Game Online: Người Chơi Trọng Sinh

Chương 61: Vội



Chương 61: Vội

"Chúng ta có thể sẽ bị quét sạch ngay cửa vào mà chân còn chưa đi vô hầm ngục đó! Anh có nghiêm túc không? Chúng tôi đến đây cùng nhau là vì anh yêu cầu cơ mà."

"Đúng đấy. Nếu anh không quan tâm, thì sao lại nhờ chúng tôi ngay từ đầu?"

Lần lượt từng lời buộc tội và phàn nàn bắt đầu xuất hiện, và tiếc là, đây là tất cả những gì họ có thể làm.

Đây không còn là hầm ngục dành cho người mới bắt đầu nữa.

Không thể đơn giản thoát ra theo ý muốn, nếu không thì họ đã đi ra theo con đường đã vào rồi.

Bây giờ họ phải hoàn thành cuộc chinh phục hoặc c·hết trong hầm ngục để thoát ra.

Điều này làm tất cả càng tức giận hơn.

Vì người này đã rất giỏi và mạnh mẽ nên họ không nghĩ đến anh ta lại chơi khăm họ như thế này.

"Thật lãng phí thời gian!"

Jang Soo gầm gừ.

Họ có thể sẽ mất một phần cấp độ và nếu họ xui xẻo, một vài mảnh trangcũng bị mất đi.

Gã trừng mắt nhìn người vẫn đứng như tượng và phun ra trong cơn giận dữ.

"Cứ tiếp tục đi. Nếu chúng ta c·hết, thì c·hết thôi. Kệ nó."

Những người khác cũng gật đầu và đi theo gã.

Họ đi trên những con đường hoang vắng của ngôi làng, giữa những túp lều tồi tàn và những ngôi nhà bị phá hủy đi một nửa, chẳng mấy chốc một nhóm quái vật khác xuất hiện.

“Aaaaeeeeee! Aaaaeeeeee!”

Những bóng ma rên rỉ và lần này năm bóng ma xuất hiện.

Jang Soo nhanh chóng bước lên, cố gắng giữ chúng lại, nhưng năm bóng ma là quá nhiều để gã có thể xử lý.

Gã bắt đầu chịu sát thương nặng và mana của người trị liệu nhanh chóng cạn kiệt.

Sát thương từ đạo tặc và pháp sư đơn giản là không đủ để hạ gục chúng nhanh chóng, và các chuyển động của họ đều lộn xộn.

"C·hết tiệt thật. Có vẻ tổ đội sẽ bị quét sạch nhanh chóng."



Jang Soo thở dài và từ bỏ.

Gã có thể thấy rõ kết quả, còn có ý nghĩa gì khi cố gắng nữa?

Đây là một hầm ngục có độ khó cao, đó là lý do tại sao họ đã tiếp tục cày cấp mà không thử chinh phục chỗ này, đã vậy làm sao có thể hoàn thành nếu chỉ có 4 thành viên?

Hoàn toàn là lãng phí thời giani!

Sinh mệnh của gã sắp cạn kiệt hoàn toàn, bất ngờ lúc này, một q·uả c·ầu l·ửa nóng rực rơi xuống bóng ma đang định t·ấn c·ông gã.

-200

Một con số sát thương lớn và khó thể tin nổi lên trên đầu bóng ma.

"Jeong Hee, kỹ năng gì vậy? Sao q·uả c·ầu l·ửa của cậu đột nhiên gây sát thương lớn như vậy?" Jang Soo nói khó hiểu.

Nhưng không phải Jeong Hee, một giọng nói khác vang lên. "Tôi đã sẵn sàng rồi."

Trần Trường bình tĩnh và điềm đạm khi vừa xoa dịu tình hình căng thẳng xảy ra.

Hắn ném một bình thuốc hồi máu cho tank, Jang Soo bắt lấy với vẻ mặt ngạc nhiên.

Potion hồi máu là hàng hóa đắt tiền!

Tùy tiện dùng nó có ổn không?

"C·hết tiệt! Mình nghĩ cái gì vậy?"

Gã nhanh chóng uống nó khi chỉ còn một hơi thở là c·hết.

"Anh có biết là chúng ta đã không cần rơi vào tình huống như vừa rồi nếu anh không đứng im như cục đá không."

"Hmmm. Ngừng nói và tập trung đi."

Lời của Trần Trường khiến cả bốn người họ muốn đâm hắn thay vì bóng ma, nhưng họ không có thời gian để tức giận vào lúc này.

Những bóng ma rên rỉ tiếp tục vung những móng vuốt to lớn sắc nhọn hoặc móng tay dài thái quá của chúng trong cơn cuồng nộ.

Tank cùng đạo tặc đang gặp khó khăn trong việc tránh các đòn t·ấn c·ông và phản công.

Một mình pháp sư không gây đủ sát thương để giải quyết tình huống này, nhưng tất cả đã thay đổi khi Trần Trường tham gia vào trận chiến.



Lần này hắn không rút kiếm ra.

Hắn muốn dựa vào mana nhiều hơn và điều chỉnh kiểm soát mana của mình cũng như hiểu thêm về việc niệm chú.

[Cầu lửa] [Cầu lửa] [Cầu lửa]

Trần Trường liên tục niệm cùng một loại ma thuật, mỗi lần đều hình dung một quả cầu năng lượng tụ lại và bắn ra phía trước.

Hắn cố gắng tăng và giảm nó theo ý muốn, mà không quan tâm về con số sát thương hắn đang gây ra.

Và đứng ngay bên cạnh hắn là hai thú cưng, vẫn chưa làm gì cả.

Cả ba trông khá thoải mái và vô tư so với phần còn lại của nhóm, bọn họ gần như không thể thở nổi và đang vật lộn để kiểm soát trận chiến.

[Ding. Bạn đã được thưởng 20 điểm kinh nghiệm]

[Ding. Bạn đã được thưởng 20 điểm kinh nghiệm]

[Ding. Bạn đã được thưởng 20 điểm kinh nghiệm]

...

...

...

Sau khi Trần Trường bắt đầu phóng những q·uả c·ầu l·ửa liên tiếp, trận chiến không kéo dài lâu và năm bóng ma lần lượt tan biến thành những hạt sáng thiên thể.

Jang Soo và các thành viên còn lại trong tổ đội quá ngỡ ngàng khi chứng kiến cảnh này, đến mức họ bắt đầu nghi ngờ, liệu những bóng ma đó có phải là ảo ảnh ngay từ đầu xuất hiện hay không.

Nhưng chuỗi điểm kinh nghiệm xuất hiện không thể chối cãi, vì vậy họ chỉ có thể chấp nhận sự thật phũ phàng.

Đây chính là sự khác biệt giữa kỹ năng của họ và trình độ kỹ năng của một người vượt xa trí tưởng tượng của họ.

Ngay lập tức, mọi sự oán giận trước đó họ dành cho người này hoàn toàn biến mất như thể chưa từng tồn tại, họ chỉ có thể hy vọng rằng Trần Trường không giữ mối thù nào.

"Khụ… anh…"

Jang Soo ngượng ngùng gãi đầu và định nói gì đó thì Trần Trường mỉm cười bình thản và đột ngột, phóng ra một q·uả c·ầu l·ửa khác, xả chiêu về đám bóng ma đang lang thang bên trong những túp lều đổ nát.

Hắn đã bắt đầu t·ấn c·ông làn sóng bóng ma tiếp theo!



Thông thường, tank sẽ là người tiếp cận nhóm quái vật trước và thu hút sự chú ý của chúng, nhưng Trần Trường chỉ đơn giản bước tới và liên tục ném những q·uả c·ầu l·ửa vào nhóm bóng ma.

Jang Soo bừng tỉnh khỏi trạng thái ngẩn ngơ và nhanh chóng tiến lên để cứu vãn tình hình và điều chỉnh sự phân bố sự chú ý của quái vật.

Những người khác cũng hoảng sợ và nhanh chóng bắt đầu t·ấn c·ông.

"Ahhhh! Hyung! Đợi đã!!!"

Trần Trường cười.

"Hmmm? Không phải các cậu nói là các cậu đang vội sao?"

Hắn phớt lờ những ánh mắt của họ và tiếp tục ném q·uả c·ầu l·ửa vào bóng ma.

Đây là tình huống mà thường sẽ khiến mọi người ghét ngay lập tức, vì tank luôn phải là người bắt đầu trận chiến để đảm bảo sự ổn định, trừ khi có những tình huống đặc biệt cần chiến lược khác.

Nhưng trong trường hợp này... không ai dám nghĩ như vậy!

Dù sao thì, với những con số sát thương cao mà hắn đang gây ra, trận chiến đột nhiên trở nên dễ dàng hơn, và ngay cả khi tank không bắt đầu trận chiến, vẫn không có sự mất kiểm soát và gây sát thương lộn xộn nào.

Điều này càng ấn tượng hơn, đặc biệt là khi xét đến hầm ngục mà họ đang ở.

Khó khăn chính của Hồ Trăng là nằm ở những tiếng rên rỉ của bóng ma.

Nếu ai đó nghe tiếng rên rỉ này trong thời gian dài, họ sẽ rơi vào trạng thái hoang mang, đầu óc hoàn toàn mụ mẫm và không thể suy nghĩ rõ ràng.

Với tính năng thực tế của trò chơi, hiệu ứng này sẽ ngăn người chơi làm bất cứ điều gì khác trong một giờ tiếp theo.

Đó chính là tác động nặng nề của tiếng rên rỉ lên tinh thần.

Vì vậy, trong loại hầm ngục này, tốc độ là ưu tiên hàng đầu, và Trần Trường đang tập trung vào chuyện đó.

Hắn thúc đẩy gia tăng nhịp độ, liên tục kéo thêm nhiều bóng ma đi về về phía nhóm, ngay khi con cuối cùng c·hết.

"Anh à…"

Jang Soo muốn nói gì đó nhưng nuốt lời lại.

Gã không biết liệu Trần Trường đang làm chuyện này có mục đích nào, hay vì hầm ngục yêu cầu như vậy.

Nếu vậy thì gã có thể nói gì? Không lẽ nói làm chậm lại ?

[Thuẫn Kích]

[Ngăn Chặn]

Gã lắc đầu bất lực và nhanh chóng cố gắng cân bằng trận chiến.