EDIT: zl_wing
⨳⨳⨳⨳⨳⨳
- Dì! Ngươi nói tính cách này của ta thật sự sống không quá mười năm sao?
Hậu sảnh, Lý Dung Nhi đang nghẹn nước mắt, bộ dáng ta thấy thương xót.
Chỉ thấy một người dáng người yểu điệu, mỹ phụ nằm nghiêng trên giường đang nghiêm túc nghe Lý Dung Nhi khóc lóc kể lể.
Mỹ phụ này nằm nghiêng trên giường, tựa như một con mèo cao quý lười biếng, tóc đen như mực chảy thẳng đến thắt lưng, thể hiện khí chất trưởng thành.
Còn có đôi môi son không nhiễm mà đỏ thẫm, tựa tiếu phi tiếu, làm cho người ta có một loại cảm giác khó nắm bắt.
- Ồ? Ai đã nói điều đó với ngươi?
Lý Mạn Nhã lông mày nhăn lại.
- Đừng quan tâm! Dì cả! Ngươi trả lời ta!
Lý Dung Nhi giống như một mèo con, kéo tay Lý Mạn Nhã, dùng sức lay động.
Điều này làm cho sóng của Lý Mạn Nhã càng thêm mãnh liệt, trong nháy mắt làm cho hiện trường đều hương diễm lên.
- Chỉ có Lý gia chúng ta vẫn còn, tiểu bảo bối của chúng ta khẳng định có thể trường mệnh trăm tuổi!
Đối mặt với Lý Dung Nhi nhiều lần bức hỏi, Lý Mạn Nhã cũng không có trả lời trực tiếp.
Nói thật, với tính cách thỏ trắng nhỏ như Lý Dung Nhi, nếu như không có một gia tộc cường đại làm hậu thuẫn, khẳng định là không sống được bao lâu.
Tất cả đều phải trách Lý gia quá sủng Lý Dung Nhi rồi.
Bởi vì thế hệ Lý gia Của Thiên Tinh thành tất cả đều là nam đinh, cũng chỉ có một nữ oa như Lý Dung Nhi.
Cho nên ngày thường là ngậm sợ hóa nâng đỡ sợ ngã, ba ca ca của Lý Dung Nhi càng là một người bảo vệ khuyết điểm.
Đại công tử Vương gia kia, bởi vì ánh mắt nhìn Lý Dung Nhi không đúng.
Từng bị ba ca ca Lý Dung Nhi thay phiên nhau đánh đập, trong tình huống như vậy trực tiếp đã sớm có tính cách vô hại của Lý Dung Nhi.
Cho đến khi mọi người nhận ra điều gì đó không đúng, mọi thứ đã muộn.
- Quả nhiên....
Nghe được đại di nhà mình trả lời, Lý Dung Nhi thiếu chút nữa nghẹn nước mắt trong hốc mắt.
Tuy rằng biết rõ Lý Dung Nhi phải chịu nhiều thất bại hơn một chút, mới có thể chân chính trưởng thành, nhưng Lý Mạn Nhã nhìn thấy bộ dáng này của Dung Nhi nhà mình, trong lòng thật sự là nhịn không được.
Ngay lập tức gọi mọi người để xem những gì vừa xảy ra.
- Đừng! Dì cả!
Nhìn thấy bộ dáng hùng hổ của dì cả nhà mình, Lý Dung Nhi trong nháy mắt luống cuống, lấy tính cách của dì cả che khuyết chỉ sợ sẽ phát sinh chuyện không tốt.
......
Chu Phụng không biết là, Hiện tại có một cường giả Tử Phủ cảnh đang chuẩn bị tìm mình gây phiền toái.
Lúc này hắn đã xem qua gần như tất cả những tảng đá bên ngoài.
Đá thải:...
- Vậy mà toàn bộ đều là phế thạch! Quả nhiên mười cược chín thua!
Đá ở bên ngoài này, về cơ bản là đá thải, không có gì bên trong.
Chỉ có những phế thạch này lại còn dám niêm yết giá mấy trăm linh thạch, hơn nữa còn có không ít người mua.
Quả thực chính là thái quá!
- Viên cuối cùng! Nếu như không được thì chỉ có thể vào nội đường xem một chút!
Chu Phụng nhìn về phía tảng đá cuối cùng.
Một hòn đá bọc ở trong là Thông Khiếu Thạch: lớp vỏ bên ngoài là đá phế liệu thông thường, nhưng có một viên Thông Khiếu Thạch nhỏ bên trong.
Có hàng? Vậy mà có hàng?
- Thông Khiếu Thạch? Đó là gì?
Nguyên bản Chu Phụng đã không ôm hy vọng gì nữa rồi, nhưng không ngờ là tảng đá cuối cùng này lại có hàng.
Căn cứ vào thông tin được đưa ra bởi Giám Bảo Chi Nhãn, bên trong tảng đá này lại chứa một khối Thông Khiếu Thạch.
Nhưng Thông Khiếu Thạch này là gì, Chu Phụng cũng không rõ ràng.
Giám Bảo Chi Nhãn cũng không thể cách vỏ đá để xách định đồ vật bên trong.
Chỉ cần ba trăm linh thạch! Vừa đủ!
Chu Phụng nhìn thoáng qua giá bán, một khối phế thạch như vậy lại cần ba trăm linh thạch.
Mặc dù Chu Phụng không có khái niệm gì về giá trị linh thạch, cũng là cảm giác giá cả đắt đỏ thái quá.
Nếu như không phải có Giám Bảo Chi Nhãn, đây hoàn toàn là đem linh thạch ném vào trong nước a!
- Xem ra đã đến lúc cân nhắc khai lò luyện đan!
Chu Phụng cũng là cảm giác linh thạch của hắn không đủ dùng, khai lô luyện đan kiếm linh thạch là bắt buộc phải làm.
Còn có chính là công pháp về Tử Phủ cảnh, cái này cũng cần lưu ý một chút.
Hắn nhớ rõ ở trong Thiên Tinh thành, hình như có một ít phòng đấu giá đi! Đến lúc đó đi dạo một chút.
Dứt lời, hắn trực tiếp lấy tảng đá to bằng chậu rửa mặt này lên, chuẩn bị đi vào nội đường thanh toán.
- A! Chọn nửa ngày như vậy, liền chọn tảng đá rách này?
Vương Xu còn đang chọn đá trong nội đường, nhìn thấy Chu Phụng thế nhưng ôm một tảng đá đi vào, trong nháy mắt bắt đầu châm chọc khiêu khích.
So với bộ dáng trước kia, Vương Xu hiện tại càng thêm kiêu ngạo.
Cái cằm kia đều sắp trực tiếp nâng lên trời.
Bởi vì ở nội đường nơi này, bất luận kẻ nào cũng không thể động thủ, nơi này chính là có một gã Tử Phủ cảnh cường giả tọa trấn.
Mặc kệ ngươi có lý do gì, chỉ cần động thủ ở đây sẽ kinh động tên Tử Phủ cảnh cường giả kia.
Mà sau khi tiến vào nội đường cũng là trước tiên cảm nhận được một cỗ áp lực.
- Có người đang theo dõi ta?
Cảm giác cực mạnh của Chu Phụng cảm giác được có một gã cường giả đang nhìn chằm chằm hắn.
Sau đó hắn ngẩng đầu nhìn, phát hiện một mỹ phụ thành thục đang nhìn chằm chằm vào mình, mà bên cạnh là Lý Dung Nhi vừa mới từng có giao tiếp với hắn.
- Ôi chao! Hắn thấy!
Lý Dung Nhi nhìn về phía mình, Thật giống như con thỏ vẫn luôn kinh hãi trốn về phía sau.
Ngược lại Lý Mạn Nhã thì phải bình tĩnh hơn rất nhiều, đôi mắt nhìn Chu Phụng, căn bản không có nửa điểm khó xử.
- Ồ? Linh Đài cửu trọng? Tu vi miễn cưỡng hợp lại! Chỉ là khí tức vì sao lại lộn xộn như vậy? Đây là tu luyện như thế nào?
- Còn có ta thế nhưng nhìn không thấu tiểu tử này? Một chút thú vị!
Bởi vì liên quan đến Lý Dung Nhi, Lý Mạn Nhã cẩn thận đánh giá Chu Phụng.
Tu vi Linh Đài cửu trọng so với thế hệ trẻ hơn Thiên Tinh thành, tuy nói không tính là đứng đầu, nhưng cũng tính là trung thượng.
Chính là hình như không có danh sư dạy dỗ, một thân khí tức cực kỳ hỗn tạp, làm cho người ta có một loại cảm giác tu hành lung tung, hình như còn bị thương không ít, tình huống thân thể vô cùng quỷ dị.
Còn có chính là lấy tu vi Tử Phủ cảnh của nàng, Dĩ nhiên không thể hoàn toàn nhìn thấu tiểu tử này.
Người này chắc là vừa mới tiến vào Thiên Tinh thành, chính là không biết có ý đồ gì.
- Tử Phủ cảnh sao?
Môi Chu Phụng hơi mím lại.
Tùy tiện đến một chỗ, Vậy mà lại có cường giả Tử Phủ cảnh, xem ra nước của Thiên Tinh thành quả nhiên rất sâu.
Sau khi theo dõi một lúc, Chu Phụng cũng thu hồi tầm mắt, trực tiếp đi tới nơi thanh toán.
Về phần Vương Xu thì vẫn rắc rắc bên tai hắn, cụ thể đang nói cái gì đó, Chu Phụng cũng không nghe rõ.
- Ngươi có muốn cắt trực tiếp ở đây không?
Sau khi giao linh thạch, người của Đổ Thạch Phường trực tiếp hỏi Chu Phụng.
Bởi vì Đổ Thạch Phường nơi này là cung cấp miễn phí dịch vụ khai thạch, Chu Phụng cũng lười tự mình làm, liền trực tiếp để cho lão sư phụ nơi này cắt.
- Hòn đá này.... Không tốt lắm sao!
- Bên trong hẳn là không có gì cả!
- Chưa chắc! Chỉ cần trước khi cắt, mọi thứ đều có thể!
Bên này muốn cắt đá, trong nháy mắt liền hấp dẫn rất nhiều người đến vây xem, hơn nữa bắt đầu bình luận đủ.
- Nếu một tảng đá của ngươi có thể mở ra một cái gì đó, ta nuốt phân tự sát tại chỗ!
Nguyên bản nhiệt tình của mọi người cũng bình thường như bình thường, dù sao phẩm chất đá này cũng chỉ như vậy.
Nhưng ai biết Vương Xu đột nhiên đến một câu như vậy.
Bầu không khí tại hiện trường trực tiếp trở nên náo nhiệt.