EDIT: zl_wing
⨳⨳⨳⨳⨳⨳
Lúc này Chu Phụng lại nhìn về phía Lãnh Mạn Nhi, đã không có lần đầu tiên câu nệ.
Bởi vì thực lực song phương chênh lệch, bị kéo rất gần.
Lúc này tu vi của Lãnh Mạn Nhi cũng là Linh Đài cửu trọng.
Chỉ là, So sánh với hơi thở hỗn tạp của Chu Phụng, Lãnh Mạn Nhi có vẻ càng thêm thuần túy.
Nói như thế nào nhỉ!
Lãnh Mạn Nhi làm cho người ta có một loại cảm giác tròn trịa như một, quanh thân không lọt.
Nhưng Chu Phụng thì khí thế, thì cực kỳ hỗn loạn, trước khi gặp Lãnh Mạn Nhi, hắn không phát giác ra.
Nhưng bây giờ so sánh, hắn đã có một cảm giác như trên con đường hoang dã thấy một quân đội chính quy.
- Có chuyện gì vậy?
Chu Phụng trầm mặc một hồi, trực tiếp mở miệng hỏi Lãnh Mạn Nhi.
Bởi vì nhìn bộ dáng như vậy, Lãnh Mạn Nhi hẳn là sẽ không tự mình chủ động nói chuyện.
Đã như vậy, hắn chỉ có thể chủ động mở miệng.
- Trở thành vị hôn phu của ta, như thế nào??
Lãnh Mạn Nhi mặt không chút thay đổi nói ra một câu khiếp sợ hắn mười năm.
- Chồng? Không thể!
Cả người Chu Phụng hơi sửng sốt, sau đó quyết đoán cự tuyệt.
- Chỉ cần ngươi trở thành hôn phu của ta, tội danh trên người ngươi lúc trước có thể xóa bỏ một khoản! Đồng thời ngươi chính là tông chủ Tam Cổ môn kế nhiệm!
- Về phần vị hôn phu này chỉ là một cái danh tiếng!
Lãnh Mạn Nhi dường như không bất ngờ hắn sẽ cự tuyệt.
Chỉ là bình tĩnh hơn nói ra điều kiện phía sau.
- Thậm chí ngươi không cần lo lắng Đại trưởng lão sẽ tìm ngươi phiền toái!
Cuối cùng, Lãnh Mạn Nhi đưa ra một điều kiện khiến hắn có chút động tâm.
Đó chính là nguyện ý giúp hắn chống đỡ áp lực đến từ Cố lão ma.
Mấy điều kiện phía trước, căn bản không có khả năng đả động Chu Phụng.
Trở thành chồng của Lãnh Mạn Nhi? Điều này nghe có vẻ rất tốt, dù sao, một người đẹp như vậy, vẫn là con gái của tông chủ.
Mặc dù xác suất lớn chỉ là một người chồng trên danh nghĩa.
Nhưng chỉ cần có một cái danh tiếng như vậy, có nghĩa là nhà ở ven hồ hưởng trước ánh trăng, phía sau nói không chừng thật sự có thể ôm được mỹ nhân về.
Sau đó chính là vị trí tông chủ Tam Cổ môn kế tiếp.
Điều này nghe có vẻ rất động tâm.
Nhưng Chu Phụng lại biết, tất cả đều là hư ảo.
Chỉ có thực lực của bản thân, mới là vĩnh hằng.
Rất hiển nhiên, lúc này Lãnh Mạn Nhi tới tìm Chu Phụng, là vì tìm một lá chắn.
Về vị trí tông chủ, Chu Phụng ở trong phúc địa cũng thoáng có chút hiểu biết.
Dù sao hiện tại hai mạch khác tuyệt đối không cho phép người của Băng Linh Cổ nhất mạch tiếp tục chiếm lấy vị trí tông chủ.
Trùng hợp vào thời điểm này, Chu Phụng dị quân nổi lên.
Không chỉ có tu vi đột phá đến Linh Đài cửu trọng, thậm chí còn liên tục giết rất nhiều Linh Đài tu sĩ.
Chứng minh sức chiến đấu mạnh mẽ của hắn.
Phải biết rằng, Chu Phụng lúc trước giết Linh Đài tu sĩ, phần lớn là người của Thị Huyết Cổ nhất mạch cùng Ngũ Độc Cổ nhất mạch.
Nói cách khác chính là, hắn hiện tại đã đắc tội với hai mạch còn lại, vừa lúc cùng Băng Linh Cổ nhất mạch có cơ sở hợp tác.
Loại yếu tố này chồng lên nhau.
Mới để Lãnh Mạn Nhi tìm được Chu Phụng.
Mà tiền đề của tất cả những điều này, vẫn là Chu Phụng đủ mạnh.
Nếu như không có đủ thực lực, hắn chỉ sợ ngay cả tư cách trở thành lá chắn tên cũng không có.
- Ngươi thật sự có thể cam đoan Cố lão ma không gây phiền toái cho ta?
Chu Phụng nhíu mày.
Điều kiện khác, hắn đều có thể không thèm để ý, nhưng để Cố lão ma không trả thù mình lại rất quan trọng.
Hiện tại Thôn Ma Ấn trong cơ thể hắn đã bị cưỡng chế nhổ bỏ.
Cố lão ma bên kia hẳn là sẽ có cảm ứng rồi.
Nói thật, Áp lực của một cao thủ Tử Phủ cảnh, vẫn có chút lớn.
Nếu Lãnh Mạn Nhi có thể giúp hắn chống lại áp lực bên Cố lão ma, Vậy cái gì chồng không chồng cũng không phải không thể lo lắng.
- Có thể đảm bảo!
- Dựa vào cái gì đảm bảo? Chỉ dựa vào một cái miệng?
Lãnh Mạn Nhi vừa mới mở miệng, Chu Phụng liền trực tiếp trả lời một câu.
Bảo đảm răng trắng miệng rỗng như vậy, thật sự là một chút thành ý cũng không có.
Chỉ vì ngươi là con gái tông chủ? Chỉ là một Linh Đài cửu trọng, cũng dám cam đoan với hắn nói chống đỡ áp lực của Cố lão ma?
Nghe thấy sự trở lại của hắn, lạnh man nhi im lặng.
Một cỗ khí tức cực hàn, chậm rãi bốc lên.
- Ngươi chỉ cần trở thành chồng ta là được rồi!
Lãnh Mạn Nhi gằn từng chữ nói.
Rất hiển nhiên, Lãnh Mạn Nhi không có ý tiếp tục tranh luận với Chu Phụng.
- Thôn Ma chiến pháp!
Chu Phụng đáp lại càng thêm trực tiếp, linh lực chuyển hóa thành ma khí, ma khí cuồng dũng.
Ma ảnh sau lưng nhao nhao hiện lên, vô số xúc tu dâng lên.
Thiên U Lãnh Mâu!
Chỉ thấy hai mắt Lãnh Mạn Nhi biến thành băng lam.
Dựa vào thiên u lãnh mâu, nàng trong nháy mắt nhìn thấu tất cả sơ hở Chu Phụng bại lộ ra.
Sau đó, bàn tay ngọc mảnh khảnh hơi hơi về phía trước.
Khí tức cực hàn phá vỡ ma khí cuồng loạn.
Lãnh Mạn Nhi tựa như Cửu Thiên Huyền Nữ, thể trạng cực kỳ ưu nhã, thoạt nhìn ưu việt du ngoạn.
Nhưng trong mắt Chu Phụng lại nháy mắt đã đi tới trước mặt hắn.
Tốc độ cực nhanh, làm cho đôi mắt của hắn không thể phản ứng.
Chu Phụng cuối cùng dựa vào Bản Năng Chiến Đấu bị động, hiểm chi lại hiểm trở tránh được một kích không mang theo khói lửa của Lãnh Mạn Nhi.
- ....
Lãnh Mạn Nhi không nói gì, nhưng từ biểu tình mà xem, hình như vô cùng ngoài ý muốn Chu Phụng lại có thể né tránh một kích này.
Ngay sau đó, Lãnh Mạn Nhi hơi xoay người, ba búi tóc đen theo gió vừa động.
Một mùi hương nhàn nhạt đập vào mặt, bông băng lạnh lẽo từ trên trời chậm rãi giáng xuống.
Giống như những người mà Chu Phụng gặp trước đó.
Lãnh Mạn Nhi chiến đấu cực kỳ tao nhã, nhưng ẩn giấu nguy cơ, hoa băng từ trên trời rơi xuống đất, trong nháy mắt liền ngưng kết thành khối băng.
Nếu như là rơi vào trên người người, chỉ sợ trong nháy mắt sẽ biến thành băng điêu.
- ....
Chu Phụng miệng đóng chặt, đột nhiên cũng không trốn, trực tiếp đứng tại chỗ.
Điều này để cho những bông hoa băng rơi trên cơ thể của chính mình.
Trong nháy mắt, trong nháy mắt khi những bông hoa băng rơi trên người hắn, cơ thể của Chu Phụng kết thành một khối băng.
Mà Lãnh Mạn Nhi cũng là cùng một lúc động thủ.
Ngón tay như bạch ngọc hơi chút.
- Phốc!
Một lỗ máu xuất hiện ở ngực Chu Phụng.
Máu tươi bắn tung tóe cũng không có bắn tới Lãnh Mạn Nhi, Lãnh Mạn Nhi vẫn không nhiễm một hạt bụi.
Máu đỏ tươi phối hợp với một tiên nữ tuyệt mỹ không có biểu tình, sau lưng còn có vô số hoa băng rơi xuống.
Một cảnh tượng như vậy, đủ để làm cho mọi người thấy mà nghiện.
Rõ ràng là chiến đấu hung hiểm đến cực điểm, nhưng họa phong lại biến thành như vậy.
Nhưng vào giây sau, Chu Phụng trực tiếp phá hủy bố cục tuyệt đẹp này.
Hắn hoàn toàn không quan tâm, trực tiếp vọt tới trước mặt Lãnh Mạn Nhi.
Không có chiến thuật gì! Không có chiến lược đối phó!
Chính là một chữ! Lỗ mãng!
Chu Phụng một lần nữa tế xuất đấu pháp liều mạng lấy thương đổi thương, mấy loại phòng ngự bị động làm cho hắn có đủ sức lực làm như vậy.
Vết thương trên ngực hắn vừa rồi thoạt nhìn có vẻ rất nghiêm trọng.
Nhưng trên thực tế chỉ là vết thương ngoài da mà thôi, lúc này mới không tới một giây đồng hồ, vết thương kia cũng đã khép lại rồi.
Đùa thôi! Hắn hiện tại chính là tu vi Linh Đài cửu trọng.
Hơn nữa còn có Lão Bì, Lớp Vỏ Cứng Rắn và Cương Cân Thiết Cốt gia trì, cường độ thân thể đã đạt tới một trình độ khủng bố.
Quả nhiên!
Đối mặt với phương thức chiến đấu liều mạng của Chu Phụng, tiết tấu của Lãnh Mạn Nhi bị xáo trộn.
Chu Phụng trực tiếp dùng đối thủ đánh mình mười cái, đổi lại là tự mình đánh đối thủ một chút.
Loại phương thức chiến đấu liều mạng này, mặc dù Lãnh Mạn Nhi có mạnh hơn nữa, cũng chỉ là chỉ là tu vi Linh Đài cửu trọng.
Thực lực căn bản nghiền ép không được Chu Phụng, cho nên Lãnh Mạn Nhi bắt đầu có chút thiếu kiên nhẫn.