Tặc Đảm

Chương 392: Nghi thức



Trước hết khoan chưa để ý tới những điều này, cứ làm tốt nhiệm vụ của chúng ta đi đã." Tiêu Ngự kéo các đội viên từ trong thất thần trở về tới thực tế, quả thật, bây giờ muốn nói tới những điều này vẫn còn quá sớm, chúa tể hắc ám tồn tại là một cái sự thật không thể thay đổi, sau này rất nhanh sẽ có hàng loạt nhiệm vụ có quan hệ tới chúa tể hắc ám. Mà bây giờ, làm tốt thứ bản thân phải làm, mới là điều quan trọng nhất.

Chanh khẽ thở phào nhẹ nhõm, thần kinh của nàng khá tốt, nên là người đầu tiên khôi phục yên lặng, kế tiếp là Kẹo Sa Ngã.

Tiêu Ngự nói rất đúng, các đội viên cũng không cân nhắc tới vấn đề kia nữa, cái gì nên đến sẽ đến.

"Sơn Đức Lỗ điện hạ đang chờ các ngươi, đi theo ta." Vẫn là Vong linh Vu sư vừa rồi kia, không biết từ khi nào đã xuất hiện ở bên cạnh đám người Tiêu Ngự, tựa như hồn ma, dọa cho đám người Tiêu Ngự giật thót cả tim.

"Chúng ta đi thôi."

Đám người Tiêu Ngự theo đi, Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ muốn giúp bọn họ cử hành nghi thức, nghi thức xong xuôi cũng có nghĩa chính là lúc nhiệm vụ bắt đầu, bọn họ cũng sẽ phải vùi đầu vào trong nhiệm vụ khẩn trương hoàn tất, nhiệm vụ ngay từ những giây đầu tiên cũng đều phải tranh thủ từng giây từng phút đi ám sát. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn

Đi theo ở phía sau Vong linh Vu sư, 10 người tới trước 1 bãi đất rộng, trên mặt đất được bố trí một cái trận pháp vĩ đại dùng bột phấn của hài cốt tạo thành.

Ở dưới bố trí của Vong linh vu, đám người Tiêu Ngự đứng ở 10 góc phân biệt, một loại cảm giác kì dị khác thường từ đáy lòng đám người Tiêu Ngự bốc lên, từng bức họa xẹt qua trước mắt bọn họ, đây là 1 mảnh đại địa hoang tàn, hoang mạc vô tận, khắp nơi đều có hài cốt, trên không trung có 1 mặt trời màu đen trông thê lương, cô độc, mãi mãi không chuyển dời.

"Đây là nơi nào?"

"Thế giới này là nơi cổ xưa lâu đời nhất, minh giới." Vong linh Vu sư rất bình lặng nói.

Không nghĩ tới minh giới dĩ nhiên lại là như vậy. Tiêu Ngự không ngờ tòa trận pháp này. Có thể nối liền thông tới nhân gian và minh giới.

Vong linh tộc. chính là được chủ nhân của minh giới tức Minh Thần cho phép 1 chủng tộc của nhân loại. Tức Vong linh tộc tộc nhân có thể làm bạn với tử thi và điều khiển khô lâu làm việc. Đây chính là lực lượng mà Minh Thần ban tặng. Loại pháp môn nối liền với minh giới này. Đối với Vong linh tộc mà nói chỉ là 1 một thứ rất quen thuộc mà thôi.

Đám người Tiêu Ngự tầm mắt lướt qua bầu trời mênh mông, ranh giới đại lục. Tâm thần hơi hoảng hốt. Cảnh tượng trước mắt đã dần dần mơ hồ.

Bọn họ thoáng cái đã xuất hiện ở trong 1 tòa cung điện. Một ít âm thanh như có như không truyền đến.

"Minh Thần vĩ đại. Nếu như ngài nghe được ta cầu nguyện. Xin hoàn thành thỉnh cầu của ta. Nguyện đem vinh quang của ngài truyền bá tới khắp nơi trên đại lục."

Mơ hồ dường như là Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ đang cầu nguyện.

"Thánh chủ điện hạ vĩ đại, tín đồ thành kính của ngài đang kêu gọi ngài."

"Xin ban cho bọn họ lực lượng."

Những câu nói này tựa như một loại phù chú thôi miên, đám người Tiêu Ngự luôn luôn ở vào trong trạng thái mơ mơ màng màng, nhận thức đối với chuyện đang xảy ra xung quanh đều mơ hồ cả, mơ hồ nghe được Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ đang khẩn cầu thứ gì đó, ngoài Thần, Ma, thì còn có ai có thể khiến cho Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ thành kính cúi đầu đến như thế?

Tiêu Ngự ý chí cũng coi như rất kiên định, miễn cưỡng thấy rõ được khuôn mặt của Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ, 9 người khác đều ngã đã ngồi ở trên mặt đất miệng lẩm bẩm không ngừng, loại tình huống này, cùng với chống lại ma pháp tinh thần công kích cũng tương tự.

"Các ngươi ở xảy ra chuyện gì thế?"

Tiêu Ngự nhịn không được hỏi mấy đội viên khác, nhưng mà mọi người hiện tại đã vô lực trả lời.

Tiêu Ngự dần dần cảm giác được áp lực mạnh mẽ, đủ loại ảo giác xuất hiện ở trong đầu Tiêu Ngự.

"Đó là cái gì?" Tiêu Ngự tò mò muốn xem thử, tâm thần dần dần Trầm Luân.

Ngay sau đó một cỗ đau đớn mãnh liệt tràn ngập trong tất cả mọi nơi trên thân thể Tiêu Ngự, cúi đầu nhìn lại, từng chùm hỏa diễm bốc cháy, đem Tiêu Ngự hoàn toàn bao phủ ở bên trong, trong hỏa diễm có vô số khô lâu gào thét, hỏa diễm nóng rực đang quấn quanh Tiêu Ngự.

"Đây là ảo giác hay thực tế nhỉ?" Tiêu Ngự nhịn không được thầm nghĩ, nếu như là ảo giác tại sao lại có thể cảm giác được loại đau đớn bỏng rát này. Đúng rồi, chính là tinh thần công kích!

Tiêu Ngự tâm thần rơi run lên thu liễm lại, tựa như lão tăng nhập định thông thường ngồi trong biển lửa, trong tâm thần mảnh hư không, đau đớn trên người cũng dần dần giảm bớt, đến lúc tan biến mất tăm thì toàn bộ ảo giác trước mắt đều cũng tan biến theo hết.

Tiêu Ngự tựa như bị hư thoát, miễn cưỡng cố không ngã xuống trên mặt đất, thở hổn hển.

"Ồ." Ở phía cuối tại nơi thế giới xa xôi, một cái âm thanh cổ xưa truyền tới, trong giọng nói còn mang theo một chút kinh ngạc.

"Tinh thần công kích thật là vãi lúa!" Tiêu Ngự nhịn không được thở dài, chắc hẳn vừa rồi đám người Kẹo Sa Ngã cũng cùng Tiêu Ngự gặp phải ảo giác như nhau.

"Ca tụng ngài, Minh Thần đại nhân." Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ cung kính mà vừa vui vừa sợ nói.

Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ vừa dứt lời, trận pháp này đột nhiên lại vận chuyển, 1 đạo ánh sáng tráng kiện từ trên trời giáng xuống, bạch quang theo đường vân của trận pháp xuay vòng, sau 1 lát, cả cái trận pháp biến thành một cái quầng sáng to lớn vô cùng, ở trên không trung xoay tròn, trôi nổi lên, không ngừng biến đổi.

Từng đạo năng lượng mang theo khí tức mạnh mẽ từ 4 phương 8 hướng hướng về thân thể đám người Tiêu Ngự loạn chui vào trong, năng lượng mạnh mẽ dồn nén lên thân thể mà Tiêu Ngự cũng không thể động đậy mảy may, Tiêu Ngự trong vô ý nhìn lướt qua cột thuộc tính, phát hiện các hạng mục thuộc tính trong cột thuộc tính đang điên cuồng tăng lên.

Một loại cảm giác toàn thân tràn đầy lực lượng thoải mái vô cùng, đám người Tiêu Ngự vừa rồi trải qua một hồi chống lại tinh thần công kích bộ dáng mệt mỏi hiện tại đã trông mạnh như hổ như rồng.

Tòa đại trận kia không ngừng vận chuyển năng lượng cho đám người Tiêu Ngự, dần dần ảm đạm, sau đó hư không tiêu thất.

Năng lượng vận chuyển xong xuôi, nghi thức cũng đã hoàn thành.

"Nhiệm vụ dẫn đường quả là biến thái." Mấy đội viên nhịn không được thở dài, các hạng mục thuộc tính của bọn họ tăng lên hơn cả 10 lần, có thể dễ dàng miểu sát một người games thủ bình thường rồi a.

"Chúng ta chỉ có 3 giờ, nắm chặt thời gian một chút." Tiêu Ngự nói.

"Đây là bản đồ của Thánh Quang Thành, còn có một ít đạo cụ, các ngươi thu vào đi, các dũng sĩ, chúc các ngươi may mắn." Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ giao dịch cho Tiêu Ngự 1 số thứ rồi nói.

Tiêu Ngự tiếp nhận đạo cụ rồi quay đầu hướng 9 đội viên nói: "Chúng ta đi thôi."

Tạm biệt Vong linh sư Sơn Đức Lỗ xong, đám người Tiêu Ngự hướng Thánh Quang thành lướt đi như gió.

Tốc độ chạy của Tiêu Ngự so với các thành viên khác còn phải nhanh hơn rất nhiều, một bên chạy, một bên lấy ra đạo cụ Sơn Đức Lỗ giao cho bọn họ xem qua một chút.

Bảo Thạch Lừa Gạt: vật phẩm nhiệm vụ, đặt ở trong hành trang lập tức có hiệu lực. Cộng thêm kỹ năng : Ngụy Trang, sau khi sử dụng có thể ngụy trang cả ngày khiến cho games thủ liên minh không phát hiện ra thân phận thật.

Số lượng x 10.

Thứ tốt a, có thứ này, đám người Tiêu Ngự sẽ có thể thoải mái mà lẩn vào Thánh Quang Thành, hắn đem 10 miếng Bảo Thạch Lừa Gạt này phân phát cho đám người Chanh, rồi lại xem đạo cụ còn lại.

Vây Thúc Kết Giới: sau khi sử dụng sẽ tạo ra một cái kết giới có phạm vi 10m, kết giới ngăn cách với bên ngoài, không có cách nào đánh bại, duy trì thời gian 10 phút.

Vây Thúc Kết Giới này có phần trông như một cái quả cầu kim loại a, mặt ngoài là kim loại lộng lẫy, nhưng lại rất mềm mại, sau khi bóp nát sẽ hình thành kết giới.

Thứ này là để phòng ngừa tránh cho An Đông Ni Khắc chạy trốn mà xây dựng, lấy năng lực của An Đông Ni Khắc, cố ý muốn chạy trốn mà nói, thật đúng là không có bao nhiêu người có thể vây lại được a, đám người Tiêu Ngự chỉ có thể nhờ vào đạo cụ Sơn Đức Lỗ hỗ trợ cho bọn hắn mà thôi.

Ngoài những đạo cụ này ra, Sơn Đức Lỗ còn cho đám người Tiêu Ngự 1 tổ 20 bình Chuyên Gia cấp* Phục Hồi Máu Trong Nháy Mắt, Chuyên Gia cấp Phục Hồi Máu Trong Nháy Mắt là dược hoàn có hiệu quả phục hồi cực mạnh, có thể lập tức phục hồi 100% huyết lượng, trên thị trường còn chưa có xuất hiện loại dược hoàn này. ( bình thường chỉ là lập tức phục hồi 750 máu hay 2000 máu mà thôi, chứ hok có phục hồi full máu )

*Chuyên gia cấp : tựa như hạ cấp – trung cấp – cấp côi bảo – cực hiệu vậy đó, cũng là một loại cấp độ của dược hoàn a.

Tiêu Ngự đem những dược hoàn này phân phát cho chúng đội viên, mỗi người 2 bình, để chuẩn bị khi cần đến.

Chạy thêm vài phút, mấy người Tiêu Ngự đã thấy cửa chính của Thánh Quang Thành ở phía xa xa, bởi vì đang ở vào trạng thái chiến tranh, nên cổng Thánh Quang Thành đóng rất chặt, chỉ có 1 cửa nhỏ là mở để tiếp nhận games thủ Thiên sứ liên minh và NPC từ các nơi vội vàng tới mà thôi, nếu như gặp phải tình huống bất lợi, sẽ có thể bất cứ lúc nào đóng cửa này.

Đám người Tiêu Ngự liếc mắt nhìn nhau, sử dụng Bảo Thạch Lừa Gạt, mấy người biến hóa nhanh chóng, biến thành mấy games thủ Thiên sứ liên minh, sau khi khẳng định trên người không còn chỗ nào sơ hở, 10 người hướng về phương hướng cửa nhỏ đi vào.

Phòng ngự xung quanh cực kỳ kín đáo, còn có rất nhiều trinh sát hoạt động, quan sát hướng quân đội của Tà ác liên minh.

1 đám vệ binh ánh mắt nghiêm nghị dừng ở trên thân thể Tiêu Ngự quét qua, các đội viên cũng không nén nổi có chút khẩn trương, nếu như bị phát hiện, bọn họ sẽ nguy lớn. May mà các hạng mục thuộc tính tăng lên phạm vi lớn, cho dù cùng những này vệ binh khai chiến, muốn chạy hẳn cũng không vấn đề gì, bọn họ chi hơi hồi hộp mà thôi, từng người ưỡn ngực hết cỡ ( Chanh cũng ưỡn kìa… QoQ ), cố gắng khiến cho vẻ mặt trông tự nhiên hơn.

Đám người Tiêu Ngự nối đuôi nhau mà vào.

"Chờ một chút!" một thị vệ toàn thân áo giáp sắt gọi đám người Tiêu Ngự lại.

Thấy được thị vệ kia hướng về bản thân đi tới, tay của đám người Tiêu Ngự lẳng lặng đặt ở trên chủy thủ bên hông, nếu như thị vệ kia có bất cứ phản ứng dị thường nào khác, đám người Tiêu Ngự sẽ đem hắn chế trụ trước tiên, mạnh mẽ chạy vào Thánh Quang Thành.

"Đây là cái gì?" Thị vệ kia chỉ vào dây chuyền trên cổ Tiêu Ngự hỏi, hắn từ trên cái dây chuyền này cảm giác được hắc ám lực lượng rất mạnh mẽ.

Ở trước khi đi vào, đám người Tiêu Ngự đều đã tính toán qua, nếu như trên trang bị xuất hiện bất cứ vấn đề gì, bị hoài nghi, sẽ nói là vật phẩm kiếm được.

"Một cái dây chuyền triệu hồi, là chiến lợi phẩm ta thu được, cần kiểm tra sao?" Tiêu Ngự hỏi ngược lại.

Thị vệ nhìn chằm chằm vào mắt Tiêu Ngự, chỉ cần Tiêu Ngự để lộ ra một tia chột dạ, hắn cũng có thể thấy đươc manh mối, nhưng mà, Tiêu Ngự vẫn như cũ rất là bình tĩnh. Hồi lâu, thị vệ hơi hơi khom lưng, cung kính nói: "Không cần nữa, thưa dũng sĩ tôn kính." Hắn cảm giác được khí thế trên người Tiêu Ngự mạnh mẽ, ở thế giới này, cường giả cần phải nhận được sự tôn kính, huống chi Tiêu Ngự nói cái dây chuyền kia là chiến lợi phẩm thu được, đối với 1 Chiến sĩ mà nói, chiến lợi phẩm thu được là vinh quang của bọn họ, là điều được pháp luật của Ai Lạp Tây Á bảo vệ.

"Các ngươi có thể đi." Thị vệ nói.

Nghe được thị vệ nói, đám người Tiêu Ngự thầm thở ra một hơi, yên lặng đi vào Thánh Quang Thành, sau khi tiến vào cửa nhỏ, vẫn còn 1 khu vực cảnh giới nữa, xung quanh bố trí các loại cơ quan, xung quanh đều là vô số hầm hố, lộ ra tên nhọn um tùm, nếu có kẻ địch tiến vào nơi này, tuyệt đối sẽ đem bắn thành con nhím.

Đám người Tiêu Ngự không nén nổi thầm hô may mắn, nếu như vừa rồi bất chấp xông tới, sẽ là vô cùng nguy hiểm, bọn họ căn bản không có khả năng thông qua khu vực nguy hiểm này.