Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu Anh

Chương 736



Chương 736

Chú ý tới chi tiết nhỏ này, Vy Hiên ngập ngừng hỏi: “Anh bỏ thuốc rồi?”

“Coi như vậy đi.”Anh tùy ý trả lời, thật ra chỉ ở trước mặt cô mà thôi. Đi qua đèn xanh đèn đỏ, tiếp tục đi về phía trước, chuyển hướng, nói: “Em không thích mùi thuốc lá.”

Anh nói thẳng ra như vậy, Vy Hiên lại xấu hổ không biết nói gì. Lần trước từng nói với anh về vấn đề này, khiến anh không vui, nếu như còn nói tiếp chỉ sợ kết quả cũng sẽ giống như vậy.

Nghĩ đến việc còn phải tới nhà họ Trương, Vy Hiên nhịn xuống, quyết định sẽ tìm cơ hội nói chuyện lại với anh lần nữa.

Tới nhà họ Trương, là một tòa nhà rất rộng, có sân và gác mái.

Xe vừa lái tới đã nhìn thấy chú Trương bọn họ từ bên trong đi ra. Vy Hiên đưa món quà đã chuẩn bị từ trước ra, thân thiết kéo tay mẹ Trương rồi đi vào nhà.

Ba Trương tiếp đón Liên Cẩn Hành, thỉnh thoảng mang theo tầm mắt dò xét nhìn qua, thấy thế nào cũng giống như đang nhìn con rể tương lai lần đầu tới nhà.

Liên Cẩn Hành đối đãi với ba mẹ Trương có thái độ rất khiêm tốn, hơn nữa tướng mạo của anh đẹp trai, vẻ ngoài chín chắn, nói chuyện làm việc đều gọn gàng, ngăn nắp, thoạt nhìn chính là thanh niên có giáo dưỡng, có kiến thức và học thức. Ba Trương khen anh không dứt miệng, mẹ Trương cũng nhìn thế nào cũng thấy thích.

Vy Hiên ngồi một bên nói chuyện với Bảo Ngọc, thỉnh thoảng liếc nhìn qua bên này, thỉnh thoảng sẽ chạm tầm mắt của anh. Cô tránh đi tỏ vẻ như không có việc gì, nhưng trong lòng lại loạn cào cào.

“Bảo Ngọc, cậu nói với chú Trương bọn họ như thế nào?”

Bảo Ngọc cắn hạt dưa, cười nói: “Tớ nói, cậu quen với một người đàn ông có điều kiện không tệ, muốn dẫn tới để bọn họ kiểm định.”

Vy Hiên gấp đến độ trừng mắt với cô: “Cậu nói vậy bọn họ sẽ hiểu lầm!”

“Tin tức lớn như vậy cũng nhìn thấy trên mặt báo rồi, bác gái hỏi tớ, cậu muốn tớ nói như thế nào được?” Bảo Ngọc bĩu môi: “Bọn họ còn chưa biết mối quan hệ giữa Liên Cẩn Hành và Dương Mạn Tinh, tớ không muốn bọn họ dựa vào ấn tượng ban đầu.”

Nói đến người này, Vy Hiên mới nhận ra: “Bọn họ đâu?”

“À, anh họ tớ đi công tác, còn Dương Mạn Tinh bình thường sẽ không tới đây.”

Không gặp Trương Thanh Đình, Vy Hiên cũng coi như yên tâm, ít nhất sẽ không mất tự nhiên.

Bảo Ngọc thừa dịp Vy Hiên không ở đây, nhanh chóng đi tới ngồi đối diện Liên Cẩn Hành, chủ động đưa tay ra giới thiệu: “Trương Bảo Ngọc.”

Liên Cẩn Hành bắt tay: “Liên Cẩn Hành.”

“Ha ha, đây là lần thứ hai chúng ta gặp nhau, lần trước vội quá, chưa chính thức giới thiệu được.”

Không ngờ Liên Cẩn Hành lại nói: “Đây cũng coi như là lần thứ ba.”

“Ý, trước đó từng gặp sao?” Bảo Ngọc nghĩ không ra, thấy Liên Cẩn Hành không có ý giải thích, cô cũng không chú ý nữa, lập tức đi vào chủ đề chính.

“Ngài Liên, thứ lỗi cho sự thất lễ của tôi, anh với Vy Hiên bên nhau, là vì Dương Mạn Tinh sao?” Bảo Ngọc nhìn chằm chằm vào anh, bất kể anh là ai, lấy tư cách là người bạn duy nhất của Vy Hiên, cô có trách nhiệm thay cô ấy hỏi rõ vấn đề này!

Cô trực tiếp như vậy, Liên Cẩn Hành cũng không xấu hổ, càng không nhất thiết phải trốn tránh, thong dong trả lời: “Không phải.”

Bảo Ngọc giống như được tiêm máu gà, bỗng trở nên rất phấn khích, nhưng hai người mới bên nhau, có một số việc không thể hỏi quá sâu, nên cô chọn lọc từ ngữ, cẩn thận hỏi: “Vậy tức là hoàn toàn xuất phát từ suy nghĩ của cá nhân anh sao?”

Liên Cẩn Hành hiểu cô muốn hỏi gì, điều chỉnh tư thế ngồi, nâng mắt lên nhìn cô…