Game Online: Người Chơi Trọng Sinh

Chương 63: Ba hồn ma



Chương 63: Ba hồn ma

"Đi thôi!"

Tanker hét lên hùng hồn.

Mọi người đều tràn đầy niềm vui khi chạy về phía hồ càng nhanh càng tốt.

Tuy nhiên… ngay khi họ gần tới nó…

Hồ và ánh trăng long lanh nhảy múa trên hồ lại một lần nữa biến mất hoàn toàn và thay vào đó, có một đám hồn ma buồn nôn khác đang rên rĩ.

Nghe tiếng rên khóc của chúng lặp đi lặp lại khiến đầu họ nhức óc.

Họ có thể quay đầu lại ở đây và chạy… nhưng… tiếc là họ không thể.

"Ôi my god…" Jang Soo nhìn lên, chỉ để thấy loạt mưa bốc lửa ào ạt rơi xuống, chào đón họ một lần nữa.

“Bang! Bang! Bang! Bang!”

Một sau một, những hồn mà quay lại nhìn vào mục tiêu, chúng bắt đầu lao vào nhóm, một phần lớn sinh mệnh của chúng đã bị bào mòn bởi những đoàn lửa rơi xuống.

Không sử dụng bất kỳ đòn t·ấn c·ông nào khác, Trần Trường cũng tiếp tục dựa vào chỉ vài kỹ năng đã sử dụng cho đám quái vật này, hoàn thành trận đấu một cách trơn tru từ đầu đến cuối.

Và cuối cùng, Phong Thiết cũng nhận được thông báo nâng cấp đầu tiên của nó.

Cơ thể và cánh của nó lớn thêm một chút.

Trước đó nó nhỏ hơn kích thước của lòng bàn tay, bây giờ nó chính xác là kích thước của lòng bàn tay của một người đàn ông cao to vạm vỡ.

Chuyện này không phải là gì đặc biệt, nhưng con vật bên cạnh nhìn nó với vẻ khao khát, tự hỏi khi nào nó mới lớn lên.

"Sắp rồi. Sắp rồi."

Trần Trường lắc đầu và tiếp tục chú ý đến những linh hồn..



Một con trong số bọn nó gần như tiếp cận t·ấn c·ông Healer, nên hắn tập trung vào con ma đó và kết thúc nó trước.

Mỗi lần chinh phục Hồ Trăng thường mất khoảng từ 3 đến 5 giờ.

Cái này đã bao gồm bất kỳ tình huống bất ngờ nào mà có thể gặp phải.

Tuy nhiên, tổ đội của Trần Trường đã ở tại đây được 8 giờ rồi. Ngoại trừ hắn mỗi thành viên trong nhóm đều đang nằm ngã trên mặt đất nghỉ ngơi.

Quần áo và áo giáp của họ đều ướt đẫm mồ hôi, họ ôm chặt bụng vì quặn đau, như thể vừa chạy một cuộc marathon.

Kinh khủng nhất là họ vẫn chưa đối mặt được với ba mini boss và boss cuối của hầm ngục.

"Đi thôi. Đứng dậy đi." Trần Trường nói nhẹ.

Hắn vừa mới thở sâu và chú ý đến lượng mana trong cơ thể để tự động bổ sung.

Mỗi người đều có tỉ lệ tái tạo mana nhất định, nhưng đó là chưa đủ.

Cách giải quyết chính là đi nâng cao tỉ lệ này.

Lên cấp mù mịt mà không tập trung vào những yếu tố như này chỉ là lãng phí thời gian.

"Sếp... ahhh đợi 2 phút nữa thôi được không..." Jang Soo và Hyun rên rỉ cùng một lúc.

Là những game thủ, họ đã quen với một mức độ thoải mái nhất định, mô hình trải nghiệm siêu thực tế này của trò chơi đang h·ành h·ạ họ.

Tại sao nhà sản xuất phải tái hiện cảm giác đau đớn và mệt mỏi?!

Không lẽ sức bền giảm là chưa đủ à? Bọn họ có cần thiết đi phát triển tính năng cảm giác thực tế không?

Tất cả từ đầu đến chân đều mệt mỏi.

Họ đã gặp loạt các ảo ảnh hồ trăng cho đến giờ, lần nào chạy đến kiểm tra đều làm cả nhóm hậm hực tràn trề.



Tất nhiên, nó sẽ không tồi tệ như vậy nếu họ chỉ rời đi mà không va vào với từng đám quái, nhưng không may cho họ, Trần Trường là cá biệt.

"Haha. Đi thôi. Đứng dậy đi. Tôi nghĩ là lần này sẽ không phải là ảo ảnh đâu. Sau khi uống một giọt nước hồ trăng, mệt mỏi và căng thẳng của các cậu sẽ được giảm nhẹ ngay thôi. Các cậu không muốn à?"

Trần Trường cười và bắt đầu đi về phía hồ ở cuối đường. Ánh trăng trên trời sáng rực và nước hồ lấp lánh như tinh thể.

Phía sau hắn vang lên tiếng than thở và rên rỉ, họ không còn cách nào khác các thành viên trong team kéo cơ thể nặng nề đứng dậy.

“Hộc hộc…anh ta nói thật sao?”

Đạo tặc cười khổ, thì thầm với Jang Soo, người đang trầm lắng thở một hơi dài. Dù anh ta nói dối thì họ còn thể làm gì khác chứ?

Cho đến bây giờ họ chỉ có thể nhìn thanh kinh nghiệm tăng lên một cách chóng mặt, cũng là điều duy nhất có thể an ủi bọn họ

Sau cấp 20, cực kỳ khó để tăng cấp lên cao hơn, mặc dù trải qua trong này rất khó khăn mệt mỏi, nhưng bù lại là thanh kinh nghiệm tăng lên một cách khá dễ dàng.

Những q·uả c·ầu l·ửa hay đúng hơn là những quả cầu to bằng đạn đại bác của Trần Trường, kết hợp với tồn tại của đám mob ở gần, chúng liền bị diệt sát, đã khiến thanh kinh nghiệm tiến triển nhanh hơn rất nhiều.

Nhưng liệu nhiêu đó đủ để kiềm nén bọn họ phải chịu đựng hàng giờ đồng hồ vất vả và đau đớn này không?

Này không phải chỉ là một trò chơi thôi sao?

Tại sao phải đi cày cuốc cực khổ như vậy?!

Bốn người tiếp tục càu nhàu trong lòng.

Tuy nhiên, tay chân của họ vẫn tiếp tục di chuyển, không muốn bỏ lỡ cơ hội cho đến phút cuối cùng.

Và đúng như Trần Trường đã đề cập, lần này khi họ đến gần hồ, cuối cùng nó vẫn không biến mất!

"Ahhhhhh!"

Goo Hyun không thể chịu đựng được nữa và hét toáng lên, như muốn dùng hết hơi trong phổi, nhấn chìm cả cơ thể và tứ chi của mình xuống hồ, vội vàng nhảy xuống đó.



"Cẩn thận bọn mob quái đấy, tên ngốc này!" Jang Soo hoảng sợ nhưng dường như không có gì xảy ra nên những người khác cũng lao vào và ngâm mình xuống nước hồ.

Làn nước mát lạnh của hồ gột rửa mọi mệt mỏi trong cơ thể họ, khiến họ sảng khoái vô cùng.

Trần Trường cũng bước tới và uống vài ngụm.

Nước hồ vừa vào dạ dày, một cảm giác ấm áp bồi bổ lan khắp cơ thể, mọi mệt mỏi về thể xác và tinh thần khi nghe tiếng kêu rên rỉ không ngừng của bọn bóng ma đều bị xóa bỏ hoàn toàn.

"Đù má! Tuyệt quá đi! Sao trên diễn đàn không nói cái dụ này?!"

"Ahhh… ngon quá! Tôi chưa từng uống cái gì mà ngon dữ vậy!"

"Tsk. Im đi và đi sang bên đó kia kìa. Cậu đang làm bẩn chỗ nước của tôi đấy!"

Cả nhóm ngay lập tức bắt đầu chơi đùa như mấy đứa nhỏ và có vẻ không muốn ngừng lại.

Chỉ khi Trần Trường hắng giọng đe dọa, họ mới miễn cưỡng lần lượt ra khỏi hồ. "Bàn thờ ở bên kia, chúng ta đi thôi."

Vừa đến nơi, những tiếng vang lớn vang lên, ba bóng ma đen như mực từ trong bóng tối của màn đêm bước xuống, dây xích kéo lê trên mặt đất.

Ba con ma này trông vô cùng kỳ quái và kinh dị nhưng sau khi đánh bại hết đợt này đến đợt hồn ma khác, không ai còn thấy sợ hãi nữa, tanker nhanh chóng lao về phía trước.

"Tôi sẽ thu hút sự chú ý của ba con!!! Tấn công con bên phải đi! Diệt từng con một!" Jang Soo nhanh chóng hét lên chỉ dẫn rồi tiến lên với cơ thể đô con của mình.

Ba hồn ma gào thét dữ dội và giây tiếp theo, một quả cầu năng lượng xoáy xuất hiện trước mặt chúng, giống như được tạo thành từ khí trắng và đen.

Chúng ném quả cầu này về phía Đỡ đòn và máu của hắn ngay lập tức giảm xuống còn một phần ba.

"C·hết thật! Làm sao có thể chữa kịp được đây?!" Trị liệu ngay lập tức hoảng loạn.

Tình hình còn tồi tệ hơn khi đám ma bắt đầu đọc một thứ ngôn ngữ cổ quái, và tiếp đó, một loạt quả cầu khác xuất hiện.

"Không Không Không Không. Arghh!"

Jang Soo kích hoạt tất cả kỹ năng của mình để chuẩn bị chặn đòn t·ấn c·ông, nhưng hắn biết rằng nhiêu đây vẫn có thể không đủ để vô hiệu hóa đợt sát thương lần này.

Nếu ngay cả hai đòn đầu tiên của chúng mà bọn họ không đỡ được, thì phần còn lại của trận chiến sẽ ra sao đây?