Tại Đấu Phá Triệu Hoán Nữ Thần

Chương 210: hy vọng và tuyệt vọng





“Xuyên Tâm Tiễn”

Như đã từng đề cập qua thì mắt bạch tuộc có khả năng nhìn và phân biệt màu sắc cực kỳ tốt trong môi trường thiếu sáng dưới mặt nước, nên việc Tiêu Thiên bắn ra một mũi tên bọc trong hai loại dị hỏa một trắng - một xanh, sau đuôi lại kéo dài một đường bong bóng như ngư lôi vô cùng nổi bật thẳng về phía mắt nó chắc chắn sẽ không thể nào tránh được bị bạch tuộc lớn phát hiện.

Nhưng mà, phát hiện rồi thì sao chứ? Cả tám chiếc xúc tu đều đang bị Mỹ Đỗ Toa cột chặt và kéo căng, trong bối cảnh thân thể nó quá lớn còn mũi tên kia lại quá nhanh, bạch tuộc lớn có cơ hội, thậm chí… có khả năng tránh được cú này sao? - Đáp án đương nhiên là không thể!

Mà đã không thể tránh né thì như một lẽ dĩ nhiên, phòng ngự sẽ là phương án cuối cùng và duy nhất có thể được đưa ra lúc này.

Đáng tiếc, nên nhớ rằng đấu kỹ Tiêu Thiên sử dụng lần này, trước khi quay đầu bơi thẳng lên trên mặt nước, gọi Xuyên Tâm Tiễn!

Như thế nào là Xuyên Tâm Tiễn!? - Chính là mũi tên đi xuyên qua hồng tâm chứ sao!

Bằng cách bắn ra một mũi tên có độ xoáy lớn, kết hợp với lực đẩy cực mạnh của hai loại dị hỏa từ Hệ Thống khiến tốc độ, biên độ và cường độ xoay tròn càng lúc càng lớn hơn theo quãng đường đã đi qua, để đến khi nó trúng vào bạch tuộc lớn, thì…

Bụp! Ầm!

Gréccc!!!

...không một thủ đoạn phòng ngự nào có thể ngăn nổi mũi tên này xoắn lút cán vào bên trong hồng tâm đã được ngắm đến và nổ tung cả.

Một lần nữa nhắc lại rằng mắt bạch tuộc rất sáng, đồng nghĩa với số lượng dây thần kinh tập trung tại đây là vô cùng lớn. Hiện tại nó không chỉ bị trúng tên, mà còn phải chịu sức công phá từ vụ nổ dị hỏa cực kỳ kinh khủng sau đó nữa.


Khỏi nói cũng biết con bạch tuộc này đang đau đớn đến mức độ nào a!

Mà đã đau đớn và sợ hãi thì phản ứng bản năng của bạch tuộc chắc chắn sẽ là…

Phùùùùù…

Ọc! Ọc! Ọc! Ọc! Ọc!

...phun mực rồi chạy.

Đoán trước được chuyện này sẽ xảy ra nên ngay sau khi bắn ra Xuyên Tâm Tiễn của mình, Tiêu Thiên đã sớm quay đầu bơi thẳng lên phía mặt nước, dưới sự hỗ trợ lực đẩy của Hệ Thống phun ra từ… hai chân hắn rồi.

Rào! Ào! Ào! Ào!

“Nó trọng thương rồi, ra thêm chút sức kéo nó lên không luôn đi, Mỹ Đỗ Toa!”

“Ngươi… nói thì… dễ lắm!”

Khá bất ngờ khi thấy Tiêu Thiên bỗng nhiên trồi lên mặt nước và la lớn, nhưng rất nhanh Mỹ Đỗ Toa liền hiểu được ý hắn, đơn giản là bởi chính nàng cũng đã cảm nhận được sự yếu đi trong cách đối phương kháng cự rồi.

“Aaaaa…”

Trời thì đêm, trăng thì xa vốn đã tối om om, hiện tại còn bị con bạch tuộc lớn này phun ra đại lượng mực đen càng làm cho nguyên một vùng biển trở nên thiếu sáng hơn bao giờ.

Tuy nhiên, điều đó bây giờ không còn quan trọng nữa. × — QUẢNG CÁO —

Bởi vì hành động bản năng của bạch tuộc lớn đã khiến nó đánh mất hoàn toàn cái nhịp hít thở cần thiết để duy trì thế “kéo co” cân bằng với Mỹ Đỗ Toa, kết hợp với việc người sau bất chấp lực bài xích trên vai mình cũng muốn bùng nổ ra thêm sức mạnh theo lời kêu gọi từ Tiêu Thiên, thì… chuyện gì phải đến cuối cùng cũng đến.

Rào! Ào! Ào! Ào! Ào! Ào!

Bạch tuộc lên bờ rồi! Mà còn bằng tư thế chổng ngược bốn chân… à, chính xác là tám chân lên trời vô cùng khó coi ấy!

“Giữ nó như thế! Giữ nó như thế cho ta!”

Vừa gào lên hai tiếng điên cuồng, Tiêu Thiên vừa dùng tốc độ nhanh nhất của mình bay từ mặt biển lên bầu trời, để rồi trước ánh mắt không thể tin của Mỹ Đỗ Toa, hắn một lần nữa kéo cung bắn ra ba mũi tên…

“Tiên - Kình Lôi”

Tạch! Rẹt! Rẹt! Rẹt!

...chớp nháy lôi điện thẳng về phía phần miệng vẫn còn vương đầy những mực đen của bạch tuộc lớn, sau đó cứ thế một đường thẳng tắp… chui tọt vào bên trong.


Để cho rõ ràng thì Kình Lôi vốn chỉ là một loại đấu kỹ bắn Lôi Tiễn đơn giản, còn Ma - Kình Lôi là phiên bản tăng cường sức công phá bằng cách tăng Cường độ dòng điện(A - Ampe). Trong khi đó, Tiên - Kình Lôi lại ưu tiên tăng Hiệu điện thế(V - Vôn) để cường hóa khả năng gây tê nạn nhân.

Như vậy, không khó để nhận ra mục đích của Tiêu Thiên khi một lần duy nhất bắn ra tận ba mũi Tiên - Kình Lôi đơn giản chính là để làm tê liệt phần cơ xung quanh vùng miệng bạch tuộc lớn, qua đó tránh đi việc thân thể nhỏ bé của hắn bị co bóp khi cố gắng chui qua khu vực này.

“Tên điên này… hừ!” - Mặc dù bực tức cách làm việc điên rồ của Tiêu Thiên, nhưng Mỹ Đỗ Toa cũng chẳng thể làm gì hơn là cắn răng níu lấy con bạch tuộc nặng hàng chục tấn lơ lửng trên bầu trời và chờ đợi.

Biết rằng đi tranh đoạt dị hỏa là sẽ phải gặp khó khăn, nhưng đến mức độ này thì thực sự là nằm ngoài dự kiến của nữ vương bệ hạ lắm rồi.

“Ngươi tốt nhất là nên sống trở về, nếu không… chết rồi bản vương cũng phải lay ngươi dậy để đòi lại công đạo cho lần đầu tư thua lỗ này a!”

. . .

Bên ngoài xem như tạm ổn, vậy tình huống của Tiêu Thiên bên trong thì sao? - Câu trả lời là… không ổn chút nào!

Tối tăm, ẩm ướt, yếm khí và khắp nơi đều là những bó cơ cực lớn không ngừng co bóp cùng các loại dịch tiêu hóa như axit đậm đặc là những gì hắn đang phải đối mặt lúc này.

“Tích… ký chủ chuẩn bị sẵn sàng chưa?”

“Rồi, tới đi!”

“Tích… tốt, vậy thì… bắt đầu!”

Bùng! Phừng!

Ngay sau khi hiệu lệnh của Hệ Thống được đưa ra, thân thể Tiêu Thiên lập tức bùng lên ngọn lửa màu xanh lam của Thanh Liên Địa Tâm Hỏa trông không khác gì một Super Saiyan Blue*, cùng với đó là lực đẩy cực mạnh từ hai chân giúp hắn cứ thế một mạch xông thẳng xuống dạ dày của bạch tuộc lớn.

Tối tăm? - Có dị hỏa thắp sáng.

Ẩm ướt, cơ bắp, dịch tiêu hóa chặn đường? - Có dị hỏa bảo kê.

Về phần yếm khí thì Hệ Thống cũng bất lực, chỉ có thể do Tiêu Thiên tự mình nín thở mà thôi. Hay nói cách khác, trước trước sau sau hắn có tổng cộng năm phút để tìm kiếm và mang theo Mộc Ánh Tuyết lui ra ngoài an toàn. Xong sớm thì tốt, còn như chậm hơn… tự cầu nhiều phúc thôi. × — QUẢNG CÁO —

. . .

Bên ngoài.

Mỹ Đỗ Toa đã bắt đầu thấm mệt khi nàng không chỉ phải dùng sức một mình gồng gánh hàng chục tấn hành lý bay lên không ngừng không nghỉ, mà còn phải cắn răng chịu đựng lực bài xích của thiên địa ấn xuống không nghỉ không ngừng.

Cái sự tra tấn này kiểu bánh mì kẹp thịt này, so với cùng lúc đại chiến hai Đấu Hoàng khác còn muốn đau khổ và vất vả hơn nhiều lắm.

“Cứ cái đà này… sợ rằng không lâu nữa… mình sẽ… kiệt sức mất… A!”


Đang lúc nữ vương bệ hạ nghiến răng nghiến lợi suy nghĩ lung tung, thì biến cố bỗng nhiên phát sinh khiến nàng nhịn không được thốt lên hoảng hốt.

Chỉ thấy con bạch tuộc lớn đang bị nàng quấn chặt lơ lửng trên bầu trời vậy mà… chơi trò tráng sĩ chặt tay, vẫn là một lần duy nhất tự chặt cả tám cái xúc tu chỉ để có thể trốn khỏi khốn cảnh hiện tại và quay về với đại hải ấy!

Có vẻ như việc nội tạng bị sức nóng kinh khủng của dị hỏa thiêu đốt không ngừng đã khiến bạch tuộc lớn cảm thấy tính mạng bị đe dọa, đến mức cùng lúc hy sinh cả tám cánh tay cũng phải trở về với biển để uống nước giải nhiệt a.

Mà, nhắc tới cũng khá là xảo diệu. Bởi vì vùng miệng của nó bị Tiêu Thiên giật cho tê liệt rồi, lại thêm bên trong chịu đa tổn thương nữa nên bạch tuộc lớn chẳng thể nào phát ra được bất kỳ âm thanh kêu la hay rên rỉ gì cả, cứ thế im ỉm làm ra hành động kinh người mà thôi.

Ầm! Ào! Rào! Rào! Rào!

Âm thanh vật nặng rơi xuống nước, những tung tóe trên mặt biển, và hơn hết, là cảm giác “bỗng nhiên hụt hẫng” khiến Mỹ Đỗ Toa vốn đang hoảng hốt cũng nhanh chóng tỉnh hồn. Ngay lập tức, nàng điên cuồng bùng nổ tốc độ để đuổi theo đối phương.

“Khốn kiếp! Ngươi đứng lại cho ta!”

Vù!

Nói giỡn, hôm nay mà để con bạch tuộc này thoát về đại hải, sau này nàng biết đi đâu tìm nó nữa bây giờ. Quan trọng hơn là, đừng quên Tiêu Thiên vẫn còn đang trong bụng nó nha.

Cơ hội đột phá Đấu Tông của nàng nói riêng nằm trên người hắn, tương lai của tộc Xà Nhân nói chung nằm trên người hắn, người bạn duy nhất sau từng đó năm sống trên đời này cũng chỉ có một mình hắn.

Nàng nhất định sẽ không thể để hắn cứ thế bị mang đi được!

Ầm! Ào!

Như một quả đạn pháo lao thẳng xuống mặt biển, Mỹ Đỗ Toa điên cuồng dùng mọi cách mình biết để truy tìm kiếm dấu vết của bạch tuộc lớn. Nhưng mà… nàng không nhìn thấy gì cả, không nghe thấy gì cả, không ngửi thấy gì cả, thậm chí cái lưỡi chẻ đôi đặc trưng của loài rắn cũng không giúp nữ vương bệ hạ tìm được kẻ nàng muốn tìm đâu cả.

Giây lát, hai mắt Mỹ Đỗ Toa nhòa đi, đầu óc quay cuồng, còn trái tim thì như chết lặng.

Nàng… không còn cảm thấy gì cả!

*Super Saiyan Blue: xem series Dragon Ball.