EDIT: zl_wing
⨳⨳⨳⨳⨳⨳
Kỳ thật trong lòng Cung Cửu là cực kỳ không muốn sử dụng Thiên Cơ Kính.
Bởi vì Thiên Cơ Kính này xem như là một trong mấy kiện lá bài tẩy của hắn, chỉ có luyện khí sư Trung Châu mới có thể luyện chế ra.
Vì đạt được Thiên Cơ Kính này, Cung Cửu lúc trước trả giá tâm huyết thật lớn.
Liên tục thiết kế mười mấy người, cuối cùng mới cướp được Thiên Cơ Kính.
Tác dụng của nó chỉ có một cái đó chính là có thể tính toán thiên cơ, chỉ cần không tính toán người và vật trên Linh Đài cảnh.
Thiên Cơ Kính đều có thể trực tiếp chiếu rọi ra.
Tỷ như tìm người, tìm linh dược, linh quáng v.v đều có thể trực tiếp dựa vào Thiên Cơ Kính tính toán được.
Tuy rằng cái này thoạt nghe không có tác dụng gì lớn, nhưng loại linh khí đặc thù này chỉ cần ở thời điểm thích hợp là có thể phát huy ra tác dụng lớn.
Cung Cửu sở dĩ quyết đoán lãng phí một kiện linh khí đặc thù như vậy.
Một phần lớn lý do là vì vị trí tông chủ nóng bỏng này.
Bây giờ đối thủ cạnh tranh của hắn nắm lấy điểm đau này, mắng hắn lòng dạ hẹp hòi, thiên tài không cho phép tông môn.
Dẫn đến sự sụt giảm rất nhiều trong đánh giá.
Nếu đặt vào thời điểm khác, Cung Cửu căn bản sẽ không để ý cái gì phong bình.
Nhưng hết lần này tới lần khác chính là lúc tuyển chọn tông chủ kế tiếp, phát sinh loại chuyện này.
Nếu như không nhanh chóng bình ổn, rất có thể cuối cùng bởi vì chuyện này mà khiến hắn bỏ lỡ vị trí tông chủ.
- Hơn nữa Chu Phụng này có thể bò tới loại cảnh giới này trong nửa năm ngắn ngủi, tuyệt đối có bí mật!
- Cho dù trên người không có bí mật, trên người cũng có truyền thừa của Viên đan sư, cũng coi như vãn hồi một chút tổn thất!
Cung Cửu cau mày, trực tiếp cắn rách ngón giữa, dùng Thiên Cơ Kính đo lường Chu Phụng hiện tại đang ở đâu.
Không thể không nói, Cung Cửu này coi như là một người độc ác.
Vậy mà trong thời gian ngắn như vậy liền hạ quyết định.
Mặc dù cái giá phải trả là một linh khí hiếm có, cũng phải bóp chết Chu Phụng, không để cho bất kỳ nguy hiểm nào xuất hiện.
Chỉ thấy Thiên Cơ Kính thoạt nhìn có chút cổ xưa, nhưng Thiên Cơ Kính cực kỳ mơ hồ trên gương bắt đầu có biến hóa.
Một tia lực lượng quỷ dị bắt đầu vặn vẹo, đường nhân quả vô hình nối liền với nhau.
Sau đó gương mờ bắt đầu trở nên rõ ràng.
Bóng người Chu Phụng bắt đầu xuất hiện.
- Cầm Thiên Cơ Kính! Giết người này!
Cung Cửu cũng không có ý định tự mình động thủ.
Bởi vì bây giờ có quá nhiều người nhìn chằm chằm vào hắn trong mọi cử chỉ và nhất động, miễn là hắn có bất kỳ động tác nào, hắn sẽ bị xuyên tạc thành ý nghĩa khác.
Cho nên hắn để cho hộ đạo nhân của hắn bóp chết Chu Phụng.
Loại thiên tài như Cung Cửu, Tự nhiên là có mấy hộ đạo nhân trung thành và tận tâm.
- Tuân mệnh!
Cung Văn cúi đầu, nâng hai tay Thiên Cơ Kính.
Cung Văn này là một trong hai gã hộ đạo nhân của Cung Cửu, Tu vi là Linh Đài cửu trọng, chỉ là bởi vì lúc đột phá dùng một ít tà pháp.
Cho nên dẫn đến Cung Văn vĩnh thế chỉ có thể dừng lại ở Linh Đài cửu trọng.
Mặc dù vậy, Cung Văn giải quyết Chu Phụng căn bản không cần tốn bao nhiêu thời gian.
Cung Văn chính là cường giả linh đài lâu đời chân chính, Linh đài chỉ nuôi dưỡng một kiện pháp khí.
Pháp khí này ước chừng nuôi dưỡng năm mươi năm, lúc trước Cung Văn chưa từng vận dụng qua.
Không nghĩ tới hôm nay rốt cục cũng có cơ hội phát huy.
Ngoài ra, kinh nghiệm chiến đấu của Cung Văn cũng có mấy chục năm, đối mặt với Chu Phụng loại chim non vừa mới đột phá đến Linh Đài không lâu.
Không biết phải lão luyện bao nhiêu, tốc độ thăng cấp của Chu Phụng thật sự là quá nhanh.
Căn bản không có nhiều thời gian đắm chìm trong một cảnh giới chậm rãi mò mẫm mài giũa.
Một khi gặp phải đối thủ có kinh nghiệm lão luyện, tuyệt đối sẽ chịu thiệt thòi lớn.
.....
Trong một hang động.
Chu Phụng đã hoàn thành đột phá, Linh Đài cửu trọng!
Một thần hồn ban hình đã tọa trấn ở giữa linh đài, ngay cả Tử Ngọc Chung cũng hoàn thành lột xác.
Tại thời điểm đột phá, trong mông lung của hắn cảm nhận được quy tắc giữa thiên địa.
Đó là một loại cảm giác cực kỳ huyền diệu, trong nháy mắt Đó Chu Phụng phảng phất trải nghiệm được cái gì gọi là vũ hóa phi tiên cảm giác.
Nhưng vô cùng đáng tiếc là, hắn căn bản cảm giác được uy năng ẩn chứa trong huyết mạch bản thân.
Bình thường mà nói, sau khi đột phá đến Linh Đài cửu trọng, thần hồn ban đầu xuất hiện.
Dựa vào thần hồn mới xuất hiện, có thể cảm nhận được uy năng ẩn chứa trong huyết mạch bản thân, do đó sớm hiểu được thần thông thức tỉnh tương lai của bản thân.
Trước đó đã nói rồi, đột phá tới Tử Phủ cảnh quan trọng nhất chính là thức tỉnh bản mệnh thần thông.
Nhưng Chu Phụng lại phát hiện trong huyết mạch của hắn hầu như không có uy năng gì.
Trong trường hợp này, có nghĩa là trình độ của hắn là loại thấp nhất.
Linh Đài cửu trọng đã là cực hạn của hắn rồi rồi, hiện tại tiến thêm một bước nữa, nhất định phải dựa vào các kỳ ngộ khác mới được.
Đối với điều này, Chu Phụng vẫn có thể chấp nhận.
Dù sao hắn cũng sớm biết tư chất tu hành của bản thân không tốt lắm, có thể đạt tới trình độ như ngày hôm nay.
Gần như dựa vào các kỹ năng bị động lên đến hai con số.
- Hiện tại Tử Ngọc Chung đã lột xác thành linh khí sao?
So với tư chất bản thân, Chu Phụng càng để ý chính là Tử Ngọc Chung có lột xác thành linh khí hay không.
Lúc trước Tử Ngọc Chung đi theo hắn vài lần đột phá.
Đều mơ hồ có ý lột xác, nhưng từ pháp khí đến linh khí, bước này cực kỳ gian nan.
Cho nên Tử Ngọc Chung vẫn luôn ở trong lột xác.
Hiện tại Tử Ngọc Chung đã hoàn toàn thu liễm bảo quang bị tiết lộ ra ngoài.
Lúc trước Tử Ngọc Chung lần đầu tiên nhìn qua, liền biết đây là một kiện bảo bối.
Chất liệu tử ngọc trong suốt trong suốt kia, phối hợp với bảo quang hơi phát ra, thật sự là quá chói mắt.
Nhưng bây giờ Tử Ngọc Chung lại tựa như một cái chuông nhỏ bình thường.
Bình thường và cổ xưa.
Chu Phụng thử rót một tia ma khí, Tử Ngọc Chung trong nháy mắt tử quang đầy trời.
Nhìn thấy hắn vội vàng dừng lại, hiện tại hắn tin chắc Tử Ngọc Chung đã lột bỏ thành linh khí chân chính.
Khí tức khủng bố như vậy quả thực là trước đó gấp mấy lần.
Tu vi đột phá đến Linh Đài cửu trọng, Tử Ngọc Chung cũng lột xác thành linh khí.
Thực lực của Chu Phụng lại một lần nữa tăng vọt.
- Như vậy kế tiếp vẫn là rút kỹ năng bị động trước!
Bởi vì tu vi bản thân lại một lần nữa đột phá, cho nên Chu Phụng nhìn thoáng qua bảng kỹ năng.
Quả nhiên cũng giống như mấy lần trước, mỗi khi hắn đột phá cảnh giới, thanh tiến độ trên bảng kỹ năng đều tự động tràn đầy.
Điều này có nghĩa là, sau mỗi đột phá của hắn, sẽ tự động có thêm một kỹ năng bị động.
Cái này ít nhiều cũng có loại ý tứ bảo đảm đáy, chỉ cần đột phá đến cảnh giới mới là có thể rút ra kỹ năng bị động mới.
Chu Phụng cảm thấy sau này kỹ năng bị động của hắn sẽ nhiều hơn không đếm được.
- Rút ra!
- Đang rút ra....
Đằng sau là quá trình rút ra cực kỳ quen thuộc.
Không lâu sau, kỹ năng bị động mới xuất hiện trước mặt hắn.
Cương Cân Thiết Cốt: gân cốt của ngươi giống như tưới sắt, sức mạnh phòng thủ vĩnh viễn tăng lên 10 phần trăm.
Lại là phòng ngự bị động?
Đây đã là phòng ngự thứ mấy bị động?
Hơn nữa nếu như không nhớ nhầm, mấy kỹ năng bị động rút ra trước đó, hình như đều thiên về phòng ngự, bảo mệnh.
Bây giờ lại có thêm một nữa?
- Cương Cân Thiết Cốt? Chờ đã.... Xương của ta như thế nào....
Chu Phụng đột nhiên cảm nhận được xương cốt toàn thân đều biến thành đau ngứa khó nhịn, giống như có hàng ngàn con kiến không ngừng gặm xương hắn.