Ta Muốn Ngủ Phạm Gia

Chương 46: 7/9/2003



Sáng 7/9/2003 .


Minh tỉnh lại nhưng mặt mũi thì không tươi tỉnh cho lắm .

Lý do vẫn là tại cái lon Monster kia .

Đêm hôm qua tất nhiên Minh cũng trải qua 24h trong không gian hệ thống , cũng không có gì mới lạ đáng để nói , Minh cố gắng tăng điểm chuyên cần nhưng cũng chỉ tăng lên đến 3 điểm .

Theo Minh đoán có lẽ phải cuối tuần này Minh mới có thể hoàn thành mục tiêu 5 điểm .


Tin vui lớn nhất trong hệ thống ngày hôm qua là Minh có thể gập bụng , gập bụng được 3 cái .


Đừng coi thường 3 cái gập bụng này vì ngày đầu tiên hắn đến nửa cái còn không làm được , điều này chứng tỏ Minh cũng đã dần dần thích ứng được với thứ trọng lực trong không gian hệ thống hơn nữa sức khỏe của Minh cũng tốt lên một chút .


Tai hại ở chỗ sau khi Minh rời khỏi không gian hệ thống , Minh mệt mỏi vô cùng , cả người vẫn là cảm giác như muốn nứt ra nhưng Minh . . . không ngủ được .


Vẫn trong hiệu ứng thanh tỉnh của lon Monster , như đã nói lon Monster Minh uống vào gần 1h chiều tức là hắn phải thức đến gần 1h sáng .


Minh rời khỏi hệ thống sau 24 tiếng thì cũng chỉ mới 0h 0 phút 1 giây mà thôi .


Hắn phải thức hơn 45 phút mới có thể ngủ được , mà cái cảm giác đó . . . rất tệ .


Không phải vì lời hứa với Thanh , không phải vì ngày hôm nay có nhiều việc , không phải vì kiểu gì mẹ hắn cũng sẽ lôi hắn ra khỏi giường thì Minh có thể ngủ đến giữa trưa hôm nay mới được .


Chung quy là chất lượng giấc ngủ không ra sao cả , thiếu ngủ 1 tiếng so với bình thường .


Không rõ có phải ngủ thiếu không mà chất lượng hồi phục sau khi ngủ dậy của hệ thống cũng không tốt lắm , đại khái sau khi mở mắt Minh vừa thấy ngái ngủ mà cơ thể thì vẫn hơi đau đau .


Thở dài một tiếng , Minh lê thân vào phòng tắm .


Dùng nước lạnh xối vào người tìm chút cảm giác thanh tỉnh , đánh răng , rửa mặt sau đó đi chuẩn bị quần áo .


Đánh răng ở đây đương nhiên không dùng cái tuýp kem đánh răng của hệ thống , hắn dùng colgate.


Lấy xong bộ đồng phục , Minh còn chuẩn bị thêm một cái áo sơ mi trắng dài tay , một chiếc quần bò cùng thắt lưng da .


Hôm nay Minh cũng đi giày ra ngoài , một đôi giày tương đối có ý tứ .


Nó gọi là giày Tây Sơn .


Tên nghe là lạ nhưng đúng là rất nổi tiếng ở Đại Nam , một đôi của Minh cũng phải 700 đồng .


Đôi giày này là quà sinh nhật năm 15 tuổi của mẹ cho Minh , cũng chỉ là việc khoảng 2 tháng trước mà thôi .


Giày Tây Sơn tương đối đẹp , kiểu dáng và chất lượng không hề kém mấy đôi converse của những năm 2010 , quan trọng nữa là giày Tây Sơn là hàng nội địa 100% .


Tây Sơn đã không chỉ là một hãng giày đơn giản như vậy , ít nhất nó cũng đã thành Tập Đoàn Tây Sơn , thị trường chủ yếu ở khu vực Đông Nam Á , thị phần chủ yếu cho người trẻ tuổi , từ 4 tuổi đến 40 tuổi cũng có .


"Xem ra , Tây Sơn vẫn ăn chặt Thượng Đình ".


Cầm lấy đôi giày xem xét một chút , Minh bật cười .


Việc này rất bình thường , dù sao đây là Đại Nam .


Nhìn thấy đôi Tây Sơn này thật ra Minh cũng hiểu đại khái con đường phát triển của Đại Nam sau này .


Con đường phát triển của mỗi quốc gia đều tương đối khác nhau , ví dụ điển hình thứ nhất là Nhật Bản , Nhật Bản chuyển mình nhờ thị trường chứng khoán , công nghệ thông tin cùng công nghệ điện tử.


Ví dụ điển hình thứ hai là Trung Quốc , Trung Quốc chuyển mình khi nó bắt đầu làm công xưởng của thế giới , bắt đầu chơi cái trò mượn của người khác , thêm vào thành của mình , một bên học tập một bên sử dụng , gọi là vừa học vừa thực chiến .


Ví dụ điển hình thứ ba là Thái Lan , Thái Lan tuy là nước xuất khẩu gạo như Việt Nam nhưng con đường của nó rất rõ ràng , con đường du lịch .


Bởi vậy Minh cũng muốn nhìn một chút con đường Đại Nam .


Với đôi Tây Sơn này , Minh cũng đoán được đại khái , con đường Đại Nam có lẽ . . . giống với Trung Quốc.


Nói sao nhỉ , con đường phát triển của Việt Nam thật ra cũng giống Trung Quốc , sau thời kỳ chiến tranh kinh tế Mỹ – Trung lại thêm đại dịch Covid thì rất nhiều doanh nghiệp cũng chuyển cái nhìn từ Trung Quốc sang Việt Nam , minh chứng cụ thể nhất chính là Sam Sung .


Việt Nam không thể như Ấn Độ hay Trung Quốc , trở thành nhà xưởng của thế giới nhưng mà cũng bắt đầu tiếp nhận việc các đại tập đoàn bắt đầu đưa Việt Nam vào danh sách 'nhà xưởng' .


Sau đó tất nhiên là vấn đề kiếm tiền nhờ xuất khẩu .


Đại Nam tương lai cũng là một tòa công xưởng của thế giới , không so được với Trung Quốc cùng Ấn Độ nhưng . . . có thể xếp thứ 3 .


Tiếp theo là xuất khẩu , xuất khẩu hàng hóa của chính mình .


Hàng xuất khẩu ở đây không chỉ có nông sản , hải sản như trước , cụ thể ra sao thì Minh còn phải tìm hiểu nhiều lắm nhưng mà Minh biết . . . Đại Nam bán dầu .


Dầu ở đây không phải dầu thô , Đại Nam mạnh hơn Việt Nam rất rất nhiều ở ba điểm .


Thứ nhất , đất rộng người đông .


Thứ hai , Đại Nam có hệ thống nhà máy lọc dầu hoàn chỉnh .


Thứ ba , Đại Nam có vũ khí nguyên tử .


Thời kỳ chiến tranh lạnh , để có thể đua đồng minh với Mỹ , Nga cũng hoàn thành quá trình chuyển giao kỹ thuật hạt nhân cho cả Đại Nam cùng Trung Quốc .


Trung Quốc dù sao cũng có nội lực mạnh hơn Đại Nam , theo những gì mấy ngày qua Minh đọc được thì Trung Quốc có 'đồ chơi' vào cuối thập niên 70 còn Đại Nam phải đến giữa thập niên 80 mới có 'đồ chơi' .


Về phần Cao Ly thì phải đến thập niên 90 tức là giai đoạn cuối của thời kỳ chiến tranh lạnh .


Nói chung tại thế giới này .. . châu Á vẫn tương đối 'hổ báo' , kinh tế cùng lực ảnh hưởng vẫn không sánh bằng phương Tây nhưng nội lực rất mạnh , quan trọng hơn là vẫn có đồ chơi để bảo vệ mình .


Quay trở lại việc chính , việc chính là đi học .


Nhìn đồng hồ còn sớm , Minh tất nhiên cũng không có ý định đi tập thể dục cái gì đó , giờ này tập thể dục mồ hôi ra . . . không tốt lắm .


Nghĩ nghĩ một hồi , Minh lại cầm điện thoại lên .


"Ngày mới tốt lành xD ".


Nhắn xong một cái tin cho Thanh , cũng chưa thấy người ta nhắn lại , Minh đương nhiên không nghĩ nhiều .


Tiện còn thời gian trống , Minh bắt đầu nghĩ tìm chỗ cất tiền .


Phòng là phòng riêng nhưng mẹ Minh có chìa khóa phòng , tất nhiên mẹ Minh vẫn tương đối tôn trọng quyền riêng tư của con trai , bình thường rất ít khi mẹ tự động vào phòng Minh, bố thì càng không bao giờ .


Chỉ có chủ nhật nếu Minh không ở nhà mẹ mới cầm chìa khóa lên phòng hắn dọn nhà , Minh để tiền ở nhà cũng không sợ mất nhưng để cẩn thận , Minh vẫn muốn mang 'cất' chỗ tiền này đi .


Minh tổng cộng có 4 cọc tiền , mỗi cọc 25k đồng ~ 75 triệu vnd .


Cầm 1 cọc ra ngoài rồi cất 3 cọc đi là được .


Sắp xếp xong mọi thứ , Minh xách balo xuống nhà .

Thời gian còn sớm , trên bàn mẹ cũng đã để sẵn một cái bánh ngọt , trong tủ lạnh có sữa , là Fami .


Tầng 1 nhà Minh không chia phòng nhưng cũng có vách ngăn , vách ngăn là một cái tủ lớn , một cái tủ 5 ngăn cũng phải cỡ hơn 2m , hoàn toàn có thể coi nó là một bức tường .


Cái tủ này chắn ngang giữa phòng , coi như cũng chia tầng 1 nhà Minh ra làm hai phần .


Phần thứ nhất là phòng tắm cùng phòng bếp ở bên trong , thứ hai là phòng khách cũng là nơi ăn luôn .


Ở bên ngoài còn một khoảng sân nhỏ để xe , coi như là rộng rãi .


Một bên ăn sáng , Minh cũng kiếm tờ giấy , viết cho mẹ một lời nhắn , nhắn là trưa nay mẹ không cần chuẩn bị đồ ăn trưa cho hắn .


Trong bữa cơm tối hôm trước nữa , Minh cũng đã nói với mẹ không cần chuẩn bị đồ ăn trưa , hôm đó Minh bảo 'sang nhà bạn'.


Hiện tại cũng cần lý do , lý do chính là muốn xem chỗ học thêm tiếng Anh mà bạn giới thiệu .


Uhm , lý do nghe không bùi tai lắm nhưng đại khái đầy đủ .


Trong cặp Minh hiện tại chỉ có điện thoại , một bộ quần áo , ví cùng một bô chìa khóa nhưng mà chẳng hiểu sao Minh cảm thấy cặp hôm nay tương đối nặng , nặng có lẽ vì cọc tiền kia đi ? .


Nghĩ tới điểm này , Minh bật cười mà lắc đầu , bước chân nhanh hơn hướng về trạm xe Bus .


Minh cũng vừa nhận được tin nhắn của Thanh .


"Buổi sáng tốt lành , Thanh cũng đang chuẩn bị đi học nè , Minh chuẩn bị chưa , gặp nhau ở cổng trường nha Minh ".

Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm