Ta Muốn Ngủ Phạm Gia

Chương 235: Mỹ Nữ – Bikini – Làn Môi (3)



Hương cũng không hiểu tại sao mọi việc lại thành ra thế này , không khí trong phòng đột nhiên trở nên rất khác lạ , nàng hết nhìn mẹ mình lại nhìn Minh .


Nàng trước đây đã nghe Minh đùa về việc này vài lần nhưng mà lúc này thì không , lúc này Hương cảm thấy Minh nghiêm túc – cực kỳ nghiêm túc .


Nàng muốn mở miệng nói hắn , nói hắn 'nói linh tinh' như trước nhưng mà nàng không mở miệng được , thời điểm này nàng cũng không biết nói gì nữa .


Khi bạn trai muốn lo cho mình một đời , Hương còn có thể nói gì ? , nói em không cần ? , nói em không muốn ? , nói anh nói linh tinh ? .


Nàng còn nhỏ , có nhiều việc nàng không hiểu , nàng chưa từng nghĩ đến hôn nhân thậm chí hai chữ này còn chưa xuất hiện trong từ điển của Hương bao giờ nhưng lúc này trái tim cô bé khẽ đập liên hồi , có chút ngượng ngùng , có chút bực tức lại có chút ngọt ngào đấy .


Mẹ Hương nhìn Minh , là một người mẹ nàng tất nhiên không chấp nhận việc này nhưng mà nàng cũng rất khó tưởng tượng có một đứa bé bằng tuổi con gái mình lại nói muốn chăm sóc con gái mình cả đời – một đứa bé 15 tuổi .


Câu nói này có chút buồn cười , có chút ngây thơ nhưng mẹ Hương cũng có thể thấy sự quyết tâm trong ánh mắt Minh , hắn nhìn thẳng , không có đến nửa nhịp do dự , giọng nói không có một từ trúc trắc cũng không nhanh , từng từ từng chữ như tiếng mưa rơi trên mái tôn , chậm rãi và rõ ràng .


"Cháu có cảm thấy cháu nói câu này là quá sớm không ? , tương lai ai biết được thế nào đúng không ? ".


Không khẳng định cũng không phủ định , đây là câu trả lời của mẹ Hương .


Mẹ Hương nói chuyện rất dễ nghe , cảm giác cực kỳ mềm mại cùng hiền lành nhưng mà câu nói kia nào có chút hiền dịu gì ? , không khẳng định không phủ định chỉ là đặt ra nghi vấn .


Sự nghi vấn kia là đủ rồi .


"Dạ , với cháu tương lai đúng là không ai biết được nhưng con người ai cũng cần một mục tiêu để hướng về , cháu cảm thấy nên xác định mục tiêu trong tương lai cũng là bình thường ạ ".


Minh lễ phép mà nói , không khẳng định , cũng không phủ định .


Đây cũng không giống lắm một cuộc gặp gỡ giữa mẹ cùng người yêu của con gái , càng giống hai giám đốc đang ngồi bàn hợp đồng với nhau , Hương cũng không xen vào việc của hai người thế nào.


"Xác định mục tiêu tương lai đương nhiên là tốt nhưng chỉ xác định mà không làm thì cũng đâu có được phải không ? , cô cảm thấy hai đứa vẫn là quá sớm , để nắm được tương lai của bản thân không phải cần chăm chú hiện tại sao ? , hiện tại của hai đứa là con đường học tập không phải sao ?".


Bà Quỳnh thản nhiên đáp lại câu này của Minh đồng thời trong ánh mắt lại có chút thích thú .


Minh trong mắt mẹ Hương chính là một 'ông cụ non' , nàng cũng chưa hẳn muốn chia rẽ hai đứa hay cấm đoán gì chỉ là mẹ Hương rất muốn biết 'ông cụ non' trước mặt lại nói cái gì ? .


Trong mắt mẹ Hương , Minh vẫn là một đứa trẻ , lời đứa trẻ nói không thể tin hết được , càng không có quá nhiều giá trị trong tương lai .


"Dạ , cháu cảm ơn cô đã dạy bảo ạ chỉ là cháu cảm thấy hiện tại cũng không phải là để học tập mà là để học hỏi ".


Mẹ Hương nhíu mày nhìn Minh , nàng càng ngày càng cảm thấy ông cụ non trước mặt rất lạ .


"Hai cái này khác nhau ở chỗ nào ? ".


Minh cười mà đáp .


"Theo cháu nghĩ , học tập ở đây là chỉ nhà trường , là chỉ môi trường giáo dục nhưng cháu cảm thấy nếu nói như vậy không phải ai cũng giống ai sao ? , ít nhất cả trường có ngàn học sinh thì cũng có ngàn người cùng một con đường đi ra ".


"Học hỏi thì khác , học những thứ cần học , hỏi những thứ cần hỏi , chỉ cần nắm giữ tốt những thứ mình cần, chuẩn bị tốt những thứ mình cần cho tương lai là được , vừa bớt việc , vừa có thể tiết kiệm thời gian để làm những việc ý nghĩa khác ".


Nghe Minh cười đáp , mẹ Hương cũng cười , nàng cũng sẽ không phủ định câu nói này của hắn dù sao nó là đúng .


Như con gái nàng , nàng cũng chỉ yêu cầu con gái nắm giữ tiếng Anh còn lại các môn khác không quá quan trọng , sau này khi con gái lớn , tiếp xúc với nhiều thứ hơn , biết rõ tương lai mình muốn gì lại quyết định cũng không muộn .


Nếu Hương thích đi theo con đường nghệ thuật , tất nhiên mẹ Hương có thể cho nàng rất nhiều giúp đỡ .


Nếu Hương thích đi con đường liên quan tới kinh tế , cha nàng có thể vì nàng mở cánh cửa này .


Mà nếu Hương muốn trải nghiêm con đường riêng , bằng tiền tài nhà Hương cũng có thể cho nàng xuất phát điểm cao hơn người khác nhiều lắm .


Gia đình Hương cho phép nàng . . . chỉ cần học những thứ cần học , chỉ cần biết những thứ cần biết , những cái còn lại , tiền bạc đều có thể giải quyết .


"Vậy những thứ ý nghĩa khác với cháu là gì ? ".


Minh nghe vậy , hóm hỉnh nhìn Hương mà đáp .


"Dạ , ví như sáng nay cháu muốn rủ Hương đi công viên nước chẳng hạn , tuyệt đối có ý nghĩa ạ".


"Cô đồng ý cho Hương đi với cháu nhé ".


Nghe xong câu này , mẹ Hương bật cười còn Hương lại ngơ ngác nhìn Minh .


Nàng không hiểu lắm , rõ ràng đang cực kỳ nghiêm túc , nghiêm túc đến mức Hương cảm giác mình còn không chen vào được thế nào lại thành ra thế này ? .


"Cái đứa bé này , thật sự rất biết nói chuyện , thảo nào có thể lấy được trái tim con gái cô ".


"Mẹ này ".


Nghe mẹ mình nói câu này , Hương cũng ngượng chín cả mặt .


Nàng lúc này vẫn chỉ là một cô bé , thật dễ đỏ mặt mà cũng thật đáng yêu .


Minh nhìn Hương đỏ mặt , hắn chỉ muốn nâng cái cằm Vline kia lên mà tham lam hưởng thụ đôi môi mềm của nàng , nhìn sắc hồng ửng trên làn da trắng , từng tấc da như cánh hồng phai khoe sắc thắm vậy .


Hương năm 15 tuổi thậm chí còn không xinh đẹp cũng không quyến rũ bằng nàng trong trí nhớ của Minh 10 năm sau nhưng mà lại cho hắn một cảm giác rất rất riêng , như nụ hoa chớm nở khiến hắn muốn nâng niu , khiến hắn muốn dùng cả đời này chăm sóc nàng .


Minh biết là mình vội chứ nhưng mà hắn không quan tâm được nhiều như thế mà hắn cũng không muốn quan tâm nhiều như thế .


"Được rồi , mẹ không trêu con gái nữa , lên chuẩn bị quần áo rồi đi với Minh đi , trời đẹp thế này không ra ngoài cũng là uổng phí ".


Đây có thể coi là mẹ Hương bật đèn xanh cho Minh không ? .


Minh cảm thấy chưa chắc nhưng đây cũng tính là tín hiệu khả quan .


_ _ __ _ _


Đợi con gái lên phòng , mẹ Hương mới một lần nữa nhìn Minh , trong mắt nàng Minh thật sự đặc biệt , không quá giống những đứa trẻ bằng tuổi con gái mình .


Mẹ Hương là người từng trải , rất nhiều tầng lớp trong xã hội nàng đều từng gặp đồng thời có hiểu biết nhất định .

Ví như con nhà giàu chẳng hạn , ở tuổi này hầu hết vô lo vô nghĩ thậm chí tiếp xúc với càng nhiều thứ không nên tiếp xúc , khó mà có được cảm giác lễ phép cùng ngữ khí như Minh .


Nếu là con nhà tầng lớp trung lưu thì tuổi này hầu hết đều chăm chăm vào việc học ljOmn , tất nhiên không phải nói những đứa trẻ này không biết yêu sớm nhưng mà sẽ không cho mẹ Hương cảm giác được sự trưởng thành trong từng lời nói cử chỉ .


Về phần con nhà nghèo ? , thật ra những đứa trẻ như vậy ít nhiều đều có chút tự ti , khó mà tự tin như Minh , càng khó đối đáp trôi chảy với nàng như vậy .


Lúc này con gái đã lên phòng , là một người mẹ nàng hiểu thói quen của con gái , Hương chuẩn bị đồ đạc cũng không nhanh , ít nhất mỗi lần đi công viên nước cũng sẽ thoa một lớp kem chống nắng , việc này tốn không ít thời gian .


"Minh này , cô hiện tại rất tò mò , cháu nói cháu có thể lo cho con gái cô cả đời , vậy cháu biết tương lai Hương muốn làm gì không ? , hơn nữa cô cũng tự hỏi với gia đình cô cũng không đến mức không nuôi được con bé một đời ".


Lần này mẹ Hương vừa uống một ngụm nước vừa nói .


Mẹ Hương nói câu này làm Minh khá bất ngờ , nàng thẳng như vậy ? .


Minh mất vài giây suy nghĩ , rất nhanh hiểu ra được ý của mẹ Hương , đây cũng không phải là coi thườn Minh , mẹ Hương chỉ nói sự thật .


Hơn nữa cũng không phải mang ý nghĩa bảo Minh lùi bước mà gần như giống . .. thách cưới vậy .


Minh hùng hồn nói ra sẽ lo cho Hương một đời , vậy hắn phải làm cách nào chứng minh cho mẹ Hương biết hắn có khả năng này .


Tất nhiên Minh hiện tại dưới cái danh nghĩa OV , dưới danh tiếng như vậy nói ra câu này cũng có thể coi là 'có điểm dựa vào' nhưng trong mắt nhiều người , giới nghệ thuật vốn không ổn định , vẫn ngập tràn những điều chưa biết , chỉ bằng việc Minh làm nhạc sĩ , trong mắt mẹ Hương đương nhiên không đủ .


Hơn nữa trong câu nói này có chút cảm giác 'hạ mã uy' , ít nhất Minh cảm nhận được như thế .


"Dạ , cháu cũng không biết Hương sau này có ước mơ gì nhưng chỉ cần Hương muốn cháu nhất định sẽ giúp cô ấy ".


"Cháu có đủ tự tin về tài chính để giúp Hương thực hiện ước mơ , ở điểm này xin cô cứ tin tưởng cháu , cũng xin cô cho cháu cơ hội để làm việc này ".


Mẹ Hương mỉm cười đây ưu nhã mà nói .


"Kinh tế ? , ý của cháu là như bán bài hát ? , vơí cô mà nói con đường nghệ thuật không quá an toàn , nó luôn tràn ngập những điều không biết ".


"Cô tuy mới gặp cháu nhưng nói thật cô rất có thiện cảm với cháu , cô cũng không có ý định chia rẽ hai đứa nhưng cô cảm thấy nên cho cháu lời khuyên ".


"Cô biết cháu ở tuổi này đã ra được những sản phẩm như vậy thì tuyệt đối đáng được gọi là thiên tài nhưng mà cháu cũng cần hoạch định tương lai , cũng không nên vì cái Hương nhà cô mà chi tiêu lớn như thế ".


"Có thể hiện tại cháu không thiếu tiền nhưng trong tương lai thì không biết được , cô cảm thấy cháu nên tiết kiệm khoản tiền này bắt đầu trù tính cho tương lai , nếu cháu cảm thấy hứng thú với kinh tế học , cô có thể giới thiệu cho cháu vài người ".


"Học những thứ cần học , biết những thứ cần biết , không phải sao ? "


Mẹ Hương cũng không có ý phản đối Minh mà nàng thật sự cảm thấy Minh không tệ hơn nữa còn có tài .


Nhà Hương chỉ có mình Hương , cũng không có anh chị em trực hệ nào , sau này cơ nghiệp gia đình cũng chỉ có thể để lại cho con gái .


Bà Quỳnh cảm thấy nếu Minh không tệ thì sao không dạy dỗ một chút về phương diện kia ? .


Không cần quá nhiều thời gian , mỗi hè đi theo cha Hương học một chút là được , tích tiểu thành đại , dù gì với một đứa trẻ như Minh thì rõ ràng việc học trên trường cũng không phải nhu cầu tất yếu nữa .


Minh cũng bị mẹ Hương làm cho bất ngờ .


Nghe xong câu đầu tiên hắn còn tưởng có tình tiết 'máu chó' , còn tưởng mẹ nàng sẽ cho hắn XXX triệu rồi bảo hắn chia tay Hương nữa chứ ? .


Hắn hiện tại rất muốn 'khoe' về bản thân mình một chút nhưng mà mẹ vợ tương lai đã nói thế , hắn cũng chỉ có thể nhịn trở về .


Gặp me vợ tương lai trong truyền thuyết như vậy , Minh có thể cầu gì ? .


Hắn biết mẹ Hương hiểu nhầm hắn hoặc nói đúng hơn không có thông tin về hắn nhưng mẹ Hương thật sự muốn tốt cho Minh .


Nghĩ mất mấy giây , Minh lúc này nói .


"Cháu cảm ơn cô ạ , cháu lúc này cũng bắt đầu gây dựng sự nghiệp nhưng mà có nhiều cái cần học lắm , nếu có dịp nhất định xin cô giới thiệu ạ ".


"Về phần cái túi kia , thật ra . . . thật ra cũng không phải cháu dùng tiền cháu bán ca khúc, cháu cảm thấy số tiền ấy nên thuộc về Hương nên cháu mới mua tặng Hương " .


"Cháu cảm thấy giữa cháu và Hương có ông trời tác hợp , thời điểm thấy cô ấy trong trường , cháu không thể tin vào mắt mình nữa nhưng cháu cũng không dám bước thêm một bước nữa , cháu sợ ".


"Cháu biết nếu lại không nắm lấy có thể không bao giờ còn cơ hội nữa nhưng mà cháu vẫn sợ thế là chiều hôm ấy cháu quyết định lấy sinh nhật Hương ra đánh . .. đề ".


Mẹ Hương trợn tròn mắt nhìn Minh , cho dù một người phụ nữ như bà Quỳnh cũng trở nên 'chết não' sau đó vài giây mới hoàn hồn lại được .


"Vậy cháu thật sự trúng ? , trúng bao nhiêu ? ".


Minh thật thà mà đáp .


"Dạ , cháu thu về khoảng 80 ngàn ạ ".


Trong phút chốc , mẹ Hương có cảm giác khá là hão huyền , cảm giác hai đứa . . . có duyên trời định thật .


Cái túi Hermes kia khoảng 15 ngàn Usd , cũng gần 80 ngàn đồng , tính như vậy tuyệt đối không sai , thế nàng còn biết nói gì nữa ? .


_ _ __ _

Đây là chương hôm nay , hôm nay còn 1 chương .

(Vẫn nợ mọi người 4c , nếu chút nữa up được 2 chương thì còn nợ 3c)

Không não tàn, không hậu cung, tu tiên cổ điển, tìm hiểu cố sự, mời bạn đọc đến với