Ta Tu Tiên Hoàn Toàn Nhờ Bị Động

Chương 18: Một nắm đất! Một hòn đá!



EDIT: zl_wing

⨳⨳⨳⨳⨳⨳

- Rất tốt! Thời gian đã gần đến rồi!

Triệu Tuấn cuối cùng cũng nhận được một cái lệnh bài bên trong một cái túi nhỏ.

Lệnh bài này cũng là chìa khóa để hắn trở về nội môn.

Và túi nhỏ này cũng là một túi trữ vật.

Đây là vật tư Triệu Vũ đặc biệt mua cho Triệu Tuấn.

Sau khi trở thành đệ tử nội môn, mặc dù sự cạnh tranh trở nên khốc liệt hơn.

Nhưng mà một ít chỗ tốt của tông môn lại là có thể hưởng thụ được.

Đầu tiên chính là đan dược, pháp khí các loại đồ vật, đều có kênh mua.

Giống như túi trữ vật nhỏ trên tay Triệu Tuấn hiện tại, kích thước chỉ khoảng một mét khối.

Nhưng là cực khó lấy tới tay, cũng chỉ có một ít luyện khí sư của tông môn chuyên môn cung cấp mới có hàng.

Mọi thứ đã được chuẩn bị xong.

Triệu Tuấn yên lặng đi ra khỏi phòng, tính toán trực tiếp thừa dịp đêm tối trở lại nội môn.

Về phần Chu Phụng thì sớm bắt đầu nghiên cứu địa hình một chút rồi.

Sau một hồi thăm dò, hắn phát hiện ra con đường đi tới sườn núi chỉ có một.

Phần còn lại về cơ bản được bao phủ bởi rừng rậm.

Mà từ Nhục Cổ động số 23 đến sườn núi, cũng nhất định sẽ đi qua một con đường.

Hơn nữa con đường kia vừa vặn ở vị trí trung gian, đệ tử tuần tra rất ít khi đến bên kia.

Đây chắc chắn là một địa điểm phục kích tuyệt vời.

- Hay là trở về ngủ một chút?

Chu Phụng một cái tát chết muỗi trên cánh tay, sau đó cân nhắc có nên trở về ngủ một chút hay không.

Triệu Tuấn bị hắn đánh thành trọng thương, nhất thời sẽ không đi lại.

Tiếp tục ở lại đây cũng là cho muỗi ăn.

Mà đang lúc hắn nghĩ như vậy, từ xa nhìn lại là lộ ra một bóng người.

Dưới ánh trăng sáng trong, bóng người này có vẻ đặc biệt rõ ràng.

Nhìn thấy điều này, hắn ngay lập tức co rút vào cây.

Nhìn kỹ rồi, dĩ nhiên là Triệu Tuấn?

Thương thế lại khôi phục nhanh như vậy?

Chỉ thấy Triệu Tuấn hiện tại, nhìn qua một chút thương thế cũng không có, cả người là cắm đầu đi về phía trước.

- Không thể do dự!

Bởi vì Triệu Tuấn cắm đầu đi, cho nên đi cực nhanh.

Mắt thấy sắp chuồn mất ngay trước mắt, lúc này Chu Phụng không thể tiếp tục do dự.

Dứt lời, Chu Phụng tay phải nắm lấy một khối đá to bằng nắm tay.

Tay trái còn nắm lấy một nắm bụi mịn vừa khô.

Tấn công bằng bụi!

Bụi mịn, một lần nữa làm mù mắt của Triệu Tuấn.

Một chiêu quen thuộc này trực tiếp làm cho cả người Triệu Tuấn mộng bức.

- Có chuyện gì vậy??

Trong đầu của Triệu Tuấn vừa mới dâng lên một nghi vấn như vậy.

Tức thì một hòn đá đập vào gáy của hắn.

Một cú đánh chết người!

Chu Phụng căn bản cũng không dám có bất kỳ lưu thủ nào, sợ một chút không đánh ngất xỉu, sau đó khiến người khác chú ý.

Nói thật, Triệu Tuấn căn bản không nghĩ tới có người sẽ tập kích mình.

Hắn tự coi mình là tất cả các hành động của mình đều rất hoàn hảo.

Sau khi xảy ra xung đột với Chu Phụng, ngay lập tức dứt khoát bán tất cả các tài nguyên trên tay.

Cũng không có một mình đi tìm Chu Phụng phiền toái.

Bởi vì Triệu Tuấn vô cùng rõ ràng, tất cả đệ tử ngoại môn đều chỉ là nô lệ đẳng cấp thấp nhất.

Chỉ cần Triệu Vũ công tử động thủ, như vậy Chu Phụng căn bản không thoát được.

Mà vốn liếng hắn có thể sinh tồn ở Tam Cổ môn chính là chủ nhân trở nên mạnh hơn.

Đây là quan hệ lợi ích, Triệu Tuấn thấy rất rõ ràng.

Sau khi tài nguyên thu thập được ở ngoại môn này toàn bộ biến thành Huyết Đan và Nguyên Huyết Đan, Triệu Tuấn thậm chí chạy trốn trong đêm.

Nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, dĩ nhiên vẫn trúng chiêu!

Chủ yếu vẫn là bất ngờ, ai có thể đặc biệt nghĩ đến, Chu Phụng nửa đêm canh ba canh không ngủ.

Trực tiếp mai phục ở chỗ này, đây không phải là đầu óc có vấn đề sao?

Nhưng cho dù là trong lòng Triệu Tuấn có muôn vàn không cam lòng, hết thảy đều muộn.

- Thế mà lại thuận lợi như vậy!

Nói thật, Chu Phụng lúc này cũng có chút không thể tin được.

Thực sự là quá thuận lợi, hắn đã còn chuẩn bị kỹ càng để đối ứng với những khó khăn trắc trở nhất..

Nhưng toàn bộ quá trình rất ngắn gọn.

Có thể nói là thời gian chưa tới mười mấy giây, Chu Phụng liền đột kích thành công.

Một tay bụi, một tay đá, lập tức đã làm cho Triệu Tuấn mộng.

Mặc dù thủ đoạn vừa rồi hắn sử dụng có chút hạ lưu, nhưng nó thực sự là có tác dụng.

Ngây người một giây, sau đó hắn lập tức kéo Triệu Tuấn vào trong rừng cây.

Đây là để tránh bị các đệ tử tuần tra phát hiện.

......

Trong một sơn động nhỏ, Chu Phụng mới đưa Triệu Tuấn đến đây.

Hang động nhỏ này được hắn phát hiện một cách tình cờ khi tìm kiếm một con đường trốn thoát trước đó.

Đây là ở trong rừng rậm, cửa động còn có không ít cỏ dại che khuất tầm mắt.

Lúc trước Chu Phụng cũng vận chuyển một ít đồ ăn đến đây.

Hắn dự định ở chỗ này trước tiên bế quan mười ngày tám ngày.

Mà bởi vì vừa rồi có chút quá mức khẩn trương, hắn còn chưa kịp nhìn Triệu Tuấn làm sao.

- Điều này...

Nhìn kỹ, Chu Phụng phát hiện mình dường như quá mạnh.

Sau gáy của Triệu Tuấn đã lõm vào.

Lúc trước hắn còn lo lắng đánh không choáng, hiện tại đã không còn là vấn đề choáng nữa rồi.

Mà là trực tiếp gõ chết.

Đối mặt với thi thể trước mắt này, hắn không biết vì sao cũng không cảm thấy khó chịu nhiều.

Chắc là bởi vì thích ứng đi!

Ở lại ngoại môn ba tháng, nói thật Chu Phụng đã chịu không ít trùng kích.

Chỉ là một thi thể mà thôi.

Không thể không nói rằng khả năng thích ứng của con người thực sự mạnh mẽ.

- Không mang theo gì? Không thể nào!

Hắn bắt đầu thu cạo đồ vật trên người Triệu Tuấn, kỳ quái chính là không có đồ đạc thu cạo?

Không thể! Triệu Tuấn không có khả năng cái gì cũng không mang theo!

Cái này ngay cả đêm chạy trốn cái gì cũng không mang theo? Điều này không phù hợp với lẽ thường.

Chẳng bao lâu, hắn tìm thấy một túi vải nhỏ tinh tế.

- Chẳng lẽ là túi trữ vật truyền thuyết?

Căn cứ vào kinh nghiệm đọc tiểu thuyết huyền huyễn trước đó, Chu Phụng trực tiếp làm ra một suy đoán hợp lý.

Quả nhiên, như hắn nghĩ.

Đây thực sự là một túi trữ vật, hắn dễ dàng học cách làm sao để sử dụng túi trữ vật này.

Trong này còn chứa không ít đan dược cùng đồ vật.

Đầu tiên là hơn mười bình Huyết Đan, bên trong một bình ước chừng chứa hơn mười viên Huyết Đan.

Chỉ riêng Huyết Đan đã có hơn trăm quả, cũng đủ để hắn sử dụng một thời gian.

Sau đó chính là một bình thuốc đặc thù, bên trong chứa đan dược vô cùng tương tự với Huyết Đan.

Chỉ cần ngửi một chút thôi, Thị Huyết Cổ trong cơ thể đã bắt đầu xao động.

Bên cạnh đó, chỉ còn lại một chút thức ăn và đồ mặc.

Chỉ đơn giản là hoàn hảo! Tài nguyên tu luyện, ăn còn có mặc.

Chu Phụng cảm thấy mình có thể ở trong sơn động này một thời gian dài.

- Xin lỗi!! Ai bảo thế giới này vốn là như vậy!

Đem túi trữ vật buộc vào bên hông mình, Chu Phụng bái lạy thi thể của Triệu Tuấn.

Sau đó hắn đào một cái hố, trực tiếp chôn Triệu Tuấn.

Thế giới này là như vậy, buộc hắn phải đưa ra lựa chọn như vậy.

Sau khi chôn Triệu Tuấn, hắn cảm thấy bụng có chút đói.

Tiện tay bỏ một miếng thịt khô vào miệng.

Thịt khô này vừa mới xuống bụng, bụng của hắn bắt đầu hoạt động, giống như lò đốt rác tiêu hóa hết mọi thứ.

Đây là kích hoạt Bạo Thực bị động.

Một chút huyết khí bổ sung bắt đầu khuếch tán toàn thân.

Mà Thị Huyết Cổ trong cơ thể cũng nghe gió mà động, hắn ăn cơm Thị Huyết Cổ cũng mở miệng rồi.

Lượng lớn huyết khí trong cơ thể cuồn cuộn không ngừng bị Thị Huyết Cổ hấp thu.