Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu Anh

Chương 814



Chương 814

Về phần, anh có thích hay không.

Anh ta sợ hãi.

Ở cái đêm cô rời đi kia, anh ta đã biết đáp án rõ ràng.

Tập Lăng Vũ lạnh lùng nhìn chằm chằm anh rất lâu, lâu đến mức ngay cả chính anh ta cũng phải giật mình, thế mà anh ta lại có thể khoan dung với một người đàn ông đang ngấp nghé người phụ nữ của mình như vậy. Nhưng người đàn ông trước mặt này không kiêu ngạo không tự ti, kể cả biết được chính xác đối phương đang yêu nhau vẫn thản nhiên hào phóng khiến anh ta muốn tìm một cái cớ để chán ghét căm hận cũng không được.

Tập Lăng Vũ rủ đôi mắt xuống, anh ta ảo não không muốn thừa nhận cũng không được, tên khốn Liên Cẩn Hành đáng chết kia đích thực là một người rất có mị lực.

“Tôi rất hi vọng anh đến tìm tôi không phải là vì để nói mấy chuyện này.” Liên Cẩn Hành bưng chén trà đã hơi nguội lên, uống một ngụm, nhiệt độ vừa vặn.

Thừa nhận anh có mị lực là một chuyện nhưng dù sao Tập Lăng Vũ vẫn nhìn người này không vừa mắt, nên không thể có thái độ tự nhiên và ôn hòa cung kính được.

“Sao lại chọn tôi?” Hôm nay anh dứt khoát duy nhất một lần đem mọi chuyện nói rõ.

Liên Cẩn Hành không đáp chỉ hỏi lại: “Anh không tự tin như vậy sao?”

Liếc nhìn người đàn ông đối diện, Liên Cẩn Hành mới giống như kịp phản ứng lại gì, chậm nửa nhịp nói: “Thật ra anh muốn hỏi, có phải bởi vì cô ấy hay không?”

Tập Lăng Vũ không hề lên tiếng nhưng chuyện này quả thực khiến trong lòng anh ta hoảng loạn.

Anh ta hiểu Vy Hiên rất rõ, trong bất kỳ chuyện gì người phụ nữ ngốc kia cũng sẽ suy nghĩ cho anh ta trước! Nhất là khi nghe xong mấy lời của Tập Chính Hãn, anh ta mơ hồ cảm thấy, dường như anh ta được Hoàn Vũ chọn trúng cũng không phải đơn giản như vậy.

Thấy anh ta không nói lời nào, ánh mắt Liên Cẩn Hành nhìn càng thêm lạnh nhạt hơn, giống như mặt hồ vừa mới đóng một lớp băng mỏng trong ngày mùa đông: “Tập Lăng Vũ, anh vẫn chưa quan trọng đến mức đó đâu cho nên ít ôm mấy cái huyễn tưởng dát vàng lên mặt mình như vậy đi.”

Anh lãnh khốc vô tình, thậm chí đem đối phương bỡn cợt không đáng một đồng nhưng Tập Lăng Vũ vẫn không tức giận mà ngược lại trong mắt lại có thêm một tia hứng thú.

“Vậy tại sao lại là tôi? Hợp tác cùng ông già máu lạnh kia của nhà tôi không phải càng trực tiếp hơn sao? Nói không chừng anh còn chiếm được lợi lớn đó.”

Liên Cẩn Hành cụp mắt: “Anh cũng nói ông ta máu lạnh vậy sao tôi có thể đi hợp tác cùng dạng người như vậy được đây? Làm ăn tất nhiên là quan trọng nhưng tôi lại càng coi trọng nhân phẩm hơn, nếu không vĩnh viễn cũng sẽ không trở thành đồng bạn lâu dài được, đến lúc đó chỉ vì chút lợi ích mà ở phía sau đâm tôi một đao, nhất định là dạng người này.”

Tập Lăng Vũ ngơ ngẩn, anh ta lập tức cúi đầu xuống, hai vai không ngừng co rúm lại.

Đây là lần đầu tiên anh ta nghe được có người không khách sáo đánh giá ông già như thế này! Cảm giác thật sự là không tệ đâu!

Thật lâu sau anh ta mới đứng lên, đem chỗ cà phê còn lại uống cạn sạch, đặt xuống, nói: “Cà phê không tệ, có thời gian rảnh tôi sẽ lại đến uống.”

Liên Cẩn Hành không nhanh không chậm trả lời một câu: “Lần sau, nhớ phải gõ cửa trước.”

“Xem tâm trạng đã.” Tập Lăng Vũ xoay người rời đi, vừa đi được mấy bước anh ta lại quay lại, nhìn chằm chằm vào anh nói từng câu từng chữ: “Tôi vì cô ấy mà liều mạng lớn lên! Tôi cũng vì cô ấy mà liều mạng trở nên mạnh mẽ! Chỉ có ba tháng này thôi, ba tháng sau tôi sẽ không để cho anh có một cơ hội nhỏ nhoi nào để tới gần cô ấy đâu!”

Anh ta kéo cửa đi ra ngoài, Liên Cẩn Hành thu tầm mắt lại, ngón tay gõ nhẹ hai lần lên phần hợp đồng đã soạn xong đặt ở trên bàn.

Mặc dù, nhìn Tập Lăng Vũ thuận mắt hơn so với Tập Chính Hãn một chút nhưng anh vẫn không muốn đem hợp đồng giao cho anh ta thuận lợi như vậy.

Bởi vì, anh thích như vậy.