Ta Về Tiền Kiếp Gặp Người Thương

Chương 38: Đòi lại công bằng



A Tô vào cung trót lọt, trước khi nói rõ tình hình ở sở thị vệ bọn họ không thể quên đến thỉnh an hoàng thượng. Đằng nào, ngày hôm nay Hoà thân vương vào cung cũng là hỏi ý hoàng thượng về quà hồi môn cho Thiên Du nên vẫn phải đến cung Thanh Long một chuyến. Như vậy thì càng tốt, càng nhiều người thì chuyện ở sở thị vệ càng nhanh chóng được giải quyết sớm

- Hoàng thượng vạn an!

- Nô tài tham kiến hoàng thượng! Hoàng thượng vạn an!

Thuận Vũ đang ngồi trên long ỷ nhìn thấy A Tô đang quỳ sau lưng Hoà thân vương mà ngạc nhiên

- Là A Tô sao? Đông Anh đâu mà lại để ngươi vào cung một mình?

A Tô quay sang Hoà thân vương bốn mắt nhìn nhau, Hoà thân vương tiếp lời Thuận Vũ

- Hoàng huynh! A Tô bảo có chuyện cần vào cung tìm Lục công công nhưng hôm nay lão ấy đã đến phủ Quốc sư rồi! Đệ vẫn chưa biết ở thị vệ sở có chuyện gì, định rằng thỉnh an hoàng huynh xong sẽ hỏi đến!

- À…là vậy sao?

- A Tô! Ngươi nói xem ở thị vệ sở có chuyện gì?

A Tô ấp úng hồi lâu nhưng vì muốn rửa oan nên đã từ từ kể cho Thuận Vũ và Thuận Uy nghe mọi chuyện ở thị vệ sở

- Bẩm hoàng thượng! Hoà thân vương…vốn là A Tô không muốn đến đây để làm lớn chuyện ra đâu! Nhưng ít hôm trước Văn Lực huynh đã xin phép nguyên soái nhà nô tài cho thê tử chưa cưới của huynh ấy ở lại thị vệ sở! Vốn là ban đầu nguyên soái không đồng ý việc này nhưng mà nể tình Văn Lực huynh là chỗ thân thiết, thấy huynh ấy năn nỉ nên mềm lòng đồng ý cho cô ta ở lại…nhưng mà…

A Tô gãi đầu, ấp úng rồi kể tiếp

- Cô ta vốn không biết tự trọng, bày trò quyến rũ hết đám nam nhân trong thị vệ sở. Đã qua mặt Văn Lực huynh thì thôi đi, cô ta còn cả gan đến quyến rũ cả nguyên soái nhà nô tài nữa…dù biết nguyên soái đã được ban hôn với công chúa rồi nhưng vẫn cố chấp! Nô tài vì đuổi cô ta ra ngoài thì bị Đinh Toàn mắng chửi bảo là bắt nạt cô ta…nên nô tài…mới…mới liều mạng vào đây tìm Lục công công để…

Nghe đến đây, Thuận Uy có hơi chút tức giận, chỉ có Thuận Vũ sắc mặt đang xám đi. Chuyện là sáng hôm nay Thiên Du cùng với Bình thân vương đã lên đường đến thị vệ sở rồi, nếu như gặp phải một cô ả như vậy nhất định Thiên Du sẽ không thể kìm nổi nóng giận mà làm loạn cả sở thị vệ lên mất

- Hoàng huynh à! Sao sắc mặt huynh trắng bệch ra thế?

- Chuyện là…sáng nay, Thuận Tĩnh và hoàng muội đã lên đường đến thị vệ sở rồi!

A Tô nghe thấy thì ngây mặt ra

- Không xong rồi! Nếu như cô ta thấy công chúa đến có khi còn khiêu khích thêm đó!

Thuận Uy như đang nghĩ được điều gì đó

- Hoàng huynh, để đệ và A Tô đuổi theo đến sở thị vệ! Huynh gọi Lục công công đến sở thị vệ theo bọn đệ có được không?

- Mau…mau…đệ và A Tô mau đuổi theo nhanh! Ta sẽ gọi Lục công công theo sau! Mau chạy đuổi theo đừng để Thuận Tĩnh và Thiên Du làm loạn sở thị vệ lên. Đại hôn sắp đến rồi, đừng để coá chuyện không hay xảy ra!

- Hoà thân vương xin phép cáo lui!

- Nhanh đi nhanh đi!

Thuận Vũ phất tay, gương mặt kia căng thẳng như chiến sự đang trên hồi cao trào. Đến cả phò mã tương lai mà còn dám giở trò quyến rũ nữa thật đúng là không biết phép tắc mà

***************** Ở sở thị vệ***************

Vốn dĩ chuyến đi lần này Thiên Du không hề báo trước với Đông Anh nên khi đến nơi chỉ có Đinh Toàn ra đón Bình thân vương. Đông Anh vẫn đang kiểm tra lại sổ sách bên trong lều trại, không có A Tô nên chẳng có ai báo việc Thiên Du đến thăm. Đông Anh vì số lượng công việc một tháng cộng lại nên cũng mệt mỏi đến gục trên bàn chất đầy những quyển sổ ghi chép

Chẳng biết từ lúc nào Ngân Đình đã vào trong lều trại của Đông Anh mà tự tiện dọn đi những quyển sổ ghi chép trên bàn. Cũng tranh thủ ghé sát vào ngắm nhìn dung nhan tuấn tú ấy một chút, trong lòng không ngừng dâng lên niềm mong muốn mưu kế kia sớm ngày thành

Nghiễm Nhi đi trước mang theo cả một hộp lớn điểm tâm đến lều trại, vừa đến cửa đã nhìn thấy cảnh tượng Ngân Đình đang ghé sát vào Đông Anh. Nghiễm Nhi nhất thời chưa hoàn hồn đã đứng như trời trồng trước lều trại

- Nghiễm Nhi…Em bị sao vậy?

Thiên Du hồn nhiên huýt vào vai Nghiễm Nhi một cái

- Dạ…dạ…em…

- Sao em không vào trong lại đứng như trời trồng vậy?

Nghiễm Nhi bị câu nói của Thiên Du làm bừng tỉnh

- Ơ…hì hì…công chúa! Em nghĩ hay người để em vào trong trước đi! Người đến chỗ của Bình thân vương một lát rồi hẳn đến đây!

- Đông Anh chàng ấy không có ở trong sao?

- Không… không…công chúa, người đừng vào mà!

Nghiễm Nhi đứng chặn trước cửa lều trại

- Em càng làm như vậy ta càng muốn vào trong!

Nghiễm Nhi đưa tay kéo Thiên Du lại nhưng không kịp nữa, cảnh tượng trước mắt như đang tạt cả gáo nước lạnh vào người. Thiên Du đứng lặng một hồi, rồi bất ngờ quăng cả hộp điểm tâm xuống làm Đông Anh đang ngon giấc và cả nữ nhân kia phải giật mình

- Công chúa…người chờ Nghiễm Nhi theo với!

Đông Anh từ bên trong cũng nhanh chóng đuổi theo, Ngân Đình đưa tay níu Đông Anh lại nhưng y đã đẩy tay ả ta ra dứt khoát đầy tức giận

- Nàng ấy mà làm chuyện dại dột thì cô đừng trách sao ta không nể mặt Văn Lực huynh!

Y chạy nhanh theo bóng dáng của Nghiễm Nhi đang khuất dần trước mặt. Chuyện ngày hôm nay vốn là không hề hay biết nên y chỉ sợ thê tử của y đau lòng thôi