Game Online: Người Chơi Trọng Sinh

Chương 67: Ăn sách



Chương 67: Ăn sách

Mọi thứ mà một người hiểu được trong game sẽ vẫn ở lại với họ.

Không ai có thể lấy đi những kiến thức đó.

"Được rồi. Không cần phải nghĩ nhiều. Mình sẽ thêm điểm vào tất cả các thuộc tính, nhưng sẽ dành nhiều điểm hơn cho trí tuệ."

Trần Trường nhanh chóng phân bổ 13 điểm thuộc tính cho tất cả các thuộc tính khác và 19 điểm cho Trí Tuệ.

Hắn quyết định làm điều này vì dự định dựa vào kỹ năng pháp sư và kỹ năng triệu hồi undead của mình trong khi chơi trò chơi này để hiểu chúng tốt hơn.

Trừ khi hắn gặp được truyền thừa kiếm thuật thì đây là lựa chọn tốt nhất của hắn.

Đã có vài người khác tình cờ gặp được những truyền thừa và ý chí này, trong đó được giải thích tất cả các khái niệm.

Kể từ khi mục tiêu chính của các game thủ là học cách sử dụng mana, những truyền thừa và ý chí này là một kho báu không sánh được vì chúng là đường tắt làm cho người chơi có được những gợi ý tiết lộ quan trọng một cách tức thì.

Nhưng vấn đề chính là không ai lại đi tiết lộ bất cứ điều gì về những thứ này.

Không có một thông tin nào về chúng.

Điều đó không có nghĩa là Trần Trường đã bỏ cuộc hoàn toàn.

Sau cùng, hắn biết tất cả những người chơi đã nhận được những truyền thừa và ý chí này nhờ vào tính năng Tường Danh Vọng của trò chơi.

Một số trong bọn họ thậm chí còn là cốt cán của các bang hội nổi tiếng có sức ảnh hưởng.

Vì vậy nhờ đó mới có thể ước lượng sơ bộ khu vực nào có thể đã nhận được truyền thừa.

Trần Trường cười chua chát.

Nếu biết rằng mình sẽ có cơ hội thứ hai, hắn đã cố gắng nhớ nhiều chi tiết hơn rồi.

Hiện tại, truyền thừa duy nhất mà hắn có manh mối vững chắc nhất, là truyền thừa về Tử Linh thuật.

Nó nằm trong Minh Giới!

Đó là khả năng duy nhất có thể nhận được khi sự kiện Minh Giới bắt đầu.

Vì vậy, khi ghép các manh mối lại với nhau, đây là thứ mà hắn có cơ hội cao nhất để đạt được, và do đó, Trần Trường quyết định đầu tư nhiều hơn vào thuộc tính Trí Tuệ.



Khi hắn đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình, con cáo nhỏ đang nhảy xung quanh hắn, cố gắng nhảy lên bắt con chim, nó thấy cuốn sách kỹ năng nằm gần hắn.

Nó chán chơi với con chim và bắt đầu chơi với cuốn sách một cách tò mò.

Từ đó dẫn đến phát sinh một chuyện ngay lập tức, một ánh sáng bao quanh con cáo khi nó học được cuốn sách kỹ năng.

“Kyuu?”

Con cáo nhỏ ngay lập tức hoảng sợ vì sợ mình đã vô tình làm sai gì đó.

Nó biểu hiện sự bối rối trên khuôn mặt đáng yêu của mình, nhìn Trần Trường như ă·n t·rộm.

"Hmmm? Chuyện gì xảy ra?"

"Papa…"

Trần Trường rùng mình mỗi khi nghe từ đó. Nó khiến hắn cảm thấy nổi da gà. "Khụ, chỉ gọi ta là chủ nhân thôi."

“Kyuuu! “

Con cáo nhanh chóng gật đầu lia lịa.

Lúc này, bộ dạng như sẵn sàng làm bất cứ điều gì để bù đắp cho lỗi lầm của mình.

"Được rồi. Nói cho ta biết chuyện gì xảy ra?"

Con thú nhìn quanh quất và thấy rằng không có cách nào để cứu vãn tình hình, cuối cùng nó cũng thừa nhận sự thật. "Chủ nhân… Ta đã ăn cuốn sách."

"Eh?"

Trần Trường ngay lập tức cứng đờ người.

Hắn nhấc con cáo lên và xem xét nó từ mọi phía. nó chỉ mới cấp 1 và đã có thể học được kỹ năng?

Ngay khi hắn nhấc nó lên, con cáo nhỏ càng hoảng sợ hơn và bắt đầu khóc.

"Chuyện gì xảy ra nữa?" Trần Trường không nói nên lời.

"Ah. Đừng lo lắng. Ăn sách cũng không sao. Sau này, ta sẽ cho ngươi thêm sách để ăn." Nhìn thấy hắn tương tác với con cáo với biểu cảm ấm áp, những người xung quanh đều ngạc nhiên.



Đây có phải là cùng một người đã quát tháo bọn họ trong vài giờ qua không?!

Trong số họ, Mina, người chữa trị đã để ý đến con cáo từ đầu. Cô là một cô gái thích những thứ dễ thương và con cáo thì dễ thương vô cùng!

Vì vậy, với nụ cười rạng rỡ, cô quyết định dùng cơ hội này để nói chuyện với Trần Trường, nhưng trước khi cô kịp làm vậy, một tin nhắn xuất hiện trong boxchat riêng của họ.

Trong tin nhắn riêng tư:

Jang Soo (Đỡ Đòn): Đừng cố tán tỉnh anh ta một cách lộ liễu như vậy! Cô làm anh ta bỏ chạy mất!

Goo Hyun (Đạo Tặc): y ya. Đúng vậy nhan sắc của cô sẽ làm anh ta kinh hồn táng đảm mất! He He

Jee Mina (Trị Liệu): Hai người đúng là bọn ngốc!

Jee Mina (Trị Liệu): Goo Hyun, tôi sẽ không chữa trị cho cậu đâu tên khốn!

Jeong Hee (Pháp Sư 1): Chỉ số của hai chiếc nhẫn thế nào? Chúng có tốt không? Rơi sách kỹ năng gì vậy?

Jang Soo (Đỡ Đòn): Mấy chiếc nhẫn xịn lắm. Tạm thời, Mina sẽ trang bị hai chiếc và tôi sẽ trang bị một chiếc. Quên cuốn sách kỹ năng đi, nhắc thêm sẽ không lịch sự đâu.

Jeong Hee (Pháp Sư 1): Aiii. Tôi chỉ tò mò thôi.

Jang Soo (Đỡ Đòn): Tôi cũng dự định trả lại chiếc nhẫn Hiếm cho anh ta khi chúng ta hoàn thành dừng đi chinh phục. Nếu ai có ý kiến phản đối, nói ngay bây giờ đo.

Jeong Hee (Pháp Sư 1): Tôi đồng ý

Jee Mina (Trị Liệu): +1

Goo Hyun (Đạo Tặc): +1

Jang Soo (Đỡ Đòn): Được rồi, tốt. Mọi người nên cư xử đúng mực trong lượt chinh phục này. Làm tốt hơn thôi nào.

Khi những người này đang bận trò chuyện, và nhiều tin nhắn xuất hiện trong nhóm, pháp sư bị loại trướcc đó cũng tham gia.

Choi Sunho (Pháp Sư 2): Đừng nói với tôi… Hu Hu Hu. Các người vừa mới hoàn thành chinh phục lần đầu tiên nha??

Goo Hyun (Đạo Tặc): C·hết tiệt. Tại sao tên này vẫn còn trong nhóm? Đuổi nó ra ngoài coai!

Choi Sunho (Pháp Sư 2): Thôi bỏ đi. Không cần phải lê lết cái mông đi chinh phục hầm chi cho mệt? Tôi chỉ cần vài giờ nữa thôi, tôi sẽ lên cấp 20. /Gigachad/.



Goo Hyun (Đạo Tặc): He He He

Choi Sunho (Pháp Sư 2): Phee. Tất cả trang bị của tôi đều là hạng phi thường không đấy. Bây giờ cậu đã hiểu vđ rồi chứ?

Goo Hyun (Đạo Tặc): He He He

Choi Sunho (Pháp Sư 2): Gì? Cậu ghen tị điên rồi à?

Goo Hyun (Đạo Tặc): He He He

Choi Sunho (Pháp Sư 2): Cái tên motherfucker này!!!!

Jang Soo (Đỡ Đòn): Được rồi. Dừng lại. Cả hai dừng lại ngay. Goo Hyun, đừng spam tin nhắn trong này nữa, chuẩn bị đi chuyến tiếp theo nè, sao cứ để tôi nhắc quài?

Choi Sunho (Pháp Sư 2): Các người thực sự định đi thêm lượt nữa? Nghiêm túc hả?

Choi Sunho (Pháp Sư 2): Chỉ mới lượt chạy đầu đã tốn nhiều thời gian như vậy rồi. Đây chẳng phải là lãng phí thời gian sao?

Choi Sunho (Pháp Sư 2): ?

Choi Sunho (Pháp Sư 2): ??

Choi Sunho (Pháp Sư 2): ???

Goo Hyun (Đạo Tặc): Nhìn thông báo thế giới cho kỹ đi tên ngốc kia. He He He

Bốn người họ không còn trò chuyện trong nhóm, nên Choi Sunho nhanh chóng mở tính năng Bảng danh vọng để xem xét.

Gã chưa nhìn thấy thông báo gì trước đó vì cũng đang chinh phục hầm ngục, nhưng bây giờ gã có chút thời gian rảnh để chú ý đến.

Hơn nữa, gã cũng rất tò mò về lời ám chỉ của Goo Hyun.

Tên khốn đó nói như thể thông báo có liên quan đến nó vậy. Quá sức vô lý!

Mắt gã nhanh chóng lướt qua thông báo chúc mừng ban đầu, và cuối cùng dừng lại ở tên tổ đội vinh danh trên đó và tên các thành viên trong tổ đội.

"C·hết tiệt!" Choi Sunho cảm thấy đầu óc quay cuồng, mắt đầy vẻ ngạc nhiên và không tin nổi.

Làm thế quái nào mà vụ này có thể xảy ra?!!!

Hắn hiểu rõ về thực lực của đội mình hơn ai hết.

Vậy làm thế nào để chuyện này có khả năng xảy ra?!!

Trừ khi… người mà họ đã hợp tác là một con quái vật mạnh điên vãi nồi!