đầu óc mình tạm dừng vài giây.

Doãn tỷ rảnh như vậy ? , nhắn tin cho hắn ra đây để nói mấy câu này ? .


Bất quá Minh vẫn khá tự tin mà trả lời .


"Em nói em biết lái xe ô tô thì tỷ có tin không ? ".


Nghe Minh hỏi lại vậy mà Doãn Hà khá nghiêm túc gật đầu .


"Thật hay không thử là biết mà , hôm nay chị đi ô tô đến phòng trà , em có muốn thử lái không ? ".


Minh nhìn Doãn tỷ , thủy chung cảm thấy quái quái .


"Doãn tỷ , tỷ đừng trêu em nữa , rốt cuộc là có việc gì ? , đừng bảo chị tính thuê em làm tài xế riêng cho chị nhé , vụ này em xin kiếu ".


Doãn tỷ nghe Minh nói thế liền phá lên cười sau đó từ trong túi lấy ra một tập Catalog đặt lên bàn .


"Chị thì nào nỡ để em chị làm tài xế riêng , chị tính tặng em chút quà gặp mặt , cho em chọn , yên tâm không cần vì chị mà tiết kiệm ".


Doãn tỷ lại cười sau đó kết hợp với tập Catalog trên bàn khiến cho Minh cảm thấy . . . cũng không biết làm sao bất quá hắn vẫn cầm tập Catalog này lên .

Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ Nhất Thống Thiên Hạ