Tái Sinh Hoàn Toàn: Ván Bài Lật Ngửa

Chương 1075: Thu phục thiên du (1)



Lại nói tới Đàm Hi và Hứa Nhất Sơn đi một đường thông suốt tới thẳng tầng 12.

Đinh!

Cửa thang máy mở ra, bên ngoài có hai người đàn ông đang đứng, hai bên bất ngờ gặp nhau nên đều khá sửng sốt.

Đàm Hi ngẩn ra là vì tự nhiên có hai gã như đứng ở đây.

Hứa Cường và Vương Văn Phong đa phần là ngạc nhiên, đưa mắt nhìn nhau, đều thấy sự kinh ngạc trong mắt đối phương.

Hứa Nhất Sơn bước ra khỏi thang máy trước, duỗi tay ngắn cửa, Đàm Hi bước ra.

Chỉ bằng động tác đơn giản này đã khiến cho hai người Vương, Hứa nhìn ngay ra quan hệ chủ phó ở đây.

“Đàm Tổng?” Người đàn ông cao gầy tiến lên, cười ôn hòa nho nhã.

Đàm Hi bắt tay lại, cười tươi, “Rất vui được gặp, đồng sự Vương.” Sau đó thu tay về một cách tự nhiên.

Sự mềm mại ấm áp rút ra, trong lòng Vương Văn Phong đột nhiên lại cảm thấy mất mát không thể diễn tả được.
Người đẹp, nhất là kiểu lạnh lùng, cao ngạo như thế này luôn khiến cho mắt đàn ông sáng rực lên, đồng thời cũng sinh ra dã tâm muốn chinh phục không thể tránh thoát.

“Ha ha...” Một tiếng cười sang sảng từ bên cạnh truyền tới, “Không ngờ Đàm Tổng lại trẻ tuổi và xinh đẹp như thế, quả thực có mắt như mù!”

Đàm Hi đưa mắt nhìn sang, lại mỉm cười, “Vị này hẳn là đồng sự Hứa rồi.”

So sánh với vẻ nho nhã của Vương Văn Phong thì Hứa Cường lại có vẻ đơn giản thô thiển y như tên của anh ta, làm người ta cảm thấy vừa ngay thẳng, vừa hào phóng.

Còn ngay thẳng thật hay hào phóng giả thì còn phải xem kỹ mới biết được.

“Thì ra Đàm Tổng biết kẻ hèn này? Quả thực là phúc của tôi.”

Đàm Hi nhướng mày, không bày tỏ ý kiến.

Hứa Cường nhìn cô chớp cái mắt trở nên sáng quắc. Đáng tiếc người phụ nữ này lại chẳng có động tác gì tiếp, khiến anh ta cảm thấy thất bại.
“Mời Đàm Tổng đi theo tôi, tất cả mọi người đều đã tới đông đủ rồi.” Vương Văn Phong nhường đường, làm tư thế mời.

Đàm Hi cong môi, cũng không từ chối, giẫm giày cao gót đi nhanh về phía phòng họp, Hứa Nhất Sơn tận chức tận trách đi theo ở phía sau.

Lần lộ mặt này tự nhiên là một trận rối loạn.

“Nữ ma đầu của quảng trường Paraty kia ư? Chẳng phải là một bà già hay sao?”

“Người này... trẻ quá...”

“Nhìn cũng chỉ hơn hai mươi là cùng, đùa cái kiểu gì thế?”

“Không phải là trò đùa của kẻ nào đấy chứ?”

Sôi nổi bàn tán, chầu đầu ghé tại.

Đàm Hi vờ như không nghe thấy, lập tức đi tới vị trí cao nhất, thản nhiên ngồi xuống trước mặt một đám người.

Hành động này làm cho những tiếng nghị luận lập tức im bặt.

Chỗ đó vốn dĩ là ghế của đồng sự Vương, nhưng giờ thì...
Mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía Vương Văn Phong tiến vào sau một bước, không khí trở nên rất gượng gạo.

Người sau lại cười hiền lành, không hề tức giận, đi tới vị trí ghế bên phải bên dưới vốn dĩ là chuẩn bị cho Đàm Hi rồi ngồi xuống.

Mọi người thấy thế, mỗi người một suy nghĩ riêng.

Ngay cả Hứa Cường cũng không khỏi sửng sốt.

Đàm Hi lại chẳng bận tâm, dường như hết thảy đều xảy ra theo lẽ thường.

“Xin lỗi đã để các vị đợi lâu, Đàm Hi, Đàm trong đàm thoại, Hi trong vui vẻ rộn ràng, tin tưởng hẳn mọi người đều biết tôi là ai. Thiên Dụ cũng đã chuyển sang tay tôi một thời gian rồi. Hôm nay chính thức gặp mặt mọi người, nói sớm cũng không sớm, muộn cũng không phải muộn, dù sao tương lai sau này, chúng ta sẽ làm cộng sự của nhau trong một thời gian rất dài nữa.”
Vẻ mặt Hứa Cường khẽ thay đổi, nụ cười của Vương Văn Phong lại bất biến.

“Hôm nay tôi tới đây chủ yếu là muốn nghe ý kiến của các vị. Dù sao thực lực của Thiên Dụ cũng rõ như ban ngày, mà các vị ở đây chính là người chống đỡ cho những thực lực đó. Với cá nhân tôi mà nói, tất nhiên rất mong mọi người cùng ở lại, cùng xây dựng một tương lai tốt đẹp. Nhưng nếu có ai nhất quyết dứt áo ra đi, tôi cũng không thể nào ngăn cản được, đúng không?”

“Thế nên, quan trọng nhất là sự cân bằng, chúng ta là người làm ăn, kiểu gì cũng phải dựa trên cơ sở anh tình tôi nguyện, các vị cảm thấy tôi nói thế có đúng không?”

Hai câu nói rất rõ ràng về tương lai sau này, thậm chí không có ý dò hỏi.

Tác phong làm việc thẳng thắn như thế khiến cho mọi người ngơ ngác không biết làm sao.
Toàn bộ căn phòng yên lặng trong chớp mắt.

Ánh mắt những người khác đảo qua đảo lại giữa Hứa Cường và Vương Văn Phong. Hai người này không lên tiếng thì bọn họ cũng không tiện mở miệng.

Đàm Hi như thể không hề phát hiện ra sóng ngầm mạnh mẽ tại nơi này, chỉ mỉm cười tươi tắn nhìn Hứa Cường, “Tôi muốn nghe ý kiến của đồng sự Hứa, có thể chứ?”

Hứa Cường bị điểm danh nhún vai một cái, “Chắc chắn là tôi ủng hộ quyết định của Đàm Tổng rồi, không có ý kiến gì khác.”

Ý cười thâm sâu, Đàm Hi lại hỏi Vương Văn Phong câu hỏi tương tự như thế, không hề ngoài ý muốn khi nhận được đáp án giống y như đúc.

“Một khi đã vậy, mọi người hẳn là cũng không có vấn đề gì chứ?” Giả ngu chứ gì? Được thôi, mọi người cũng nhau diễn trò, xem ai diễn tốt hơn.
Không một ai nói câu nào.

Đột nhiên, Hứa Cường đánh mắt xuống bên dưới, một người đàn ông trung niên đứng lên, hắng giọng nói, “Vừa rồi Đàm Tổng cũng nhắc tới chuyện mong tất cả mọi người đều ở lại, nhưng mà theo tôi được biết, trước đó không lâu, Hứa Tổng mới đuổi hai giám đốc dự án của chúng tôi.”

Hứa Nhất Sơn đang định mở miệng phản bác đã bị Đàm Hi dùng ánh mắt cản lại.

“Nên xưng hô thế nào với vị đồng sự này nhỉ?” Đàm Hi cười nhạt, không nhanh không chậm đặt câu hỏi.

Người kia cũng không giận, có thể thấy là giáo dưỡng không tệ, “Tôi họ Mã.”

“Đổng sự Mã.” Đàm Hi gật đầu, “Nếu ông đã hỏi tôi chuyện này thì hẳn là ông cũng biết, hai vị giám đốc dự án đó tự mình gửi đơn xin từ chức. Tôi rất thưởng thức, nhưng chí anh hùng lại ở quá cao, sao tôi có thể giữ được? Tất nhiên phải cắn răng nhịn đau mà buông tay thôi.”
“...” Đổng sự Mã lập tức cứng họng.

Đàm Hi lại tỏ vẻ vô cùng tiếc nuối, “Đối với sự ra đi của người tài, bản thân tôi cũng rất đau lòng, nhưng vừa rồi như tôi đã nói, người làm ăn là phải anh tình tôi nguyện. Đổng sự Mã còn có vấn đề gì nữa không?”

“... Không có.”

“Mời ngồi.”

Trời biết, hai giám đốc dự án kia là do chính bọn họ phải ra để thử nước, không ngờ Đàm Hi lại cứng rắn như thế, sau khi chỉ nói vài câu tỏ vẻ muốn giữ người liền sa thải luôn, làm cho không chỉ hai giám đốc dự án ngẩn tò te mà tất cả bọn họ cũng đều sửng sốt.

Bởi thế, mới có buổi họp hội đồng quản trị lâm thời ngày hôm nay.