Ta Muốn Tu Tiên, Ta Không Muốn Làm Ông Trùm Truyền Thông Giải Trí

Chương 9: Chuẩn bị công việc phỏng vấn



Chương 9: Chuẩn bị công việc phỏng vấn

Cả ba ăn cơm xong tất nhiên Sếp Bảo là người thanh toán. Linh còn hơi ngại ngùng do chưa tiếp xúc với văn hóa công sở bao giờ nên muốn đưa lại tiền cho Bảo. Nhưng vừa nói ra lại bị Thành gạt phăng đi, còn trêu đùa Bảo là đại gia, đại công tử không cần để ý vấn đề này.

Đa số các doanh nghiệp Sếp thường thanh toán khi đi ăn cùng nhân viên. Điều này thể hiện vai trò lãnh đạo, động viên và khích lệ nhân viên, tạo cơ hội xây dựng quan hệ và giao tiếp và vì sếp thường có thu nhập cao hơn, dễ dàng thanh toán hơn. Ở trong trường Đại học cũng có một số giảng viên chia sẻ kinh nghiệm về vấn đề quản trị này cho lớp của Bảo và Thành.

Ra khỏi cửa tiệm. Bảo hỏi thăm nhân viên chỗ mua trang phục công sở rồi dẫn Thành và Linh vào đó. Đây là một gian hàng trang phục tương đối có tiếng. Bảo dẫn đầu vào gian hàng chọn quần áo rồi nói với hai người.

- Mỗi người ba bộ, nhanh chọn đi rồi còn về làm việc tiếp. Chi phí Công ty thanh toán.

- Hả tụi tao cũng có ? - Thành không rõ hỏi lại.

Thành và Linh ngạc nhiên, tưởng rằng Bảo chỉ đang mua sắm cho riêng mình, gọi hai người đi cùng cho vui hoặc nhờ tư vấn mà thôi.

- Đúng vậy, mày không thấy ở trong tiệm cơm sao. Từ giờ chúng ta cần ăn mặc chuyên nghiệp hơn để phù hợp với môi trường làm việc ở tòa cao ốc này. Đây là sự đầu tư cần thiết, cũng còn phải phỏng vấn ứng viên nữa, đừng để người ta tưởng nhầm vào Công ty sắp phá sản.

- A, vậy đi mua trang phục làm việc sao, đây là đang làm thêm giờ nghỉ trưa sao, đa tạ Sếp, Sếp number 1 - Thành trêu đùa nói

Cả hai ở nhà cũng đã thống nhất khi làm việc không xưng hô mày tao với nhau. Chỉ có sếp, cậu, tôi. Ngoài giờ công việc họ vẫn xưng hô như những người bạn thân bình thường.

Bảo và Thành chọn tới chọn lui, thử tới vài bộ. Trong khi đó Linh lướt qua một số trang phục nữ nhìn thấy giá tiền mắt liền trợn to. Rẻ nhất cũng 2 đến 3 triệu một bộ đồ. Cô chưa bao giờ mua quần áo với giá tiền này và cũng ngại khi chưa làm được việc gì mà đã nhận đãi ngộ tốt vậy rồi.



Nhìn thấy Linh do dự chọn mãi không xong. Bảo mất kiên nhẫn đành nhờ nhân viên chọn giúp. Nhân viên hãng thời trang lớn cũng rất chuyên nghiệp, nhận định mấy vị khách này là khách hàng rất tiềm năng, KPI tháng này của cửa hàng phải nhờ cậy mấy vị đây góp sức rồi. Đích thân cửa hàng trưởng nhanh chóng chọn giúp Linh vài bộ đồ và phụ kiện.

Đầu tiên Linh thử một chiếc chân váy màu đen kết hợp với áo sơ mi trắng, thêm chiếc blazer thanh lịch. Bộ trang phục khiến cô trông trưởng thành và chuyên nghiệp hơn hẳn.

Bộ thứ hai là một bộ suit màu xám nhạt, vừa vặn với dáng người cô, mang lại vẻ ngoài chững chạc và tự tin. Kết hợp với đôi giày cao gót đen và một chiếc túi xách nhỏ nhắn, Linh trở nên phong cách và cuốn hút.

Bộ cuối cùng là một chiếc váy liền màu xanh navy, với thiết kế tối giản nhưng tinh tế. Linh phối thêm với một chiếc dây chuyền bạc thanh mảnh và đôi khuyên tai cùng tông màu. Bộ trang phục này mang lại cho cô vẻ ngoài thanh lịch và tươi trẻ.

Sau khi thay ba bộ đồ, khí chất của Linh thay đổi rõ rệt. Từ một cô gái bình thường đôi chút quê mùa trở thành một nữ nhân viên công sở hợp cách. Cô bước ra khỏi phòng thay đồ, khiến Bảo và Thành đều phải trầm trồ ngạc nhiên trước sự thay đổi này cũng như không khỏi giơ ngón cái cho nhân viên cửa tiệm một cái nút like.

Mua xong đồ ở cửa hàng trang phục. Cả ba còn lựa chọn thêm một số phụ kiện, thắt lưng, đồng hồ, giầy dép cho đến khi hệ thống cảnh báo đã đủ mới xách theo túi lớn túi bé về văn phòng.

Cuộc shoping vào giờ trưa ngắn ngủi cũng tiêu tốn chi phí Công ty đến gần 40 triệu. Hắn liền mở lại bảng thông tin hệ thống ra kiểm tra.

Ký chủ: Hoàng Minh Bảo

Tài sản cá nhân:

- Tiền mặt, ATM: 67.193.000đ



- Bất động sản: Một căn nhà tập thể, một căn nhà liền kề.

- Sở hữu sản nghiệp: Công ty TNHH Quảng cáo & Truyền thông Minh Bảo

- Quy mô: Doanh nghiệp tư nhân nhỏ

- Tình trạng danh tiếng: Không ai biết đến

- Tài chính công ty: 2,913 tỷ

- Lợi nhuận tháng này tạm tính: - 2,087 tỷ

Vẫn còn gần 3 tỷ, chưa tiêu hết. Trong đó tiêu chủ yếu là đầu tư văn phòng, thiết bị. Lợi nhuận âm này chắc hẳn là chi phí hàng tháng và trả lương nhân viên nên dẫn đến số âm. Sau chiêu mộ thêm người mà không có thu nhập thì chắc còn thua lỗ nữa.

.…

Ngoại ô phía Bắc thành phố, tại một công ty vật liệu lớn, Đặng Đông Khải Trường ngày ngày đều thực hiện các thử nghiệm để kiểm định chất lượng vật tư. Khải Trường từ nhỏ đã rất hâm mộ những vloger trên mạng và cũng muốn trở thành KOL như họ.

Anh từng thử nhiều lần đăng video lên mạng nhưng đều thất bại thảm hại. Cha mẹ không kiên nhẫn với ước mơ của anh đã bắt anh từ bỏ để làm công việc kiểm định chất lượng vật tư như hiện nay. Mỗi ngày, anh đều phải làm những công việc lặp đi lặp lại nhưng không thể ngừng mơ mộng về ngày trở thành một KOL thực thụ.



Trong lúc nghỉ giải lao, Trường lướt mạng và thấy thông báo tuyển dụng của công ty truyền thông Minh Bảo. Đãi ngộ rất tốt, còn không yêu cầu cao về kinh nghiệm.

Trường quyết định nộp đơn ứng tuyển cầu may với hy vọng đây sẽ là cơ hội để anh thoát khỏi cuộc sống công nhân nhàm chán và thực hiện ước mơ của mình.

Không ngờ rằng chỉ vài giờ sau, đã có mail phản hồi mời phỏng vấn đến từ truyền thông Minh Bảo khiến Khải Trường cũng tương đối bất ngờ. Dù không biết liệu mình có được tuyển hay không, nhưng Trường quyết tâm thử sức và không bỏ lỡ cơ hội này.

Lại hai ngày bình yên nữa trôi qua. Bảo, Thành, và Linh cuối cùng cũng có chút hưng phấn khi có việc để làm là phỏng vấn ứng viên. Cả ba đều diện trang phục chuyên nghiệp, mang dáng vẻ của những nhân sĩ có phong cách.

Chỉ trong hai ngày ngắn ngủi, đã có hơn 100 CV được nộp vào, khiến Bảo bất ngờ. Đợt tuyển dụng này thu hút nhiều người quan tâm hơn hắn tưởng. Rõ ràng, Bảo đã đánh giá thấp sức hút của công ty mình, một công ty đã thành lập trên 10 năm và sở hữu văn phòng tại tòa cao ốc Imperial. Thêm vào đó, mức đãi ngộ kịch khung mà Bảo đưa ra trong tin tuyển dụng khiến người ta không thể không chú ý.

Bảo và Thành cũng đã nghiên cứu CV các ứng viên rất kỹ. Có hơn 30 CV được chọn để tiến hành phỏng vấn trong hôm nay. Cứ 10 ứng viên một đợt, hẹn vào các khung giờ khác nhau để tránh việc chen chúc, chờ đợi.

Văn phòng Công ty trở lên nhộn nhịp hẳn lên với các ứng viên đến phỏng vấn. Không khí chờ đợi đan xen với sự hồi hộp, một số ứng viên còn ngẩng cao đầu tự tin như thể đây là bước đầu tiên trên con đường chinh phục những đỉnh cao mới của họ.

Do công ty chưa có phòng họp nên cuộc phỏng vấn diễn ra trong văn phòng giám đốc và Bảo trực tiếp phóng vấn các ứng viên.

Trong buổi sáng phỏng vấn đầu tiên, sếp Bảo đã gặp phải nhiều ứng viên đa dạng.

Có những người với CV hoàn hảo nhưng kiến thức thực tế lại thiếu hụt, đến phỏng vấn với tâm lý muốn gặp may. Một số ứng viên có nghiệp vụ tốt nhưng yêu cầu đãi ngộ cao hơn mức thông thường.

Lại có những người nhìn thấy người phỏng vấn giám đốc công ty trẻ tuổi như vậy thì trực tiếp ra về, nghĩ rằng đây hoặc là l·ừa đ·ảo, hoặc cho rằng người nhà có điều kiện mở công ty để chơi đùa, sớm muộn cũng phá sản, hoặc không muốn làm việc dưới quyền người mà họ cho là miệng còn hôi sữa.

Những người trẻ tuổi khác đầy tham vọng nhưng còn non kinh nghiệm. Có ứng viên trước khi bắt đầu còn xin hát một bài dân ca khiến vị lãnh đạo của chúng ta trợn tròn mắt.
— QUẢNG CÁO —