Ta Thiên Đế Trọng Sinh Lại Là Phản Diện

Chương 43: Nếu Ta Là Ác Qủy Thi Ngươi Đã Sớm Chết



Lời vừa dứt tất cả mọi người đều bở ngỡ, Sở Đế Hoàng nhẹ nhàng đi một bước trực tiếp đến trướt mặt người đầu tiên kêu hắn cút xuống sàn, trên tay phải lôi điện chóp chóp Ám Nguyệt Hắc Hoàng Liệt Diễm Kích xuất hiện nhẹ nhàng vung lên liền chém đứt đầu kẻ địch

Đầu của người đầu tiên sỉ nhục hắn bay lên bầu trời thoát khỏi cơ thể, máu chảy bắn ra tứ phía cái xác ngã xuống đất

" Á giết người rồi " Một thiếu nữ sợ hãi hô lên

Lời vừa dứt tất cả mọi người đều sợ hãi hô lên, vài người tâm lí yếu trực tiếp ngã xuống đất quay người bỏ chạy

Thiếu niên sau kẻ đầu tiên sỉ nhục Sở Đế Hoàng cảm thấy không ổn trực tiếp chạy ra khỏi vòng tròn

Sở Đế Hoàng chỉ mỉm cười đáp " Chạy đi đâu ?"

Sau đó hắn nhảy lên trời đạp từng bước trên hư không đáp xuống trước mặt thiếu niên đó

Thiếu niên đó trực tiếp quỳ xuống đất đập đầu cầu xin tha mạng, Sở Đế Hoàng mỉm cười ngay lúc thiếu niên tưởng rằng bản thân đã được tha mạng, thì chiếc đầu đã bay khỏi cơ thể khuôn mặt tựa hồ không biết bản thân chết lúc nào

Tiếng kêu sợ hãi lại vang lên lần nữa, toàn bộ những kẻ từng vay quanh Sở Đế Hoàng là ngưới sợ hãi nhất, bọn chạy trốn ra tứ phía

Sở Đế Hoàng cúi người một góc 90% dẫm chân một bước lao về phía trước, vung Ám Nguyệt Hắc Hoàng Liệt Diễm Kích lên liên tục, mỗi lần hắn vung kích lên điều có người phải chết

" Mọi người đừng hoảng sợ tập trung lại một nhóm đông mười người trở lên, cho dù có mạnh đến đâu cũng không thể một mình đối đầu với tất cả người khác " Một thiếu niên có tu vi Võ Đồ Hậu Kỳ đến từ thế lực nhỏ còn chút tỉnh táo kêu lên

Lời vừa dứt giống như hi vọng của bọn họ, lâp tức hơn hai mươi người có tu vi từ Võ Đồ Sơ Kỳ, Trung Kỳ đều tập trung lại thành một đám

Sở Đế Hoàng lạnh nhạt nói " Kiến cỏ tụ tập một bầy chỉ là một bầy kiến cỏ "

Sở Đế Hoàng nhẹ nhàng xoay kích vài vòng sau đó hất kích về phía sau khẽ nói " Lôi Nộ Trảm "

Lời vừa dứt hắn liền vung kích chém ngang về phía trước, một luồng Linh Khí màu tím đậm toàn thân được bao phủ bởi Lôi Điện vô cùng sắc bén lao về phía trước

Thiếu niên đến từ thế lực nhỏ quát lớn " Tất cả tập hợp Linh Khí lại thành một vòng tròn "

Chưa cần hắn phải nói tất cả mọi người đều làm theo đặt hai tay về phía trước, tích tụ Linh Khí của toàn bộ hai mươi người có tu vi Võ Đồ Sơ Kỳ, Trung Kỳ thành một vòng tròn màu xanh dương bao phủ hết bọn họ

Lôi Nộ Trảm lao về phía bọn họ va chạm vào vòng tròn bảo hộ, hai luồng Linh Khí trực tiếp đối đầu nhau tạo ra hai luồng sống sung kích hai màu tím xanh đánh văng mọi thứ ra xa, đất đá bay khắp Lôi Đài

Thiếu niên thế lực nhỏ vui mừng hét lên " Hay lắm chặn được nó rồi "

Lời vừa dứt như ông vỡ tổ tất cả mọi người đều vui mừng hô lên, nhưng lúc họ đang vui mùng thì vòng tròn bảo hộ xuất hiện một vết nứt không ai thấy, sau đó xuất hiện càng nhiều vết nứt rồi trực tiếp tạo thành một vết nứt khổng lồ như sắp vở

" Chạy mau " Thiếu niên thế lực nhỏ quát lớn

Nhưng chưa cần hắn nói đã có nhiều người liền chạy ngay, vòng tròn bảo hộ không nhận được đủ Linh Khí trực tiếp bị Lôi Nộ Trảm đánh nát thành trăm mảnh, không còn vật cản đường Lôi Nộ Trảm trực tiếp xuyên qua cơ thể của hàng chục thiếu niên thiếu nữ

Cùng tiếng thét thảm thiết cơ thể bọn họ bị chém ngang thành hai mảnh, khuôn mặt đầy đủ biểu cảm có người tràn đầy khiếp sợ, có người nhắm hai mắt lại đón nhận cái chết, có người thì tràn đầy đáng sợ giống như đã tiếp xúc đòn đánh trước khi chết, có vài người đen đuổi hơn cơ thể bị xô ngã trực tiếp rơi vào đòn đánh trở thành một bủm máu

Lúc này trên Lôi Đài tựa như cảnh tượng Địa Ngục trần giang, sát chết chất thành núi hàng chục người bỏ mạng, có người may mắn sát vẫn còn đầy đủ, có người thì chỉ còn cái thân, có người thì chỉ còn cái đầu, có người thì chỉ còn cánh tay đôi chân

" OẸ "

Từ dưới Lôi Đài vô số người trực tiếp ối ra, một vài võ giả dù có tâm lí rất tốt nhưng cũng không nhịn được che miệng lại, Võ Vô Song thì trực tiếp tái cả mặt

Trên đài quan sát Võ Đạo Minh Chủ cùng ba vị Võ Hoàng kia cực kì chấn kinh

Sau một lúc thì Võ Đạo Minh Chủ mới nói " Thì ra đây là lí do Thiên Tuyết Võ Hoàng cầu nguyện "

Ba người khác đều đồng thời gật đầu

Tuyết Sơ Nguyệt thì cắn chặt môi không cho phép bảng thân phát ra tiếng động, bởi vì nàng biết chỉ cần nàng ối hay sợ hãi sẽ bị bọn họ nghi ngờ

Quay lại trên Lôi Đài một thiếu niên trực tiếp hô lên " Trưỡng lão hắn giết người hắn giết người "

" Luật lệ không hề cấm việc giết người " Nam Cung Liên lạnh lùng nói

Ánh mắt lão nhìn bọ họ tràn đầy khinh thường, các ngươi bao vây đánh người khác bây giờ bị phản sát ngược lại còn tìm ta kể tội, đúng thật là lũ ngu xuẩn

Một thiếu niên từng có ý định vây công Sở Đế Hoàng trực tiếp hô lên " Ta bỏ cuộc ta bỏ cuộc "

Nói xong hắn liền trực tiếp chạy về phía góc Lôi Đài nhầm nhảy xuống dưới

Tuy nhiên vào lúc đó một luồng uy áp khủng khiếp trực tiếp bao phủ cả Lôi Đài, tất cả Võ Gỉa dưới cấp bậc Võ Đồ Đỉnh Phong đều ngay tức khắc nằm xuống mặt đất không ai duy chuyển được

Sở Đế Hoàng từ phía xa lạnh lùng nói " Ta đã cho phép ngươi bỏ cuộc chưa ?"

Âm thanh tựa như phát ra từ một con ác ma khiến cho hắn ta trực tiếp sợ hãi, cố gắng nhất cơ thể lên để bò xuống sàn đấu. Bỗng hắn cảm thấy được cơ thể mình giống như đang bay về phía trước tràn đầy vui mừng, nhưng bỗng hắn thấy có chút không đúng lắm, nhìn lại trên Lôi Đài chỉ thấy cơ thể mình trực tiếp bị mất chiếc đầu

Chiếc đầu của hắn trực tiếp bị một cú đá của Sở Đế Hoàng sút xuống Lôi Đài từ trên không lăng xuống mặt đất

Sở Đế Hoàng sau khi xử xong hắn thì liền đi đến kẻ tiếp theo, không quan tâm ánh mắt cầu xin cùng sự sợ hãi của đối phương chỉ vô cảm đâm xuyên tim

Thế là Sở Đế Hoàng bắt đầu việc tàn sát của mình tựa như tàn sát những con gà con vịt đã đặt lên bàn mổ, người thì một sút, người thì bị bóp nát đầu, người thì bị đâm xuyên tim

Từng tiếng la hét, sợ hãi, nguyền rủa thảm thiết vang lên âm thanh của mỗi người đều tràn đầy sợ hãi, cảnh tượng trước mắt những người dưới Lôi Đài tựa như đây không phải là một trận đấu, mà là một thảm kịch đồ sát đang diễn ra trước mát họ

Sở Đế Hoàng nhẹ nhàng dẫm nát đầu một thiếu niên, sau đó liếc nhìn số lượng người còn trên Lôi Đài tính cả bản thân mình thì liền thu hồi uy áp, nhìn về phía Nam Cung Liên khuôn mặt vô cảm đã trở nên như mọi khi mim cười nói " Nam Cung Trưỡng Lão kết thúc rồi "

Nam Cung Liên giật mình sau đó nhìn lại số lượng người trên Lôi Đài, nhìn cảnh tượng của Lôi Đài trông như địa ngục giáng trần cả lão cũng không nhịn được cảm thấy rùn mình hát cờ hô lên " Lôi Đài Bảng B kết thúc "

" Ác ma ác ma hắn không phải con người mà là ác ma "

Những người còn sót lại trên Lôi Đài tựa như bị sự sợ hãi ảnh hưởng đến tâm lí, họ trực tiếp gào lên ánh mắt như nhìn thấy ác ma giáng lâm nhìn về phía Sở Đế Hoàng

Sở Đế Hoàng chỉ nhìn bàn tay đầy máu của bản thân mình lắc đầu, từ trên chiếc nhẫn xuất hiện một tấm khăn lao đi vết máu dính trên người rồi rời đi

Trên đường rời đi của hắn bất kì ai cũng đều né tránh ra hai hàng, Sở Đế Hoàng đi từng bước rồi nhìn về phía trước thấy được Võ Vô Song thì liền nói " Đây là lí do ta nói cô ngu ngốc, lãng phí thời gian đánh một trận vô nghĩa, tốn nhiều sức lực canh chuẩn để không khiến kẻ địch phải chết. Đây không phải là lòng lương thiên mà là sự ngu ngốc, nếu đây là một trận sinh tử thì cô đẫ chết từ lâu rồi Võ Tiên Nhi "

Nói xong hắn không quên quay đầu nhìn về phía kẻ bảo hắn là ác ma mỉm cười nói " Nếu ta là ác quỷ thì ngươi đã sớm chết, nên cảm tạ Nam Cung Trưỡng Lão vì kết thúc trận đấu này, và cũng nên cảm tạ ta vì bản thân ta đã tha mạng cho ngươi"

Sau đó Sở Đế Hoàng rời đi không quên nói một câu " Đúng rồi ta không phải là ác quỷ mà là Chấn Thiên Đế Vương Long Sở Đế Hoàng, cũng có thể gọi ta với cái tên Đế Quân "