Trần Trường cảm thấy một cơn đ·iện g·iật chạy qua cơ thể, ý thức của hắn trở lại thế giới thực.
Hắn sau đó mở cái buồng capsule chơi game một cách bình thản, bước ra khỏi đó.
"Anh! Anh! Woa! Anh trở lại rồi." Ngọc Mai lập tức đứng dậy, chạy đến gần hắn, nhìn vào hình dáng quen thuộc nhưng lạ lẫm của hắn một cách tò mò.
"Em có đói không? Xin lỗi, anh ra hơi muộn chút."
"Không. Em ổn."
Cô gái nở nụ cười tươi như mọi khi, nháy mi mắt nhí nhảnh, mặc dù khuôn mặt nhỏ bé và đôi mắt con bé nhìn có vẻ uể oải một chút.
Trần Trường không thể không cười. Con bé đã quá trưởng thành so với tuổi. Con bé không bao giờ yêu cầu bất cứ điều gì từ hắn, dù họ thường phải để bụng đói khi ngủ.
Hắn vỗ nhẹ vào vai cô, sau đó nhanh chóng đặt một số đồ ăn từ một nhà hàng gần đó.
Hắn muốn đưa ra cô ra ngoài chơi, nhưng ngày mai sẽ bận rộn nên hắn quyết định kết thúc ngày hôm nay với một bữa ăn nhanh.
Đồ ăn rất nhanh đã đến và Trần Trường dọn các món đồ lên đĩa và tô cho cả hai.
Chỉ có hai anh em trong nhà, nên không gian khá yên tĩnh khi đang ăn uống.
"Anh, cái này có thực sự ổn không? Chúng ta đang xài rất nhiều đấy..?"
"Mai. Em có muốn chuyển đến căn hộ lớn hơn không? Ngày mai anh sẽ chuyển đến đó?" Trần Trường cười và gắp thêm một miếng thịt heo mềm được nấu chín .
"Căn hộ lớn hơn? Anh trai, chúng ta trúng số xổ số sao?" Cô gái cười rất dễ thương.
"He He. Có thể nói là vậy." Trần Trường nói và thêm thức ăn vào tô cơm của cô, và một miếng cho tô của mình.
Hắn đói nên muốn ăn nhiều sau khi tiêu hao nhiều năng lượng. Và cũng vì một điều khác...
"Ừm... anh hai...... anh hôm nay có gì đó lạ lạ đúng không?" Ngọc Mai không thể diễn tả được nhưng anh của cô dường như có chút khác biệt vào hôm nay.
Mặc dù hắn vẫn ốm như một bộ xương, nhưng không hiếu sao dường như có chút mạnh mẽ hơn. Mụn trên mặt hắn cũng đã biến mất và còn có cơ bắp?
"Ừ? Đừng nhìn anh như vậy và ăn nhanh đi. Chúng ta đang ăn đồ ngon hơn, nên tự nhiên là trông cảm thấy tốt hơn thôi. Đừng nghĩ nhiều”
"Ngày mai không đi học, được không"
"Anh bây giờ có thể kiếm tiền từ việc chơi trò chơi này. Vì vậy chúng ta có thể chuyển đến một nơi tốt hơn. Anh không muốn chúng ta ở lại đây nữa."
"Em nên ăn uống đầy đủ và tối ngủ đúng giờ đi, để có sức giúp anh dọn đồ chuyển đến ngày mai."
"Wahhh! Anh trai, cái này là thật sao? Chúng ta có thể kiếm tiền bằng cách chơi game sao?"
Trần Trường cười và xoa đầu cô, khiến cho cô bé nhăn mặt. "Tất nhiên rồi. Anh sao có thể nói dối em chứ?"
"Chúng ta sẽ có cuộc sống tốt hơn từ bây giờ. Em có thể có phòng riêng của mình. Mua váy mới. Bất cứ thứ gì em muốn. Ngày mai rồi em sẽ thấy." Hắn gật đầu.
"Ahh..."
Cô gái hoàn toàn không thể nói được gì.
"Anh đã chơi thì em cũng nên bắt đầu chơi chứ đúng không? Em có thể giúp anh được chứ?"
"Mmm. Đến lúc thì anh sẽ cho em chơi. Để anh trở nên mạnh mẽ trước đã. Sau đó anh sẽ dẫn em vào một thế giới mới."
"Ahh... nhưng!"
"Không có nhưng nhị gì hết! Em nên nghỉ trước đã. Sau khi em thức dậy, đợi anh và đừng ra ngoài đi học. Nhớ đấy nhé?"
"Được rồi, anh trai. Em sẽ nghe anh. Umm... Đừng làm việc quá sức nhé."
"Ha Ha. Anh sẽ không quá sức đâu." Trần Trường ném tô dĩa vào bồn rửa nhỏ và không bận tâm đến việc rửa chúng.
Sau đó, hắn đảm bảo rằng cửa đã được khóa chặt, uống một bình nước đầy và lại bước vào capsule game.
Sau khi hắn rời khỏi, Trần Ngọc Mai nhìn cái buồng capsule từ mười hai góc độ khác nhau, nhưng cô sợ sẽ làm hỏng cái gì đó, không dám đến gần.
Cô ngồi lại ở góc của mình, lặng lẽ lấy ra sách giáo khoa, và bắt đầu đọc.
….
Sau khi đăng nhập, Trần Trường bước ra khỏi thị trấn và đi thẳng vào rừng xung quanh.
Hắn chỉ còn một việc cuối cùng cần làm ở thị trấn Basila, đó là hoàn thành nhiệm vụ của huấn luyện viên.
Việc này cũng là ưu tiên hàng đầu của hắn, vì hắn muốn tăng cường cơ thể của mình càng nhiều càng tốt trước khi tiến tới bước tiếp theo.
Trong kiếp trước của mình, sau khi phát hiện ra thông tin cụ thể này, hoặc chính xác hơn là quy tắc này, vô số người chỉ có thể than thở trong hối tiếc vì đã quá muộn để bắt đầu lại từ đầu.
Ngay cả người hoàn thành nhiệm vụ này cũng không thể thu hoạch hết được lợi ích của nó.
Hắn chỉ nhận được 50% kết quả, nhưng cũng chỉ như vậy thôi mà đã đủ giúp tên đó vươn l·ên đ·ỉnh cao, và trở thành người dẫn đầu một trong những thế lực lớn mạnh.
Tuy nhiên, khộng như hắn, Trần Trường sẽ nhận được 100% phần thưởng nếu mọi thứ diễn suôn sẻ theo kế hoạch.
Chỉ việc nghĩ đến điều đó đã khiến hắn liếm môi mong đợi.
Hắn lại nhìn vào nhiệm vụ một lần nữa và băng thẳng qua khu rừng.
[Nhiệm vụ Độc Nhất: Tiêu diệt vua gấu Babarra và mang đầu nó đến huấn luyện viên tại sân tập]
“Bịch Bịch Bịch!!”
Bước chân của hắn di chuyển linh hoạt qua những cây cao thô to và những bụi rậm dày đặc.
Vua gấu Babarra cư ngụ trong khu vực rừng gần thành phố lớn nhất của Vương quốc Glade, thành phố Yelka. Đây là thành phố mà sớm muộn ai cũng sẽ dành phần lớn thời gian để ở chỗ này.
Chỉ xếp sau thành phố hoàng gia nơi cung điện hoàng gia tọa lạc, Yelka là điểm giao thương và thương mại lớn nhất, và có một số học viện ma thuật cao cấp và học viện kỹ năng nghề.
Các bang hội lớn sẽ tranh giành với nhau để có một vị trí đặt chân trong thành phố này, và người thành công giành được chắc chắn là vượt trội mọi mặt hơn các đối thủ còn lại.
Và quan trọng hơn, người chơi cuối cùng cũng sẽ tiếp xúc và tương tác với các chủng tộc khác nhau của thế giới như elf, orc, goblin và thú nhân.
Ban đầu mọi người đều rất ư thích cái này, vì có thể trò chuyện và ngủ với những người phụ nữ đẹp như elf, phụ nữ thú nhân có lông, đặc biệt là khi trò này có tính chân thực không thể tin được, càng khiến người kích thích.
Tuy nhiên, sự hung ác của một vài loại sinh vật cũng được bộc lộ khi trò chơi không còn chỉ là trò chơi nữa.
Khi nghĩ về tương lai u ám, Trần Trường thở dài một hơi và tiếp tục chạy qua những khu rừng vắng.
Trên thực tế, cấp độ hiện tại của hắn quá thấp để tự do chạy nhảy lung tung như vậy. Những khu rừng này đầy rẫy những t·ên c·ướp và sinh vật nguy hiểm, nhưng hắn không cách nào chờ đợi được.
Hiện tại, có lẽ chỉ có hắn ở trong những khu rừng này, tất nhiên cũng có kẻ phiền phức vẫn còn bám theo hắn, và có thể là vài người chơi nữa.
Tuy nhiên, Babarra là con Boss khu vực dã ngoại của thành phố Yelka, khu rừng hoang vắng này không thể tránh khỏi sẽ không giữ được sự yên bình quá lâu.
Tất cả các con đường ra vào thành phố sẽ sớm tràn ngập người chơi.
Những t·ên c·ướp và sinh vật có mối đe dọa bấy giờ, trong tương lai chỉ trở thành nguồn điểm kinh nghiệm.
Ngoài ra, vì ở đây nằm gần một khu vực dân cư cao, nên rất khó để cho một người giữ con Boss thành điểm kinh nghiệm cho riêng mình, phải rơi vào tình trạng cạnh tranh cao.
Và đối với nhiệm vụ độc nhất này, Trần Trường nhất định cần con Vua gấu này chỉ cho riêng mình.