Tà Thần Điên Cuồng Theo Đuổi Tôi Không Bỏ

Chương 10: Phó Bản Tân Thủ



Quý Ngư không trả lời, im lặng quay đầu tìm kiếm manh mối, cậu đã sớm cảm thấy kỳ quái, trong biệt thự không hề treo một tấm ảnh nào.

Đậu Bé Con ngồi tại chỗ, mặt vô cảm nhìn Quý Ngư lục tìm khắp phòng.

Quý Ngư mở cái thùng chất trong góc, bên trong đựng không ít vật linh tinh, cậu lấy từng thứ từng thứ ra ngoài, tránh để sót manh mối.

Trán cậu toát từng giọt mồ hôi, chảy dọc theo gương mặt, không biết có phải do thời tiết hôm nay hơi oi bức hay không, mà cậu cảm thấy càng ngày càng nóng.

Đột nhiên, Quý Ngư nhìn thấy một quyển sách dưới đáy thùng, cậu mở ra, phát hiện là một cuốn album!

Cậu vội vàng lật xem cuốn album, bên trong hầu như là ảnh chụp một nhà ba người, người nữ trên ảnh trông dịu dàng hiền lành.

Lật đến trang cuối, ánh mắt cậu ngưng lại, trang cuối là một bức ảnh có vẻ được chụp cách đây rất lâu rồi, hai cô gái giống nhau như đúc.

Hai chị em là song sinh!



Quý Ngư trầm tư cầm bức ảnh, xem ra kết luận nữ quỷ bên ngoài chính là dì nhỏ đã vỡ tan tành.

Bởi vì người rơi vào hồ nước chết đuối không phải cô em mà là người vợ.

........

Đại sảnh livestream.

“Ôi vãi, hố của phó bản này chất lượng thế, tặng người chơi cặp quỷ song sinh.”

“Trời ạ, mị nghĩ nữ quỷ ngoài biệt thự không phải cô em vợ đâu.”

“Ew, cả hai giống nhau như đúc luôn, càng nghĩ càng thấy ớn.”

“Đám người lúc trước lọt hố chỗ này chứ đâu, quỷ bên ngoài vừa ló mặt đã vội kết luận là cô em còn định đi giết nó, chứng cứ cũng chả thèm tìm.”

“May mà Quý Ngư cẩn thận, hy vọng cậu ta có thể sống sót, tôi muốn mời cậu ta vào hiệp hội.”

“Thôi đi, nó giữ dao găm đen nên rất nhiều hiệp hội để ý, ông cũng trong hiệp hội ông hiểu mà, muốn tham gia phải nộp đạo cụ.”

“Người mới thì làm gì biết ba cái quy tắc này, rất nhiều hiệp hội cử người ngồi canh ở cửa thông quan chờ bọn họ, hạt giống tốt đều bị hiệp hội lớn đoạt đi hết rồi, haiz.”

..........

Biệt thự.

Quý Ngư đi đến trước mặt Đậu Bé Con, ngồi xổm xuống, ngữ khó khẳng định nói: “Mẹ nhóc và dì nhỏ là song sinh.”

Đậu Bé Con gật đầu: “Dạ, anh thông minh ghê.”

Sau khi xác định suy đoán của mình chính xác, cậu vội vàng xuống lầu tập hợp với đám người đang chuẩn bị đặt bẫy công kích nữ quỷ.

Trước khi rời đi, cậu xoay người nhìn chằm chằm con ngươi đen nhánh của cậu bé, hỏi: “Xuống dưới với anh không, anh dẫn nhóc đi gặp mẹ.”



Án mắt Đậu Bé Con lập loè, hơi tâm động, nhưng vẫn tươi cười nói: “Không ạ, anh đi đi, em không rời khỏi tầng 3 được, anh nhất định phải giết chết dì nhỏ đấy nhé, không thôi em ăn anh luôn!”

Quý Ngư thấy cậu bé lại nhe hàm răng bén nhọn cười quỷ dị, lần này cậu gật đầu.

Cô em vợ bị nhốt trong biệt thự không thể ra ngoài, người vợ thì không thể vào trong biệt thự, chứng tỏ cả hai bị hạn chế phạm vi hoạt động, mà phạm vi có thể hoạt động chính là địa điểm các cô tử vong.

Dựa theo suy luận trên, có vẻ Đậu Bé Con chết ở tầng 3.

Cậu một bên nghĩ, một bên chạy xuống lầu, thời điểm cậu xuống đến tầng 1, quần áo ướt đẫm mồ hôi.

Liếc mắt đã thấy được mọi người đang vây quanh cạnh cửa sổ tranh luận chuyện gì đó.

Trương Quân nhìn thấy Quý Ngư xuống lầu, âm dương quái khí nói: “Chao ôi, lại tìm được manh mối gì rồi, nếu mày có công lớn và thông minh như vậy, chi bằng mày làm mồi dụ quỷ đi.”

Ngay cả ánh mắt Quý Ngư cũng chẳng thèm cho gã, nghe từ lỗ tai này lọt ra lỗ tai kia, Trưng Quân thấy cậu không để ý đến mình, tức giận trừng mắt.

Cậu đến chỗ những người khác, nói những phát hiện vừa nãy cho mọi người.

An Thạch Hà nghe xong, thầm trách bản thân quá nóng nảy, manh mối chưa rõ ràng đã vội vã muốn giết nữ quỷ bên ngoài.

Anh nhíu chặt mày nói: “Thế có nghĩa là kết luận của chúng ta hỏng bét.”

Quý Ngư gật đầu: “Không sai, một khi chúng ta giết nhầm mục tiêu, không những không lấy được chìa khóa mà sẽ có thêm kẻ thù, Tiểu Đậu sẽ giết hết cả đám.

“Vậy chúng ta làm sao bây giờ.” Đàm Thi Thi muốn hỏng mất, vốn dĩ đã xác định tốt hướng đi, đó là giết nữ quỷ bên ngoài, hiện tại kết luận sụp đổ, bẫy bọn họ thiết kế lợi hại cỡ nào cũng vô dụng.

“Dựa theo tranh Tiểu Đậu vẽ và nội dung cuốn nhật ký, có lẽ em gái đã đẩy người vợ xuống hồ hại cổ chết đuối, Tiểu Đậu trùng hợp nhìn thấy rồi vẽ vào giấy, em gái thay thế người vợ nhưng vì tính cách cả hai khác nhau, kết quả bị người chồng phát hiện cho nên mới gọi cô ta là quỷ. Tóm lại kẻ chúng ta phải giết là nữ quỷ bên trong biệt thư.” Quý Ngư phỏng đoán.

Lý Triệu khó hiểu vò đầu: “Tại sao em gái lại muối giết chị gái, cô chị đối xử rất tốt mà?”

Ngón tay Đường Lê cuộn đuôi tóc vẻ mặt khinh thường: “ Đố kị chứ sao, cuộc sống của cô em không tốt, khi dọn vào đây lại chứng kiến cô chị sống vô cùng hạnh phúc nên ả nghĩ thế này, rõ ràng cả hai lớn lên giống nhau hà cớ gì vận mệnh lại trái ngược hoàn toàn. Mấy đứa lòng dạ hẹp hòi lúc nào cũng oán hận những người giỏi hơn mình mà có bao giờ tự nhìn lại bản thân chúng nó ra sao đâu.”



Lý Triệu ôm cánh tay nổi da gà.

“Dựa theo phỏng đoán của cậu manh mối đã được sâu chuỗi hoàn tất, vấn đề hiện tại là làm sao giết nữ quỷ trong biệt thự đây, tìm khắp nơi vẫn không thấy bóng dáng nó đâu, không có mưa, quái vật bị quy tắc trói buộc sẽ không tới tìm chúng ta.” An Thạch Hà cảm thấy hơi rắc rối, bọn họ không còn nhiều thời gian nữa.

Quý Ngư bình tĩnh nâng cặp mắt đen lạnh nhạt lên, “Quy tắc 2, ‘ nếu nghe thấy tiếng chó sủa trong phòng xin hãy rời đi ngay lập tức’, quy tắc trò chơi lập ra chắc chắn liên quan đến sự kiện trong phó bản, chủ nhà từng nuôi một con chó, vì sủa người vợ giả nên bị đem đi cho nhà khác, mà khi chúng ta tiến vào nghe được tiếng chó sủa biểu thị cún con kia đang nhắc nhở chúng ta.”

Lý Triệu vẫn chưa hiểu hỏi, “Chứng minh được gì?”

“Chứng minh căn phòng đó có nguy hiểm, thứ tạo uy hiếp cho chúng ta trong biệt thự này chỉ có mỗi quỷ em gái thôi, Tiểu Đậu không thể rời khỏi tầng 3.” Cậu bình tĩnh giải thích.

“Nói cách khác, tiếng chó sủa ở đâu nữ quỷ ở đó.” Lý Triệu bừng tỉnh đại ngộ.

Cậu gật đầu, trẻ nhỏ dễ dạy.

An Thạch Hà kinh ngạc nhìn Quý Ngư, tuy anh biết cậu vẫn luôn nhạy bén, góc nhìn cũng rất toàn diện, nhưng không ngờ cậu còn vận dụng cả quy tắc trò chơi.

Đường Lê ấn ấn thái dương, “Chúng ta cùng thảo luận lại kế hoạch diệt quỷ nào.”

“Thế này đi, chúng ta dụ luôn cả hai nữ quỷ ra, mọi người thấy sao.” Quý Ngư nheo mắt, sắc mặt bình tĩnh, đồng tử bị tóc mái che khuất lộ ra tia lạnh lẽo.