EDIT: zl_wing
⨳⨳⨳⨳⨳⨳
- Ta già rồi! Chỉ là sau lưng ta có một đám con cháu không nên thân!
Trịnh lão trực tiếp đem lời nói làm rõ.
Đây là để đầu tư trực tiếp vào Chu Phụng, để đổi lấy sự an toàn của con cháu tương lai.
Phải biết rằng hai người gặp nhau không quá hai lần, trực tiếp như vậy thật sự được không?
Chẳng lẽ không sợ Chu Phụng sau khi lấy được chỗ tốt trực tiếp trở mặt?
Lần trước gặp phải tình huống này, vẫn là lúc gặp lại cha con Tiền Thương.
Loại cảm giác quen thuộc này thật đúng là...
- Đừng vội vàng! Vốn thiệp mời này ta cũng là dự định đổi thành linh thạch! Chẳng qua hiện tại biến thành cho ngươi thôi!
- Ta đánh giá cao ngươi! Và sau đó đầu tư vào ngươi, ngươi không cần phải chịu áp lực!
Lúc nhìn thấy Chu Phụng muốn mở miệng nói chuyện, Trịnh lão là người đầu tiên mở miệng.
Vốn thiệp mời này là nhiều hơn, hàng năm Trịnh lão đều ra tay.
Thiên Tinh tiểu tụ vì bầu không khí nhiệt liệt một chút, mỗi năm đều phái ra thêm một ít thư mời.
Đây cũng coi như là cho một ít tán tu cùng thiên phú dị bẩm chi nhân cơ hội.
Loại điều kiện như Chu Phụng hoàn toàn có tư cách đi Thiên Tinh tiểu tụ.
Trịnh lão hiện tại chỉ là thuận nước đẩy thuyền mà thôi.
Hơn nữa Trịnh lão cũng không có yêu cầu Chu Phụng nhất định phải làm cái gì, chỉ là lúc rảnh rỗi cùng có năng lực có thể chăm sóc một chút.
Lời đều nói thẳng ra loại tình trạng này rồi, Chu Phụng căn bản không có lý do cự tuyệt.
- Đúng rồi! Thánh nữ của Thanh Liên giáo tông cũng sẽ tham gia Thiên Tinh tiểu tụ lần này, Thánh nữ kia cũng không phải đèn cạn dầu!
Về sau Trịnh lão lại nhắc nhở một câu.
Đó chính là cẩn thận thánh nữ của Thanh Liên giáo tông, Nếu có thể không tiếp xúc tốt nhất không nên tiếp xúc với người của Thanh Liên giáo tông.
Dù sao cả người Thanh Liên giáo tông đều là một ít người điên, cũng không phải người bình thường.
- Cẩn thận Thanh Liên giáo tông?
Đối với tông môn xa lạ này, Chu Phụng cũng không biết tình huống cụ thể.
Chỉ là nghĩ đến mình hẳn là sẽ không cùng Thanh Liên giáo tông phát sinh cái gì giao tiếp.
- Được rồi! Những thông tin trước đó! Tất cả đều tính phí! Tổng cộng cần mười vạn linh thạch! Cảm tạ!
Trịnh lão sau khi nhắc nhở hắn cẩn thận Thanh Liên giáo tông, lời nói trực tiếp chuyển.
Tốc độ chuyển biến này làm cho Chu Phụng đều có chút bất ngờ không kịp đề phòng.
Tính phí?
Mười vạn linh thạch?
- Điều này....
Nói thật, chỉ riêng thư mời kia cũng không chỉ có mười vạn linh thạch, hơn nữa còn đính kèm nhiều thông tin hữu dụng như vậy.
Chính là Trịnh lão đột nhiên thay đổi, làm cho hắn có chút phản ứng không kịp.
Rõ ràng, Trịnh lão này thực sự tinh cáo.
Đầu tư vào một thiên tài, không phải chỉ cho lợi ích là được, cũng không phải đơn phương trả tiền là được.
Đôi khi ân tình quá nặng cũng là một tai họa.
Đã từng xuất hiện ân tình của một nhà đối với một nhà khác thật sự là quá lớn, lớn đến mấy đời cũng không trả được.
Vì thế nhà nhận ân kia, đơn giản trực tiếp đem ân nhân giết chết, như vậy sẽ không cần báo ân.
Nếu Trịnh lão chỉ là một mực trả giá, như vậy vị trí của hai bên sẽ mất cân bằng, cực kỳ dễ xảy ra tai họa.
Trịnh lão bây giờ dùng thu linh thạch để cân bằng địa vị song phương.
- Được!
Chu Phụng vô cùng sảng khoái trả giá mười vạn linh thạch.
Trong lòng hắn lúc này cũng cực kỳ phức tạp, không nghĩ tới người trên thế giới này đều quyết đoán như vậy.
Đầu tiên là cha con Tiền Thương, sau đó là lão Trịnh, sau khi gặp mặt vài lần đã có thể quyết tâm đầu tư vào hắn.
Đây có tính là gặp được quý nhân rồi?
Có lẽ cha con Tiền Thương còn không tính là quý nhân, nhưng Trịnh lão trước mắt tuyệt đối tính là.
- Chỉ là cảm giác được người ta coi trọng cũng không tệ!
Lúc Chu Phụng đi ra khỏi Thiên Bảo Các, tâm tình là vô cùng sung sướng.
Dù sao loại cảm giác được người ta thưởng thức này, thật đúng là có chút tuyệt vời.
Nhưng tâm trạng tốt này không kéo dài lâu.
- Là ngươi!? Làm sao có thể ....
Vẻ mặt Vương Xu vốn mỉm cười trong nháy mắt biến mất, ngược lại vẻ mặt kinh ngạc.
Rất hiển nhiên, Vương Xu cũng bị Chu Phụng lúc này khiếp sợ.
So sánh với lần trước gặp nhau, Chu Phụng lúc này tựa như thánh tử thánh tử đi tới Thiên Tinh thành tuần tra.
Nếu như không phải Vương Xu đã gặp Qua Chu Phụng, chỉ sợ vừa rồi còn không nhận ra.
- Là người này!
Chu Phụng cũng nhận ra Vương Xu, Dù sao lúc trước bộ dáng hoàn thành của Vương Xu thật sự làm cho người ta nhớ sâu sắc.
Nếu như không nhớ nhầm lời, sau khi Đổ Thạch Phường đi ra, Vương Xu còn phái người theo dõi hắn.
Chẳng qua lúc ấy bị hắn trực tiếp vứt bỏ mà thôi.
- Có chuyện gì vậy? Vương huynh? Người này là kẻ thù của ngươi?
Bạch Liệt đánh giá Chu Phụng một vòng, vẻ mặt nghiêm túc một chút.
- Đúng vậy! Không biết là từ nơi đó nhảy ra một tán tu! Mấy ngày không thấy lại biến thành người như vậy kiểu chó cẩu!
Vương Xu hiện tại biểu hiện vô cùng giống một tên hoàn khố, căn bản cũng không có nhìn thẳng vào Chu Phụng.
Ngay cả trong giọng nói cũng tràn ngập khinh thường.
- Cái gì? Người này chỉ là một tán tu? Chỉ là một tán tu, dám phô trương trước mặt bản công tử?
Nguyên bản còn có chút thận trọng của Bạch Liệt, sau khi nghe Vương Xu nói, mặt mũi trong nháy mắt liền thay đổi.
Vốn Bạch Liệt còn tưởng rằng Chu Phụng là công tử kia, nhưng không nghĩ tới chỉ là một tán tu?
Một tán tu thế nhưng còn tuấn lãng như vậy? Quả thực chính là muốn chết!
Bởi vì tướng mạo Bạch Liệt cũng không xuất chúng, tư chất tu hành cũng không tốt lắm, lúc trước còn bị một ít quý nữ cười nhạo.
Cho nên Bạch Liệt đối với những tuấn nam không có bối cảnh tràn đầy ác ý.
Nhưng đối với những anh chàng trai đẹp trai có bối cảnh sâu sắc, nhưng cực kỳ nịnh nọt.
Hơn nữa dựa lưng vào Bạch gia, Bạch Liệt ở trong Thiên Tinh thành này coi như là một tên hoàn khố rất nổi danh.
- Người này bị bệnh?
Chu Phụng đột nhiên cảm nhận được người bên cạnh Vương Xu đối với mình tràn đầy ác ý, trong lòng trong nháy mắt hiện ra khó hiểu.
Hắn dường như không làm gì cả? Tại sao người này lại ác ý với mình lớn như vậy?
- Ngươi! Ngươi có biết ta là ai không?
Thay đổi vẻ mặt Bạch Liệt, trực tiếp đi tới trước mặt Chu Phụng, sau đó chính là kiểu khởi đầu của bọn nhà giàu hăn chơi.
- Lại là tên con cháu hoàn khố của Bạch gia a?
- Đúng vậy! Lại là tên con cháu hoàn khố của Bạch gia!
- Tán tu kia xui xẻo như vậy? Lại bị tên điên này chặn lại?
- .....
Thanh âm kiêu ngạo của Bạch Liệt, cũng là hấp dẫn không ít người tới vây xem.
Từ trong cuộc nói chuyện của những người khác xung quanh có thể biết, Bạch Liệt ở phụ cận này coi như là có chút thanh danh.
Hơn nữa còn vô cùng rõ ràng phẩm tính của Bạch Liệt, chuyên môn làm chuyện khi mềm sợ cứng.
Dù sao chỉ cần không có bối cảnh liền đi vào chỗ chết.
Có bối cảnh bất kể thế lực lớn nhỏ sau lưng, tất cả đều không trêu chọc, thậm chí có lúc còn đóng vai trò liếm chó.
- Khi mềm sợ cứng? Ai trong các ngươi không phải như vậy? Ta gọi đây là thức thời!
Những lời này là đáp lại của Bạch Liệt khi đối mặt với những người còn lại trào phúng.
Không thể không nói, Bạch Liệt xem như sống vô cùng rõ ràng.
Dựa trên tiêu chuẩn khi mềm sợ cứng, cuộc sống của Bạch Liệt là vô cùng sảng khoái, không có áp lực tu hành, thỉnh thoảng còn có thể khi dễ người khác.
Mỗi lần nhìn thấy bộ dáng tán tu dám giận không dám nói, Bạch Liệt liền cảm giác cả người thoải mái.
Sự tồn tại của Bạch Liệt, quả thực chính là đang nói làm một tên chơi hoàn khố đến tột cùng sảng khoái cỡ nào.
- Ta thấy bộ dáng của ngươi hẳn là không rõ ràng lắm! Nghe này! Ta là Bạch Liệt của Bạch gia Thiên Tinh thành!
Đi thẳng vào vấn đề!
Bạch Liệt trực tiếp dọn ra khỏi hậu trường của hắn.
Bình thường dưới loại tình huống này, nghe được Thiên Tinh thành Bạch gia, đại bộ phận tán tu đều sẽ bị chấn nhiếp đến.
Bởi vì Thiên Tinh thành Bạch gia này là một trong tứ đại gia tộc của Thiên Tinh thành, nắm trong tay toàn bộ thị trường linh sủng của Thiên Tinh thành.