Tà Vương Sửu Phi

Chương 94: Chương 94



Q2 – CHƯƠNG 19: NÁO NHIỆT HỈ YẾN CÁC HOÀI QUỶ THAI
Editor: Luna Huang
Buổi tối hỉ yến, Địch Diên Diên cùng Tà Vô Phong hai vị vai chính tự nhiên phải ra khỏi tịch, toàn bộ lễ mừng buổi chiều vẫn là Tà đế đặc biệt miễn, hai người bọn họ mới có thể không cần ra, buổi tối cũng không ra, tự nhiên là không nói được!
Địch Diên Diên cùng Tà Vô Phong xuất hiện ở hỉ yến đã thay một bộ y phục cực kỳ tương xứng, thâm tử thần bí, trang trọng quý giá, nhất cử nhất động giữa hai người vô cùng phối hợp thiên y vô phùng, không khó nhìn ra, giữa hai người tương đương có ăn ý, nói phu thê, giống như lão phu lão thê yêu nhau đã lâu, hiểu biết đã lâu…
Từ lâu khí định thần nhàn, vừa nói vừa cười mọi người vừa nhìn thấy hai người khi đi vào càng kinh diễm…
Dù sao còn có một chút người đang ngồi chưa từng thấy qua mỹ mạo của Địch Diên Diên, so với Bắc Nguyệt quốc cùng Á Đinh quốc, chính là hoàng đế của Á Đinh quốc, nhìn thấy Địch Diên Diên trong nháy mắt, hoàn toàn dại ra, chưa từng có gặp qua nữ nhân xinh đẹp như vậy, chính là nữ nhân dụ dỗ bên người mình cũng so ra kém vạn phần!
Thế nhưng, hắn cũng không dám động nửa phần lòng mơ ước, bởi vì, hắn biết, những nữ nhân này căn bản cũng không phải là hắn có thể đơn giản khống chế, những nữ nhân này chỉ có thể đứng xa nhìn, bất khả tiết tưởng, nhưng ngực mình lại bất đồng, muốn bao nhiêu mê hoặc liền có bất nhiêu, coi như là dung mạo không so được, lực mê hoặc lòng nam nhân cũng mạnh hơn so với những nữ nhân khác!
Thế nhưng, mị phi ngồi ở bên người vị hôn quân không phải nghĩ như vậy, từ hôm qua nhìn thấy dung mạo tuyệt thế của Tà Vô Phong, nàng đã biến Tà Vô Phong làm mục tiêu, nàng biết, Tà Vô Phong không chỉ có dung mạo thuyết phục nàng, mà nói mà nói bản lĩnh, cũng so với vị Lâm vương kia mạnh hơn, không cần nói đến vị kẻ bất lực bên cạnh mình!
Trước kia ở Bắc Nguyệt quốc cũng từng nghe nói qua Địch Diên Diên là sửu nữ nhân đệ nhất Phượng Dạ quốc, nhưng sau lại nghe nói thay đổi đẹp, nàng cũng tâm tồn hiếu kỳ, khoảnh khắc nhìn thấy đệ nhất Tà Vô Phong, nàng tựa hồ coi Địch Diên Diên không ra gì, bởi vì, Tà Vô Phong nàng là nhất định phải có được!
Hôm nay, nàng tẫn nhiên là tình địch, không thể phủ nhận, thời khắc này Địch Diên Diên cùng Tà Vô Phong đứng chung một chỗ xem như là phối hợp hoàn mỹ nhất! Đừng nói là y phục xứng đôi, đến hai gương mặt tuyệt thế đồng dạng, cũng đã thập phần xứng, còn có ăn ý phát ra toàn thân, quả thực để nàng tâm sinh đố kỵ …
Không chỉ có là vị mị phi này, chính là Phượng Linh Tuyệt cùng Tà Lan Hiên, nhìn hai người ân ái ăn ý sóng vai tiến đến, bọn họ cũng hiểu được thật là chói mắt!
Nhìn nữ nhân mình yêu, đã gả làm thê người khác, bọn họ làm sao không đau lòng!

Trước kia, Duẫn Nguyệt là có ý để Phượng Linh Tuyệt đừng tới tham gia hôn yến lần này, nàng làm mẫu thân cũng là dụng tâm lương khổ, một bên Diên Diên mình coi là nữ nhi gả được vị hôn phu tốt, một bên lại nhìn nhi tử của mình cô đơn mà cảm thấy đau lòng…
Thế nhưng, Phượng Linh Tuyệt cũng bướng bỉnh muốn tới, hắn rất muốn hết hy vọng, nhưng lại làm không được, cho dù biết rõ đau lòng, nhưng vẫn như cũ muốn đi tới nơi này, dù cho liếc nàng một mắt cũng tốt!
Tà Lan Hiên còn lại là gương mặt hối hận, hối hận mình năm đó vì sao không lập tức hành động, đem hết toàn lực tìm kiếm Diên Diên, nếu thật sự là như thế, có đúng hay không kết cục hôm nay sẽ thay đổi?
Hối hận mình không kiên trì, càng hối hận năm đó tại sao mình một cái xoay người mà bỏ qua Diên Diên!
Mà lúc này, nhìn hai người khí nhược thần nhàn, trên mặt của Địch Diên Diên tràn đầy tự tin còn có biểu thị vị đạo công khai chủ quyền, Tà Doanh Doanh rất không cam lòng nhất!
Nếu không phải là vừa rồi Địch Diên Diên ngăn trở, nói không chừng hỷ yến tối nay không thành rồi!
Nàng càng hối hận, vì sao lúc đầu không ai trở ngại không tức khắc dùng phương pháp kia!
Thế nhưng khi đó, nàng một dạng không có thể đơn giản tiếp cận Tà Vô Phong…
Kinh qua chú mục lễ của mọi người, Địch Diên Diên cùng Tà Vô Phong đi tới chỗ ngồi của bọn họ ngồi xuống, yến bắt đầu, đầu tiên là mọi người nâng cốc chúc mừng đôi tân nhân, sau đó đáp lễ của đôi tân nhân, tiếp theo là ca vũ, mọi người vui vẻ trò chuyện với nhau…
Mặc dù trên mặt của mọi người đều cơ hồ biểu lộ dáng tươi cười, thế nhưng trong lòng đều tự đều tự ám có nghĩ cách, không cần nhìn hơn, Địch Diên Diên bất quá là quét mắt qua một cái, liền biết ở đây bao nhiêu người hận nàng thấu xương!
Nhưng không có quản bao nhiêu, phản chính ngày hôm nay cuộc sống như thế cũng khó có được, di nương cùng cha đều tới, tuy rằng bất quá mấy ngày không có gặp lại, thế nhưng, hình như quải niệm đối với bọn họ cũng đầy cõi lòng, bởi vì thực sự cảm giác mình gả rồi, nhưng lại gả xa như vậy, hỉ yến qua đi, cơ hội gặp mặt càng ít, tự nhiên có chút thương cảm. ╔ ╗
Lơ đãng chống lại đôi mắt tràn đầy ưu thương của Phượng Linh Tuyệt, Địch Diên Diên một trận áy náy, bất quá, nếu đã thành sự thực, còn hy vọng hắn sớm ngày tiếp thu…

“Tướng công, ngươi xem một chút, nữ nhân này tham luyến mỹ sắc của ngươi hận ta thấu xương, mà người ái mộ ta, bất quá là khuôn mặt u sầu, hiện tại, ngươi cũng biết, ta làm thê tử của ngươi, hi sinh bao lớn!”
Địch Diên Diên để sát vào bên người bên người, thấp vừa cười vừa nói.
“Nàng làm sao biết Phượng Linh Tuyệt cùng Tà Lan Hiên không hận ta?
“Bởi vì bọn họ tương đối thiện lương!”
Thốt ra lời này, đó chính là trực giác của Địch Diên Diên, đích xác, nàng nhìn lại, hai người bọn họ đều là chính nhân quân tử, không chiếm được, cũng sẽ không như Tà Doanh Doanh hay những nữ nhân kia hận không thể để nàng chết!
“Không cho phép nàng nói bọn họ tốt!”
Tà Vô Phong nghe trong miệng Địch Diên Diên tựa hồ là tán thưởng hai người, trong lòng mặc dù không có mất hứng, nhưng đồng dạng trực tiếp nói cho Địch Diên Diên biết ý nghĩ trong lòng. ╔ ╗
“Bọn họ là bằng hữu của ta! Vì sao không thể nói tốt cho bọn họ, ngươi a, cũng đừng nhỏ mọn như vậy, nam nhân cùng nữ nhân đều là có thể làm bằng hữu…”
Địch Diên Diên cũng không biết tại sao mình sẽ trực tiếp xem Tà Lan Hiên như bằng hữu, nhưng có thể đây cũng là cảm giác nội tâm của nàng, nên, Địch Diên Diên vẫn là hy vọng nguyện vọng này có thể thực hiện.
“Ta đây còn gọi là keo kiệt!”
Thử hỏi có người gì có thể chịu thê tử của chính mình xem nam nhân khác là bằng hữu, Tà Vô Phong hắn là người đầu tiên không chịu được, bất quá nhìn tinh mâu trong như nước của Địch Diên Diên, hắn liền chỉ có thuyết phục, làm bằng hữu thì thế nào, phản chính Diên Diên sẽ chỉ là của hắn, ai cũng đoạt không đi!

Bất quá, một câu nói sau của Địch Diên Diên, lại lần nữa chọc Tà Vô Phong tới….
“Ngồi ở sau lưng hôn quân Á Đinh quốcm có đúng hay không chính là vị Lâm vương?”
Vị trí của Địch Diên Diên có thể thấy gò má của Lâm vương, chỉ là gò má, liền đủ để hiển lộ ra anh tuấn bất phàm của hắn, khí vũ hiên ngang, khuôn mặt như đao tước, còn có đôi mắt hữu thần, môi mỏng hơi mím, thần sắc tựa hồ hết thảy đều xung quanh không liên quan đến hắn, nhìn như đang nhìn vũ cơ trong đại điện, nhưng kì thực là suy nghĩ cái gì, cái loại khí tức thần bí này, cho người có xung động muốn tới gần, thế nhưng sau một khắc, lại sẽ bị lạnh lùng phát ra trên người hắn làm lùi bước…
“Đúng, Diên Diên, nàng không thể tiếp cận hắn!”
“Vì sao? Hắn có chỗ rất kinh khủng gì? Giết người như ma hay là tà ác như Tu La?”
Địch Diên Diên hiếu kỳ, vì sao Tà Vô Phong hình như rất hiểu vị Lâm vương kia, còn để cho nàng chớ tiếp cận hắn, hắn lại làm sao biết lòng của nàng lúc này nghĩ đến là cái gì?
Nàng thật là muốn nhìn một chút, vị Lâm vương kia đến cùng có gì lợi hại, mới không tại kỳ vị bất mưu kỳ chính, hắn bất quá là một vị Vương gia, hơn nữa cũng không phải thân nhi của hoàng thượng, cũng không phải thân đệ của hoàng thượng, bất quá là dưỡng tử thân đệ của hoàng thượng ôm về, có thể làm được, đã là không sai!
“Phản chính chính là không thể, miễn cho hắn lại sẽ thích nàng!”
Vị Lâm vương này, hắn bất quá có hiểu biết, hắn chỉ biết là, Lâm vương đồng dạng không thích nữ sắc, thế nhưng, Phượng Linh Tuyệt, Tà Lan Hiên, còn có bản thân, đồng dạng là không thích nữ sắc, cũng đều đồng nhất yêu Diên Diên!
“Ha ha, nguyên lai cuối cùng vẫn là đang lo lắng như vậy a?”
Địch Diên Diên ha hả cười, vẻ lo lắng như vậy xuất hiện ở trên mặt của Tà Vô Phong, thật đúng là hiếm thấy, bất quá, cũng chỉ có trước mặt nàng, hắn mới có thể biểu hiện như tiểu hài tử vậy…
Nhìn hai người nói chuyện thật vui, Tà đế, Duẫn Nguyệt cùng Địch Ngưỡng Thiên không thể nghi ngờ là thụ an ủi nhất, nhưng tự nhiên, người nhìn không thuận mắt cũng là cả khối!
“Tà đế bệ hạ, ngày vui mừng như thế, không bằng để ái phi của trẫm dâng lên một vũ?
Hoàng đế của Á Đinh quốc đột nhiên khởi hưng, tự nhiên, đề nghị này cũng là vị mị phi kia tự mình nói ra….

“Hảo….”
Tà Lam Kiếm tự nhiên là không thích người vứt bỏ thê tử này, thế nhưng ngại vì lễ tiết, hắn cũng đáp ứng, nữ nhân yêu mị này, hắn tự nhiên sẽ không liếc mắt nhìn, tôn tử của mình cũng giống vậy, nên, cho dù nữ nhân kia sử xuất cũng thế nào, cũng không có khả năng mị hoặc được Phong nhi…
Một tiếng đáp ứng của Tà đế, Mị phi liền liền bắt đầu đi tới trong đại điện phiên phiên khởi vũ, bất quá là hiện ra hết yêu mị, trên người vốn không có bao nhiêu vải vóc che đậy, nhân lúc vũ động này hiển sạch cảnh xuân, hai tròng mắt dụ dỗ không ngừng hướng về Tà Vô Phong phóng điện, động tác này tuy là một bộ phận của vũ đạo, lại vì tiết lộ cảnh xuân mà có vẻ bất nhã, phỏng chừng toàn trường chỉ có vị hôn quân kia thấy rất mê luyến. ╔ ╗
“Tướng công, đau có thể gọi lại diễm vũ hay không?”
Thanh âm của Địch Diên Diên không nhỏ, người chung quanh đều nỡ nụ cười, tự nhiên, Mị phi liên tục uốn éo người đến gần Tà Vô Phong nghe thấy được, tâm có không vui, muốn dùng vũ đái trong tay phóng đến chỗ Địch Diên Diên, nhưng không có nghĩ tới. . .
Khi vũ đái chuẩn bị đáp xuống trên đầu Địch Diên Diên, Địch Diên Diên dựa vào một chút, liền hướng về thân thể của Tà Vô Phong ngã xuống, sau đó một cước dẫm nát vũ đái. ..
Cho là quỷ kế của mình thất bại, liền muốn rút vũ đái về, thế nhưng bất đắc dĩ không biết vũ đái bị Địch Diên Diên đạp, xé ra, Địch Diên Diên vừa thu lại chân, mặt kiều mị của vị Mị phi kia liền thẳng tắp ngã xuống. . .
“Tướng công, Diên Diên còn chưa thấy qua vũ đạo mới lạ như vậy? Hôm nay xem như là kiến thức!”
Mị phi ngã xuống đất, ti trúc thanh trong nháy mắt dừng lại, tiếng cười lang lảnh của Địch Diên Diên cũng nhất thời vang lên, trong lúc bất chợt đại điện trở nên tĩnh, mọi người nghe những lời này của Địch Diên Diên, đều nở nụ cười. . .
Chỉ có vị hôn quân kia cười không ra miệng, vội vàng đi tới bên người ái phi mình, muốn nâng nàng lên, nhưng lại một ngụm một câu “Ái phi ngươi không sao chứ, ái phi ngươi có đau hay không” Quả thực ác tâm đến cực điểm. . .
Mà Tà Doanh Doanh cùng Cổ Lỵ thấy như vậy một màn, tâm phòng bị đối với Địch Diên Diên liền càng sâu, bởi vì trải qua một màn này, các nàng đều biết, Địch Diên Diên cũng không giống người ngu ngốc như tin đồn, đồn đãi trước cũng nhất định là giả tạo, sau này sẽ đối Địch Diên Diên, còn phải nâng chút tâm cơ!
—— đề lời nói ngoài ——
Cám ơn đã ủng hộ, tối mai cũng là ổn định canh tân của nga, kính xin lưu ý. . . Vẫn là một câu kia, nếu các vị có ý kiến gì, nhớ kỹ cần nhắn lại nga. . .