[Sự kết hợp của hai người đứng đầu thì con cái sinh ra cũng là người đứng đầu…]
—–o0o—–
Bùi Thược tính toán hôm nay rảnh rỗi, cơ thể hắn gần như đã hồi phục, muốn đưa An Cửu đến suối nước nóng. Từ trước đến giờ hắn chưa bao giờ nghiêm túc cùng An Cửu hẹn hò, nhưng sau này thời gian còn dài, chuyện này hắn có rất nhiều thời gian và sức lực để thực hiện nó.
Muốn An Cửu kết bạn với Omega thuộc giai cấp thượng lưu, chuyện này là vì lâu dài mà suy xét đến.
Bùi Thược sắp xếp tài xế của biệt thự đưa An Cửu đi, dặn An Cửu không được tự tiện cởi vòng cổ bảo vệ xuống. Khi hắn đang đứng trước cửa sổ xe nói chuyện với An Cửu, thì thấy hai con chó hắn nuôi đứng bên ngoài hướng vào xe sủa, chờ An Cửu rời đi, Bùi Thược quay lại nhìn hai con chó, lúc này hai con chó mới cúi đầu, có chút sợ hãi, vẫy đuôi lấy lòng Bùi Thược.
“Có phải lúc nào cũng thế này không?” Bùi Thược hỏi người quản gia bên cạnh: “Chúng nó thấy An Cửu là sủa không ngừng?”
“Đúng vậy, chúng nó chỉ nhằm vào An tiên sinh.” Người quản gia cũng cảm thấy bất đắc dĩ, hai con chó này luôn chỉ biết đuổi theo mèo hoang không chịu buông tha mà sủa như điên, đây là lần đầu tiên chúng làm vậy với người trong biệt thự. Giống như coi An Cửu là kẻ thù không đội trời chung, vừa nhìn thấy liền nổi điên.
“Dạy dỗ cho tốt.” Bùi Thược trầm giọng nói: “Sau đó đưa đi triệt sản.”
“…Vâng.”
****
Địa điểm hẹn An Cửu là một nhà hàng tư nhân nằm trong tòa nhà cao tầng ở trung tâm thành phố, nhà hàng có hai tầng, Tư Hi và bạn của mình đã đặt trước toàn bộ tầng hai của nhà hàng.
Sảnh đợi trên tầng hai sáng sủa và trống trải, An Cửu vừa đi lên, cậu nhìn thấy vài người đang ngồi cạnh cửa sổ kính sát đất.
Nhìn thấy An Cửu, Tư Hi đứng dậy cười chào hỏi: “An Cửu, để tôi giới thiệu bạn bè với cậu”.
Trong không khí xuất hiện mấy loại tin tức tố hương hoa của Omega, bởi vì đều dán miếng dán ngăn cản tin tức tố nên mùi hương vô cùng nhạt, An Cửu nhìn Tư Hi dáng vẻ tuấn mỹ, kỳ thật cậu cũng không hiểu tại sao Omega này lại muốn làm bạn với mình. Nếu vì nể mặt của Bùi Thược, thì những người tình trước của Bùi Thược chẳng lẽ đều là bạn bè của những Omega này?
“Đây là Duyệt Tân.” Tư Hi nói với An Cửu.
Một Omega trẻ tuổi trang điểm nhẹ nhàng, thể hiện sự kiêu ngạo gật đầu với An Cửu hết sức có lệ, sau đó cúi đầu xuống tiếp tục uống nước trái cây, vẻ mặt thờ ơ không chút nào che dấu.
Tư Hi ngượng ngùng cười cười, giải thích với An Cửu: “Duyệt Tân là người rất tốt, ở chung lâu cậu sẽ biết”.
An Cửu “ừm” một tiếng, cũng không có phản ứng quá lớn, nếu không phải sáng nay bị Bùi Thược hút đi quá nhiều tin tức tố, thì chắc chắn cậu sẽ không rời khỏi Bùi Thược trong khoảng thời gian có thể thân thiết với Bùi Thược này.
“Đây là Bạch Tiểu Thuần …” Tư Hi tiếp tục kiên nhẫn giới thiệu.
Bạch Tiểu Thuần khuôn mặt nhỏ nhắn, lộ ra hàm răng trắng đều tăm tắp, cười nói: “Tôi nghe nói cậu là một Omega khiếm khuyết tuyến thể, nhưng cậu lớn lên thật đẹp nha, nếu nói là Omega hệ CX tôi cũng tin”.
Một Omega khác tóc nhuộm màu xám kem giật giật khóe miệng khi nghe câu nói này: “Thật là buồn cười, Omega khiếm khuyết là một thứ phẩm mọi người đều biết, sao cậu lại có thể so sánh với Omega hệ CX”.
Truyện đăng tải duy nhất trên wordpress: jihouse.wordpress.com và wattpad: jimixiao192.
Bạch Tiểu Thuần không cam lòng khi bị mắng, lập tức nói: “Tôi chỉ nói cậu ta xinh đẹp, cũng chưa nói điều gì khác”.
Omega kia cũng không chịu buông tha: “Xinh đẹp thì có ích gì, Omega khiếm khuyết cũng không thể sinh con, chết già cũng không có ai thèm cưới.”
“Dư Mạch.” Tư Hi nhíu mày cắt ngang: “An Cửu là Omega của anh Bùi, cậu bớt nói đi.”
Tư Hi là Omega CX, luận về gia thế lẫn cấp bậc đều là người đứng đầu, lời nói của y rất có trọng lượng.
Dư Mạch trợn mắt không nói gì nữa, Tư Hi kêu An Cửu ngồi đối diện, bên cạnh là Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần liếc nhìn vòng cổ trên cổ An Cửu, vô thức sờ lên vòng cổ trên cổ hắn, chớp chớp mắt ghen tị nói: “Vòng cổ của cậu đẹp quá, tôi chưa từng thấy nó trên thị trường, cậu mua ở đâu vậy, cái này quá cũ tôi đang muốn thay đổi nó”.
Duyệt Tân, người vẫn luôn cúi đầu nghịch điện thoại, ngẩng đầu lên khi nghe thấy điều đó, khuôn mặt vốn đã lãnh đạm lại càng trở nên lạnh lùng hơn. Bốn năm trước, y đã tỏ tình với Bùi Thược nhưng bị từ chối. Y cho rằng Bùi Thược sẽ không chướng mắt y, một người có bề ngoài ưu tú, xuất thân cao quý. Không biết ánh mắt hắn cao đến đâu, cuối cùng hắn lại tìm một Omega khiếm khuyết.
Y hiện tại dĩ nhiên không còn yêu Bùi Thược nữa. Sau khi phân hóa thành Omega, y càng thích những Alpha cường đại. Y thậm chí không thèm nhìn tới những Beta tầm thường, bây giờ những Alpha đang xếp hàng dài để theo đuổi y, tất cả họ đều có gen vượt trội hơn so với Bùi Thược. Nhưng càng là vậy, y càng cảm thấy nhục nhã khi bị Bùi Thược từ chối trong quá khứ. Nhục nhã vì tuổi trẻ ngây thơ, không hiểu biết lại bị một kẻ là Beta hấp dẫn, lại càng cảm thấy uất ức hơn khi bị một Beta từ chối.
“Thế nào mà cậu và anh Bùi lại quen biết nhau?” Duyệt Tân nhìn An Cửu, rồi thản nhiên nói: “Cậu có thể kể cho chúng tôi nghe được không?”
“Tôi không muốn nói.” Câu trả lời của An Cửu rất tự nhiên, ánh mắt quá bình tĩnh khiến Duyệt Tân rất tức giận nhưng vẫn phải nhẫn nhịn.
“Tôi nói thật, An Cửu, cậu đừng tức giận nhé.” Dư Mạch bênh vực Duyệt Tân, ẩn ý sâu xa nói: “Bùi tổng có nhiều doanh nghiệp, tài chính hùng hậu, về sau chắc chắn anh ấy sẽ muốn có con, cậu lại không thể sinh được, tốt nhất nên chuẩn bị tâm lý”.
An Cửu nhắm mắt lại, gật đầu, nếu không phải vì Bùi Thược, cậu thà đi câu cá bên sông, vừa ăn vừa câu cá, khẳng định thoải mái hơn việc đối phó với đám Omega nhàm chán này.
Lúc này, người phục vụ bắt đầu dọn món ăn, một con cá quế chiên xù được đặt ở trước mặt An Cửu, An Cửu ánh mắt chăm chú nhìn, cuối cùng lúc này mới phát hiện được ý nghĩa tồn tại.
Bộ dáng dầu mỡ đều không ăn của An Cửu khiến Dư Mạch không còn hứng thú với việc khiêu khích nữa, quay sang trò chuyện với những người khác.
Mấy người trò chuyện cuối cùng lại xoay về chủ đề Omega ZX.
“Tin tức tố của chúng ta vô dụng đối với Beta, nhưng tôi nghe nói tin tức tố của Omega ZX có tác dụng như nhau đối với cả Alpha và Beta”, Dư Mạch kích động nói: “Nói như vậy, chỉ cần Omega ZX sẵn lòng, hắn có thể khiến tất cả mọi người trên thế giới trừ Omega đều yêu hắn, thật là làm người khác hâm mộ.”
“Lợi hại nhất không phải cái này.” Bạch Tiểu Thuần nghiêm túc nói: “Tin tức tố của Omega không có mùi, nếu hắn ngồi ở bên cạnh cậu, cậu sẽ chỉ nghĩ hắn là Beta hoặc là Omega khiếm khuyết”.
Nhắc tới Omega ZX, sắc mặt vốn dĩ ôn hòa của Tư Hi phai nhạt vài phần: “Không có gì phải ghen tị, Omega ZX đều có kết cục thê thảm”.
Truyện đăng tải duy nhất trên wordpress: jihouse.wordpress.com và wattpad: jimixiao192.
“Điều đó còn phụ thuộc vào sức mạnh của người sở hữu hắn ta.” Dư Mạch ảo tưởng nói: “Nếu tôi là một Omega ZX, những Alpha trên toàn thế giới sẽ tranh giành tôi một cách điên cuồng. Tôi cảm thấy rất hạnh phúc khi nghĩ về nó, sau đó tôi sẽ tìm Alpha cường đại nhất”.
“Tôi nghĩ Tư Hi nói đúng, bị coi như là tài nguyên tranh giành không phải cái gì đáng hâm mộ” Bạch Tiểu Thuần chống cằm: “Tôi nghĩ Omega ZX chỉ có thể thoát khỏi số phận bị cướp đoạt nếu hắn thuộc về Alpha SX, hơn nữa đây là hai người đứng đấu ghép đôi, con cái sinh ra tất nhiên cũng là đứng đầu”.
Duyệt Tân cười mỉa mai: “Alpha SX, cậu mà dám mơ tưởng, nó còn hiếm hơn Omega ZX. Trên thế giới chỉ có mấy người đều đã gần trăm tuổi”.
Dư Mạch một bên thở dài, một bên cảm khái nói: “Đúng vậy, Alpha SX, ước mơ trong đời của tôi chính là được hít một ngụm tin tức tố của Alpha SX, chỉ nghĩ đến thôi tôi đã muốn phát tình…. Hơn nữa tôi nghe nói tin tức tố của Alpha SX có thể giết người, thật sự đáng sợ và khủng bố”.
——————–
Tác giả có điều muốn nói:
Vâng, Alphahệ SXcủachúng ta chính là người bị lừa thân, lừa tâm và suýt chút nữa bị lừa mất mạng, anh Bùi.