Vẫn là một buổi sáng bình thường như bao buổi sáng khác .
Minh tăng Điểm Chuyên Cần của mình lên con số 7 , tốc độ vẫn như cũ , mỗi ngày 1 điểm chuyên cần .
Minh có cảm giác cái Điểm Chuyên Cần của hệ thống chẳng khác gì đi điểm danh trong game cả .
Sau đó Minh đi học , bước vào ba môn thi mà hắn không có quá nhiều mong đợi .
Thi Lý – Hóa – Sinh thì không mất thời gian như Toán Văn Anh .
Học sinh khoảng 10h đã rời khỏi trường .
Để mà nói , Minh thi khá tốt , tốt hơn hắn tưởng tượng .
Môn Sinh thì Minh chỉ có thể cầu trời khấn phật chứ Ly- Hóa thì kiến thức cơ bản Minh vẫn có , cũng chẳng biết có phải do Cafe hệ thống hay Singum hệ thống nhưng mà 'dùng hết thủ đoạn' thì Minh vẫn cảm thấy lý- hóa của hắn có thể trên trung bình .
Thi xong , Minh cảm thấy khá thoải mái có điều hắn biết ngày hôm nay hắn cũng rất bận .
Minh cũng không ra căng-tin , thi xong nói chuyện với Thanh một lúc sau đó hắn rời trường đi thẳng đến quán Cafe Vũ .
Khi Minh đến , Hương vẫn chưa đến vì vậy hắn gọi một ly cafe rồi ngồi đợi nàng , vừa đợi vừa check tin nhắn .
Mấy ngày hôm nay Minh không đi net , tất nhiên cũng không tham giá quá trình tập luyện với Tùng , kế hoạch 'lập team ' của cả hai thật ra đã chính thức bị 'cháy' tuy nhiên Minh vẫn nhắn tin với Tùng rất nhiều , hai đứa bàn bạc rất nhiều việc .
Mở máy lên , Minh lại nhận được tin nhắn của Tùng , ngoài ra còn có tin nhắn của chị Hoàng Linh .
Không nghĩ nhiều , Minh đọc tin nhắn của Hoàng Linh trước bởi hôm qua hắn nhờ nàng một việc cực kỳ quan trọng .
Hoàng Linh nhắn tin cho Minh mang theo hai vấn đề cần thông báo .
Thứ nhất 'diễn viên' tìm được rồi .
Thứ hai 'tên công ty' quả thật bị mất , bị người ta đoạt trước .
Minh muốn thành lập một công ty , cho dù là cái xác rỗng cũng được .
Công ty thì hắn cũng đã nghĩ kỳ rồi , gọi là VieGroup hoặc VinGroup luôn cũng được .
Tất nhiên tại Đại Nam thì chữ Vin tương đối tối nghĩa .
VIN vốn là viết tắt của Việt Nam nhưng đây nào phải Việt Nam bởi vậy VIE mới càng khiến Minh yêu thích , càng hợp lý .
Đáng tiếc , cả hai cái tên đều bị người ta đăng ký trước rồi .
Tin vui là có thể mua bởi bất kể VieGroup hay VinGroup đều không phải cái tên quá thành công tại Đại Nam hiện giờ .
Trường hợp này ở Việt Nam có lẽ ít thấy nhưng trong truyện đô thị Trung Quốc thể loại trọng sinh thì quá nhiều .
Main chính xuyên không , trở về quá khứ sau đó thường thường làm gì ? , là đi đăng ký tên , đi cướp những cái tên nổi tiếng trong tương lai rồi đăng ký để đến khi những 'siêu nhân ' chân chính muốn đăng ký thì phát hiện tên đã bị người khác chiếm , hoặc là đi đổi tên khác hoặc là mua lại tên.
Đây thường thường luôn là một khoản thu lớn của đám 'nhân sĩ' xuyên không .
Minh thì không chơi cái trò này , hắn không có hứng chơi nhưng hắn hiện tại cũng gặp hoàn cảnh tương tự mấy 'siêu nhân' kia .
VinGroup giá 75k .
VieGroup giá 500k .
Đây là bảng giá , bảng giá của hai công ty sở hữu hai cái tên này .
Như đã nói ba chữ VIN ở Đại Nam không có quá nhiều ý nghĩa , thua xa chữ VIE .
Nhìn cái bảng báo giá này Minh cực kỳ đau đầu .
Theo ý nghĩa bình thường mà nói thì sẽ chọn chữ VIN dù sao vừa rẻ , vừa có ý nghĩa với Minh nhưng Minh luôn cảm thấy có cái gì sao sao , có cái đó không ổn .
Nói chung cái này giống như chịu thua vậy , kiểu như không thể mua được chữ VIE thì đi mua chữ VIN tạm thay thế , lại như chữ VIE không khác gì hàng xách tay còn chữ VIN lại giống hàng 'lậu'.
Minh nghĩ một hồi , nhắn tin cho chị Linh .
Hắn lại đưa ra hai cái tên mới , SenGroup cùng VISGROUP .
Nghĩ một hồi , Minh tiếp tục gửi tin nhắn .
VNS – VINA – VIETLAND – VIETIN – VIEPHAT .
Hắn gửi một loạt cái tên mà hắn có thể nghĩ ra cho Hoàng Linh , tất nhiên hiện tại Minh cũng chỉ nghĩ được có vậy .
Cũng không phải Minh không lo xa mà là vì Minh căn bản không nghĩ tới .
Ví như đơn giản nhất , Minh không phải không thể bỏ ra 75K mua lại cái tên VINGROUP .
Năm nay mới là năm 2003 mà thôi , không phải ai cũng chơi cái trò như đám người xuyên không Trung Quốc , bất kể tên xí nghiệp hay tên miền vẫn tương đối dễ mua .
Nhắc đến tên miền , Minh cảm thấy không biết có nên đâm Zuck một nhát không ? .
Đang nghĩ miên man thì Hương đến , nàng rốt cuộc xuất hiện trong mắt Minh .
Cũng giống như Minh , cả hai người đều mặc đồng phục .
Đã là đồng phục thì thật ra không khác gì nhau cả nhưng . . .Hương vẫn thật đẹp .
"Minh đợi Hương lâu chưa ? ".
Minh nghe vậy cười nói .
"Minh cũng mới ra thôi , Hương uống gì không , Minh gọi ".
Đây mới là lần đầu tiên Minh trực diện với Hương như thế này , thậm chí hai kiếp . . . mới là lần đầu tiên hắn có dịp đi chơi với nàng .
"Thôi cũng không cần , Hương không khát , bọn mình đi luôn đi ? ".
Hương mỉm cười , cũng tự mình cầm cặp ra ngoài trước .
Nhìn theo bóng lưng của nàng , Minh lập tức đứng dậy , thanh toán tiền cafe sau đó đuổi theo .
Hai người gọi một chiếc taxi , taxi thời đại này không phải Grap Car , là Taxi cực kỳ tiêu chuẩn vì vậy Minh lại được ngồi cạnh Hương , lại cảm nhận được cái mùi thơm nhẹ dịu từ người nàng .
Đáng tiếc Hương . . . thì không phải là Thanh .
Nếu là Thanh , cũng trong hoàn cảnh này , Minh có thể thử tiến thêm một bước , thử ôm lấy eo nàng nhưng Hương thì hắn không dám .
Hai người có là cái gì đâu ? .
Hương thì cũng không chủ động tiếp chuyện Minh , nàng một tay chống cằm , ánh mắt nhìn ra bên ngoài cửa kính ô tô .
Một tay khác , nàng nhẹ vén tóc mai , lúc này khi những tia sáng chiếu xuyên qua khung cửa sổ , nàng đẹp như tiên nữ giáng trần , đẹp như tiên nữ đang tắm trong thứ ánh sáng kia .
Đột nhiên Minh cảm thấy , nhiều khi không nói chuyện , nhiều khi yên tĩnh cũng không phải là tệ , cái cảm xúc bình yên này . . . thật sự cũng rất tốt .
Minh bắt đầu thả lỏng cơ thể , chuyển tư thế ngồi sao cho thoải mái nhất sau đó cũng nhìn ra ngoài cửa sổ chỉ là ngược hướng với Hương .
Từ THPT Cửa Bắc muốn ra Hồ Tây cũng không quá xa , cho dù xe Taxi không phóng nhanh thì cũng chỉ cần 10 phút .
Hai người xuống xe sau đó Hương bỗng nói .
"Hôm qua ăn kem rồi , Hương tự nhiên không quá muốn ăn kem , mình đi nơi khác đi ? ".
Minh ngây ra một lúc , câu này phải để hắn nói mới phải nhưng cũng chưa cần đợi Minh trả lời , Hương lại nói .
"Bọn mình về trường cũ đi ? ".
Về trường cũ .
Kiếp trước sau khi ra trường , hắn chưa từng trở lại , trường cấp 2 cũng vậy , cấp 3 cũng vậy .
Minh bỗng cười một tiếng sau đó gật đầu , về trường cũ cũng không tệ .
Hai người lần này cũng không cách quá xa , một trước một sau , không phải sánh vai mà đi nhưng khoảng cách cũng chỉ có một bước chân mà thôi .
Từ kem Hồ Tây , phải đi bộ tương đối lâu mới về được trường cấp 2 cũ nhưng hai người cũng không có ý định gọi Taxi , cứ thế chậm rãi bước .
Nhìn sang hai bên đường , một bên là Hồ Tây , bên kia đường xa xa là chùa Trấn Quốc .
Hai người cứ chậm rãi bước , không khí có chút trầm nhưng cũng không ai đi phá cái không khí này , cứ coi nó là dã ngoại đi bộ cũng được .
Ít nhất Minh nghĩ như vậy .
Hắn cảm thấy rất lạ , trong phút chốc hắn trở thành thằng Minh năm 16 , một phiên bản đến cả mở miệng trước mặt Hương cũng không biết mở miệng thế nào .
Đi một hồi Minh cùng Hương đi đến đền Quán Thánh .
Từ đến Quán Thánh nhìn sang đường là vườn hoa Lý Tự Trọng .
Vườn hoa này đã khác xa ký ức của hắn , ít nhất lớn hơn nhiều lắm cũng nhộn nhịp hơn nhiều lắm .
Từ Vườn Hoa Lý Tự Trong , đi thêm một lát nữa chính là trường cấp 2 của hắn .
Lúc này Hương mới hơi quay đầu lại bất ngờ nhìn Minh , Minh dừng ở vườn hoa Lý Tự Trọng , cũng không bước nữa .
"Sao thế Minh ? ".
Minh nhìn Hương , ánh mắt lơ đãng chuyển sang chỗ khác .
Cái vườn hoa này vậy mà có một sân bóng rổ , một sân bóng rổ mini , tất nhiên đã rào cả bốn hướng lại .
Giờ này không có quá nhiều người đi lại ở công viên nhưng vẫn cho người ta cảm giác nhộn nhịp , cái cảm giác nhộn nhịp chính là đến từ cái sân bóng kia .
Theo ánh mắt của Minh , hiện tại có bô người đang chơi bóng rổ , bên ngoài có 7-8 người gì đó đang reo hò , đây là một trận 2 vs 2 .
"Mình cũng không biết , chẳng qua không muốn bước nữa mà thôi ".
Hương nghe vậy , cũng không hiểu gì lắm chỉ có Minh là mỉm cười .
"Mình mỏi chân rồi , bọn mình ra kia ngồi đi ".
Minh nói xong chỉ một cái ghế đá cách sân bóng rổ mini không xa .
Hương thấy vậy nhíu mày nhưng cũng gật đầu theo hắn dù sao từ đầu đến giờ đây cơ hồ là câu đầu tiên Minh mở miệng .
Hai người ngồi xuống ghế đá , Minh đột nhiên lại nói .
"Hương có gì muốn nói không ? ".
Hương nhìn Minh , nàng nghĩ ngợi một hồi sau đó gật đầu .
"Có , cảm ơn Minh ngày hôm qua đã . . ." .
Minh thì còn không cần biết hôm qua mình đã làm cái quái gì để Hương phải cảm ơn hắn , hắn lúc này trực tiếp nói .
"Mình thích cậu ".
"Thích từ năm lớp 8 , đến bây giờ vẫn thích ".
Minh một hơi nói ra hai câu này , cả người hắn như một quả bóng xì hơi , hắn cảm thấy mình nhẹ đi nhiều lắm .
Thật sự nhẹ nhiều lắm .
Hắn cứ nghĩ hôm nay đi chơi với Hương sẽ là một kỷ niệm nào đó thật đẹp thật đẹp , hắn sẽ cố gây hình ảnh với nàng , từng bước từng bước cho một mối quan hệ giữa hai người .
Chỉ có lúc này , Minh mới biết mình không làm được .
Hai kiếp làm người , vẫn cứ có cái gì đó nghẹn lại nơi cổ họng của Minh , có cái gì đó tồn tại ngăn cách Minh với Hương , ngăn cách chính Minh bước tiếp một bước chân kia .
Hiện tại nói ra được câu này , Minh cảm thấy hắn lại có thể bước tiếp , về phần hậu quả sau đó ra sao ? , Minh cũng không nghĩ được nhiều như vậy .
"Được rồi , nói xong rồi, cũng hết mỏi chân rồi , về trường chứ ? ".
Nói xong câu nói kia , Minh cảm thấy miệng mình nhanh hơn hẳn , ngay cả bản thân hắn cũng thấy tự nhiên hơn không ít .
Về phần Hương , ánh mắt chớp chớp nhìn Minh sau đó nàng bật cười .
"Mình biết cậu thích mình đấy ".
"Hương biết khi nào ? ".
"Lúc trước Hương đoán thôi , sau đợt ở nhà Dương mới biết ".
Nói đến đây , cả hai người lại nhìn nhau , Minh thì có chút cảm thấy không biết làm sao còn ánh mắt Hương lại tràn đầy thú vị như thăm dò cái gì đó .
"Ây , thế bên ấy cũng phải cho câu trả lời chứ ? "/
"Trả lời cái gì ? ". Hương hỏi lại .
"Thì mới tỏ tình đó ? , phải cho người ta câu trả lời chứ ".
Hương lại cười , nàng đứng lên phủi phủi cái quần đồng phục của mình , ném cho Minh một ánh mắt 'chẳng thể hiểu nổi' .
"Minh không phải nói hết mỏi chân rồi còn gì , về trường cũ thôi ".
ヽ( ̄~ ̄ )ノ
"Ây , Minh đau chân thật mà , Hương đứng lại đó ".
ヽ(`⌒´メ)ノ
Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm