Ta Sinh Tồn Ở Thời Tận Thế Cùng Hệ Thống Chó Má

Chương 8: Cuộc đụng độ kinh hoàng



Lưu Thiết cùng A Cương đang trên đường về nghe thấy một âm thanh vang dội rất lớn phát ra tại một khu đất trống.Hắn cùng A Cương phải bịt tai lại vì tiếng ồn đó.Cả hai tò mò tiến tới gần, khi hai người lại gần một luồn khí áp bức hơn cả lũ chó biến dị lúc nãy bọn họ đã chiến đấu, hắn nhìn không thoát được sự hiểu kì của bản thân, khom nhẹ gối bước từng bước chân tới nơi áp bức phát ra. Đi được vài bước hắn sững sờ vì phía trước mình đối diện hàng tá sinh vật biến dị tụ tập lại. Hình như chúng đang làm một cái gì đó. Hắn cùng A Cương vẫn không chịu từ bỏ sự tò mò có thể sẽ chết mà tiến gần lại. Một âm thanh điết tai lại vang lên một lần nữa

[ Kí Chủ mau rời khỏi đây]

[ Kí chủ đang gặp nguy hiểm]

[ kí chủ mau rời vùng nguy hiểm.Mạng sống đang gặp nguy hiểm]

Một lược thông báo bất đầu vang lên, làm hắn cũng hoang mang theo, chưa kịp hoang mang xong một lượt thông báo lại vang thêm một lần nữa

[ Phát hiện Sinh vật biến dị cấp A đang hiện diện gần kí chủ. 500m....480...374...345m.Mau rời khỏi đây, nếu không sẽ chết!]

Hắn tay chân run cả lên, khuôn mặt tái nhạt, luồn áp bức càng mạnh dần, cứ như hắn muốn quỳ xuống vậy.A Cương cũng bị theo, hắn không biết chuyện gì sẽ xãy ra.Cả hai người đang rất lo sợ nhìn về hướng bọn sinh vật biến dị.Bỗng một thân ảnh từ trong toà nhà bước ra, thân hình to 20m, toàn thân gân guốc, lực lưỡng,tay cầm thanh trùy to nậng tầm 2000 cân, khuôn mặt máu me, răng nanh như bọn yêu tinh đôi mắt màu xanh lam huyền bí như chưa sát khi thâm thù, trên đầu mọc chiếc sừng nhọn. Nó hung hăng vô độ, tay cầm người bỏ vào miệng nó.

" Đây, đây, đây... đây là cái quái gì?" A Cương chỉ tay về phía nó, run rẩy mà nói, hắn muốn ngã khụy xuống vậy.

Lưu Thiết không trả lời A Cương mà bắt đầu im lặng, không phải vì không muốn trả lời A Cương mà hắn cũng không biết nó là cái quái gì, một bóng quái vật to lớn, hắn chưa từng gặp bao giờ

mỗi bước chân nó đi đều dặm nát chổ nó đi qua.

" Hệ thống ngươi ngươi mau ló mặt ra đây, đây là cái quái gì vậy"

[ Đang điều tra thống tin]

[ Đây là một sinh vật biến dị loài người cấp A ngang ngửa một thức tỉnh giả cấp A, nó có sức mạnh phá hủy một thành phố, sức hủy diệt kinh khủng, đặc biệt chúng có thể điều khiển những sinh vật biến dị cấp thấp hơn nó sức chì huy khá kinh khủng, nếu đối đầu trực tiếp với chúng chỉ có chết. Kí chủ mau rời khỏi đây ngay. ]

Lưu Thiết được hệ thống thông báo loài sinh vật biến dị này một hồi, hắn bây giờ không là đối thủ của nó.

Lưu Thiết liền rút lui trở về căn cứ,hai người từ từ đi khỏi địa bàn của các sinh vật biến dị kinh tởm kia.Nhưng không đời đâu dễ như mơ, hai người đang tưởng thoát được chúng thì con sinh vật biến dị cấp B đã phát giác ra họ.Nó la to một phát lớn như báo hiệu cho bọn sinh vật biến dị cấp thấp tấn công họ, bọn sinh vật viên dị bắt đầu quay lại tấn công hai người, cả hàng trăm còn tiến tới Lưu Thiết A Cương. Trong đó có sinh vật biến dị là loài thú bọn chúng bổ nhào về phía họ.

Cả hai đã chuẩn bị tâm lí chiến đấu, rút kiếm ra đánh trả

Lưu Lưu Thiết dùng kiếm gió tạo ra luồn khí kiếm gió chém hạ những sinh vật biến dị cấp D chạy lại.A Cương đỡ những cú nhảy vồ của sinh vật biến dị loài thú.Cả hai vật vả chống đỡ, nhưng rất đông, bọn chúng ùng ùng kéo tới, chém một ra hai, chém hai ra tám.

[ Kí chủ đang dần mất sức, xin hãy rời khỏi đây]

" Ngươi nghỉ sao ta có thể chạy được đây" hắn vừa vung kiếm vừa nói với hệ thống

[ Kí chủ hãy chạy lui về sao 200m, phía sao có thanh thép lớn sắp gãy ngài hãy sử dụng kiếm gió để làm nó sụp, lúc đấy có thời Gian chốn thoát]

Khong cần suy nghĩ Lưu Thiết làm ngay

"A Cương ngươi theo ta, rút không đánh lại đâu " hắn giụt A Cương theo mình.Cả hai dùng hết sức bình sinh để chạy cuối cùng cũng tới nơi hệ thống chỉ định.Hắn liền dùng kiếm gió đánh thẳng vào chổ bị gãy.Thanh sắt lớn liền mất thăng bằng mà ngã gục xuống.Nó chắn ngang đường bọn sinh vật biến dị đuổi theo phía sau. Tưởng rằng hai người đã thoát được nhưng một cơn chấn động ập tới nó như cơn địa chấn cấp 6 vậy, những toà nhà rung theo tiếng bước chân của thứ gì đó đang tiến tới gần họ.Sinh vật biến dị cấp A đang đuổi theo họ, nó đã bị hai người chọc tức giận lên. Nó gằm to uy áp trực diện ở khoảng cách gầm làm hay người ọc siro đỏ tại chổ, chân quỵ xuống, may Lưu Thiết đã chống kiếm xuống đất đỡ cho họ được mấy phần uy áp.

[ Sinh vật biến dị cấp A đã tới, kí chủ chỉ còn 5 phút để chốn thoát chết, nếu không chốn thoát được sẽ chết thật đấy ]

Hắn thấy vậy cằm cừ mà đứng dậy tay run bằng bặc, bỗng sinh vật biến dị bước qua thanh sắt chắn ngang bọn sinh bất biến dị cấp thấp

Nó vung chiếc trùy 2000 cân vào hai người, may tốc độ Lưu Thiết khá cao nên né cũng không tốn nhiều sức lực, nhưng A Cương không may mắn hắn đã phải dùng lực đỡ chiếc trùy như trời giáng hắn dùng hết sức phòng thủ, máu ọc ra, toàn thân như muốn tan rã.

Lưu Thiết thấy vậy cũng lại phụ một tay hắn sử dung kiếm gió chép vào bàn tay đầy sắt nhọn kia, hắn vung liền vài nhát to, luồn phong bạo xuất hiện, làm tay sinh vật biến dị rách một lỗ to.

Nó liền rút tay lại, nhờ đó A Cương lụm lại được cái mạng nhỏ nhoi của mình, nhưng không may mắn như vậy vì cơ thể hắn còn rất yếu mà phải chống lại một kích toàn diện của sinh vật cấp A nên tay phải hắn đã bị gãy.Lưu Thiết thấy vậy liền diều hắn nhanh chóng chạy chốn, mặc sức cả đoàn sinh vật biến dị đuổi theo mình, họ vừa chạy vựa đánh đổ các thanh chắn để ngăn cản quâm đoàn kia đuổi theo, cả hai chạy thì thụt tới tối, thân thể họ mệt lã, chết người bốc mùi ô uế,

Đã tới căn cứ D29 Lưu Thiết A Cương như chết đi sống lại, đây là một trải nghiệm hết sức kinh khủng đối với họ lúc bấy giờ

[ Đang mở căn cứ ]

Họ vừa bước xuống thấy một cô bé đang nằm trêm chiếc ghế hình như cô bé đang chờ đợi họ, cô bé ấy không phải ai khác mà là Tiểu Nhu, em ấy chờ họ chở về từ trưa giờ.Đã không biết mình ngủ quên vì đợi hai anh. Tiếng bước cầu thang xuống đã làm Tiểu Nhu dựt mình mà thức dậy.Cô bé chạy nhào tới họ nước mắt chảy ra như mưa vậy.

- - Hết chap 8--

Đợi chap 9 nhé.Nhớ like và chia sẽ để làm động lực cho tác giả!

- - Lục Tiên Sinh--