Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu Anh

Chương 850



Chương 850

Tập Chính Hãn nhìn cô với vẻ hung ác giống như cô là kẻ ác vậy: “Cô vẫn luôn muốn trả thù cho Phạm Nghê sao? Tốt lắm, cuối cùng nhà chúng tôi đã bị cô quậy đến chia năm xẻ bảy, cô hẳn cũng mãn nguyện đi!”

Vy Hiên cười ra tiếng, hơi ngẩng đầu lên và chỉ tay về phía ông ta, sau đó lại chỉ về phía những người bên cạnh ông ta, còn cả biệt thự trị giá hơn ba mươi tỷ sau lưng: “Thật hay cho từ chia năm xẻ bảy.”

Nhìn ông ta, nước mắt Vy Hiên bắt đầu dâng lên trong mắt nhưng cô cố ép không cho nó rơi xuống, không ngừng làm hít sâu: “Ba chết, căn nhà không còn, mẹ và em trai, em gái đều không tìm được… Vì tránh né những người tới cửa đòi nợ mà tôi từng phải ngủ ở công viên, ở dưới cầu… Tôi chưa từng oán giận ai. Nhưng tôi phát hiện, mình đúng là quá sai lầm! Không phải là tôi không đủ khoan dung mà người trên đời này quá mức tàn nhẫn…”

“Ông ấy thật sự quá ngốc… Chỉ vì đưa tôi đi ra nước ngoài, tới học viện Âm Nhạc tốt nhất… chỉ vì ba tỷ…” Vy Hiên chậm rãi cười, giọng nghẹn ngào: “Ông ấy thành người có tội, cho dù ông ấy có dùng mạng ra bồi thường, ông ấy vĩnh viễn cũng không có cách nào thoát khỏi thân phận này…”

Vy Hiên không thể quên được lần cuối cùng gặp ba, ông vừa cười vừa nói, sẽ chuẩn bị cho cô một món quà giáng sinh đặc biệt.

Trên thực tế, cô thật sự nhận được món quà của ông, trọn đời khó quên.

“Ông ta chính là một hung thủ giết người!”Tập Chính Hãn luôn miệng chỉ trích: “Làm hại tôi bị truyền thông bám theo suốt mấy tháng! Nói tôi hãm hại bạn, nói tôi bỏ rơi vợ con… Nếu không phải vì ông ta, tôi làm sao có thể bị hại thảm như vậy chứ? Ông ta muốn chết, vì sao không lăn xa một chút? Cứ nhất quyết phải gây ầm ĩ như vậy sao? Ông ta căn bản là một lòng muốn hại tôi! Ông chết rất tốt, chết đáng đời!”

Đột nhiên, Vy Hiên giống như con mèo tức giận, lao về phía ông ta: “Tôi không cho phép ông nói về ông ấy như vậy! Không cho phép ông nói ông ấy!”

Tập Chính Hãn vội vàng tránh đi: “Đáng chết! Con đàn bà điên này! Mau cút ra” Ông ta đẩy Vy Hiên nhưng lại bị Tập Lăng Vũ ngăn cản, chắn trước mặt cô giống như một bức tường: “Đừng có động vào cô ấy!”

Tập Chính Hãn giận dữ: “Đến bây giờ mà con còn không biết rõ con dựa vào ai mới có được ngày hôm nay sao?” Ông ta giơ tay lên, ngón tay chọc mạnh vào ngực anh ta: “Không có ba, con chỉ có thể trở lại làm rác rưởi của con thôi! Con như vậy cũng không sao à?”

Tập Lăng Vũ cười lạnh: “Không sao cả.”

“Được! Được! Rất tốt! Con cút ngay cho ba!”

“Đủ rồi đấy!” Bà cụ Tập quát lạnh một tiếng, lập tức lại ép khí thế của Tập Chính Hãn xuống: “Mẹ… Mẹ không thể cứ chiều nó mãi như vậy được…”

Bà cụ Tập trừng mắt: “Cái nhà này còn chưa tới phiên con làm chủ đâu!”

Trình Tương vừa thấy vậy thì trong lòng lập tức hoảng loạn, thấy chồng muốn đuổi thằng con hoang này đi, cố gắng lâu như vậy, bây giờ tuyệt đối không thể để cho bà già này tới làm hỏng chuyện được!

Trình Tương hạ quyết tâm, đột nhiên xông tới kéo tóc Vy Hiên: “Con khốn! Đều tại mày giở trò! Xem tao có đánh chết mày không!”

Vy Hiên không chú ý nên thật sự bị bà ta tát trúng hai cái! Tập Lăng Vũ chợt xoay người lại, sắc mặt biến đổi, còn lộ ra ý định giết người.

“Mẹ nó! Tôi giết bà!”

Anh ta giơ tay lên bà bóp chặt cổ của Trình Tương, hai mắt trợn trừng. Trong chớp mắt, anh ta muốn giết chết người phụ nữ này! Thật sự muốn vậy!

“Lăng Vũ! Dừng tay!”

“Con đúng là một đứa con bất hiếu, mau thả tay ra! Thả tay!”