EDIT: zl_wing
⨳⨳⨳⨳⨳⨳
Tư thái chiến đấu điên cuồng của Chu Phụng như thế không chỉ không làm Vương Xu sợ hãi, ngược lại là khơi dậy sự điên cuồng trong lòng Vương Xu.
Bởi vì đối kháng chính diện như vậy, ưu thế Vương Xu chiếm đóng quá lớn.
Trước tiên nói về bộ chiến giáp trên người Vương Xu, Đây chính là một kiện cực phẩm linh khí.
Năng lực phòng hộ của nó nếu không có linh khí cùng cấp bậc, căn bản không có khả năng phá phòng.
Chỉ có Chu Phụng trực tiếp chiến đấu bằng tay không như vậy, dựa vào thân thể muốn phá vỡ phòng ngự của bộ chiến giáp này?
Đó chỉ đơn giản là người si nói mộng.
Ngược lại trên người Chu Phụng trên cơ bản là linh khí phòng ngự gì đó, chính là thân thể chịu được linh khí công phạt sao?
Trường thương trên tay Vương Xu cũng là linh khí Vương gia tổ truyền xuống, tên là Chiến Hồn Thương.
Trong đó phong ấn một chiến hồn, Trong lúc bất đắc dĩ có thể trực tiếp phóng thích ra chiến hồn phụ trợ chiến đấu.
Lại lùi thêm một vạn bước mà nói, Vương Xu chính là Tử Phủ cảnh, cảnh giới gắt gao đè Chu Phụng.
Ưu thế lớn như vậy, nếu Vương Xu túng quẩn, đó thật sự là một phế vật!
- Ah!!
Khi Lý Dung Nhi nhìn thấy Chu Phụng bị một thương đâm xuyên bả vai, lập tức bịt mắt lại.
Hình ảnh đẫm máu và tàn bạo như vậy, gây ra thương tổn rất lớn cho Lý Dung Nhi.
Lý Mạn Nhã bên cạnh thì cau mày.
- Đây là ý định làm gì? Tại sao lại sử dụng phương thức chiến đấu này?
Lý Mạn Nhã căn bản là không hiểu phương thức chiến đấu của Chu Phụng.
Vì sao hoàn toàn không để ý đến thân thể bản thân, trực tiếp dùng phương thức liều mạng tiến hành chiến đấu?
Rõ ràng đối phương có ưu thế lớn như vậy, dưới loại tình huống này hẳn là dương trường tránh ngắn mới đúng!
Không chỉ Lý Mạn Nhã không hiểu, khán giả phía dưới cũng không hiểu đây là tình huống gì.
- Điều này..... Đây là liều mạng sao??
- Tuy rằng như vậy có thể nhất thời áp chế Vương Xu, nhưng sẽ luôn có lúc khí lực không đủ, đến lúc đó nên làm cái gì bây giờ?
- Điên! Đây có phải là một kẻ điên không?
- ......
Phương thức chiến đấu điên cuồng của Chu Phụng như vậy, mặc dù có thể áp chế Vương Xu, nhưng như vậy căn bản không bền vững được a.
Một khi cho Vương Xu nửa điểm cơ hội thở dốc, Chu Phụng căn bản cũng không có cơ hội lật bàn.
Vương Xu dựa vào chiến giáp trực tiếp cùng Chu Phụng liều mạng lẫn nhau.
Công kích của Chu Phụng rơi xuống trên chiến giáp chỉ có thể phát ra thanh âm đương đương, Chu Phụng lại bị Chiến Hồn Thương kia không ngừng đâm thủng thân thể.
- Ah!
Đột nhiên, Chu Phụng rống giận một tiếng, nắm đấm màu vàng lập tức ném Vương Xu trên lôi đài.
Huyết dịch tươi đẹp mà đỏ tươi của Chu Phụng, lúc này thế nhưng lại hơi có chút phát ra kim quang.
Lúc này, mọi người mới phát hiện mặc dù Chu Phụng hình như bị bộ dáng rất thê thảm.
Nhưng trên lôi đài lại không có bao nhiêu máu?
Vết thương trên người Chu Phụng lại chậm rãi khép lại? Đây là trường hợp gì?
- Điều này..... Đây là một bước đột phá?
- Hơi thở đang trở nên mạnh mẽ? Chuyện gì xảy ra?
- ......
Chỉ thấy Chu Phụng cả người đẫm máu, nhưng khí tức kia lại không có chút yếu bớt nào, ngược lại đang chậm rãi tăng cường.
Đúng vậy! Chu Phụng sở dĩ sử dụng phương thức chiến đấu dập đầu này, ngoại trừ thói quen ra.
Có một yếu tố quan trọng khác, đó là trong một trận chiến cường độ cao như vậy.
Tiến độ tu luyện của Nhân Hoàng Kinh lại chậm rãi tăng lên.
Nguyên bản Nhân Hoàng huyết cực khó ngưng tụ, vậy mà chậm rãi ngưng tụ!
Cái này so với thôn phệ linh khí tu hành tốc độ nhanh hơn nhiều!
Chu Phụng lúc này mới biết được, thì ra dưới áp lực chiến đấu, có thể tăng nhanh tốc độ tu hành của Nhân Hoàng Kinh.
Đương nhiên quan trọng nhất vẫn là sát khí huyễn cảnh do Vương Xu làm ra, sát khí bốn phía bị Chu Phụng cắn nuốt tiến vào nhục thân.
Tuy rằng không ngừng nứt nẻ thân thể Chu Phụng, nhưng sát khí này lại có thể tăng nhanh tốc độ tu hành của Nhân Hoàng Kinh.
Loại sát khí này có chút tương tự với địa sát khí trong truyền thuyết.
Kết quả là hắn liền nảy ra một ý niệm trong đầu, mượn Vương Xu tiến hành tu luyện.
Hơn nữa theo thương thế càng ngày càng nặng, Chuyển Hóa Thương Thế bị động cũng đang không ngừng phát huy ra hiệu quả.
- Không thể!
Vương Xu bị nện vào lôi đài, trong giọng nói lộ ra một cỗ không dám tin, một chiến hồn được thả ra.
Bốn phía tràn ngập mùi máu tươi nồng đậm hơn, vũ sát khí càng nồng đậm hơn.
Vũ Sát khí này một khi xâm nhập vào thân thể, rất dễ làm cho thân thể người ta sụp đổ, hơn nữa sau khi bị vũ sát khí ăn mòn, cả người đều sẽ lâm vào điên cuồng.
Nhưng lúc này vũ sát khí này vừa mới tiến vào thân thể Chu Phụng, đã bị thân thể giống như lò luyện đồng hóa.
- Giết!
Chu Phụng chỉ là một đôi nhục quyền đơn giản! Lại đem Vương Xu vừa mới đứng lên ném xuống đất.
Thuận mang theo chiến hồn cứng nhắc kia cũng bị sống sờ sờ xé rách!
Giờ khắc này, khí thế toàn thân Chu Phụng đạt tới đỉnh cao.
Giờ phút này, trên người hắn bắt đầu xuất hiện một tia thần quang, thịnh liệt mà rực rỡ, trong mắt lưu chuyển thần huy màu vàng.
Chỉ là lẳng lặng đứng ở nơi đó, nhưng tựa như một pho tượng Nhân Hoàng tay cầm nhật nguyệt, duy ngã độc tôn.
Lúc này trong đầu Chu Phụng bay qua tất cả chi tiết của Nhân Hoàng Kinh, thân thể không ngừng chấn động.
- Tinh khí không đủ!
Sau một khắc hắn cảm nhận được từng đợt lực kiệt!
Đây là tinh khí không đủ!
Hắn lập tức lấy hồ lô ra rót vào trong miệng điên cuồng.
- Không thể! Ta chính là Tử Phủ cảnh! Ta không thể thua!
Vương Xu đã có chút đầu óc quay cuồng, lại một lần nữa đứng lên.
Nhìn qua hình như không nhận được thương tích nghiêm trọng gì, không thể không nói lực phòng ngự chiến giáp trên người Vương Xu quả thực là cao.
Nhưng hiện tại sự can đảm của Vương Xu đã bị hung hăng đánh bại!
- Ngươi hiện tại đã không còn lực trở tay rồi! Lại còn dám làm bộ làm tịch ở đây!
Vãn hồi vài phần dáng vẻ của Vương Xu, vẫn có chút không thể tin được, tại sao mình đột nhiên một chút lực hoàn thủ cũng không có.
Nhưng không có gì quan trọng! Hiện tại Chu Phụng đã không còn sức hoàn thủ.
Nhìn Chu Phụng cầm hồ lô thuốc không ngừng rót vào dược dịch, Vương Xu cảm thấy phần thắng của hắn còn rất lớn.
Vì vậy, phát động tấn công khác.
Một chút hàn mang đến trước, khí sắc bén cắt qua không khí bốn phía.
Lúc này Vương Xu tiến công thoạt nhìn hình như còn rất có khí thế, nhưng người sáng suốt đều có thể nhìn ra, Vương Xu đã không còn sắc bén lúc mới bắt đầu.
Chu Phụng nhàn nhạt nhìn Vương Xu như vậy, thân thể hơi nghiêng một bên.
Dùng khoảng cách chênh lệch một li để né tránh cái gai này.
- Thật là phế! Hoàn toàn không phát huy ra thực lực của bản thân!
Chu Phụng lần này xem như biết rõ ràng, Vì sao Vương Xu lại cho hắn cảm giác yếu đuối như vậy.
Người này không có tu vi Tử Phủ cảnh, nhưng không phát huy được thực lực của Tử Phủ cảnh.
Thậm chí còn theo bản năng sử dụng cảnh giới Linh Đài cảnh để sử dụng thực lực Tử Phủ cảnh.
Nếu như không phải một thân trang bị xa hoa này, Chỉ sợ vừa rồi Chu Phụng đều có thể trực tiếp làm nát Vương Xu.
Đương nhiên nếu đổi thành tu sĩ Linh Đài cảnh bình thường, Vương Xu loại thực lực này nghiền ép một tu sĩ Linh Đài cảnh bình thường đã đủ rồi rồi.
Nhưng vấn đề là Chu Phụng cũng không phải là một tu sĩ Linh Đài cảnh bình thường.
Hắn một thân kỹ năng bị động, cũng không phát huy bao nhiêu.
- Lại đến! Lại chém giết ba trăm hiệp!
Vương Xu cố gắng ngưng tụ khí thế, không ngừng phát ra tiến công đối với hắn.
Nhưng tất cả đều bị hắn dễ dàng né tránh.
Hiện tại đang là ban ngày, Nhật Quang Tại Chiến bị động làm cho Chu Phụng tăng lên mười điểm tốc độ.
Sau đó còn có Bản Năng Chiến Đấu, kim sắc bị động, Vương Xu cứng nhắc tiến công, toàn bộ đều bị hắn dự đoán trước.
Dựa vào cảm giác của Thợ Săn Bậc Thầy bị động.
Lúc này Chu Phụng giống như đang trêu chọc tiểu hài tử vậy, Vương Xu bất kể cố gắng thế nào cũng không sờ được Chu Phụng.
Đối với cảnh tượng này trên lôi đài, mọi người ở đây nhao nhao hai mặt nhìn nhau.
- Tại sao lại trở thành như thế này?
Cảnh tượng này mọi người tuyệt đối không nghĩ tới.
⨳⨳⨳⨳⨳⨳
Mình tính EDIT vui thôi, nhưng mà bác đại gia nào có lòng donate thì mình càng vui! hihi!
Agri - 5307205457021 - TRỌNG
Xièxie dàjiā