EDIT: zl_wing
⨳⨳⨳⨳⨳⨳
Vì sự xuất hiện của Chu Phụng, đến thời điểm này, tiếng nói của đội liên hợp này bị phân tán.
Đối với những tiểu thương đội mà nói, Chu Phụng tuyệt đối đáng tin cậy hơn những đại thương đội kia.
Thậm chí bởi vì quy mô thương đội của Tiền Thương tương đối nhỏ, có không ít thương đội trực tiếp tới hỏi có đủ chỗ dựa vào bên này không.
Trong nhiều ngày liên tiếp, Tiền Thương đều mệt mỏi trong việc đối phó với những người này.
Dù sao ở vùng hoang dã này, chỉ có thực lực mới làm cho người ta an tâm nhất.
Khoa trương nhất vẫn là có không ít người nguyện ý dâng lên một ít linh thạch, đổi lấy tư cách có thể ở lại phụ cận Chu Phụng.
Trong đó tức giận nhất tự nhiên là những đại thương đội kia, hành động của những tiểu thương đội này không thể nghi ngờ là hung hăng đánh vào mặt bọn họ.
Nhưng những người này cũng không dám trực tiếp tìm Chu Phụng gây phiền toái.
Khí thế lúc trước Chu Phụng cùng Khiếu Nguyệt Lang Vương phát ra đã chứng minh hết thảy.
- Ngươi xem mà làm đi!
Đối với điều này hắn chỉ cho Tiền Thương một từ.
Đó chính là xem mà làm, thậm chí đánh danh hào của hắn khoe khoang cũng không quan trọng.
Tình huống này bây giờ nên là thời điểm tốt nhất để phát triển mạng lưới các kết nối, không quen thuộc với cuộc sống ở Thiên Tinh thành, nếu có một số mối quan hệ.
Cuộc sống ở Thiên Tinh thành hẳn là sẽ tốt hơn một chút.
Nhưng điều này chủ yếu là xem Tiền Thương, Chu Phụng bây giờ ngoại trừ tu hành hàng ngày ra, chính là nghiên cứu thuật luyện đan.
Bởi vì hiện tại trên đỉnh đầu hắn xem như không có áp lực gì, không cần bức bách mình không ngừng tu hành.
Vừa vặn có thể chậm rãi nghiên cứu thuật luyện đan một chút.
Ngoài ra việc Chu Phụng thích làm nhất chính là cho Đại Hoàng ăn rồi.
Lúc này Đại Hoàng đã hoàn toàn giãy mắt ra, hơn nữa hình thể ngày càng lớn hơn ngày.
Đôi mắt kia có vẻ vô cùng có linh tính, ngày thường giống như một tiểu hộ vệ bảo vệ bên cạnh Chu Phụng.
Nhưng ngược lại, lượng cơm của Đại Hoàng ngày càng tăng.
Ngoài việc cho ăn linh thạch, cũng cần phải cho ăn những thứ khác.
Đại Hoàng còn có một ưu điểm chắc chính là không kén ăn, trên cơ bản vì cái gì cũng có thể ăn được.
Chu Phụng lúc trước luyện đan một ít khuyết điểm phẩm, cũng là toàn bộ đút cho Đại Hoàng.
Hơn nữa Đại Hoàng không có chút khó chịu nào, ngược lại lông trở nên sáng bóng hơn.
Nó giống như mang theo một Bạo Thực bị động.
Cứ như vậy, Chu Phụng cuộc sống cực kỳ thoải mái.
Mỗi ngày nghiên cứu luyện đan thuật một chút, cho Đại Hoàng ăn một ngày liền trôi qua.
Chuyến đi này trải qua một tháng rưỡi, cũng gần kết thúc.
- Chỉ cần đi qua Khô Mộc Lâm phía trước! Như vậy liền sắp đến Thiên Tinh thành rồi!
Tiền Thương như thường lệ báo cáo tình hình hôm nay cho Chu Phụng.
- Cuối cùng cũng đến rồi sao?
Nói thật Chu Phụng đã cảm thấy có chút phiền chán.
Mỗi ngày chỉ có thể nằm trong xe ngựa, thật sự là quá nghẹn khuất.
Nhưng cũng không có biện pháp gì cả, dù sao tốc độ của thương đội vốn đã chậm.
Chứ đừng nói đến thương đội khổng lồ như vậy, chỉ có thể tiếp tục nhẫn nại.
Rất nhanh, đội liên hợp của Chu Phụng liền tiến vào trong một mảnh Khô Mộc Lâm.
Đây cũng là nơi nguy hiểm nhất trong chuyến đi này.
Bởi vì nơi này có rất nhiều Độc Ưng Thú, những Độc Ưng Thú này toàn bộ đều mang theo kịch độc, mà dũng mãnh không sợ chết, cực kỳ thù hận.
Chỉ cần chết một người ngươi đồng hành, tuyệt đối sẽ dốc toàn bộ xuất động, đến một người không chết không thôi.
Nghe nói đã từng có người chọc phải Độc Ưng Thú này, trực tiếp bị đuổi theo đến Thiên Tinh thành.
Cho dù là đuổi tới Thiên Tinh thành, những Độc Ưng Thú này cũng không chịu bỏ qua.
Thẳng đến khi bị đại trận hộ thành của Thiên Tinh thành toàn bộ đánh chết.
Bình thường mà nói, Hiện tại hẳn là thời kỳ sinh sản của Độc Ưng Thú, toàn bộ Độc Ưng Thú đều ở trong sào huyệt.
Đây cũng là khoảng thời gian mà mỗi năm có thể đi qua Khô Mộc Lâm.
Miễn là không có vấn đề lớn, sau đó, về cơ bản không có nguy hiểm.
Khi đi ngang qua Khô Mộc Lâm, tất cả các đội buôn gần như nín thở, biểu hiện trên khuôn mặt rất nặng nề.
Ngay cả Chu Phụng cũng bị ảnh hưởng.
May mắn thay, tất cả mọi thứ rất trơn tru.
Tất cả các đội buôn bán đã vượt qua Khô Mộc Lâm một cách an toàn.
- Hô~~~ dọa chết ta!
- Cuối cùng cũng thông qua! Loại địa phương như Khô Mộc Lâm này thật sự là không muốn đi ngang qua một lần!
- Đúng vậy! Quá khủng khiếp!
- .....
Sau khi xuyên qua Khô Mộc Lâm, tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm.
Cuộc hành trình tiếp theo sẽ an toàn hơn nhiều.
Bởi vì kế tiếp chính là phạm vi thế lực của Thiên Tinh thành, Trên cơ bản sẽ không có yêu thú nào xuất hiện.
Cũng đã trải qua một thời gian dài như vậy của bữa ăn gió ngủ, tất cả mọi người có chút không thể chờ đợi để nghỉ ngơi đẹp.
Vì vậy, đội liên minh này cũng đã đạt đến thời gian tách ra.
Dù sao hiện tại đã đến phạm vi thế lực của Thiên Tinh thành, trên cơ bản sẽ không có nguy hiểm gì.
- Chúng ta trực tiếp đi tới Thiên Tinh thành đi!
Chu Phụng cũng không quản nhiều như vậy, chỉ là trực tiếp để cho Tiền Thương tăng nhanh tốc độ, trực tiếp chạy tới Thiên Tinh thành.
- Vâng! Công tử!
.........
Thiên Tinh thành! Đây là đại thành nổi tiếng của Nam Cương.
Đồng thời đây cũng là thánh địa tu hành trong tâm trí người tu hành phụ cận, ở chỗ này ngươi có thể đổi lấy đủ loại tài nguyên tu hành.
Cũng có thể ở chỗ này tìm được luyện đan sư, trận pháp sư, thuần thú sư,
Nổi tiếng nhất còn có Thiên Tinh thụ nằm trong nội thành Thiên Tinh thành, đây là một viên dị chủng linh thụ.
Mỗi đêm có thể tiếp nhận ánh sao từ cửu thiên, sau đó chuyển hóa thành linh khí.
Cũng chính vì vậy, cơ hồ toàn bộ người của Thiên Tinh thành đều hy vọng có thể tiến vào nội thành.
- Đây là Thiên Tinh thành sao?
Chu Phụng vén rèm vải trên xe ngựa lên.
Đây là một siêu cấp cự thành được xây dựng từ đá xanh, từ bức tường thành loang lổ kia có thể cảm nhận được năm tháng tang thương.
Hơn nữa làm cho Chu Phụng có chút không thích ứng chính là, bốn phía toàn bộ đều là người.
Hơn nữa cơ hồ đều là tu vi trong người, chỉ riêng Linh Đài cảnh, hắn đã nhìn thấy vài người.
Linh Đài cửu trọng ở Thiên Tinh thành nơi này hình như cũng chỉ có trình độ trung lưu.
Sau khi tiêu phí một ít linh thạch làm thuế tiến thành, đám người Chu Phụng vô cùng thuận lợi tiến vào Thiên Tinh thành.
Bởi vì Chu Phụng dự định ở lại Thiên Tinh thành một thời gian, cho nên dự định mua một cái tiểu viện.
Chỉ là giá nhà ở Thiên Tinh thành này quá đắt, cuối cùng hắn chỉ tìm được một vị trí vô cùng hẻo lánh, mua một cái tiểu viện.
Về phần cha con Tiền Thương, Chu Phụng không quản.
Chỉ là dặn dò một tiếng, có khó khăn gì có thể tới tìm hắn, về phần làm thế nào sống sót ở Thiên Tinh thành này, không liên quan đến hắn.
Chỉ là trong tay Tiền Thiến Thiến có một con Tầm Bảo Thử, nghĩ đến ở chỗ Thiên Tinh thành làm chút việc làm ăn nhỏ hẳn là có thể.
Chờ hắn nghiên cứu xong luyện đan thuật, đan dược luyện ra liền do cha con Tiền Thương tiêu thụ xong.
Hiện tại Chu Phụng là khẩn cấp muốn bắt đầu rút ra kỹ năng bị động mới.
Đúng vậy! Trên đường đi, hắn đã chịu đựng không rút ra các kỹ năng bị động mới.
Thanh tiến độ trên bảng kỹ năng đã đầy từ lâu rồi.
Chu Phụng ở yên ổn trước tiên chính là mở bảng kỹ năng.
- Lâu như vậy không rút qua! Hy vọng lần này có thể cho một bị động tốt!
Hắn theo thói quen cọ xát hai tay.
- Rút ra!
- Đang rút ra....
Hình ảnh rút ra quen thuộc kia, làm cho tâm tình của hắn cực kỳ thoải mái.