Game Online: Người Chơi Trọng Sinh

Chương 58: Lập tổ đội



Chương 58: Lập tổ đội

Hắn đơn giản chỉ là không có thời gian để giải trí cho hai con vật nhỏ này, và thể hiện tình yêu thương và sự quan tâm mà một con vật nhỏ cần.

"Tụi bây sẽ được chăm sóc nhiều hơn khi tao đưa Mai vào đây.

‘Cho đến lúc đó, phải ngoan nha." Vỗ nhẹ lên đầu của con cáo và sau đó là con chim.

"Rời khỏi nơi này thôi."

Thoát ra khỏi hồ nham thạch cũng khó khăn như khi hắn đi vào trong.

Trần Trường nhảy lên những tảng đá nhỏ đang nổi trên bề mặt nham thạch và sau đó đến vách đá cứng chắc của núi.

Những tảng đá này còn nóng hơn cả bên ngoài, và gần như là không thể khi chạm vào chúng mà không thấy sức khỏe kéo giảm.

Nhưng may mắn thay, việc leo lên chỉ kéo dài trong một thời gian ngắn vì hang đá lộ ra ở phía trên chỉ cách vài trăm mét.

Trần Trường hít một hơi thật to trước khi bắt đầu leo lên, hoặc đúng hơn là chạy lên vách núi.

Hắn đặt tay và chân vào trong những khe nứt một cách nhanh chóng, nắm bắt vào bất cứ tảng đá nào gần đó, và leo lên càng nhanh càng tốt.

Cho dù chỉ giảm tốc một chút đi nữa, hắn cũng sẽ bắt đầu mất một lượng lớn sinh mệnh nhanh chóng.

Vì vậy, hắn không dừng lại và chỉ thở ra một hơi sau khi đến nơi an toàn.

Những con vật của hắn...

Một con bay lên một cách thoải mái trong khi con kia nhảy và nhảy nhẹ nhàng và rớt xuống một cách êm ái bên cạnh hắn.

Trần Trường bước ra khỏi hang động, đến phía đầu kia, và sau đó lấy ra một công cụ từ túi của mình.

Đó là một loại v·ũ k·hí giống như cái liềm mà có dây thừng dài cột vào đó.

Hắn móc nó vào bên trong hang động, cố định nó một cách chắc chắn, và sau đó bắt đầu leo xuống núi cao bằng cách sử dụng dây thừng để từ từ hạ mình xuống.



Với chú cáo nhỏ bám chặt vào cổ mình, Trần Trường leo xuống, bám vào sợi dây thừng từ từ hạ xuống từng chút một.

Việc leo xuống cũng dễ dàng và nhanh hơn nhiều so với khi leo lên.

Hắn đã trở lại mặt đất, đứng trên hốc đất trước khi lại có đàn chim nào đó kịp bay tới t·ấn c·ông hắn giữa không trung.

"Đến lúc rời đi rồi."

Trần Trường bắt đầu bước đi với hai sinh vật nhỏ xung quanh, một trên không và một trên mặt đất.

Trùng hợp thay, nhóm năm người đã săn Kỳ Nhông Dung Nham khi hắn đến đây vẫn đang lang thang quanh khu vực này.

Tất cả họ đều nhìn thấy hắn và chào hắn ngay lập tức.

Rất ngạc nhiên, Trần Trường cũng nhẹ nhàng gật đầu đáp lại. "Các cậu có muốn cùng đi chinh phục hầm ngục không?"

Ai mà không muốn được một chuyên gia mạnh mẽ dẫn dắt chứ?

Không suy nghĩ nhiều, tay tanker liền hồ hởi ngay.

"Dạ, tất nhiên là được, anh chyên gia!"

Gã thậm chí còn sẵn sàng đuổi đồng đội của mình, pháp sư, người ngỡ ngàng nhìn lại gã.

"Ê! Sát thương của tôi còn cao hơn của nó mà!" Anh ta ngay lập tức chỉ tay vào Đạo Tặc tên đó đang mặt dày muốn ở lại tham gia chinh phục hầm ngục.

Nhưng đã quá muộn và không ai còn chú ý đến anh ta nữa.

Anh ta chỉ có thể im lặng phản đối và nhìn những người khác tiếp tục thảo luận.

"Có một hầm ngục gần đây gọi là Hồ Trăng. Chúng ta có thể đi chinh phục chỗ này. Các cậu có thể giữ tất cả trang bị rơi ra và tiền. Tôi sẽ lấy sách kỹ năng và vật liệu."

"Có được không?" Trần Trường đề nghị.



Hắn đưa ra tất cả các điều kiện một cách rõ ràng.

Tay tanker nhanh chóng gật đầu và đồng ý.

Những điều kiện này có thể bất lợi trong tình huống bình thường, nhưng không phải trong trường hợp này.

Thực tế, họ cũng đã cày ở đây trong vài giờ qua để có thể vào hầm ngục đó.

Đó là một hầm ngục cấp 20 và tất cả họ hiện tại đều ở cấp 19 hoặc 20.

Tuy nhiên, độ khó của hầm ngục luôn cao hơn cấp của nó, nên họ muốn ít nhất đạt cấp 21 hoặc 22 trước khi thử đi vào, đó là lý do tại sao họ đã cày cấp ở đây.

Nhưng bây giờ khi Trần Trường đã hỏi họ, họ không muốn bỏ lỡ cơ hội này và quyết định hợp tác với người chơi có kinh nghiệm này.

Ngay cả khi thất bại, điều đó cũng không thành vấn đề vì thành công sau khi thất bại chinh phục hầm ngục vài lần là rất bình thường. Có cơ hội chinh phục một lần với một người chơi giỏi chỉ có thể cho họ nhiều lợi ích hơn.

Thấy rằng không ai trong số họ có vấn đề gì và nhóm đã sẵn sàng để hắn tham gia, Trần Trường nhanh chóng kết thúc cuộc thảo luận.

"Được rồi. Tạo tổ đội và gửi lời mời cho tôi." Hắn nhẹ nói và bắt đầu bước ra khỏi hốc đất hướng về hầm ngục 'Hồ Trăng' nằm trong khu rừng xung quanh thành phố Yelka.

Những người khác cũng nhanh chóng theo sau hắn, kể cả pháp sư bị đuổi ra.

Không lâu sau Trần Trường nhận được thông báo.

[Ding. Bạn đã được mời vào tổ đội]

[Ding. Bạn có chấp nhận không? Có/ Không]

Trần Trường chọn 'Có' và sau đó anh ngay lập tức nhận được một thông báo khác.

[Ding. Bạn đã được đánh dấu là thủ lĩnh]

[Ding. Bạn có chấp nhận không? Có/ Không]



Trần Trường cười nhẹ, bất ngờ từ chối lời mời này.

"Heh. Anh không muốn làm trưởng nhóm à?" Tay tanker hỏi với vẻ mặt không thể tin được, nhưng Trần Trường chỉ xua tay.

"Không cần thiết đâu."

Gã đỡ đòn trông ngạc nhiên.

Gã không thể không cảm thấy xúc động trước cử chỉ tử tế này. Đúng thật là một người tốt bụng và thân thiện!

Không chỉ hướng dẫn cho họ cách đánh nhau với Kỳ Nhông Dung Nham nhanh chóng, mà còn mời họ đi đánh hầm ngục và thậm chí không muốn làm trưởng nhóm!

Quá hào phóng và cao thượng! Không lẽ đây là phong thái hành xử mà một chuyên gia nên có sao!

Nhóm bắt đầu đi ra khỏi hốc đất, đi vào khu rừng.

Trần Trường đi phía trước, cùng với hai sinh vật nhỏ gần mình, những người còn lại theo sau, mắt họ đều dán vào hai sinh vật nhỏ thay vì Trần Trường.

Giờ đây khi có thời gian nói chuyện với anh, họ đã nhận ra hai thú cưng mới không có cùng anh trước đó.

Trong nhóm chat riêng của họ:

Goo Hyun (Đạo Tặc): Tụi bây, có thấy hai con thú cưng đó không? Trước đó đâu có thấy anh ta mang theo đâu đúng không? Phải không?

Jang Soo (Đỡ đòn): Đúng. Tôi trước đó cũng không thấy thú cưng nào đi cùng anh ta hết. Chắc là anh ta mới có bọn nó trong khu vực này.

Goo Hyun (Đạo Tặc): C·hết tiệt! Tôi biết mà! Thú cưng biết bay không phải rất hiếm sao? Làm thế nào mà anh ta đã có một con rồi? Với lại nhìn con cáo cũng trông có vẻ đặc biệt! Chúng nó nhỏ như ấu thai vậy. Tôi chắc chắn là anh ta đã đi ấp trứng hay làm gì đó.

Jang Soo (Đỡ đòn): Đúng. Tôi cũng nghĩ vậy.

Jee Mina (Hồi máu): Hyun, tôi biết cậu đang nghĩ gì! Dừng lại đi. Đừng làm gì mờ ám. Đừng phá hỏng chuyện này!

Jeong Hee (Pháp sư 1): Ha ha. Trúng phóc! Tôi chắc chắn nó đang muốn làm cái đó.

Goo Hyun (Đạo Tặc): Sheesh. Các cậu. Tôi chỉ nói vậy thôi. Sunho, ít nhất cậu lên tiêng bên tôi cái coi bro?

Choi Sunho (Pháp sư 2): C·hết tiệt! Ai thèm quan tâm? Sao lại đá tôi ra, lũ khốn?

Jang Soo (Đỡ đòn): Các cậu, bình tĩnh. Đừng phá hỏng chuyện tốt lần này. Thú cưng của anh ta không có vẻ gì là hiếm đâu. Chỉ là một con chim và một con cáo thôi. Chúng ta có thể quay lại và tìm trứng thử sau. Tôi chắc chắn nếu có thì nó cũng sẽ xuất hiện lại. Chúng ta cũng có thể hỏi anh ta cách để có được bọn thú mà. Vì vậy tôi cảnh báo lại, đừng làm gì mờ ám.