EDIT: zl_wing
⨳⨳⨳⨳⨳⨳
Trong nháy mắt Vương Xu chết, Trái Tim Kiên Cường bị động đã kích hoạt.
Lượng lớn tinh khí trong cơ thể Chu Phụng bị tiêu hao, sau đó vết thương khiến người ta giật mình cũng không ngừng khép lại.
Tốc độ này là cực kỳ bất thường trong mắt những người khác.
Bình thường mà nói, loại chấn thương này bắt đầu phải nghỉ ngơi một hoặc hai năm.
Hơn nữa còn là dưới tình huống có thần đan diệu dược, nhưng Chu Phụng loại tốc độ khôi phục này hoàn toàn không khoa học.
- Lão Bì lại kích hoạt! Không tệ lắm!
Chu Phụng cảm nhận được Lão Bì bị động lại lần nữa kích phát, lập tức cầm lấy dược hồ lô rót thuốc vào miệng.
Cách chiến đấu này, trông khá tốt.
Nhưng nó không thích hợp cho chiến đấu trong tự nhiên hoặc xa luân chiến.
Bởi vì Trái Tim Kiên Cường chỉ có thể kích hoạt sau khi thoát ly chiến đấu.
Nếu như là bị truy sát trong tự nhiên, dùng phương thức chiến đấu này nguy hiểm thật sự là quá lớn.
Về phần xa luân chiến cũng không cần phải nói, căn bản là không có thời gian khôi phục thương thế cho hắn.
Một điều nữa là, tác dụng của Trái Tim Kiên Cường, dường như đã bị tiết lộ.
Điều này có nghĩa là con bài tẩy của Chu Phụng đã thiếu một lá bài.
Nhưng có thể giải quyết một kẻ thù, hắn cảm thấy tương đối xứng đáng.
Hơn nữa cái này hẳn là có thể có tác dụng chấn nhiếp rất lớn đi!
Vương Xu làm công tử Vương gia, trực tiếp bị hắn chém giết, còn không mang theo nửa điểm do dự.
Điều này trong mắt những người khác, Chu Phụng là một người điên.
Đối xử với một người điên như vậy, phản ứng đầu tiên của hầu hết mọi người là tôn trọng và tránh xa, nếu không cần, tuyệt đối không tiếp xúc với một người như vậy.
Và đó là những gì hắn muốn.
Hắn không muốn bị quấy rầy, hắn chỉ muốn từ từ tu hành một mình.
Tốt nhất là tất cả mọi người đi vòng quanh.
- A~~~Công tử!
- Chết.... Chết rồi?
Nhìn thịt vụn và xương cốt nơi này, đám hạ nhân Vương gia vốn đang xem cuộc chiến, cơ hồ đều bị che khuất.
Vương Xu chết như vậy, chết ngược lại thống khoái.
Nhưng ngay cả toàn thi cũng không có ở lại, làm thế nào để giải thích?
Sau khi nghe được tiếng thét chói tai, các khán giả còn lại cũng mới phản ứng được Vương Xu đã bị chém giết.
Hơn nữa dáng vẻ chết còn thảm thiết như thế.
- Thực sự chết? Đó chính là công tử Vương gia!
- Cho dù Vương gia bây giờ là nhị lưu gia tộc, điều này tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ đi!
- Đủ quyết đoán! Chỉ là cũng đúng, người này sắp trở thành con rể Lý gia, chính là Vương gia thì tính là cái gì?
- .....
Giống như Vương Xu, rất nhiều người không thể tin rằng Chu Phụng thật sự dám xuống tay chết.
Dù sao Chu Phụng cũng là một tán tu, Mà Vương Xu là một đệ tử đại tộc, chém giết một gã đệ tử đại tộc cần không ít dũng khí.
Rất nhiều lần, ngay cả giữa con cháu đại tộc, cũng sẽ không thực sự ra tay tàn nhẫn.
Bởi vì tất cả mọi người đều cần phải cố kỵ mặt mũi, giết chết người thừa kế của một gia tộc, có nghĩa là không chết với gia tộc này.
Nếu không phải là cần thiết, nhục nhã một phen là đủ rồi.
Không cần phải chém giết, đây xem như là một quy tắc ngầm đi!
Một quy tắc ngầm ở Thiên Tinh thành, về phần dã ngoại, sẽ không có nhiều quy tắc ngầm như vậy.
Vương Xu cũng là bởi vì nguyên nhân quy tắc ngầm này, cho rằng Chu Phụng không dám thật sự động thủ.
Nhiều nhất chỉ là nhục nhã chính mình một phen, nhưng Vương Xu không nghĩ tới chính là, Chu Phụng là thật, hoàn toàn không quan tâm.
Trước khi chết thậm chí ngay cả hối hận cũng không kịp thì không còn nữa.
- Vương gia!
Tiếng thét chói tai này ngược lại nhắc nhở Chu Phụng, sau khi giải quyết phiền toái Vương Xu này, Vương gia cũng là một phiền toái.
Vương gia này tuyệt đối sẽ tìm mình gây phiền toái!
Dù sao Vương Xu đã chết rồi, Vương gia khẳng định sẽ không bỏ qua cho hắn.
Nhưng nếu như muốn hỏi Chu Phụng hậu không hối hận, câu trả lời của hắn có chút cũng không hối hận.
Bởi vì khi xác định Vương Xu cố ý tìm hắn gây phiền toái, Chu Phụng liền hạ sát tâm.
Ngược lại hắn coi như là hạ thủ lưu tình, Vương Xu cũng nhất định sẽ không buông tha nhằm vào hắn.
Cũng sẽ mượn sức mạnh của Vương gia nhắm vào hắn.
Hiện tại Vương Xu vừa chết, tuy Vương gia sẽ tìm Chu Phụng gây phiền toái, nhưng sẽ cố kỵ rất nhiều thứ.
Tỷ như vấn đề tồn tại của gia tộc, Vương gia tuyệt đối sẽ không liều mạng cả gia tộc biến mất nguy cơ trả thù hắn.
Như vậy Chu Phụng sẽ có cơ hội, chậm rãi thanh trừ Vương gia.
Đúng vậy! Sau khi nhận ra rằng Vương gia cũng là một mối đe dọa rất lớn đối với chính mình.
Chu Phụng liền tính toán tiêu diệt Vương gia.
Suy nghĩ của hắn vẫn đơn giản như vậy, miễn là ai có ác ý với chính mình, sau đó hắn đã loại bỏ tất cả những ác ý này.
Cho đến khi không ai có ác ý với chính mình.
Ngoài ra, Chu Phụng còn có một mục đích khác.
Đó chính là tu hành Nhân Hoàng Kinh, bởi vì hắn phát hiện trong chiến đấu hình như tiến độ tu hành của Nhân Hoàng Kinh sẽ tăng lên.
Cho nên Vương gia này vừa vặn trở thành Mài Đao Thạch của hắn.
- Đại Hoàng! Đi!
Chu Phụng tiện tay thu chiến giáp cùng Chiến Hồn thương mang theo máu vào nhẫn trữ vật, sau đó gọi Đại Hoàng chuẩn bị rời đi.
- Gâu!
Đại Hoàng một mực chờ mệnh lệnh lập tức kêu một tiếng, sau đó nhảy lên lôi đài.
Giúp Chu Phụng bắt đầu thanh lý vết máu trên người.
- Tiểu tử này thật đúng là có chút ý tứ!
Lý gia Tam trưởng lão nhìn Chu Phụng bình tĩnh như vậy, trong lòng không khỏi sinh ra một tia hứng thú.
Chỉ là tuy rằng hắn đối với Chu Phụng vô cùng cảm thấy hứng thú, nhưng cũng không đuổi theo nói cái gì.
Dù sao tiểu tử này không phải con rể Lý gia hắn sao?
Sau này có rất nhiều cơ hội gặp mặt.
- Ngươi! Không thể đi! Ám Kim Toan Nghê chiến giáp là đồ của Vương gia chúng ta! Còn có Chiến Hồn Thương!
- Đúng! Để lại thứ đó!
- .....
Người của Vương gia nhìn thấy Chu Phụng đem Ám Kim Toan Nghê chiến giáp và Chiến Hồn Thương lấy đi, cũng có chút gấp gáp.
Quên những gì đã xảy ra trước đó, muốn ngăn Chu Phụng xuống.
Hai món đồ này đều là cực phẩm linh khí, cũng là một trong những nội tình Vương gia còn sót lại không nhiều lắm.
Hoàn toàn không thể bị mất ở đây.
- Gâu!
Chỉ là cũng không cần để Chu Phụng tự mình mở miệng, Đại Hoàng lộ ra hàm răng kêu to một tiếng, liền dọa lui những người Vương gia này.
Chu Phụng nhàn nhạt nhìn thoáng qua người Vương gia.
Lúc này, Vương gia mới bừng tỉnh, Hung nhân trước mắt đã chém chết Vương Xu trước mắt bao người.
Nhìn mọi người Vương gia sợ hãi rụt rè, Chu Phụng cũng không nói gì.
Mà lúc này, mọi người phát hiện khí tức của Chu Phụng đã trở nên đầy đặn như trước khi chiến đấu.
Nói cách khác, vết thương của hắn đã được phục hồi hoàn toàn.
Thậm chí giống hệt như trước khi Vương Xu chiến đấu.
Mặc dù đã nói rất nhiều lần, nhưng ở đây vẫn không thể không nói một lần, kỹ năng bị động Trái Tim Kiên Cương này thật sự là biến thái.
- Thật ta môn! Người này đến tột cùng tu hành pháp môn gì? Tại sao vết thương phục hồi nhanh như vậy?
- Đây tuyệt đối không phải tán tu! Tán tu không có khả năng có loại pháp môn này!
- Đúng vậy! Loại khí chất này! Loại pháp môn này, không có khả năng là tán tu!
Nhìn bóng lưng Chu Phụng đi xa, mọi người mới bắt đầu buông ra thảo luận.
Quá biến thái! Thật sự là quá biến thái!
Chỉ có thực lực Chu Phụng bày ra, trực tiếp nghịch một đại cảnh giới chiến thắng Vương Xu, còn có tốc độ khôi phục thương thế sau khi chiến đấu kết thúc.
Cái này căn bản không giống một tán tu, ngược lại giống như một đệ tử đại tông ẩn thế.
Đây thật sự không phải là đệ tử tông môn hoặc là đệ tử đại tộc sao?
- Chu Phụng?
Trong số nhiều người như vậy, có một người toàn thân bao bọc áo đen, trên mặt hiện ra nghi hoặc nhàn nhạt.
Mà người này trong tay có một con cổ trùng ngô công khổng lồ.