Tặc Đảm

Chương 377: Ngạo mạn quần hùng



Tiêu Ngự đứng tại chỗ, hướng về phía dưới nhìn thoáng qua, lần lượt đến dự thi đấu có hơn 10 Đạo tặc, số khác thì là bởi vì Tiêu Ngự chiến thắng Nha Nhận, nên đến xem cuộc chiến.

1 Đạo tặc bật người lên sàn PK.

Tiêu Ngự dò xét một chút cái tên Đạo tặc này, bộ dáng 25-26 tuổi, đúng độ tuổi khí huyết phương cương, Đạo tặc kia khi vào sân vẫn còn tận lực nhìn thoáng qua Quýt ở phía xa.

Tiêu Ngự cười khổ không thôi, cho dù bị hiểu lầm, nhưng Tiêu Ngự cũng không có tâm tình giải thích, cho hắn một cái [ Kỹ Năng Dò Xét ], hắn tên là Tử Đao, là một Đạo tặc lv 42. Hơi hơi xen một chút tư liệu của người này, ở trong Đấu Trường Hắc Ám bài danh thứ 7, cũng không tính là hạng vô danh.

"Đánh nhanh thắng nhanh." Nếu như nhiều Đạo tặc như vậy đều đấu hết, không phải muốn đem Tiêu Ngự phiền phức chết sao, mau chóng đánh xong thi đấu, Tiêu Ngự còn phải đi làm chuyện khác.

"Thi đấu bắt đầu!"

Tiêu Ngự lập tức mở ra tất cả trạng thái, 1 cú Long Tường Thuật tung ra hướng về người tên là Tử Đao kia phóng đi.

Tật Phong Bộ!

Tử Đao một chiêu Tật Phong Bộ tránh ra, từ sát bên người Tiêu Ngự đi qua, đến sau lưng Tiêu Ngự, một cái Ám Sát, Tiêu Ngự xoay người một chiêu Phản Thủ Bối Thứ.

Phản Thủ Bối Thứ!

Tử Đao dùng một chiêu Phản Thủ Bối Thứ phá Phản Thủ Bối Thứ. Chiêu này trông vô cùng tiêu sái a. Thật hấp dẫn tròng mắt người xem. Ở trong phần đông Đạo tặc. Chỉ có rất ít người có thể thi triển được ra. Giữa lúc hắn cho rằng có thể phá được Phản Thủ Bối Thứ của Tiêu Ngự. Tiêu Ngự chuẩn xác đánh trúng lưng hắn.

Hắn chỉ so với Tiêu Ngự chậm hơn 1 bước. Một chiêu Phản Thủ Bối Thứ phá Phản Thủ Bối Thứ này liền chết từ trong trứng. Một cái hơn 200 giá trị thương tổn từ trên đầu hắn bay lên.

Động tác Tiêu Ngự rất nhanh. Kỹ năng Phản Thủ Bối Thứ độ hoàn thành 70%. Nhưng lại rất hữu hiệu. Động tác của hắn làm cho các games thủ Đạo tặc xung quanh sáng mắt lên. Bọn họ vẫn cho rằng Phản Thủ Bối Thứ phá Phản Thủ Bối Thứ là rất khó giải. Trừ khi dùng kỹ năng đào tẩu. Mà Tiêu Ngự lại khai mở cho bọn hắn một cái ý nghĩ khác là. Hy sinh độ hoàn thành Phản Thủ Bối Thứ. Tăng nhanh tốc độ thi triển kỹ năng. Có thể khiến cho chiêu dùng Phản Thủ Bối Thứ phá Phản Thủ Bối Thứ của đối phương mất đi hiệu lực.

1 cao thủ trong lúc vô thức làm ra biện pháp hay. Có thể dẫn tới 1 đống lớn người noi theo. Nhưng mà cũng không phải cứ 1 mực noi theo. Là có thể trở thành 1 cao thủ. Còn phải do bản thân tiếp thu và giải thích được đến đâu. Thậm chí sáng tạo tuyệt chiêu thuộc về riêng mình.

Sau khi Tử Đao bị đánh trúng. Chủy thủ trong tay tựa như rắn độc. Một cái Tấn Kích thẳng đến mặt Tiêu Ngự.

Tiêu Ngự mở ra Ám Ảnh Khống Chế. Chống một cái Tấn Kích này. Tay trái Cốt Long Nha chuẩn xác đánh trúng bụng Tử Đao. Cho Tử Đao ăn 5 cái nguyền rủa cùng với 2 loại chất độc.

Tử Đao không nghĩ tới Tiêu Ngự không ngờ lại có thể lấy loại phương thức lưỡng bại câu thương này để liều mạng, sau khi dính nguyền rủa tốc độ bị chậm lại, Tiêu Ngự theo sát ở bên cạnh Tử Đao, trong nháy mắt bộc phát công kích mạnh mẽ.

Tử Đao một bên chạy trốn một bên ngăn cản công kích của Tiêu Ngự, nhưng mà hắn đã ăn 5 cái nguyền rủa, tốc độ đã giảm xuống không ít, làm sao có thể so được với Tiêu Ngự full trạng thái đây?

Chủy thủ của 2 người liên tục không ngừng tạo thành thương tổn đối với đối thủ, từng cái giá trị thương tổn từ trên đầu Tiêu Ngự và Tử Đao bay lên, ở trong quá trình hao tổn lẫn nhau, của thương tổn công kích Tiêu Ngự so với Tử Đao cao hơn hẳn 3 thành ( 3/10), chỉ qua 1 lát huyết lượng của Tử Đao đã bị Tiêu Ngự xoá sạch quá 1 nửa, chỉ còn lại hơn 1.300.

Năng lượng đã đầy cột!

Chủy thủ trong tay Tiêu Ngự một cái Tạc Kích hướng về Tử Đao chém xuống, Tử Đao một cái Độn Hình, vừa tránh khỏi một đòn của Tiêu Ngự, đã thấy Tiêu Ngự một chiêu Đột Tiến đến bên cạnh hắn, chủy thủ tay phải một cái Bạo Liệt đâm xuống.

Tử Đao nhìn lướt qua bảng kỹ năng, tất cả kỹ năng đều đã đóng băng, Tiêu Ngự vừa rồi dùng một cái Tạc Kích kia, cũng không phải công kích chủ yếu mà chỉ là thủ đoạn, vẻn vẹn là để lừa gạt hết kỹ năng của hắn mà thôi, một cái Bạo Liệt này mới là mấu chốt, Tiêu Ngự công kích quá nhanh, hắn đã không có năng lực né tránh nữa.

Bạo Liệt của Tiêu Ngự chuẩn xác đánh trúng người Tử Đao, đem Tử Đao đánh bay ra ngoài.

-1329, một cái giá trị thương tổn từ trên đầu Tử Đao bay lên, Tử Đao lảo đảo ngã xuống đất.

Tiêu Ngự quyết đoán lưu loát chém giết Tử Đao, Tử Đao trong lòng cảm thấy rất là oan, hắn còn có rất nhiều kỹ năng chưa kịp thi triển ra ( hết kỹ năng đào tẩu chứ hok phải công kích nha ), nhưng mà ở dưới công kích như cuồng phong bạo vũ của Tiêu Ngự phóng tới, hắn căn bản chưa có cơ hội thi triển ra những kỹ năng này đã bị tiêu diệt.

Tiêu Ngự nhìn lướt qua mấy Đạo tặc phía dưới, vừa rồi mấy Đạo tặc nóng lòng muốn thử kia đều đang lộ ra vẻ lưỡng lự, bọn họ tới tương đối trễ, không có thấy được Tiêu Ngự chém giết Nha Nhận, thấy được Tiêu Ngự và Quýt quan hệ hình như rất thân mật, cả đám đều đỏ mắt, muốn muốn dạy bảo Tiêu Ngự một chút, nhưng mà bọn họ không nghĩ tới là, Tử Đao không ngờ lại có thể dễ dàng bị tiêu diệt như vậy, mặc dù tại đây không thiếu người có chiến tích cao hơn so với Tử Đao, nhưng bọn hắn cũng không có nắm chắc quá lớn.

Tử Đao chán nản từ trên đấu trường đi xuống, Tiêu Ngự ngạo nghễ đứng ở trên đấu trường, rất có phần mang chút mùi vị thiên hạ dẫm dưới chân ta.

Có mấy Đạo tặc không phục, nhưng đều bị đánh xuống từng tên một, mới vừa rồi mấy Đạo tặc còn kêu gào đòi dạy bảo Tiêu Ngự, bây giờ cả đám đều nín thinh.

Tiêu Ngự nhìn 4 phía xung quanh, những Đạo tặc kia gặp được ánh mắt của Tiêu Ngự, đều lảng tránh nhìn ra hướng khác. Mơ hồ, bọn họ đều nghĩ tới Lưỡi Lê, khi Lưỡi Lê quật khởi, cũng tham gia một cái lôi đài như vậy, tất cả đối thủ đều bị đánh bại, Lưỡi Lê đứng trên cao hỏi: "Còn có người nào không?" Dưới đài không hề có ai lên tiếng, đây là hào khí cỡ nào a.

Tiêu Ngự thật không có kiêu ngạo như Lưỡi Lê, chỉ là, tình huống hiện tại, lại làm cho người không thể không nghĩ tới Lưỡi Lê.

Nếu như Tiêu Ngự và Lưỡi Lê đụng mặt, 2 người ai sẽ thắng ai?

Không, bất kể là Tiêu Ngự hay Lưỡi Lê, 2 người bọn họ đều là huyền thoại mà người khác không có cách nào đạt được.

Những Đạo tặc kia lần lượt rời đi, bắt đầu từ hôm nay, cái tên Tiêu Ngự sẽ được lưu truyền ở trên toàn bộ Đấu Trường Hắc Ám.

----- -----

Ma Vực tổng bộ.

Đám người Lưỡi Lê và Thứ Vũ đang uống trà nói chuyện phiếm, ban đêm vẫn là tương đối an nhàn, khó có được 1 ngày nhàn rỗi như vậy. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

"Tên Phong Dã này quá khó đối phó, địa bàn của chúng ta vẫn đang bị từng bước xâm chiếm, có lẽ sau 1 tuần lễ nữa sẽ thực sự chống đỡ không nổi nữa." Thứ Vũ thở dài nói.

Lưỡi Lê trái lại không hề xem trọng, cười nhạt nói: "Giải tán thì giải tán, một cái Công hội thôi mà." Thứ Vũ đem Công hội quá coi trong, mà Lưỡi Lê thì là đơn thuần lấy trò chơi để đùa nghịch, niềm vui của hắn chính là nhiệm vụ, trang bị và PK, Công hội tồn tại hay không đối với hắn mà nói cũng không trọng yếu.

"Ngươi không hiểu được, dù sao ta cũng đã tốn nhiều tâm huyết như vậy, nếu như thực sự giải tán, trong lòng thật là có một chút không nỡ." Thứ Vũ thở ra một hơi nói.

Lưỡi Lê cười nói: "Không phải không nỡ, mà là không phục đi."

Thứ Vũ muốn phản bác, mở miệng mà không thốt ra nổi, sa sút tinh thần nói: "Cho là thế đi." Vốn hắn chôn rất nhiều thế lực ngầm, chuẩn bị đánh 3 Công hội dưới tay Phong Dã, lại không nghĩ rằng ở khi chuyển chức lại sảy ra bất ngờ, 3 Công hội dưới tay Phong Dã chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, đem Ma Vực triệt để đè ép xuống.

Có giọng nói vang lên, Thứ Vũ nhìn một chút tin tức vừa thu được, hơi biến sắc.

"Xảy ra chuyện gì?" Lưỡi Lê hỏi.

"Tự ngươi xem clip đi." Thứ Vũ đem clip gửi cho Lưỡi Lê nói.

Lưỡi Lê mở clip, trầm mặc 1 hồi, mỉm cười, nói: "Có chút ý tứ a."

"Ngươi không ngờ lại còn có thể cười."

"Đời người khó có được 1 cái đối thủ, đây là chuyện đáng ăn mừng, không phải sao?" Lưỡi Lê nói.

Thứ Vũ nhìn vào Lưỡi Lê, hồi lâu, thở dài nói: "Được rồi."

"Khi nào thì thi đấu?" Lưỡi Lê nhìn về phía Thứ Vũ, hỏi, đã Tiêu Ngự là do Phong Dã đưa ra, mục tiêu nhất định là hắn rồi, giữa hắn và Tiêu Ngự, tự nhiên sẽ có 1 trận chiến.

"Buổi tối một ngày đây." Thứ Vũ nói, từ trên clip nhìn ra được, kỹ thuật của Tiêu Ngự không hề so với Lưỡi Lê kém hơn bao nhiêu, vì sao Lưỡi Lê một chút cũng không khẩn trương, ngược lại còn rất có hứng thú a?

"Địa điểm."

"Đấu trường quốc gia."

"Khá lắm, Phong Dã tính toán khá lắm." Lưỡi Lê nói, thi đấu ở đấu trường quốc gia, các games thủ sẽ phải ký một cái hiệp nghị chính thức trước, trong sân đấu trường quốc gia tất cả các trận thi đấu Máy Chủ đều có quyền tiến hành tiếp sóng và thu phát, clip thi đấu có thể sẽ được công bố lên mạng, kết quả trận thi đấu này mọi người đều có thể biết ngay khi kết thúc trận đấu. Lưỡi Lê có tên tuổi quá lớn, nếu như hắn thắng, các games thủ có thể cho rằng đây là đương nhiên, nếu như Lưỡi Lê thua, Ma Vực kia sẽ lọt vào trận đả kích rất nặng nề.

Cho dù hiểu đây là Phong Dã tận lực bố trí, nhưng Lưỡi Lê nhất định vẫn phải ứng chiến, nếu không Phong Dã nơi nơi rêu rao, các games thủ liền sẽ cho rằng Lưỡi Lê sợ, không dám ứng chiến, đến lúc đó ngay cả có 10 cái mồm cũng đều nói không rõ được.

Tin tức Tiêu Ngự khiêu chiến Lưỡi Lê rất nhanh đã truyền bá ra ngoài, bàn tán ồn ào huyên náo, gần như tất cả games thủ đều biết Lưỡi Lê vào buổi tối ngày mai ở trên sân đấu trường quốc gia sẽ tiếp nhận khiêu chiến của Tiêu Ngự, không cần phải nói, đây nhất định là Phong Dã giở trò quỷ. Lưỡi Lê là ai? Đạo tặc có huyền thoại bất bại, gần như không có địch thủ, clip Lưỡi Lê PK ở trong cộng đồng người chơi được truyền bá rất rộng rãi, là thần tượng của rất nhiều người, Lưỡi Lê thi đấu tự nhiên cũng sẽ nhận được rất nhiều sự chú ý.

Nếu như Tiêu Ngự là một tên vô danh tiểu tốt, chắc chắn sẽ không có cách nào dẫn tới như sự náo động vậy lớn, nhưng từ một trường chiến đấu buổi tối qua, Tiêu Ngự một trận thành danh, trở thành con hắc mã nhận được chú ý nhiều nhất, sau khi Tiêu Ngự đánh bại nhiều Đạo tặc như vậy, rồi lại ngay sau đó khiêu chiến ngai vàng của Đạo tặc, muốn không bị người khác chú ý cũng khó, huống chi địa điểm chiến đấu được chọn ở đấu trường quốc gia, loại địa điểm này là nơi trăm vạn người nhìn vào.

Từ chối đã là không thể rồi, binh đến tướng ngăn, nước đến đất cản, Lưỡi Lê chỉ cần chuẩn bị nghênh chiến là được.

Tiêu Ngự sắp xếp một chút thời gian, buổi tối ngày mai lại là khi hồng nguyệt lên cao rồi, nói không chừng còn có thể nhận được một cái nhiệm vụ, buổi tối ngày sau là lúc cùng Lưỡi Lê thi đấu, thi đấu xong, Tiêu Ngự còn phải tiếp tục làm nhiệm vụ ám sát, làm xong nhiệm vụ ám sát, hắn lại đến điều tra tinh cầu Ô Phục Nặc Tư, sắp xếp hành trình tràn ngập cả rồi.

"Người này quả thật có phần bản lĩnh." Thấy được Tiêu Ngự từ trên sân xuống, Quýt oán hận thầm nghĩ, rồi lại đành chịu, ban đầu trong lòng còn có một chút không phục, muốn cho Tiêu Ngự thêm chút phiền toái, nhưng bây giờ, nàng đã không thể không thừa nhận, Tiêu Ngự quả thật rất mạnh.

Các games thủ đứng xem chậm rãi tản đi, bọn họ hứng thú bừng bừng thảo luận về trận thi đấu giữa Tiêu Ngự và Lưỡi Lê sắp tới, ai thắng ai thua cũng đã được đem trở thành chủ đề tranh luận, tuy nhiên bọn hắn phần lớn cũng không xem trọng Tiêu Ngự, Lưỡi Lê thành danh đã lâu, cũng không phải không có đạo lý, với lại ở trên đấu trường, cũng không phải cứ ai kỹ năng nhiều, trang bị tốt là có thể thắng, còn phải cần tố chất tâm lý của games thủ.

Lưỡi Lê cũng không phải không có trận điển hình lấy yếu thắng mạnh, nhưng mà hắn cho tới bây giờ cũng chưa từng thất bại, cái này cũng đủ để nói rõ rất nhiều vấn đề rồi.