Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu Anh

Chương 498



Chương 498

Nghê Thư đứng bên cạnh anh, nhìn thấy anh như vậy, trong lòng đột nhiên không khỏi có chút căng thẳng, nói không rõ là đồng tình hay cảm động, tóm lại, là một loại tình cảm phức tạp đến chính cô cũng không nhận ra

Cho đến nay, Thiên Ma ở trước mặt cô đều là người nhiều năm treo chuyện xấu giữa nam và nữ bên miệng, cô ngoài trừ ghét còn buồn nôn. Có ai ngờ được, anh lại thật sự vì một câu hứa hẹn với cô, làm đến mức này!

Thiên Ma… kỳ thật cũng không còn khiến người ta ghét như vậy.

“Lão đại!”

Sau một tiếng kêu lên, sáu con quỷ cùng nhau tiến lên, không thể tin được trừng to mắt.

Trời ạ, đừng nói cho họ biết, đây là lão đại mà bọn họ ngàn dặm xa xôi muốn đến tìm! Anh không phải là Thiên Ma hô phong hoán vũ của điện Quần Ma kia! Anh không phải là lão đại xưa nay không hỏi nguyên nhân chỉ hỏi sống chết!

Thế giới này huyễn hoặc sao? Từ trước Nam Bắc cực điên đảo rồi sao? Cuối cùng tà cũng bị chính áp đảo sao?

“Lão đại! Lão đại anh tỉnh đi!” Giọng của Tiểu Quỷ, tràn ngập khiếp sợ.

Thiên Ma bực bội nhíu mày, sau đó chậm rãi mở mắt, nhìn thấy sáu người thì lông mày nhíu càng sâu hơn, ngồi thẳng người, duỗi lưng một cái: “Sáu cái tên khốn khiếp các ngươi đến đây làm gì? Không phải các ngươi phải coi nhà sao?”

“Lão đại, chúng tôi….”

Không đợi Đại Quỷ nói xong, Thiên Ma đã nhìn thấy Nghê Thư, lập tức giật thót mình, đứng lên, nổi giận gầm lên một tiếng: “Vừa rồi ông đây không ngủ! Ông đây vẫn luôn xây nhà cho em!”

Nghê Thư nheo mắt lại, không nói gì, ánh mắt rơi vào trên hai tay của anh, ngón tay cũng bị thương rồi.

Cô do dự một chút, không tình nguyện đi qua, tức giận nắm lấy tay anh, lấy một cái bình nhỏ từ trong túi ra, cắn nắp bình, đổ thuốc mỡ bên trong ra, bôi lên tay anh.

Thiên Ma mở to mắt nhìn, nhìn Nghê Thư trị vết thương cho mình, cặp mắt ưng kia lóe lên nóng rực, giống như muốn nuốt cô vào bụng, khóe miệng không tự chủ được nhếch lên.

“Em đau lòng tôi?”

Nghê Thư trừng mắt nhìn anh: “Vâng, sợ anh xảy ra chuyện, tôi không cách nào giao phó với các cháu.”

“Cháu?” Thiên Ma chợt nhíu mày, ánh mắt quét đến sáu người sau lưng, cả người quần áo bảo vệ, ngực là có chữ màu đen, rõ ràng là muốn làm nghề phụ!

Tất cả sáu con quỷ đều xấu hổ gục đầu xuống, đứng một bên không dám hé răng. Thân là sáu quỷ ở điện Thiên Ma, lại nhận một người phụ nữ hai mươi tuổi làm bà nội, nói ra thật mất mặt!

“Lát nữa ta sẽ tính sổ với các ngươi!” Anh nói một câu, sau đó lại quay đi, dáng vẻ cười tà với Nghê Thư: “Tôi biết em chính là đau lòng tôi, nhưng mà em yên tâm, chuyện tôi hứa với em, nhất định sẽ làm được! Khi nào mang tòa nhà nát này trở về như cũ, lúc đó tôi sẽ rời đi!”

Nghê Thư lườm lườm anh, thu hồi tầm mắt, bôi thuốc trên tay anh xong, lại ném đến một bên, xoay người, nhìn xung quanh một vòng, nhàn nhạt nói: “Thôi.”

Thiên Ma lại trừng mắt: “Tại sao phải thôi? Em không tin tôi?”

Nghê Thư chậm rãi lắc đầu: “Cho dù xây lại, nó cũng đã không còn là nó, không còn là đồ mà bà nội tôi để lại.”

Thiên Ma hơi dừng lại, buồn bực đứng một bên khép mi lại.

Nghê Thư quay lại: “Được rồi, nếu anh thật sự có tâm, xem như thiếu tôi một cái nhân tình, đợi đến lúc tôi muốn, anh lại trả lại!”

Thiên Ma sau nửa ngày trầm mặc, ngẩng đầu: “Được, cứ quyết định như vậy!”