Tạ Phu Nhân Em Trốn Không Thoát Khỏi Anh Đâu

Chương 135



Chương 135

 

“Em, em chỉ tới đây thư giãn…”

 

“Vậy sao.”

 

“Vâng, đúng vậy, gần đây tâm trạng em không tốt, vì vậy em chỉ muốn đến đây thư giãn một chút…” Diệp Mai Nhung sợ Tạ Minh Thành sẽ phát hiện ra điều gì đó, Trương Nhã Bân vẫn còn ở trên đảo, nếu vô tình gặp phải, cô ta không thể nào giải thích được.

 

Việc cấp bách bây giờ là phải rời khỏi đây!

 

Nghĩ đến đây, Diệp Mai Nhung không dám tranh giành việc mang Tạ Bách An đi, cô nên tự lo cho mình trước!

 

“Minh Thành, em, em còn có chuyện khác, em về trước đây, Bách An, hôm sau mẹ sẽ tới thăm conI” Sau đó, Diệp Mai Nhung vội vàng rời đi.

 

Mối nguy này cuối cùng cũng kết thúc.

 

Diệp Mai Hoa nhanh chóng đặt Tạ Bách An xuống, cho dù thằng bé không muốn buông tay nhưng cô vẫn phải đẩy nó ra.

 

Ngay từ đầu, trong lòng Diệp Mai Hoa đã cảm thấy có gì đó rất kỳ lạ.

 

Vào lúc đó, cô thực sự có cảm giác răng họ mới chính là một gia đình thực sự.

 

Tuy nhiên, đó chỉ là ảo tưởng, họ không phải một gia đình, cô và Tạ Minh Thành hoàn toàn không phải người trong cùng một thế giới.

 

Chính ảo giác này đã khiến Diệp Mai Hoa tỉnh táo hơn và cô nhận ra rằng gần đây mối quan hệ của cô và Tạ Minh Thành đã quá thân thiết.

 

Nhưng Tạ Minh Thành là vị hôn phu của Diệp Mai Nhung, cô ta mới là mẹ ruột của Tạ Bách An.

 

Cô chỉ là người ngoài, loại quan hệ này không đúng, nên dừng lại thì hơn, cho dù trong lòng cô không có ý gì khác, cũng không thích hợp tiếp tục thân thiết với hai người bọn họ.

 

Chuyện hôm nay ra nông nỗi này thật là không tốt chút nào.

 

Sau khi Diệp Mai Hoa bình tĩnh lại, cô xoa xoa đầu Tạ Bách An, nhưng không hề chạm vào mặt thăng bé giống như lúc trước.

 

Hành động này còn hơn cả sự quen thuộc và thân thiết.

 

“Tạ Minh Thành, chúng ta nên quay về đi. Cả hai đứa trẻ đều bị dọa cho sợ rồi” Tạ Minh Thành sắc mặt tỏ ra hơi khó coi, lúc đó anh đang đi tuần, nghe được tin nhắn liền vội vàng chạy tới.

 

Nhưng vẫn là đến muộn một bước và bị Diệp Mai Hoa nhìn thấy.

 

Trước khi đảm bảo rằng không có bất cứ chuyện gì xảy ra, anh ta không muốn chạm mặt bọn họ.

 

“Hừ” Những vệ sĩ đi theo cũng do dự bước lên phía trước, từng người một cúi đầu xấu hổ vì họ biết rằng vừa rồi không ra tay là sai.

 

Tuy nhiên, họ nhận ra người phụ nữ đó là vợ chưa cưới của ông chủ và mẹ của cậu chủ, vì vậy trong cuộc xung đột vừa rồi, họ mới do dự không ra tay. Ngoài ra, Diệp Mai Hoa và Dương Ngọc San hai người đó không để cho Diệp Mai Nhung được như ý nên họ mới án binh bất động.

 

Nhưng bây giờ thấy ông chủ rất tức giận thì họ biết rằng mình đã phạm sai lâm, sai một cách ngớ ngẩn.

 

Nếu vừa rồi cậu chủ nhỏ thật sự bị bắt đi, bọn họ chết cũng chưa hết tội.

 

“Ông chủ, chúng tôi sơ suất rồi. Xin lỗi ông chủ” Tạ Minh Thành ánh mắt lạnh lùng nhìn những người này, môi mím chặt, cả người giống như một quả bom sắp nổ, chỉ cần liếc mắt cũng khiến người khác cảm thấy ớn lạnh, chứ đừng nói là nhìn thẳng vào bọn họ.

 

“Tự đi tìm Tân Phong chịu phạt đi” Đám vệ sĩ đều run rẩy nhưng không ai có ý phản đối.

 

Tuy nhiên, sau khi bị đội trưởng Tân Phong trừng phạt thì không chết cũng bị lột da.

 

Diệp Mai Hoa không biết rằng hình phạt của bọn họ sẽ nghiêm khắc như vậy, chỉ nghĩ răng họ sẽ được điều động đi nơi khác, vì vậy cô ấy không nói nhiều, cô đón Trúc Nhã từ trên tay chị Dương và ôm lấy cô bé.