Tác Giả Đảo Lộn Tu Chân Giới

Chương 46: Tử kiếp.



Thiên địa pháp tắc nơi này mặc dù có nhiều hạn chế, đặc biệt nơi này không cho phép pháp tắc ngoại lai phát triển thế nhưng bù lại, nơi này cho phép tu luyện 'Kim Ô quyết', thứ công pháp bị thế giới trước của Hoạ Kỳ bài trừ, điều này khiến Hoạ Kỳ cảm khái không thôi.


Lần đẫn động cửu cửu thiên kiếp ở thế giới trước, Hoạ Kỳ ngẫm lại cũng không khỏi rùng mình, lúc đó dù cho hắn có chuẩn bị đầy đủ, e rằng cũng không thoát khỏi đợt lôi kiếp dữ tợn kia.


Hiện tại, Hoạ Kỳ là đệ tử của Cổ Long, thế nên địa vị trong Tiên Nhạc tông không thấp chút nào, cho dù hiện tại hắn mới bắt đầu tu luyện, tu vi mới đến Giả Linh Tiên tầng một không lâu. Thế nhưng một số quy củ trong tông dù có là đệ tử của vị địa tiên Lưỡng Cực kỳ cũng phải tuân theo.


Bình thường, hắn tu luyện, sinh hoạt tại Khí Ly sơn, chỉ khi nào có thắc mắc hay gặp rắc rối trong vấn đề tu luyện thì hắn mới đến Dã Trì sơn bái kiến Cổ Long.


Nếu hỏi tại sao hắn là đệ tử của Cổ Long mà không ở tại Dã Trì sơn, lại đi ở Khí Ly sơn thì câu trả lời đơn giản là do quy định trong tông. Đây là một quy củ cơ bản mà các đệ tử phải tuân thủ như đã đề cập ở trên.


Với hoả hệ thiên linh căn, tất nhiên vị trí của hắn là ở tại Huyễn Linh sơn rồi, thế vì lí gì hắn lại tu luyện, sinh hoạt tại Khí Ly sơn?


Những đệ tử tại Huyễn Linh sơn đều là những thiên tài được tông môn bồi dưỡng đặc biệt, thế nên không tránh khỏi tính tình kiêu ngạo, có thể một vài người không bộc lộ rõ ràng nhưng cái tâm thái ngang ngược, tự cho là đúng,... Chỉ cần nhìn vào một cái là thấy ngay.


Thế nên dù Hoạ Kỳ - Một lão bất tử đã sống một nghìn hai trăm năm, hoàn toàn không có hứng thú gặp mặt bọn họ, vậy nên mang tiếng ở tại Huyễn Linh sơn là thế chứ thực ra đa số thời gian hắn chủ yếu ngụ tại Khí Ly sơn.


Mà dựa vào thứ bậc của Cổ Long trong Tiên Nhạc tông, là đệ tử của cậu, việc Hoạ Kỳ ở dài ngày tại Khí Ly sơn (ngọn núi đào tạo đan sư, khí sư, phù sư, trận sư,... Không dùng để ở dài ngày) đã được chấp nhận.


Thứ bậc trong Tiên Nhạc tông rất dễ phân chia, không phân biệt thứ tự gia nhập trước sau, mà phân biệt theo tu vi của tu sĩ.


Cao nhất tất nhiên là vị thái thượng trưởng lão Lưỡng Cực sơ kỳ rồi, tiếp theo là hàng ngũ các trưởng lão Thượng Linh Tiên, tiếp đến là vị trưởng môn phái Tiên Nhạc, rồi mới đến các trưởng lão Sinh Linh Tiên.


Đệ tử của họ dĩ nhiên thân phận cao thấp đều dựa vào vai vế của sư phụ quyết định, tất nhiên những đệ tử nội môn trong Tiên Nhạc tông không có sư phụ dù tu vi có là Tử Linh Tiên đi chăng nữa thì thân phận đều ở mức trung tầng, mà thấp nhất chính là những đệ tử ngoại môn ít được chú ý.


Mà vì thứ bậc rõ rệt như vậy nên đám đệ tử Tiên Nhạc tông cũng có cách gọi khác nhau. Một đám có sư phụ đào tạo thì gọi là 'thượng giả', đám đệ tử nội môn tự do thì gọi là 'hạng hai', đám đệ tử ngoại môn còn lại thì gọi là 'tiểu tam'.


Chính cách phân chia đó đã khiến đám đệ tử trong tông liều mạng cỡ nào trong tu luyện, quyết tâm thoát khỏi danh hiệu hạng hai hay tiểu tam, tất nhiên cách gọi này chỉ lưu hành trong bí mật, không để thượng tầng phát hiện (mặc dù đã bị phát hiện từ lâu).


...


Ba năm sau.


Trong ba năm này, phía ma tu đã bắt đầu rục rịch, tràng cảnh này e là không bao lâu nữa trận chiến đạo ma sẽ nổ ra.


Tiên Nhạc tông.


Do trước kia từng là cường giả Đại Thừa kỳ thế nên Hoạ Kỳ tu luyện rất nhanh, chỉ có ba năm mà tu vi đã đạt  Giả Linh Tiên tầng mười lăm.


Điều này khiến hắn trở nên nổi bật hơn hẳn trong lớp hậu bối 'thượng giả', thế nhưng điều này cũng không giúp hắn vui lên chút nào.


Như đã biết, hắn bị ám ảnh tâm lý do cửu cửu thiên kiếp lần trước gây ra, thế nên hắn chưa sẵn sàng độ kiếp lần nữa, phải xoá bỏ ám ảnh này trước khi nó sinh ra tâm ma rồi mới tính.


Dự định thì là như vậy, thế nhưng hắn sắp phải độ 'Tử kiếp' rồi QAQ.


...


Cổ Long cảm thấy đau đầu, cậu hiện tại phải nghĩ cách xoá bỏ ám ảnh tâm lý cho đệ tử mình, mà kể ra cũng vô lí, Hoạ Kỳ từng là lão tổ Đại Thừa kỳ, không lí gì hắn bị cửu cửu thiên kiếp ám ảnh tâm lý một cách dễ dàng như vậy, điều này rõ ràng là có vấn đề.


'Đúng là có vấn đề.' Tiếng nói của Feratela vang lên.


'Thần Thứ nguyên!' Cổ Long giật mình.


'Ừ! Là ta!' Feratela nói.


'Ngài biết nguyên nhân Hoạ Kỳ bị ám ảnh tâm lý sao?' Cổ Long hỏi.


'Tất nhiên! Nguyên nhân là do cửu cửu thiên kiếp.' Feratela trả lời.


' ... Cái này tôi biết rồi.' Trên đầu Cổ Long chảy xuống ba vạch đen.


'Ý ta là cửu cửu thiên kiếp do Thần Thứ Nguyên đích thân giáng xuống.' Feratela giải thích.


'Thần Thứ nguyên?' Cổ Long giật mình.


'Đúng vậy! Hoạ Kỳ là tu sĩ ở vũ trụ số 55 bên cạnh, hắn tu luyện 'Kim Ô quyết' không thuộc về vũ trụ đó, thế nên Velotael mới đích thân giáng xuống cửu cửu thiên kiếp, thậm chí lúc đầu ông ta còn định giáng xuống 'Hỗn Độn Thứ Nguyên kiếp' nữa là.'


'Velotael? Là Thần Thứ Nguyên của vũ trụ 55 sao?' Cổ Long không khỏi tò mò.


'Ừ!'


'Chỉ vì một tu sĩ nhỏ bé tu luyện 'Kim Ô quyết' mà đích thân giáng xuống cửu cửu thiên kiếp, các Thần Thứ Nguyên rất rảnh sao?' Cổ Long không kìm được hỏi.


' ... Không! Thực ra bọn ta không cần phải quan tâm một việc tẹo teo đó đâu, chỉ là 'Kim Ô quyết' có nguồn gốc từ vũ trụ thứ 54 của chúng ta, mà lần trước Velotael thua ta trong một vụ cá cược thế nên giờ ông ta vẫn còn cay cú.'


'À! Ra là thế, và thế là sau khi giáng xuống cửu cửu thiên kiếp, Thần Thứ Nguyên Velotael đã tống cổ Hoạ Kỳ sang vũ trụ thứ 54 này, ha ha, rõ rồi, các vị Thần Thứ Nguyên rõ ràng lợi dụng việc công vào việc tư đây mà, đây là lạm quyền, hay còn gọi là gì ấy nhỉ, đúng rồi, giận cá chém thớt... Mà cái tên 'Kim Ô quyết' này nghe quen quen, ở đâu ta.'


' ... ' Lần này đến lượt Feratela chảy xuống ba vạch đen.


Cổ Long phát hiện Feratela như có như không khinh bỉ mình, có phải mình quên cái gì rồi không?


Mà hình như quên thật.


' ... Cậu thực sự không nhớ một chút nào sao?' Feratela hỏi.


'Ha ha! Nhớ? Nhớ cái gì? Tôi không biết.' Cổ Long cười gượng.


'Cậu... Haizzz! 'Kim Ô quyết' chính là một trong thập đại bảo điển của thế giới này, cậu sáng tác ra mà không nhớ sao?'


'Nhớ ra rồi! Bảo sao thấy quen, ha ha! Thần Thứ Nguyên, ngài thông cảm, dạo này áp lực quá, nhất thời tôi không nhớ ra. Bảo sao tôi với hắn có mối liên hệ nhân quả, thế là rõ rồi, hắn bị 'Kim Ô quyết' của tôi hại đây mà. Thế ngài có cách nào giúp hắn không?' Cổ Long hỏi.


'Đơn giản! Chỉ cần khiến hắn quên đi lần cửu cửu thiên kiếp đó là được.' Feratela nói.


'Vậy trăm sự nhờ ngài.'


...


Hoạ Kỳ bỗng nhiên cảm thấy đầu đau nhức, sau đó hắn ngất đi, lúc tỉnh lại, hắn cảm thấy mông lung, không thật, như đã quên một thứ gì đó.


Không quan tâm, việc trước mắt cần bận tâm là 'Tử kiếp' sắp tới, hắn cần chuẩn bị tinh thần.


'Tử kiếp', kiếp nạn đầu tiên của tu tiên giả, trải qua kiếp nạn này tu sĩ mới loại bỏ được phàm thai, sinh tiên thể, chuẩn cấp 'linh tiên' chứ không còn là 'giả linh' nữa. 'Tử kiếp' chỉ diễn ra trong khoảng một đến hai ngày, vì nếu có ánh trăng, 'Tử kiếp' sẽ kết thúc. Nếu tu sĩ nào độ 'Tử kiếp' vào những ngày trăng không lên, kết cục chính là tử vong thực sự, vì quá ba ngày, 'Tử kiếp' sẽ tự động kết thúc, người độ 'Tử kiếp' sẽ mất mạng. 'Tử kiếp' có thể xuất hiện vào bất kỳ thời điểm nào trong ngày, dù sáng sớm hay tối muộn. Nếu xuất hiện sớm, cường độ đau đớn của 'Tử kiếp' sẽ ở mức thấp đến trung bình, sau đó tăng dần lên đến khi kết thúc, người độ 'Tử kiếp' phải chịu đau đớn dai dẳng suốt một ngày, nếu không chịu đựng được sẽ mất mạng trước khi trăng lên. Nếu xuất hiện muộn, cường độ đau đớn của 'Tử kiếp' sẽ ở mức cao đến cực cao, cường độ đau đớn gia tăng rất nhanh, người độ 'Tử kiếp' sẽ không có thời gian thích nghi với đau đớn, có thể bị đau đớn đến ngất đi, hậu quả là phàm thai bị hủy, tiên thể ngưng tụ không thành, hồn siêu phách tán.


Sự đáng sợ của 'Tử kiếp' từng được cho là đáng sợ hơn cả 'Sinh kiếp', thế nhưng dù có trốn tránh thế nào, dù là đạo tu, ma tu, phật tu, quỷ tu, thể tu,... Đều phải đối mặt với nó, đây là cái giá đầu tiên khi nghịch lại trời đất, đạt thành đại đạo, chỉ trừ yêu tu khi hoá hình độ 'Yêu kiếp', lúc này mới độ thêm 'Tử kiếp' và 'Sinh kiếp' cùng một lúc, không cần độ 'Thượng kiếp'.(có ai đọc đến đây muốn xuyên vào truyện này để tu tiên theo cách này không vậy😸😸😸).


Hoạ Kỳ hiện tại đang bế quan ở trên Dã Trì sơn, hắn đã từ chối 'Đột Phá đan' Cổ Long đưa đến, dù sao 'Đột Phá đan' chỉ giảm bớt đau đớn, giữ cho ý thức thanh tỉnh, gia tăng sức chịu đựng với 'Tử kiếp' chứ không giúp rèn luyện tâm cảnh, dù sao cái gì cũng có hai mặt của nó.


Do không còn bị ám ảnh tâm lý nên Hoạ Kỳ muốn tự mình chịu đựng 'Tử kiếp', thông qua đau đớn rèn luyện tâm cảnh.


'Tử kiếp' đến.


Cơn đau tàn phá từ trái tim nhanh chóng lan rộng ra toàn thân, hiện tại là chiều muộn nên cường độ cơn đau ngay từ đầu đã đạt mức cao, từng cơn nhức nhối như cực hình tra tấn không ngừng, không ngừng truyền đến đại não của Hoạ Kỳ, cơn đau đến tê tâm phế liệt, cắt xẻ từng tấc da thớ thịt trên người, khi thì âm ỉ, khi thì mãnh liệt và ngày một nâng cao về cường độ.


Cổ Long từ xa quan sát, cậu đã từng độ 'Tử kiếp' ở chỗ Thần Thứ Nguyên, thời gian kéo dài đến ba ngày Thần Thứ Nguyên mới đem ánh trăng ra kết thúc 'Tử kiếp', hơn thế, vì theo 'Sinh Linh đạo' nên 'Tử kiếp' của Cổ Long còn khủng khiếp hơn rất nhiều lần, chịu đựng mệt mỏi do phải giữ vững thần trí suốt ba ngày, lại thêm cơn đau dồn dập, lúc đó Cổ Long còn tưởng mình không qua khỏi nữa là.


Trăng lên.


Ánh trăng chiếu đến Hoạ Kỳ nhanh chóng nhuốm màu đỏ huyết, từng tia sáng một hoá thành mũi kim xuyên vào thể xác Hoạ Kỳ, có bao nhiêu tia sáng sẽ có bấy nhiêu mũi kim, máu chảy xung quanh, ướt đẫm, nhanh chóng nhuộm đỏ cả mặt đất, các hạt photon ánh sáng mang trong mình năng lượng chết chóc chạy khắp cơ thể Hoạ Kỳ. Cơn đau này còn khủng khiếp hơn cả lăng trì, là cơn đau ở mức độ cao nhất của 'Tử kiếp', nó đâm vào từ từng sợi tóc đến xương tủy, từ da thịt đến từng mạch máu.


Ánh trăng màu đỏ máu cứ thế một cách lạnh lẽo, vô tình, kết thúc một cuộc đời phàm nhân. 'Tử kiếp'... Cũng có nghĩa là kiếp nạn của cái chết ban tặng.


Ánh trăng đỏ máu biến mất. 'Tử kiếp' kết thúc.


...


Lời tác giả.


Mỗi chương cố gắng hơn 2000 chữ thế này thật vất vả, miêu ta duy trì được ba chương rồi, hi vọng những chương tiếp theo cũng được như vậy, miêu sinh thật khổ😿😿😿.