Ta Tu Tiên Hoàn Toàn Nhờ Bị Động

Chương 154: Đại Hoàng



EDIT: zl_wing

⨳⨳⨳⨳⨳⨳

Sau khi Chu Phụng nghe được lời của Tiền Thiến Thiến, cả người cũng ngẩn người một chút.

Thành thật mà nói, điều kiện này cũng quá hấp dẫn.

Điều kiện vừa rồi Tiền Thiến Thiến nói, trên cơ bản đại biểu cho Chu Phụng có thể hưởng thụ đại bộ phận chỗ tốt.

Và không phải chịu trách nhiệm.

Điều này thực sự khó để từ chối.

Quan trọng nhất vẫn là Tiền Thiến Thiến không có bất kỳ che giấu nào, trực tiếp đem hết thảy nói rõ ràng.

Có một đội thương như vậy đang trợ giúp mình kiếm linh thạch, dường như rất tốt?

Phải biết rằng sau khi Chu Phụng thoát ly Tam Cổ môn, cũng có nghĩa là biến thành một gã tán nhân tu sĩ.

Tất cả các tài nguyên tu hành trong tương lai, cần phải dựa vào chính mình để kiếm được.

Nếu trường sinh bất tử làm mục đích tu hành cuối cùng.

Như vậy bao nhiêu tài nguyên tu hành cũng không đủ để hắn tiêu xài.

Trong trường hợp như vậy, trở thành chỗ dựa đằng sau cha con Tiền Thương dường như rất có lợi nhuận?

Hơn nữa hai người trước mặt này coi như là quen biết, không phải người xa lạ hoàn toàn.

Có một cơ sở tin tưởng nhất định.

- Được! Sau này mệnh của các ngươi do ta bảo vệ!

Không suy nghĩ quá lâu, Chu Phụng trực tiếp đáp ứng.

Vốn là vẻ mặt khẩn trương tiền Thương, sau khi nghe được hắn đáp ứng, trong nháy mắt trút một hơi.

Có một vị cao thủ như vậy làm chỗ dựa vững chắc, tin tưởng trên đường đi Thiên Tinh thành sẽ an toàn không ít.

Hơn nữa sau này coi như là có một cái bảo đảm.

Không thể không nói trực giác của nữ nhi thật đúng là chuẩn, xem ra nghe nữ nhi chuẩn xác!

Tiền Thương một lần nữa cảm thấy may mắn cho chính mình, không có không lắng nghe con gái mình.

Lần này cửa ải khó khăn xem như đã vượt qua!

Đội liên hợp thương đội này lúc này cũng đã tu sửa không sai biệt lắm rồi, chuẩn bị tiếp tục khởi hành.

Tiền Thương trực tiếp nhường xe ngựa mình ngồi trước đó cho Chu Phụng.

Hơn nữa xung phong trở thành xa phu của Chu Phụng.

Về phần Tiền Thiến Thiến cũng là ngồi ở phía trước xe ngựa.

Cha con Tiền Thương này xem ra không có ý định rời khỏi Chu Phụng nửa bước.

Mà trong khoảng thời gian chạy đi, Chu Phụng cũng hỏi về Thiên Tinh thành và Cản Sơn Linh Khuyển này.

Đầu tiên là Thiên Tinh thành, đối với việc này Tiền Thương cũng không rõ ràng lắm.

Chỉ biết đây là một trong nhiều thành thị ở Nam Cương.

Không giống như Đông Thổ, Đông Thổ vì môi trường tương đối tốt, vì vậy về cơ bản là phân chia khu vực theo từng vương triều.

Nam Cương nơi này bởi vì hoàn cảnh ác liệt, tiềm tàng các loại độc trùng yêu thú.

Cho nên trên cơ bản là từng tòa đại thành làm điểm cơ sở, sau đó bên ngoài những đại thành này chính là các loại tông môn.

Dưới tông môn chính là các loại trại.

Thiên Tinh thành là một tòa đại thành thuộc biên cảnh Nam Cương, thành chủ là đại năng Thần Thông cảnh tên là Thiên Tinh lão tổ.

Ngoài ra, Tiền Thương cũng không biết bất kỳ thông tin nào khác.

Dù sao Tiền Thương trước đây chưa bao giờ đi qua Thiên Tinh thành.

Chỉ là có một điểm cần chú ý chính là, trong quá trình đi tới Thiên Tinh thành, sẽ đi ngang qua Khô Mộc Lâm.

Khô Mộc Lâm này vô cùng nguy hiểm, bị một đám Độc Ưng Thú chiếm giữ.

- Khô Mộc Lâm? Độc Ưng Thú?

- Đúng! Độc Ưng Thú! Nghe nói mỗi một con Độc Ưng Thú đều từ Linh Đài cảnh trở lên, mỗi một lần thương đội đi ngang qua nơi này đều sẽ có tử thương!

Lúc Tiền Thương nói lời này còn lén nhìn Chu Phụng.

- Như vậy Cản Sơn Linh Khuyển này ngươi có biết không?

Chu Phụng sờ sờ tiểu nhũ cẩu trong lòng bàn tay.

Con chó con nhỏ trong lòng bàn tay của hắn đã mút ngón tay của hắn, kích thước cơ thể chỉ có kích thước của một con chuột.

Thậm chí ngay cả răng sữa cũng không mọc đủ, chỉ là Chu Phụng có thể cảm nhận được linh tính ẩn chứa trong cơ thể nhỏ này.

- Biết! Biết!

Nói đến Cản Sơn Linh Khuyển, Tiền Thương lập tức tinh thần không ít.

Cản Sơn Linh Khuyển này là một loại linh thú vô cùng đặc thù, mấy chục vạn năm trước đã trở thành đồng bọn của nhân loại.

Khi nó lớn lên, khứu giác cực kỳ nhạy cảm, khả năng theo dõi rất mạnh.

Hơn nữa còn có thể xua đuổi oan hồn, tiếng sủa có thể trấn áp sơn cẩu, là linh thú phụ trợ cực kỳ xuất sắc.

Là linh thú được nhiều gia tộc trong Thiên Tinh thành yêu thích nhất.

- Đáng tiếc Thiên Cẩu huyết mạch trong cơ thể Cản Sơn Linh Khuyển này trên tay công tử vô cùng mỏng manh! Tiềm năng của nó không phải là rất cao!

Nói xong, Tiền Thương trên mặt lộ ra một tia biểu tình đáng tiếc.

- Thiên Cẩu?

- Đúng vậy! Thiên Cẩu chính là dị thú trong truyền thuyết!

Thiên Cẩu! Đây là một loại dị thú trong truyền thuyết, nghe nói thực lực phải ở Thần Thông cảnh trở lên.

Chính cái gọi là có thú diễm, hình dáng như ếch mà bạc đầu, tên là Thiên Cẩu, âm thanh như lựu, có thể ngự hung.

- Như vậy Cản Sơn Linh Khuyển này phải cho ăn cái gì đây?

Nhìn con vẫn còn đang mút ngón tay của hắn không mệt mỏi ở đó, Chu Phụng hỏi một câu hỏi rất quan trọng.

- Ặc ~ nghe nói Cản Sơn Linh Khuyển cái gì cũng ăn! Hơn nữa căn cứ vào thứ chủ nhân cho ăn, tốc độ phát triển của Cản Sơn Linh Khuyển cũng sẽ bị ảnh hưởng bởi điều này!

- Đúng rồi! Nghe nói linh thạch cũng ăn!

Ăn tất cả mọi thứ? Hơn nữa ngay cả linh thạch cũng ăn?

Trông khá dễ nuôi.

Chu Phụng nhìn lướt qua nhẫn trữ vật của hắn một cái, trải qua nhiều lần nguy cơ trước đó.

Chiếc nhẫn vốn chứa đựng hàng tồn kho của Hàn thị nhất tộc, đã trống rỗng không ít.

Nhưng có rất nhiều linh dược và tất cả các loại điều mà hắn không thể gọi tên.

Hắn suy nghĩ một chút, vẫn là cầm một quả linh thạch đi ra.

- Gâu! Gâu Gâu Gâu!

Cũng chỉ trong nháy mắt Chu Phụng vừa mới lấy ra linh thạch ra, nhỏ này phảng phất là ngửi được cái gì đó, bắt đầu mùi sữa mười phần kêu lên.

Hắn trực tiếp đem linh thạch nhét vào trong miệng tiểu nhũ cẩu.

Con chó con này trong nháy mắt không kêu nữa, mà là cố hết sức gặm một viên linh thạch này.

Như vậy giống như đang gặm xương, mặc dù tốc độ rất chậm.

Nhưng Chu Phụng có thể cảm nhận được, như vậy một quả linh thạch ẩn chứa linh khí lại chậm rãi hấp thu.

- Vừa mới sinh ra đã có thể ăn linh thạch? Trông không tệ lắm!

Lúc trước Chu Phụng còn rất hâm mộ Tuyết Điêu của Lãnh Mạn Nhi, Không nghĩ tới hiện tại mình đột nhiên có một linh thú con.

Tuy rằng Cản Sơn Linh Khuyển này không bằng Tuyết Điêu biết bay, nhưng nuôi một con có lẽ cũng không tệ lắm?

Chậm rãi tu hành trên đường, có một linh thú làm bạn như vậy, hẳn là sẽ không cô đơn như vậy.

Hơn nữa có lẽ là bởi vì Hòa Hợp Tự Nhiên bị động, nhỏ này cùng hắn đặc biệt thân thiết.

Hòa Hợp Tự Nhiên: rất dễ dàng để có được hảo cảm của hoa và chim và côn trùng, đồng thời, nếu ngươi đang ở trong tự nhiên, sẽ hòa nhập với môi trường xung quanh.

Cái này bị động, trước đây một lần bị Chu Phụng lãng quên, không nghĩ tới hiện tại hình như lại phát huy ra một chút tác dụng.

- Về phần tên gọi là Đại Hoàng đi!

Bởi vì lông của con này có màu vàng, đầu hơi giống nhau sói, rất giống với chó điền viên kiếp trước.

Cho nên Chu Phụng đơn giản liền đặt tên là Đại Hoàng.

- Dĩ nhiên trực tiếp dùng linh thạch nuôi dưỡng!

Tiền Thương ở một bên nhìn thấy Chu Phụng thế nhưng trực tiếp dùng một quả linh thạch để nuôi Đại Hoàng, ánh mắt thiếu chút nữa trừng ra.

Cái này cũng quá xa xỉ đi!

Phải biết rằng một quả linh thạch này nhiều nhất cũng chỉ là lượng cơm một ngày Đại Hoàng, nếu như mỗi ngày cho ăn, không biết phải tiêu hao bao nhiêu linh thạch.

Chứ đừng nói là sau khi Đại Hoàng lớn lên, lượng cơm sẽ tăng gấp bội.

Lúc trước Tiền Thương thấy Tần Vạn cho Cản Sơn Linh Khuyển đều dùng một ít sữa dê, Chu Phụng nơi này liền trực tiếp dùng linh thạch.