Ta Tu Tiên Hoàn Toàn Nhờ Bị Động

Chương 218: Giết thì giết!



EDIT: zl_wing

⨳⨳⨳⨳⨳⨳

Bạch Vô Y dựa lưng vào Bạch gia.

Mà Bạch gia lại là một trong tứ đại gia tộc Thiên Tinh thành, lấy buôn bán linh thú nổi danh.

Có thể không chút khách khí nói, tất cả Linh Bát Dịch phụ cận Thiên Tinh Thành đều có Bạch gia tham dự.

Bạch gia không chỉ có pháp môn bồi dưỡng linh thú, còn có bí kíp thuần dưỡng linh thú.

Người Bạch gia ra cửa, Trên cơ bản đều sẽ mang theo một con linh thú phụ trợ bản thân.

Về phần dòng chính như Bạch Vô Y còn có thể có một con bản mạng linh thú.

Trực tiếp nuôi nhỏ và sau đó phát triển cùng nhau, trở thành đối tác quan trọng nhất trên con đường tu hành.

Bạch Vô Y nói Tiểu Ưng, chính là chim ưng luôn đứng trên tay hắn.

Con chim ưng này là Minh Ngọc Thần Ưng, là dị chủng thượng cổ, sau khi trưởng thành sẽ trưởng thành đến Tử Phủ cảnh cửu trọng.

Đặc điểm rõ ràng nhất trong đó chính là cặp ngọc chất sắc trảo kia, nhìn qua giống như ngọc thạch, nhưng trên thực tế lại vô cùng sắc bén.

Cắt vàng đoạn ngọc không cần phải nói, không biết có bao nhiêu người chết trong móng vuốt ngọc này.

- Tiểu Ưng! Đi!

Bạch Vô Y thu nạp khí thế toàn thân, hơi nhấc cánh tay lên.

Trong nháy mắt Minh Ngọc Thần Ưng liền hóa thành tàn ảnh.

Mô tả ở trên có vẻ rất dài, nhưng trên thực tế chỉ mất vài giây.

- Linh thú Tử Phủ cảnh sao?

Chu Phụng trước tiên cảm nhận khí tức của Minh Ngọc Thần Ưng.

Trên không trung lưu lại vô số tàn ảnh, tốc độ của Minh Ngọc Thần Ưng cũng cực nhanh.

Nếu phản ứng không đủ nhanh, có thể sẽ bị Minh Ngọc Thần Ưng chơi chết.

Đã từng có một tán tu, thật vất vả mới đột phá tới Tử Phủ cảnh, nhưng gặp phải linh thú của Bạch Vô Y.

Cuối cùng bị từng trảo cào sống đến chết, lúc tắt thở, trên người tán tu kia để lại vô số vết cào.

Bộ dáng thê thảm kia làm cho vô số người sợ hãi.

Nếu Minh Ngọc Thần Ưng đối phó với những người khác quả thật rất tốt dùng.

Hình thể nhỏ, tốc độ đủ nhanh, nếu như tu sĩ bình thường không có thủ đoạn đặc thù, quả thật rất khó ngăn trở tiến công của thần ưng.

Nhưng đối với Chu Phụng mà nói, Minh Ngọc Thần Ưng ngược lại cực kỳ dễ đối phó.

Bởi vì có thể nói cảm giác của Chu Phụng biến thái.

Thợ Săn Bậc Thầy: Mỗi khi ngươi săn một loài động vật, ngươi có thể có được một lớp thợ săn ấn ký.

Mỗi lớp thợ săn ấn ký có thể nâng cao một chút nhận thức.

Bởi vì sự tồn tại của bị động trên, cảm giác của Chu Phụng từ từ tăng lên.

Trước đó hắn không có đặc biệt chú ý tới, bây giờ nhìn thấy thợ săn ấn ký đã xếp hơn sáu mươi tầng.

Bản thân Chu Phụng cũng không biết, từ khi nào giết nhiều thứ khác nhau như vậy.

Cảm giác hiện tại của hắn, coi như là pháp khí quấy nhiễu.

Chu Phụng cũng có thể loáng thoáng cảm nhận được.

Đây là vì có sự tồn tại của Bản Năng Chiến Đấu bị động.

Cơ thể của hắn có thể nhanh hơn não, trực tiếp phản ứng.

Tổng hợp hai bị động, Chu Phụng không sợ linh thú Minh Ngọc Thần Ưng với tốc độ nhanh nhất.

Sau khi Minh Ngọc Thần Ưng xoay quanh một hồi, nắm lấy cơ hội.

Lấy một tư thế bổ nhào thẳng về phía sau Chu Phụng.

- Đến rồi!

Toàn thân Chu Phụng nhảy lên.

Thân thể trực tiếp lựa chọn giúp hắn, cả người hướng sang một bên.

Dự đoán được quỹ tích hành động của Minh Ngọc Thần Ưng.

Móng vuốt ngọc chất sắc bén kia đâm thẳng vào ngực Chu Phụng.

Lúc trước Chu Phụng còn cảm thấy thân thể không thể bị phá hủy, trực tiếp bị cắt phá.

Móng vuốt Minh Ngọc Thần Ưng thật sự là quá sắc bén, lấy cường độ thân thể của Chu Phụng, vậy mà trong nháy mắt liền xẹt qua.

- Bắt được!

Nhưng lúc này khóe miệng Chu Phụng hơi nhếch lên, lộ ra một tia nhe răng cười.

Mà ở góc nhìn của người khác, Minh Ngọc Thần Ưng càng giống như trực tiếp nhào vào trong ngực Chu Phụng.

- Không thể! Điều này là không thể!

Vốn Bạch Vô Y còn muốn xem Tiểu Ưng của mình đùa giỡn Chu Phụng như thế nào.

Trong nháy mắt kinh hô một tiếng, làm sao có thể!

Làm sao Minh Ngọc Thần Ưng của hắn có thể bị bắt được.

- Chic!!!

Minh Ngọc Thần Ưng trong ngực Chu Phụng, phát ra một tiếng ưng lệ thảm thiết, tiếng kêu kia quả thực dùng từ kinh không át mây để hình dung.

Bởi vì Chu Phụng trực tiếp động thủ, trực tiếp bẻ gãy cánh Tiểu Ưng.

Minh Ngọc Thần Ưng phản kháng bộc phát lực lượng cực kỳ khủng bố.

Trong khoảnh khắc đó, hắn gần như buông tay.

- Thần Ưng Liệt Không!

Bạch Vô Y nóng nảy! Dị tượng Sau lưng lại nổi lên, xông về phía Chu Phụng.

Bởi vì Minh Ngọc Thần Ưng lớn lên cùng hắn từ nhỏ, thậm chí có thể dùng từ bạn sinh linh thú để hình dung.

Bây giờ lại bị người ta bẻ gãy cánh, Bạch Vô Y cảm thấy trong lòng đang nhỏ máu.

Đồng thời cực kỳ hối hận, hắn xem thường người này, bởi vì chính mình khinh thường mới khiến cho Tiểu Ưng chịu thống khổ như vậy.

- Ta sẽ bẻ gãy tứ chi của ngươi! Không! Đó là ngũ chi! Sau đó bỏ vào trong lọ thuốc, để cho ngươi muốn sống không được muốn chết không xong!

Lúc này Bầu trời trong vắt dường như bị người ta cắt đứt.

Khí tức sắc bén hàng lâm đại địa, ba đạo quang hoa chợt lóe lên rồi, chỉ lưu lại quỹ tích màu trắng nhàn nhạt.

Thân thể Chu Phụng lập tức bị cắt rách, ba lỗ hổng khổng lồ, thân phun ra một lượng máu lớn.

Cả người bị đánh bay, cuối cùng đâm vào một ngọn đồi nhỏ.

- Ah!! Chu đại ca!

Lý Dung Nhi nhìn thấy cảnh tượng thảm thiết này, lập tức thét chói tai.

Nhưng không đợi Lý Dung Nhi có động tác gì, Bạch Vô Y bay về phía ngọn núi mà Chu Phụng đụng phải.

- Buông tay cho ta!

Lúc này Bạch Vô Y sắc mặt vô cùng ngưng trọng, Bởi vì vừa rồi Chu Phụng không buông Minh Ngọc Thần Ưng.

- Đau quá!

Một lượng lớn huyết khí bị tiêu hao, vết thương khoa trương đáng sợ bắt đầu khép lại.

Chu Phụng vừa mới thiêu đốt Nhân Hoàng huyế ít ỏi t.

Kim sắc quang mang tản mát ra từ trên người Chu Phụng.

Sau khi thiêu đốt Nhân Hoàng huyết, Minh Ngọc Thần Ưng trong tay hắn căn bản không có cơ hội phản kháng.

Nắm lấy cổ! Hung hăng vặn!

Tuy rằng sau khi Minh Ngọc Thần Ưng trưởng thành có thể đến Tử Phủ cảnh cửu trọng, nhưng hiện tại vẫn còn quá yếu ớt.

Trực tiếp bị Chu Phụng nắm lấy cơ hội, lập tức vặn đứt cổ.

- Muốn chết! Ngươi muốn chết! Ah !!!

Cảm nhận được khí tức Minh Ngọc Thần Ưng dần dần biến mất, cả người Bạch Vô Y lâm vào một loại trạng thái điên cuồng.

Vốn vừa rồi Bạch Vô Y không thừa thắng truy kích, chính là bởi vì sợ ném chuột vỡ bình.

Một khi Chu Phụng cầm Minh Ngọc Thần Ưng trong tay uy hiếp hắn, hắn thật sự không biết nên làm cái gì bây giờ.

Nhưng ai ngờ tên điên Chu Phụng này, Vậy mà không nói hai lời trực tiếp giết Minh Ngọc Thần Ưng.

Một cơ hội tuyệt vời để đe dọa Bạch Vô Y như vậy mà lại không trân trọng.

Hiện tại không có Minh Ngọc Thần Ưng làm uy hiếp, Bạch Vô Y cũng không có bất kỳ cố kỵ nào lưu thủ.

- Lại một lần nữa!

Chu Phụng tiện tay ném Minh Ngọc Thần Ưng, khí thế trên người càng thêm khủng bố.

Thương thế Vừa mới, giờ phút này đã hoàn toàn khôi phục.

Đối với hắn mà nói, Minh Ngọc Thần Ưng là một uy hiếp cực lớn.

Nhân cơ hội này, nếu không trực tiếp loại bỏ mối đe dọa này.

Chẳng lẽ sau đó để cho Thần Ưng này phối hợp với Bạch Vô Y sao??

Càng đừng nói vừa rồi Minh Ngọc Thần Ưng cũng không có ý muốn lưu thủ, Bộ dạng quả thực là muốn đào trái tim hắn ra ngay tại chỗ.

Nếu như không phải thân thể của hắn đủ cường hãn, chỉ sợ không chịu nổi một trảo của Minh Ngọc Thần Ưng.

Cho nên trong mắt Chu Phụng, chính mình giải quyết được một kẻ địch, không có gì không ổn.

Về phần dùng Minh Ngọc Thần Ưng uy hiếp Bạch Vô Y, Chu Phụng căn bản không nghĩ tới chuyện này.