Ta Tu Tiên Hoàn Toàn Nhờ Bị Động

Chương 221: Chuẩn bị xách thùng chạy trốn



EDIT: zl_wing

⨳⨳⨳⨳⨳⨳

- Giữ Thiên Tinh!

Cả người Chu Phụng xụi lơ trên mặt đất, trực tiếp hô Lý Dung Nhi một câu.

Người chiến thắng cuối cùng của trận chiến này là hắn, mà Thiên Tinh được coi là chiến lợi phẩm, đương nhiên là hắn muốn.

Chu Phụng xụi lơ trên mặt đất, hiện tại đã tiến vào trạng thái thoát chiến.

Vết thương trên người bắt đầu khôi phục.

Mà Lý Dung Nhi ở một bên ngẩn người thật lâu, lúc này mới phản ứng lại.

Quá tàn nhẫn!

Đây là lần đầu tiên Lý Dung Nhi tận mắt nhìn thấy, đến tột cùng Chu Phụng chiến đấu như thế nào.

Thật điên rồ, như này có đáng không?

Chỉ là khi nhìn thấy thương thế của Chu Phụng bắt đầu khôi phục nhanh chóng, trái tim đang lơ lửng của Lý Dung Nhi cũng buông xuống.

Chu Phụng điên cuồng xuất ra các loại đan dược rót vào trong miệng.

Vì muốn nhanh chóng khôi phục tinh khí để cho thương thế khôi phục nhanh hơn.

Dù sao kích hoạt Trái Tim Kiên Cường bị động cần tiêu thụ tinh khí.

Một khi tinh khí không đủ, tốc độ phục hồi sẽ chậm lại.

Cũng may Trước khi tiến vào bí cảnh, Chu Phụng đã chuẩn bị đầy đủ.

Dựa vào Bạo Thực cấp hai, các loại đan dược không ngừng được tiêu hóa.

Sau đó hóa thành tinh khí vô tận. Khí tức, hơi thở của Chu Phụng vốn yếu ớt, chớp mắt liền khôi phục.

Ngoại trừ Nhân Hoàng huyết trong cơ thể bị tiêu hao sạch sẽ, hắn của bây giờ và trước khi chiến đấu về cơ bản không có nhiều khác biệt.

- Điều này....

Lý Dung Nhi nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng khiếp sợ không biết nên nói cái gì.

Cái này ít nhiều có chút biến thái đi!

Vừa rồi nàng rõ ràng thấy Chu Phụng dốc hết toàn lực, thậm chí dùng phương thức tự hại mình, mạnh mẽ chiến thắng Bạch Vô Y.

Thậm chí buộc Bạch Vô Y không thể không vận dụng lực lượng Thần Thông cảnh.

Chớp mắt này, Chu Phụng giống như một người không có việc gì vậy?

Làm sao có thể!

Năng lực khôi phục như thế, Chẳng lẽ là thiên phú thần thông?

Lúc này Lý Dung Nhi cũng không biết nên làm cái gì, chỉ đứng ở một bên, hộ pháp cho Chu Phụng.

- Đây là.....

Sau khi khôi phục thương thế, Chu Phụng phát hiện mình hơi có chút biến hóa.

Đây là một cảm giác cực kỳ đặc thù, hắn cảm giác khí thế của mình trở nên càng thêm khủng bố.

Đó là cảm giác không giải thích được.

Chu Phụng mở bảng kỹ năng ra, phát hiện bị động mới đạt được lại thật sự có biến hóa.

Vô Địch Chi Thế

Kỹ năng bị động Vô Địch Chi Thế, miêu tả biến mất không thấy đâu?

Thay vào đó là bốn chữ, phía sau còn có hiện Vô Địch Chi Thế chồng lên mấy tầng.

Hiện tại Vô Địch Chi Thế đã chồng lên hai tầng.

Là vì chiến thắng Bạch Vô Y?

Chu Phụng nghĩ không ra, nhưng mặc kệ nói như thế nào, trận chiến này thắng, đối với hắn mà nói là một chuyện tốt.

Thứ nhất là cướp được Thiên Tinh.

Chỉ cần bảo trụ Thiên Tinh này, đợi đến khi rời khỏi bí cảnh, có thể đến bảo khố phủ thành chủ chọn một món đồ.

Đây là tài nguyên mà hắn cố gắng hết sức mới có được.

Phía trước đã nói, Chu Phụng muốn trường sinh cẩu thả sống.

Mà điều này không xung đột với sự điên cuồng của Chu Phụng, bởi vì chỉ có thực lực đi lên, mới có tư cách theo đuổi trường sinh.

Những điều điên rồ mà hắn làm trước đây, về cơ bản là để tranh thủ tài nguyên cho chính mình.

Đây kỳ thật cũng là một loại cẩu, dù sao cũng là sự lý giải của Chu Phụng, đây mới là cẩu thuộc về hắn.

Giống như loại không bao giờ gây rắc rối, im lặng và yên tĩnh biến mình thành một người trong suốt để cẩu thả.

Chu Phụng không tán thành, đặc biệt là trong thế giới nơi những người tu hành này.

Khiêm tốn hoàn toàn không thể tiếp tục.

Bởi vì ngươi không bất thường, sớm hay muộn cũng sẽ bị phát hiện, thế giới này có rất nhiều người thông minh.

Giống như loại trong suốt, làm cho người khác nghĩ rằng họ là rác rưởi, cuối cùng đánh vào mặt người khác.

Dù sao Chu Phụng cũng không làm được, đó không phải là hèn hạ sao?

Che đậy che lấp như vậy, không bằng trực tiếp bày ra đại bộ phận thực lực của mình.

Bởi vì mặc dù Chu Phụng thể hiện ra toàn bộ thực lực của bản thân.

Cũng có yêu nghiệt lợi hại hơn hắn, thậm chí trong mắt những đệ tử đại tộc kia, Chu Phụng chính là một tán tu có thiên tư không tồi.

Mộc tú lâm, phong tất phá? Đừng nghĩ nữa, Chu Phụng căn bản không đạt tới trình độ đó.

Ngược lại loại biểu hiện của Chu Phụng, để cho những người khác nghĩ rằng đó là bình thường.

Bởi vì cách tiếp cận bạo ngược của Chu Phụng, mặc dù trong mắt những người khác có chút thô bạo.

Nhưng rất phù hợp với phong cách tán tu, tán tu là như vậy, tìm mọi cách để có tài nguyên.

Ngược lại trốn tránh, rất dễ khiến cho những đại tộc kia chú ý.

Luôn luôn có điêu dân muốn hại trẫm, đây là ý nghĩ mà đại đa số thế gia đại tộc luôn có.

Ngươi trốn tránh như vậy, có phải là ở sau lưng ám toán bọn họ.

Về điểm này, Chu Phụng xem như cực kỳ thấu triệt.

Tất nhiên, hắn hành động trông rất thô bạo và đơn giản, là để làm cho mọi người khinh thường hắn.

Một người lỗ mãng như vậy, sớm hay muộn sẽ bị vấp ngã ở đâu đó.

Đây là ý nghĩ mà rất nhiều người khi nhìn thấy phong cách làm việc của Chu Phụng, một ý nghĩ sinh ra từ nội tâm.

Với ý nghĩ này, hắn có thể làm tê liệt nhiều người hơn.

Cuối cùng không ngừng nâng cao bản thân, cho đến khi những người khác tỉnh táo lại, muốn nhắm vào Chu Phụng.

Khi đó tất cả đã muộn.

Cuối cùng, ngoài những điều trên, Chu Phụng cảm thấy một nguy cơ cực khủng bố.

Nói một cách đơn giản, một khi hắn nghĩ rằng hắn sẽ tiếp tục ở lại nơi nào đó, bản thân sẽ trở nên cực kỳ nguy hiểm.

Như vậy Chu Phụng sẽ lựa chọn chạy trốn cái chỗ này, dù sao trước tiên tìm một nơi an toàn trốn.

Lúc trước ở Tam Cổ môn, Chu Phụng chính là làm như vậy.

Bởi vì đối với Chu Phụng mới bắt đầu tu hành mà nói, Tam Cổ môn thật sự là quá nguy hiểm.

Vì vậy, hắn tìm mọi cách để thoát khỏi đó.

Về phần vì sao ở lại Thiên Tinh Thành, đó là bởi vì đối với Chu Phụng lúc đó mà nói, Thiên Tinh Thành xem như tương đối an toàn.

Và cũng có thể có được rất nhiều tài nguyên.

Cho nên Chu Phụng ở lại Thiên Tinh thành tu hành một đoạn thời gian.

Chỉ là hiện tại sợ là không ở lại Thiên Tinh Thành được rồi.

- Đáng tiếc! Nhất định phải tìm thời gian rời khỏi Thiên Tinh Thành!

Chu Phụng tính toán trong lòng.

Gần đây hắn cũng cảm nhận được dòng nước ngầm bắt đầu khởi động bên cạnh mình, hình như có không ít người đang nhìn chằm chằm hắn.

Hơi thở của nguy cơ lặng lẽ đến.

Hiện tại còn đắc tội Bạch gia, hắn và Bạch Vô Y xem như kết hạ cừu oán.

Dưới tình huống Bạch Vô Y còn chưa chết, Bạch gia tuyệt đối sẽ động thủ với hắn.

Hơn nữa không giống Lý gia, Chu Phụng làm Bạch Vô Y trọng thương.

Không đến mức không thể kéo xuống đối phó với một tán tu như Lý gia.

- Nhất định phải chạy sớm mới được!

Trong lòng Chu Phụng đã bắt đầu tính toán chạy trốn.

Đợi đến khi rời khỏi bí cảnh Thiên Tinh, sau khi đi bảo khố phủ thành chủ chọn đồ.

Hắn tính toán lặng lẽ rời khỏi Thiên Tinh Thành.

Thậm chí còn rời khỏi Thiên Tinh thành đến địa phương nào, Chu Phụng đều đã nghĩ kỹ rồi.

Hắn tính toán tạm thời rời khỏi Thiên Tinh thành, sau đó trở lại khu vực Tam Cổ môn tu hành một đoạn thời gian.

Tiện thể đi báo thù một chút, Chu Phụng cũng không quên, cuộc sống lúc ở Tam Cổ môn.

Nếu như không phải hắn có đủ loại kỹ năng bị động, sợ là một ngày hắn cũng không sống nổi.

Còn có Cố lão ma kia, vẫn muốn nuốt hắn.

Bây giờ trở về không biết ai nuốt ai?

Về phần sau này còn trở về Thiên Tinh thành không, cái này phải xem tình huống tu hành của Chu Phụng.

Dù sao ở mãi một chỗ là không thể, vì con đường tu hành sau này.

Chu Phụng nhất định phải tìm được tin tức về Nhân Hoàng Kinh, hắn cũng không muốn dừng lại ở Tử Phủ cảnh.